Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Damian, Emile, Ewen và Becky đang tập trung tại sân, họ được Desmond triệu tập cho một "thông báo rất quan trọng."

"Để tôi đoán luôn cho đỡ mất thời gian." Becky đảo mắt, nhìn Damian với ánh mắt kinh ngạc. "Mọi người đều nhận ra rõ ràng điều đó rồi."

"Ừ." Emile đồng ý với Becky, "đây có phải là điều 'siêu quan trọng' mà cậu phải nói với bọn tớ hôm nay không?"

"Chà, tôi-"

"Ahh, Damian, bạn tôi, cuối cùng cậu cũng có bạn gái và chẳng bao lâu nữa sẽ không còn cô đơ-"

"Im đi Ewen! Tôi không muốn nghe nó! Hai cậu chẳng khác gì tôi!" Mặt đỏ bừng bừng, anh bỏ đi khỏi đám bạn. "Sao cũng được, thế thôi, cậu có thể sống một cuộc sống không lãng mạn nhàm chán của mình. Mong rằng tôi sẽ gặp may mắn." Anh quay lưng lại với họ, mỉm cười (khúc khích) một mình.

"Tuy nhiên, mình nghĩ mình sẽ nói rằng sẽ có một 'nhân vật phản diện trong cuộc đời của Anya'..." Cả ba người họ nhìn nhau.

Cậu ta có một đầu óc đầy suy nghĩ bẩn thỉu...

...

Suy nghĩ của Damian lóe lên với nhiều tình huống khác nhau (siêu phóng đại) đang diễn ra trong đầu anh:


"Tôi thích cậu, Anya." " Ôi Damian, tớ cũng vậy !"


"Ôi Anya, đôi mắt của cậu tỏa sáng như tất cả các ngôi sao stella trên thế giới" " Làm ơn hãy hẹn hò với tớ!"


"Tình yêu của tôi dành cho cậu lớn như gia sản của nhà Desmond. Hãy là cô dâu của tôi, Anya. " "Ôi, tớ đồng ý!"

...

"Fufufu, fu..."

Damian không hề hay biết rằng anh đã nhếch mép cười và lẩm bẩm những từ không rõ ràng khi đi trên hành lang và các bạn cùng lớp đang nhìn anh với ánh mắt lạ lùng... Mà anh cũng không hề biết rằng Anya đang nhìn anh và cô đọc được suy nghĩ của anh.

"Này, con thứ" Anya chọc chọc anh, khiến Damian- đang-mơ-mộng-trên-mây giật mình. "Cậu có ổn không đấy? Cậu đã...nói chuyện một mình đấy à?" Khuôn mặt cô bé dần ghé sát vào anh.

"Gah! Cậu làm cái quái gì thế... "Damian bối rối, nhưng anh kịp nhận ra đó là ai," ... Đồ ngốc!?" Má và tai ửng hồng, Damian ghé sát lại gần Anya...

Bây giờ hoặc không bao giờ, anh nghĩ.

"Gặp tôi sau ở bên ngoài trường. Á! Nhưng không phải tôi sẽ rủ cậu đi chơi hay gì đó đâu!"Damian bĩu môi. "Chỉ là... Đừng đến muộn được chứ? Điều đó... thực sự xấu hổ đấy?! Và đừng gọi tôi là Con thứ! "

Anya nhìn chòng chọc Damian khi anh quay mặt đi chỗ khác đầy bối rối.
Hôm nay cậu ta lạ thật, cô nghĩ.

-

Anya Forger không hề biết rằng Damian Desmond thích cô ấy.

...

Cô (hơi) bị sốc khi suy nghĩ của anh đột nhiên hét lớn dần trong khi đang ở trong lớp. "Mình không thích Anya! Không! Đồ ngốc nào lại thích một người ngu ngốc như cậu ta... Điều này thật xấu hổ, và mình thậm chí đang nghĩ về điều này trong giờ học... Giá như cô ấy có thể đọc được suy nghĩ của mình và- "

Damian đang chìm trong những suy nghĩ của riêng mình.

Damian đang vô cùng bối rối, anh suy nghĩ rất nhiều về điều này trong giờ học, và anh hoàn toàn không nghe giảng một chút nào.

Cũng giống như Pa của Anya, Damian khá là trái ngược với cô, và cũng là một người rất kì quặc. Tất cả những người giàu có đều kì quặc như thế à? Cô tự hỏi mình. Cảm ơn chúa vì mình là một người hoàn toàn bình thường.

(Người đọc được suy nghĩ KHÔNG phải là người bình thường, Anya.)

Cũng giống như bất kỳ buổi học nào khác, các tiết học trôi qua thật chậm rãi. Điều khiến cô bối rối nhất là, sau này cô phải cư xử thế nào với Damian?Cậu ta muốn gì ở mình? Cô đang ( không hẳn) lén nhìn Damian. Chắc chắn cậu ta đẹp trai và thông minh nhưng đó là tất cả những gì cậu ta có... và cậu ta xấu tính. Và tự mãn. Đúng là một thằng ngu.

Khoảnh khắc khi cô chạm mắt với anh, trái tim anh lỡ nhịp.

Và trong khoảnh khắc của riêng họ ấy, cả hai đều không để ý bất kì bài giảng nào trên lớp.

---

Anya thở dài thườn thượt khi ngồi xuống bàn ăn bên cạnh người bạn thân nhất của mình.

"Cậu mua...tôm hùm...với...nước sốt hạt macadamia...? Và tại sao mặt cậu lại đỏ bừng thế kia?" Becky hỏi Anya."Tớ tưởng cha cậu cắt bớt tiền tiêu vặt của cậu rồi? Tớ tưởng món này rất đắt chứ?"

"Ơ..." Anya bồn chồn và chọc chọc quanh thức ăn của mình bằng nĩa và dao. "Con thứ, Damian ... mua nó cho tớ, chắc vậy?"

Becky nhếch mép. "À, tớ hiểu rồi, fufufu. Thừa nhận đi, Anya, cậu có thích Damian không?"

Anya nghĩ về điều đó một chút.

"Không ... tớ chưa từng nghĩ về điều đó."

"Cậu chắc chứ?" Becky nghiêng đầu sang một bên.

Anya bối rối nhìn cô. "Tớ cá là nếu cậu ta không giàu có thì chẳng ai thích một kẻ kiêu ngạo như cậu ta!" Cô chế nhạo cậu, người đang cố nghe lén (gần như thành công, nếu Anya không phải là người đọc được suy nghĩ) ở một chiếc bàn gần đó.

"Cậu đang làm gì, nghe lén bọn tôi nói chuyện đấy à?" Anya nhìn chằm chằm vào mắt anh, như thể đang cố gắng đe doạ Damian và lũ bạn của anh.

Khuôn mặt của Damian đỏ bừng, không phải là vì bị phát hiện, mà là do Anya đang cố gắng tuyệt vọng để trông thật nghiêm nghị, với đôi má phúng phính và đôi mắt to như búp bê.

"Con nhỏ này..." Damian đang tìm lý do để bào chữa nhưng ngay cả bộ não thông minh của anh cũng không thể nghĩ ra gì được, vì vậy anh chỉ đưa ánh mắt khó chịu về phía Anya và đột ngột rời đi, theo sau là Emile và Ewen.

"À, này, con thứ, Damian, cậu bỏ chạy đấy à!" Anya cất tiếng gọi. "Mà thôi, đừng chạy trốn khi cậu gặp tôi bên ngoài trường học đấy! Đồ keo kiệt!"

Đột ngột căn phòng im lặng.

Căng tin đột nhiên im ắng với những suy nghĩ dồn dập của mọi người.

"Damian gặp ai ?!"


"Damian có bạn gái chưa ??? !!"


"Ai đó sẽ cướp Damian của tôi đấy à?"


"Anh ấy sẽ gặp ai?"

"Sao cậu ta dám cướp Damian của tôi!"


"Damian vẫn chưa có bạn gái đúng khônggggg????????"

...

Các cô gái đột ngột đứng hết dậy.

Becky cười khúc khích. "Làm tốt lắm Anya."

Rầm rập rầm rập rầm rập-

Khuôn mặt Damian tái nhợt:"Oái"

Các học sinh giẫm đạp chen chúc nhau để đến gần anh, và anh phải chạy càng nhanh càng tốt vì cuộc sống thân yêu của mình.

---

Tôi nguyền rủa cậu, Anya! Đợi đấy, tôi sẽ biến cậu thành của tôi!

...

Cuối cùng, Damian Desmond không bao giờ tỏ tình với Anya Forger.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro