Phụ tá mạnh nhất 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh

Nguồn cv: Mai-san


"Mấy ngươi định làm gì tôi?" Sab nằm liệt trên mặt đất, làm bộ không hề sợ hãi.

"Ngươi nói ngươi là người chiến đội Chư Thần?" Hoắc Doãn hỏi.

"Đúng vậy." Sab liếc mấy người một cái, " Chư Thần thực lực cường hãn, căn bản không sợ các ngươi trả thù."

Hoắc Doãn dò hỏi nhìn về phía Túc Mạch, người sau lắc đầu, tỏ vẻ gã không xác định được. Tên  ẩn thân giả này có thể che chắn sóng điện não, đặc biệt là khi ở trạng thái ẩn thân căn bản không cách nào cảm ứng được, ngày thường cũng chỉ có thể truyền đến ít thông tin rác. Nếu như Nguyên Sơ nguyện ý giúp hắn một tay......

Mắt Nguyên Sơ nhìn thẳng, hoàn toàn không tính toán đáp trả ánh mắt của Túc Mạch. Bởi vì cho dù không cần tâm linh cảm ứng, Hoắc Doãn cũng có biện pháp xử lý.

"Tôi còn chưa làm gì mà anh đã vội đầu hàng?" Hoắc Doãn ngồi trên xe lăn, tay chống cằm lạnh lạnh nhìn Sab trên mặt đất, "Thế này thật không giống tác phong hành sự của tôi, tôi quyết định trước nghiêm hình tra tấn hai giờ, nghĩ xem còn muốn hỏi thêm chút gì đó."

 Sau khi Sab nghe xong, biểu tình đều vặn vẹo: Con mẹ nó có phải hay không có bệnh??? Tôi đã đầu hàng rồi, anh còn muốn nghiêm hình tra tấn!

Mọi người xung quanh đều dùng vẻ mặt cổ quái nhìn Hoắc Doãn.

Hoắc Doãn nâng bàn tay lên, một ngọn lửa xanh từ lòng bàn tay toát ra tới.

"Chậm đã chậm đã!" Sab rốt cuộc không còn giữ được vẻ trấn định như trước, vội vàng nói, "Anh còn muốn biết cái gì liền trực tiếp hỏi đi, tôi nhất định biết gì nói hết."

"Biết gì nói hết?" Hoắc Doãn nhàn nhàn nói, "Không cho ngươi lãnh hội một chút thống khổ sống không bằng chết cùng tuyệt vọng, tôi sao có thể tin tưởng ngươi lời nói là thật sự."

Sab hô to: "Tôi bảo đảm nói đều là thật sự!"

"Không được, tôi tương đối tin tưởng vào mỹ học của bạo lực," Biểu tình Hoắc Doãn khi ngọn lửa xanh chiếu rọi vào có vẻ vô cùng hung ác, trong mắt giống như thực sự bắn ra hàn khí, tinh thần Sab hoang mang, suy nghĩ hỗn loạn.

Sab: Em gái nhà ngươi a!!!

【 làm sao bây giờ? Chẳng lẽ hắn biết cái gì? 】 một đoạn tin tức bị Túc Mạch chuẩn xác bắt giữ đến.

"Chiến đội Chư Thần là cường đội đệ nhất ở Tạo Vật Tinh, các ngươi dám thương tổn ta, bọn họ tuyệt đối sẽ không buông tha các ngươi." Sab ngoài mạnh trong yếu uy hiếp nói.

"Ngươi yên tâm, ta cũng không muốn mệnh của ngươi." Hoắc Doãn không dao động, "Dị năng của ngươi phi thường không tồi, ta tin tưởng bọn họ nguyện ý tiêu phí một ít đại giới tới để chuộc thân cho ngươi."

Sab: "......"

【 bọn họ không có khả năng tới đây chuộc thân cho ta, đời này cũng không thể! 】

Mày Túc Mạch khẽ nhíu, mơ hồ suy đoán đến điều gì đó.

Hoắc Doãn lấy ra máy cầm tay, một bên thao tác một bên nói: "Ta sẽ phát lời mời nhận thông báo trước, đem tin tức của ngươi treo ở trên mạng, chờ bọn họ tới cùng ta giao dịch."

"Không!!!" Sab phát điên.

【 mời nhận em gái ngươi a! Ta đường đường là một người có thực lực mặc dù hơi đáng khinh nhưng bị công nhiên treo ở trên mạng còn muốn mặt mũi này hay không? 】

Túc Mạch khóe miệng hơi nhép.

"Đại ca, ngươi vẫn nên dụng hình đi!" Vẻ mặt Sab đưa đám, "Ta cảm thấy ta rất có hứng thú lãnh hội một chút thống khổ sống không bằng chết."

【 ta căn bản không phải người của chiến đội Chư Thần, nếu như bọn họ biết ta vu oan hãm hại, hậu quả thật không dám tưởng tượng. 】

Túc Mạch quay đầu nhìn về phía Hoắc Doãn, trong lòng bội phục không thôi. Nói mấy câu khiến cho người này từ dối trá vào đúng mực, hơn nữa lời hắn nói dù là lời nói dối nhưng vẫn là nói thật, hắn đem chính mình đặt vào vị trí có lợi nhất. Nếu Sab thật là người của Chư Thần vậy dùng hắn tới đổi lấy ích lợi; nếu hắn không phải người của Chư Thần vậy mượn tay Chư Thần tới thu thập hắn, ai bảo gã dám lấy tên tuổi của cường đội đệ nhất đi hù dọa người khác?

"Ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề." Hoắc Doãn nghiêm túc nói, "Nếu như ta đem ngươi phế đi, chiến đội Chư Thần còn nguyện ý chuộc thân cho ngươi không?"

Sab lệ ròng chạy đi: Đại ca, ta sai rồi, ta không phải người chiến đội Chư Thần!

【 ta là người của Cổ Mộ! 】

Túc Mạch: Ô.

【 đội trưởng, hắn là người của Cổ Mộ. 】 Túc Mạch lặng lẽ truyền âm cho Hoắc Doãn.

Năm ngón tay Hoắc Doãn vừa thu lại, ngọn lửa xanh trong lòng bàn tay chợt tắt, quay đầu kêu: "Ký Hiệu."

"Chuyện gì?" Ký Hiệu nhảy nhót chạy tới.

"Hắn là người Cổ Mộ, cùng Chư Thần không có quan hệ." Hoắc Doãn trầm giọng nói, "Anh đem tin tức này công bố ra bên ngoài để những người khác đề cao cảnh giác."

Sab vẻ mặt kinh hoàng nhìn Hoắc Doãn, hoàn toàn không biết hắn làm sao mà biết được.

"Anh xác định sao?" Ký Hiệu kinh nghi bất định hỏi.

"Xác định." Ngữ khí Hoắc Doãn chắc chắn làm Túc Mạch cảm thấy trong lòng ấm áp.

Cho tới nay, khi Túc Mạch tham gia đoàn đội với mọi người, người khác đều sợ hãi gã sẽ nhìn trộm nội tâm của bọn họ, gã cũng sợ hãi thừa nhận bọn họ âm u. Nhưng khi gã ở chỗ này, gặp phải lòng dạ trống trải Hoắc Doãn, nội tâm thuần túy Tháp Lệ, rộng rãi khiêu thoát Phong Trần Tú, còn có một người có thể làm gã cảm thấy bình tĩnh Nguyên Sơ.

Túc Mạch dựa vào dưới tàng cây, trong mắt hiện lên một mạt nhàn nhạt ý cười. Có lẽ, gã rốt cuộc đã tìm được một đội ngũ chân chính mà gã có thể thuộc về.

"Không không không, ta không phải người Cổ Mộ!" Sab ý đồ vãn tôn, nhưng mà không có ai để ý tới gã.

Ký Hiệu dựa theo yêu cầu của Hoắc Doãn, đem tin tức tản đi ra bên ngoài.

Chiến đội Cổ Mộ vì ích lợi không từ thủ đoạn, tiến hóa giả chết dưới tay bọn họ đếm không xuể, nhưng bọn hắn hành sự điệu thấp nên vẫn luôn không bị người khác bắt được nhược điểm. Lần này bởi vì Sab xuất hiện, rốt cuộc cũng làm bọn hắn bại lộ hành tung.

Sắc mặt Sab trắng bệch, trong mắt tràn ngập sợ hãi: "Xong đời, các ngươi căn bản không hiểu biết bọn họ, bọn họ đều là ác ôn giết người không chớp mắt......"

Ở Lam Tinh có một ít người phạm phải trọng tội hung đồ, vì trốn tránh hình phạm mà trộm lẻn vào Tạo Vật Tinh, chỉ cần may mắn tồn tại đại bộ phận đều trở thành tiến hóa giả năng lực xuất chúng. Ở Tạo Vật Tinh không có pháp luật, bọn họ giết người cướp của, không chuyện ác nào không làm, Cổ Mộ chính là một tồn tại như vậy.

Sab nguyên bản chỉ là một tên ăn trộm, sau đó ở một lần ngẫu nhiên bị Cổ Mộ mời chào, chuẩn xác mà nói, là uy hiếp. Em trai gã bị bọn họ bắt làm con tin, gã chỉ có thể lần lượt theo bọn họ hố người. Cho dù có bị tra tấn, gã cũng không tính toán lộ ra tin tức của bọn họ.

Nhưng mà hiện tại, hết thảy đều xong rồi. Một khi bọn họ biết thân phận của mình bị đưa ra ngoài ánh sáng, nhất định sẽ cho rằng gã bán đứng bọn họ, em trai gã khẳng định là sống không được.

Nghĩ đến đây, Sab nhịn không được khóc rống lên thất thanh.

Nguyên Sơ ngồi ở một bên, tùy ý khảy cháy đôi.

【Em trai ngươi sớm đã chết. 】 Túc Mạch thình lình tiếp thu đoạn tin tức này, nhịn không được nhìn lại hỏi cô: "Em trai gã sớm đã chết?"

"Ngươi nói cái gì?" Sab tâm thần chấn động, không dám tin tưởng trừng mắt Túc Mạch.

【15 tháng trước đã chết. ( Nguyên Sơ ) 】

Túc Mạch thuật lại: "Hắn 15 tháng trước đã chết."

"Không có khả năng!" 【15 tháng trước? Gã gia nhập Cổ Mộ mới 16 tháng! Chẳng lẽ em trai gã ở Cổ Mộ không đến một tháng liền chết? Không đúng, gã mỗi tháng đều có thể thấy mặt em trai gã, nó rõ ràng còn sống. ( Sab ) 】

Túc Mạch nhìn về phía Nguyên Sơ, còn không kịp thuật lại nghi vấn trong lòng Sab, đã nghe được đáp án.

【 Cổ Mộ có một con rối sư. ( Nguyên Sơ ) 】

"Con rối sư?" Túc Mạch lần đầu tiên nghe thấy chức nghiệp này.

Nhưng mà cả người Sab đều ngây dại.

Con rối sư, con rối sư...... Cả người gã rùng mình, trên mặt biểu tình tựa bi tựa giận, lại mang theo phần thống khổ khó có thể che giấu cùng sợ hãi.

Con rối sư là tiến hóa giả loại tinh thần chi nhánh, có thể cướp đoạt thần trí một người,sau đó  luyện hóa thành phân thân của chính mình. Mỗi phân thân đều tương đương với mệnh của con rối sư, hơn nữa căn cứ vào trình độ luyện hóa, hắn có thể nắm giữ dị năng của phân thân từ 50% đến 99%.

Em trai Sab cũng giống như Sab thức tỉnh loại dị năng cường hóa, có được tố chất thân thể siêu cường, bị Cổ Mộ bắt lấy không lâu, đã bị con rối sư luyện hắn thành một phân thân, bọn họ căn bản không nghĩ tới lưu lại người sống.

Sab còn ngây ngốc mà chẳng hay biết gì, cẩn trọng vì bọn họ làm việc, nghĩ chờ em trai cường đại rồi gã có thể mang theo em trai trốn chạy. Nhưng mà gã thật sự quá ngây thơ rồi, cư nhiên tin tưởng đám người Cổ Mộ không hề có chút nhân tính sẽ tuân thủ hứa hẹn.

"A a a......" Sab phát ra một tiếng than khóc, thân hình dần dần mơ hồ, ngay sau đó biến mất không thấy, chỉ để lại sợi dây thừng có hình dáng đang trói chặt người.

Đám người Hoắc Doãn đại khái cũng hình dung ra được tình huống, đối với Sab cũng không thù hận gì lớn. Tạo Vật Tinh cho con người mang đến tương lai vô hạn, đồng thời cũng không hạ thấp đạo đức con người đến tận cùng. Con người đang không ngừng tiến hóa, nhưng mạng người lại càng ngày càng không đáng tiền.

Ý thức được Cổ Mộ đáng sợ cùng hung tàn, Hoắc Doãn không khỏi tâm sinh cảnh giác.

Đám người tất nhiên còn ở trong hẻm núi Kỳ Thạch hoạt động, thậm chí có khả năng đang ở vùng lân cận giám sát hướng đi của bọn họ, âm thầm chờ đợi thời cơ, chuẩn bị nhất chiêu đưa bọn họ vào con đường chết.

Nguyên Sơ tùy ý  nhìn lướt qua nhánh cây phía trên, nơi đó có một con chim nhỏ màu đen đang đứng đậu, không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm vào mọi người dưới tàng cây .

Ngày mai có thể sẽ xảy ra một trận ác chiến.

Lần này Cổ Mộ tới bảy người, mỗi người đều có thực lực cường hãn. Sab bất quá chỉ là tên dò đường tiểu tốt, không quan trọng gì.

Ánh mắt Nguyên Sơ u ám đảo qua mọi người ở đây,những chuyện sắp phát sinh trên người bọn họ cô đều nhìn thấy được.

"Nguyên Sơ." Tháp Lệ bước lại đây, chần chờ nói, "Em thấy được...... Tử khí."

Mọi người, đều có.

Trừ bỏ Nguyên Sơ.

Nguyên Sơ giơ tay đưa cho cô nhóc một quả trứng Thiểm Cốt: "Chuyên tâm tu luyện, chuẩn bị sẵn sàng."

"Vâng." Tháp Lệ cau mày ăn, ngay sau đó nhắm mắt tu luyện, không hề hỏi nhiều.

Ngày hôm sau, Hoắc Doãn mang theo mọi người, tiếp tục ở hẻm núi Kỳ Thạch lùng theo tín hiệu cầu cứu, trước sau cứu được mấy chục tiến hóa giả. Trên đường vài lần gặp phải nguy hiểm, nhưng có Nguyên Sơ âm thầm phụ trợ, cuối cùng đều an toàn vượt qua.

Giang Bằng Phi cũng chính thức gia nhập Hoa Quả Thụ, chuyện thứ nhất chính là chế tác cho mỗi người trong đội một văn chương Hoa Quả Thụ.

Hoa Quả Thụ tuy rằng là chiến đội có thâm niên lâu đời nhưng bởi vì hành sự điệu thấp, thanh danh không vang, chân chính nghe qua chiến đội của bọn họ cơ bản đều là tiến hóa giả ở Tạo Vật tinh trên 5 năm.

Ký Hiệu vẫn như cũ phát sóng trực tiếp toàn bộ hành trình,người chú ý đến bọn họ cũng càng ngày càng nhiều, Hoa Quả Thụ cũng trở thành đề tài để mọi người thảo luận nóng nhất.

【 Hoa Quả Thụ? Cái tên thật kỳ quái? 】

【 trừ bỏ lão đại cùng trị liệu sư, những người khác đều yếu một chút. 】

【 các ngươi ai biết người đàn ông tên "Túc Mạch" có dị năng gì? 】

【 tôi biết, chính là tâm linh cảm ứng, lúc trước hắn có ở trong đoàn đội của tôi, trừ bỏ có thể nhìn trộm nội tâm của người khác còn lại không có chút hữu dụng nào. 】

【 ây da, dị năng này cũng quá chán ghét. 】

【 cô nhóc Tháp Lệ thật ra cũng không tồi, đáng tiếc chính là lớn lên quá dọa người. 】

【 nói, mấy ngày nay hoàn toàn không thấy cô gái của lão đại động thủ xuất chiêu thậm chí đến một con muỗi cũng chưa chụp chết được, quả thực chính là một dòng nước trong ở Tạo Vật Tinh a. 】

【emmm, có thể ở hiểm cảnh mà thắng, kỳ thật cũng là một loại thiên phú. 】

【 bọn họ chỉ có hai người có chiến lực ( Hoắc Doãn cùng Tháp Lệ ), mặt khác tất cả đều là phụ trợ, còn có một người ăn không ngồi rồi. Nếu là gặp đội ngũ hơi mạnh một chút, chỉ cần đánh thắng hai chủ công, là có thể nắm chắc thắng lợi. 】

......

Mọi người ở phòng phát sóng trực tiếp đối với Hoa Quả Thụ đánh giá, cũng là đánh giá của Cổ Mộ khi thấy bọn họ. Nhưng bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới, không lâu sau, bọn hắn vì chính mình khinh địch mà phải trả cái giá thật đắt..........


Tác giả có lời muốn nói:

 Túc Mạch: Phụ trợ làm sao vậy? Phụ trợ không cần sĩ diện sao?

Phong Trần Tú: Cổ Mộ nên có bộ dạng của Cổ Mộ , an an phận phận mà nằm ngay đơ không tốt sao?

Giang Bằng Phi: Tân nhân, không phát biểu ý kiến.

Nguyên Sơ: Ta chỉ nghĩ an tĩnh làm một cái bug.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro