Dẫu biết duyên ấy sẽ chẳng thành.Mà sao cứ níu sợi mong manh.Cho tôi giữ riêng mình chút gió.Dù cho chỉ có vị mây xanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro