Ngoại truyện: Ngày của Anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống của Ami và JungKook sau hôn nhân đều rất yên bình và hạnh phúc. Tuy công việc của hai vợ chồng luôn bận rộn nhưng cả hai vẫn biết cách sắp xếp thời gian để vun đắp, xây dựng những khoảnh khắc yêu thương, ấm áp cho gia đình nhỏ của mình.

JungGuk bây giờ đã trở thành một cậu nhóc có thể coi là hạnh phúc nhất. Thằng nhóc đã nhận được tình yêu thương từ cha. Phải nói từ khi có JungKook, thằng bé lúc nào cũng bám riết lấy anh, chẳng thèm đeo cô nữa. Hai cha con có vẻ rất là ăn ý với nhau, chuyên cùng nhau làm những trò con bò khiến cô đôi khi không nhịn được cười, hoặc là không kiềm được phải cáu gắt lên.

Gia đình nhỏ này chỉ đơn giản là những khoảnh khắc cả ba quây quần bên nhau, có tiếng cười, tiếng nói vui vẻ của từng người vậy thôi cũng đủ làm cho Jang Ami cảm thấy mãn nguyện hơn bao giờ hết, và cả Jeon JungKook cũng vậy.

-----------------------------------------------------

Một ngày mới lại bắt đầu, ánh nắng sớm nhẹ nhàng rọi lên những chiếc lá còn đọng hơi sương. Nơi căn phòng ấm áp có ba con người đang ôm ấp nhau say giấc. JungKook dang cánh tay to dài ôm gọn hai mẹ con Ami vào lòng. Mí mắt chợt có chuyển động, anh cố gắng mở mắt. 

Ánh sáng chiếu vào căn phòng khiến anh chưa kịp thích nghi, khẽ nheo mày một lúc. Nhìn người phụ nữ xinh đẹp và cậu con trai nhỏ ngủ ngon lành trong vòng tay mình khiến anh lại cảm thấy tâm tình vô cùng ấm áp. Mỗi buổi sáng của anh chỉ đơn giản là nhìn thấy hai mẹ con như vậy cũng đủ để anh hạnh phúc. Nhẹ đưa một tay vén tóc mai đang rũ trên gương mặt kiều diễm của cô, giọng anh ôn nhu trầm ấm cất tiếng gọi

"Ami ah, dậy đi em"

Nghe tiếng kêu, cô khẽ nheo mày cựa mình, tay đưa lên choàng cổ anh, mắt vẫn nhắm nghiền, cô lười biếng cất giọng

"Cho em 5 phút nữa đi"

JungKook khẽ mĩm cười yêu chiều nhìn vợ. Thôi thì cho cô ngủ một chút cũng chẳng sao cả, mấy bữa nay dù sao chuyện ở công ty cũng khiến cô mệt mỏi. Để cô nằm ngủ đó, anh nhẹ nhàng ngồi dậy, lay lay cậu con trai

"Gukie à, dậy thôi"

JungGuk nghe anh kêu khẽ cựa mình đưa bàn tay bé xíu dụi dụi mắt. Thằng nhóc ngồi dậy ngáp ngắn ngáp dài, hai mắt vẫn còn nhắm hờ mơ màng. JungKook lấy tay xoa xoa đầu con trai

"Gukie à, sáng rồi đó. Để papa bế con đi rửa mặt nào"

Thằng nhóc nghe anh nói, liền dang tay ra trước để anh bế. Hai cha con cùng nhau vào phòng vệ sinh cá nhân. Ami lúc sau nằm ở ngoài mới chịu tỉnh dậy. Đưa tay với lấy chiếc điện thoại trên bàn, mở màn hình điện thoại lên và hôm nay là ngày 1/9. Cô dụi dụi mắt để nhìn rõ hơn xíu, miệng cô lẩm nhẩm lẩm nhẩm

"1/9...1/9...1/9... A..." - trong đầu cô chợt sực nhớ ra một việc

Lúc này JungKook cùng cậu con trai ra khỏi phòng tắm. Anh thấy cô liền nở nụ cười

"Em dậy rồi à?"

"JungKook à, hôm nay có buổi hội nghị trong ngành thời trang mà em quên mất. Thiệt tình tại sao thư ký Hwang lại quên nhắc em vụ này chứ?" - cô nói nhanh rồi chạy vụt vào nhà vệ sinh. JungKook nhìn cánh cửa phòng tắm đóng lại mà khẽ thở dài. Hôm nay là cuối tuần cứ tưởng cả ba người họ sẽ được bên nhau chứ.

Anh ở ngoài này mặc đồ tươm tất cho JungGuk xong thì cô cũng đã bước ra khỏi phòng tắm trong một chiếc váy suông yêu kiều rất hợp với dáng cô. Ami nhanh đi đến bàn trang điểm như mọi khi đều sẽ tô dậm lên một ít phấn son để gương mặt được tươi tắn hơn.

JungKook để JungGuk ngồi trên giường, anh nhẹ nhàng đi đến từ phía sau cô. Bàn tay của anh dịu dàng chải vuốt tóc giúp Ami. JungKook thích sờ vào tóc cô lắm, sự mượt mà của nó luôn khiến anh thấy dễ chịu, song anh lại điểm môi nhẹ lên đỉnh đầu cô, anh cũng thích cả việc ngửi tóc nữa. Ami nhìn dáng vẻ ôn nhu của JungKook qua gương, cô khẽ mỉm cười ngọt ngào, xoay người lại và hôn nhẹ lên môi anh

"Em xin lỗi vì hôm nay không ở nhà cùng hai cha con được. Phải để anh một mình chăm JungGuk rồi."

JungKook mỉm cười ôn nhu, anh vuốt nhẹ tóc cô, âm giọng ấm áp cất lên muôn phần yêu thương.

"Không sao mà. Em cứ tập trung cho công việc là được. JungGuk cứ để anh, dù sao thì trước kia em cũng đã một mình chăm lo cho thằng bé nhiều biết bao nhiêu."

Ami biết JungKook vẫn luôn cảm thấy có lỗi ở quá khứ khi đã để cô một mình cực khổ nuôi con. Anh lúc nào cũng là tự âm thầm dằn vặt bản thân mình và cũng muốn bù đắp lại cho cô thật nhiều thứ. Nhìn người đàn ông này, cô chỉ yêu lại càng yêu hơn. 

Jang Ami chuẩn bị nhanh vật dụng cần thiết, song cô đi đến chỗ của JungGuk hôn nhẹ một cái lên chiếc má bầu bĩnh

"Gukie ở nhà với papa ngoan nha. Mama đi làm, sẽ về sớm thôi."

"Dạ! Mama đi vui vẻ"

Ami chào tạm biệt hai cha con rồi nhanh chóng rời khỏi nhà.

JungKook nhìn cô đi, trong ánh mắt có hiện một chút vẻ ủ rũ nhưng rồi anh cũng gạt phăng đi. Anh quay sang nhìn cậu con trai nhỏ, khẽ khụy người xuống cho ngang tầm với bé, anh mĩm cười

"Hôm nay JungGuk có muốn đi đâu chơi không nè"

"Ừm... Gukie muốn....*ring ring ring*..." - thằng bé suy nghĩ một chút, định nói ra điều gì đó chợt điện thoại anh reo lên cắt ngang lời thằng bé. JungKook cau mày đi đến bắt điện thoại

"Tôi nghe!"

"...."

"Không tự giải quyết được sao?"

"...."

"Thôi được rồi tôi sẽ đến!"

Anh cúp máy, quay sang nhìn cậu con trai đang giương đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn anh. Jungkook khẽ thở dài một hơi, đành đi đến xoa đầu JungGuk

"Papa có chuyện gì vậy ạ?"

"Gukie à, hôm nay chắc papa không đưa con đi chơi được rồi"

"Sao vậy ạ?"

"Papa phải đến công ty giải quyết chút việc"

"...." -JungGuk nghe anh nói liền thất vọng, vẻ mặt ỉu xìu gục xuống. Nhìn thấy cậu con trai nhỏ buồn, trong đầu anh chợt loé lên một ý nghĩ

"Gukie à, có muốn đến công ty của papa chơi không?"

Nghe thế thằng nhóc liền sáng mắt ngước lên nhìn anh

"Con được đến công ty papa chơi ạ?"

"Phải"

"Yeee... Đến công ty papa" -JungGuk phấn khích nhúng nhảy trên giường lớn. Thấy cậu con trai vui, trong lòng anh cũng vui theo.

Thế là hai cha con Jeon Tổng sửa soạn cùng nhau đi đến JJK. Con xe sang trọng của anh dừng trước cửa trụ sở. Anh bước xuống xe trước rồi vòng sang bên kia mở cửa xe cho tiểu Jeon thiếu gia. JungKook bế JungGuk ra khỏi xe, liền gây được sự chú ý từ các nhân viên. Thằng nhóc đó là lần đầu bọn họ thấy anh dắt đến đây nên cảm thấy vô cùng tò mò. Đó là con trai anh sao? Nghe bảo Jeon tổng đã có gia đình, nhưng họ cũng không nghĩ con anh đã lớn từng này.

Hai cha con cùng nhau vào trong. JungGuk lần đầu đến chỗ làm của ba liền mở to mắt phấn khích.

"Papa papa à, chỗ này còn lớn hơn chỗ của mama nữa"

JungKook cười cưng chiều cậu con trai

"Gukie thích không?"

"Dạ đương nhiên là thích rồi"

"Sau này Gukie lớn, papa sẽ cho Gukie toàn bộ chỗ này"

"Oaaa... Daebakkk...." -JungGuk cảm thán

Jeon JungKook đã cười rất tươi khi nhìn thấy biểu hiện của thằng bé. Đám nhân viên nhìn thấy anh như vậy liền không khỏi trầm trồ. Trước giờ ở công ty, Jeon tổng của họ thì ra là cũng có một bộ mặt vui vẻ cưng chiều thế này.

Anh bế JungGuk lên văn phòng của mình. Cánh cửa mở ra, bên trong là cả một gian phòng rộng lớn, một bên tường là cả một dàn cửa kính trong suốt có thể nhìn ngắm được bao quát cả thành phố này. JungGuk thích thú liền tuột khỏi tay anh xuống đất, thằng bé chạy long nhong khắp nơi tò mò về mọi thứ trong căn phòng.

JungKook chậm rãi bước đi, quan sát cậu con trai rồi đến bàn làm việc. Thư ký bên ngoài đi vào nhìn thấy JungGuk liền có chút ngạc nhiên

"Jeon Tổng, cậu nhóc này là..."

"Con trai tôi"

"À vâng" - thư ký gật đầu, nhìn JungGuk khẽ mĩm cười rồi quay sang anh đưa cho anh một bản tài liệu

"Jeon chủ tịch đây là số tài liệu cần anh xem xét gấp"

"Được"

JungKook nhận lấy rồi phẩy tay bảo thư ký ra ngoài. Anh bắt đầu bắt tay vào làm việc, lâu lâu sẽ đánh ánh mắt nhìn cậu con trai tinh nghịch một lúc.

JungGuk chơi một hồi lâu thì cũng chán, thằng bé chậm rãi tiến đến gần anh. Ngón tay bé bé khẽ rụt rè chọt chọt vào hông JungKook khiến anh phải ngừng hoạt động mà quay sang nhìn

"Chuyện gì vậy Gukie?"

"Papa ơi con chán quá, con cũng đói nữa" -thằng nhóc phụng phịu nói với anh.

"Vậy sao? Papa xin lỗi Gukie nhé! Papa quên mất cho con ăn sáng."

"Papa cũng chưa ăn sáng mà đã làm việc rồi. Papa cũng không chăm sóc tốt cho bản thân. Gukie sẽ mách mama đó nha"

"Rồi rồi được rồi, papa sai, xin lỗi Gukie mà. Đừng mách lẽo với mama nhé!" -JungKook cười khổ

JungKook tạm gác công việc của mình sang một bên. Phải nói là anh hết mực cưng chiều JungGuk, cậu con trai nhỏ muốn gì anh đều không ngần ngại mà chiều ý thằng bé. À, chỉ trừ một chuyện... Đó là những ngày anh và cô cần không gian riêng vun đắp, dù JungGuk có nằng nặc đòi vào ngủ chung thì câu trả lời cho thằng bé đều là không. Những ngày đó thiệt thòi cho bé là phải sang phòng khác ngủ một mình hoặc sang nhà nội và nhà cô JaeHee.

JungKook dắt tay thằng nhóc xuống căn tin. Đúng là cha nào con nấy, đều đẹp trai như nhau. Cả căn tin bây giờ lại được phen nháo nhào. Điều này làm Jeon jungKook nhớ lại khung cảnh lần đầu anh cùng cô bước vào căn tin trường hồi đó, nhưng mà bây giờ người đi cùng anh không phải cô mà là một thằng nhóc nhỏ, nó là minh chứng tình yêu của cả hai người. 

Anh cùng JungGuk kiếm đại một bàn trống để ngồi ăn. Hai cha con vừa ăn lâu lâu lại đùa giỡn với nhau một cách vui vẻ thoải mái mặc cho có nhiều ánh nhìn từ mọi người xung quanh. Thật là hai cha con họ Jeon kia chỉ ngồi ăn sáng thôi mà đã nổi bật cả một góc căn tin rộng lớn.

JungKook cùng con trai ăn sáng xong thì cũng trở về văn phòng. Anh ngồi ở bàn làm việc chăm chú làm nốt phần việc còn lại đang dang dở. Anh để JungGuk ngồi ở sofa chơi game. Thằng bé chơi ipad một lúc liền buồn ngủ mà lăn ra ngủ quên trên ghế lúc nào không hay.

Ngồi ở bàn làm việc gần hai tiếng đồng hồ cuối cùng công việc cũng làm xong. Anh xoay cổ để cử động các khớp. Quay sang thằng bé anh lên tiếng

"Gukie à, papa làm việc xong rồi nè"

"...."

"Gukie à"

Gọi mà không thấy JungGuk trả lời, anh rời khỏi ghế đi đến chỗ thằng bé. Anh khẽ lắc đầu cười, thằng bé ngủ mất rồi. Đưa tay tắt máy tính bảng nảy giờ vẫn đang sáng màn hình chiếu video. Nhẹ nhàng anh bế JungGuk lên đem vào phòng nghỉ của anh.

JungKook ngồi dựa lưng vào ghế làm việc, ánh mắt hướng ra lớp cửa kính nhìn vào khoảng không vô định. Trong lòng anh thoáng chút buồn tủi. Hôm nay là sinh nhật anh nhưng có lẽ Ami không nhớ, đã vậy bây giờ cô còn bận đi công tác không ở bên anh và con.

Phải nói từ khi lấy cô đến nay cũng đã gần một năm, cả hai mặc dù luôn dành tình cảm cho nhau và cho JungGuk rất nhiều nhưng anh vẫn thấy giữa anh và cô vẫn có gì đó xa cách. Thời gian cô dành cho công việc đôi khi rất nhiều, dường như là còn nhiều hơn cả anh, có lẽ vì đó là đam mê mà cô đã dày công theo đuổi và cống hiến.

JungKook đôi lúc cũng muốn bảo cô hãy dành thời bên cạnh anh và con nhiều hơn nhưng rồi lại cho qua đi. Dù sao bây giờ cũng đang rất yên bình và hạnh phúc kia mà, chỉ là thời gian bên nhau chưa được nhiều thôi.

Đang ngẫn người suy nghĩ thì tiếng nói của JungGuk làm anh chợt tỉnh lại

"Papa ơi" - JungGuk từ trong phòng bước ra, khuôn mặt vẫn còn chưa tỉnh ngủ đưa tay dụi dụi mắt, khập khiễng đi đến chỗ anh. JungKook nhẹ bế thằng bé lên để thằng bé ngồi lên người mình

"Con trai không ngủ nữa à?"

"Con...không thấy papa đâu"

"Papa xin lỗi nha, bây giờ Gukie có muốn ngủ nữa không?"

"Gukie không ngủ nữa đâu"

"Hừm thôi được rồi, đi rửa mặt rồi papa dắt Gukie đi chơi nhé"

JungGuk nghe anh nói liền gật đầu lia lịa. Anh cười hiền, bế thằng bé vào nhà vệ sinh.

--------------------------------------------------

"A papa ơi thích quá điii... " -JungGuk thích thú nói lớn

Hiện tại hai cha con đang ở khu vui chơi giải trí. JungKook và JungGuk đang cùng chơi xe điện đụng, hai cha con ngồi cùng một xe. Chiếc xe điện JungKook lái đụng hết xe này đến xe kia, JungGuk thì khoái chí la hét cười lớn hết cỡ. Họ lại lần nữa được dịp gây sự chú ý ở khu vui chơi.

Cả hai vui vẻ chơi ở đây đến quên cả thời gian, chơi đến tận gần 7h tối với chịu ngừng lại và về nhà. JungGuk được anh bế, tay thằng bé cầm một cây kẹo bông màu hồng cỡ lớn, vui vẻ bóc một miếng cho vào miệng mình và bóc một miếng cho vào miệng anh. Hai cha con nhìn khuôn mặt đang dính lem đường xung quanh miệng mà cùng nhau bật cười hề hước.

JungKook tiến đến gần cửa bấm mật khẩu. Đưa tay đẩy cửa anh cùng JungGuk cùng lúc bước vào nhà


*bùm *


Jang Ami từ đâu bất ngờ chạy ra bung pháo giấy. Những miếng giấy lấp la lấp lánh đủ màu bay bay xung quanh anh. JungKook ngẩn người nhìn sự việc đang diễn ra. Anh ngỡ ngàng nhìn cô rồi nhìn những thứ ruy băng, bong bóng chữ " Happy birthday chồng yêu, JungKook" đang bày biện khắp nhà. Mấy thứ là cô đều chuẩn bị dành cho anh hết sao?

Ami nhìn anh cười tươi rồi nhanh lấy một cái nón sinh nhật đội lên cho anh và con. Cô nắm lấy tay JungKook kéo vào trong. Ấn anh ngồi xuống sofa, cô nhanh chóng đi vào bếp lấy gì đó. Một lúc sau cô quay trở ra với một cái bánh kem nhỏ trên tay, vừa đi cô vừa hát

"Happy birthday to you... Happy birthday to you....... Chúc mừng sinh nhật chồng yêu" 

Jang Ami đưa bánh kem ra trước mặt anh, nở một nụ cười tươi đầy ngọt ngào. JungGuk bên cạnh vui vẻ thúc giục anh

"Papa papa thổi nến nhanh đi ạ!"

JungKook ngơ người một lúc liền nhanh tỉnh lại, anh mĩm cười rồi nhanh chóng thổi nến. Cô đặt bánh kem lên bàn rồi cùng JungGuk vui vẻ vỗ tay

"Chúc mừng chồng em thêm tuổi mới"

Anh nhìn cô, trong lòng không thôi cảm động, anh sắp rơi nước mắt rồi đây. Thật sự là quá bất ngờ đi chứ! Lúc sáng anh còn có chút thất vọng vì tưởng cô không nhớ ngày sinh nhật của anh. Nhưng bây giờ...mọi thứ trước mắt anh đều do một tay cô làm.

Ami cười cười lên tiếng

"JungKook à, em xin lỗi nhé vì đã giả vờ không nhớ sinh nhật anh. Chắc lúc sáng anh đã thất vọng về em lắm hả?"

"Phải" - anh thẳng thắn trả lời. Ami khẽ bĩu môi, song lại nhanh ôm lấy anh nũng nịu như thể xoa dịu người đàn ông đang hờn dỗi này

"Sinh nhật của JungKook chồng em làm sao mà em quên được chứ"

JungKook nhanh chóng bật cười rồi vòng tay đáp lại cái ôm từ cô. Nhẹ cúi xuống đặt lên đỉnh đầu cô một nụ hôn, tay anh siết chặt lấy cô hơn

"Cám ơn em, anh hạnh phúc lắm"

Ami ôm anh mà cười híp cả mắt.

Nhìn cha mẹ ôm nhau bày tỏ tình cảm thấm thiết mà quên mất mình, JungGuk phụng phịu lên tiếng lôi kéo bậc cha mẹ trở về hiện tại

"Papa và mama quên mất Gukie rồi" -JungGuk bĩu môi nhìn cô và anh

JungKook và Ami nghe tiếng cậu con trai liền hướng mắt sang, nhìn thằng bé rồi lại nhìn nhau, cả hai không hẹn mà cùng lúc bật cười. JungKook chìa một tay về phía JungGuk

"Gukie lại đây với papa nào"

JungGuk nghe anh kêu liền lon ton chạy đến. Anh bế bổng thằng bé tung tung lên, cả hai cha con vui vẻ cười đùa, cô đứng cạnh nhìn hai cha con bằng ánh mắt hạnh phúc.

Đêm đó cả ba cùng nhau ăn mừng một buổi tiệc sinh nhật nhỏ dành cho JungKook. Buổi tiệc tuy đơn giản nhưng chỉ cần có cô và con trai bên cạnh như vậy thôi cũng đã khiến anh cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết. Anh cảm thấy mình thật may mắn khi có một người vợ là Jang Ami và một cậu con trai bé nhỏ là JungGuk. Cả hai đều là tài sản quý giá nhất mà anh có và cái gia đình nhỏ này là thứ anh cần phải trân trọng hơn tất thảy trong cuộc sống này.

____________________________________

Happy birthday Jeon JungKook! 🎉🎉🎂

Gửi cậu hàng ngàn lời chúc tốt đẹp, và cả ngàn tình yêu của tui dành cho cậu. Mong cậu sẽ luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé! 😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro