Chương 1 : Cô bé năm ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lớp mần non  4A đang có 1 cô giáo dạy hát thì có 1 cô giáo khác bước vào , cô gật đầu chào cô giáo đang dạy, đưa theo một bé mới và quay qua xuống cả lớp . Cả lớp liền im lặng nghe cô nói .
" Hôm nay lớp mình có bạn mới. Tên là Hoàng Kiến Khang  , các em vỗ tay chào đón bạn mới nào " 
Cô giáo vỗ tay , các bé cũng vỗ tay theo.
Một cậu bé chừng 4,  5 tuổi bước vào lớp . Gương mặt non nớt nhưng vô cùng đẹp trai, thân hình khá nhỏ nhắn . Mặc một bộ đồ vest thương hiệu cao cấp làm cho cậu bé giống như hoàng tử bước ra từ câu chuyện cổ tích . mái tóc nâu óng , đôi mắt xanh thẳm vô cùng đẹp mắt.
" Oa.. oa..oa ..đẹp trai quá " . Cả lớp đồng thanh kêu.
" Xin chào các bạn. Mình tên là Hoàng Kiến Khang . Năm nay 5 tuổi "
Cậu bé cất tiếng nói, giọng nói khá chững chạc như người lớn. .Gương mặt cậu rất lạnh lùng, cậu không hề thích trường lớp này .
" Các em nhớ không được bắt nạt bạn . Phải giúp đỡ bạn nhé " .
Cô giáo cười rất tươi và không quên nhắn nhủ các bé
" Vâng ạ " . Cả lớp đồng thanh vang nên
" Được rồi  , em ngồi vào chỗ kia đi " . cô giáo chỉ vào chỗ trống.
Cậu bé liền theo tay cô giáo đi đến bàn. Bỏ cặp sách nên và ngồi xuống .
"  Cả lớp hát tiếp theo cô nào " .
Cô giáo đang dạy hát lại tiếp tục dạy tiếp
Hát xong các bé ra chơi. Nhưng cậu bé mới vào lớp và cô bé ngồi bàn bên cạnh vẫn ngồi yên trên bàn .
" Chào cậu .mình tên  Hạ Văn Tuyết . Năm nay mình 4 tuổi "
Cô bé ngồi cạnh bàn nhìn qua Kiến Khang cười nói. Cô bé có khuôn mặt xinh xắn, rất dễ thương, mắt to,  mái tóc đen óng ánh , cùng chiếc váy hồng ngọc làm cô bé giống y búp bê
" Đồ trẻ con ".  Kiến Khang không thèm để ý mà đem sách trong cặp ra đọc như người lớn.
" Cậu .. "cô bé dậm chân tức giận .
Nhưng vẫn ngắm nhìn cậu bé bằng ánh mắt si mê. Tự hỏi hoàng tử ở đâu đẹp trai thế . Cả giờ học cô cứ nhìn lén cậu bé  .
Giờ ra chơi có mấy bé  chạy vây quanh Kiến Khang hỏi đủ thứ về cậu bé. Nhưng đáp lại chỉ là sự thờ ơ nên dần dần tản ra .
Cô bé thấy cậu bé lạnh lùng với tất cả mọi người chứ không phải một mình mình bất giác thấy vui vẻ lấy sữa ra uống, tiện đưa cho cậu bé một hộp, cậu bé từ chối . Sữa cậu bé có sãn và là loại sữa cao cấp, không phải sữa bình thường  cô bé kia cho.
" Ăn kẹo này không, ngon lắm " .Cô bé lại lấy ra mấy cái kẹo nhiều màu sắc , rất là dụ hoặc trẻ con
" Không ăn " . Cậu bé lại đâm đầu vào cuốn sách
" Đúng là đồ.... " cô bé phụng phịu ,nói thầm
" Đồ gì ..." Cậu bé tuy không nhìn nhưng vẫn nghe thấy cô bé nói thầm

Bỗng nhiên có một bé gái lớp bên chạy đến
" Cậu là Kiến Khang phải không " .
Cô bé này  tầm 5.  Quần áo trên người cô bé màu xanh ngọc vô cùng đẹp mắt, đều thuộc hàng hiệu . Cô bé là thiên kim của tập đoàn Nguyên Tâm .
"  Phải "
Kiến Khang tiết kiệm lời . Kiến Khang thấy thật phiền chết đi được. Ở lớp này đã đành, lớp khác còn chạy sang làm gì. Phải mau chuyển trường mới được .
" Mình có thể làm bạn gái cậu không " . Cô bé lớp bên cười tười. cầm tay đưa ra một hộp kẹo .
" Mình ..."  Kiến Khang nghĩ cách từ chối.
" Không được " . Văn  Tuyết liền đập bàn đứng nên .
" Tại sao không được " . Cô bé gái quay qua hỏi Văn Tuyết .
" Cậu ấy là người của tôi " .  Văn Tuyết đứng lại gần Kiến Khang hơn.  Tay cầm lấy tay cậu bé .
" Tôi là người của cậu từ khi nào " . Kiến Khang hỏi lại Văn Tuyết. Nhìn xuống tay bị Văn Tuyết cầm .
" Chụt ... " Một tiếng thơm vang nên rõ to,  bé Văn Tuyết hôn nên má Kiến Khang
" Chính thức từ bây giờ " .Văn Tuyết cười toe toét .
" Oa.oa... "" cô bé lớp bên tủi thân vì thất tình và  chạy mất. Không ngờ người ta đã có bạn gái .
" Cậu. ...cậu... "
Kiến Khang  nhìn Văn Tuyết. Cậu không ngờ ngày đầu đi học cái lớp chết tiệt này đã có người dám hôn cậu ..Mặt cậu đỏ dần nên .
" 18 năm sau tôi  thề, tôi định sẽ cưới cậu. tôi nói được làm được " .  Văn Tuyết nhìn thẳng Kiến Khang và nói . Giơ nên nắm tay , vết bớt hoa mai trên cánh tay  phải cô bé nổi bật hiện ra .
" Cậu... cậu... " nhìn vẻ mặt quyết tâm của cô bé mặt Kiến Khang giờ đỏ như ruột dưa hấu .
" Mình nói được là sẽ làm được ,cậu yên tâm " . Cô bé cười tươi rói
" Cậu bị  điên rồi,..... tôi còn lâu mới va phải hạng người như cậu " . Cậu bé giận run người
Nhưng đáp lại sự tức giận của cậu bé chỉ là sự bơ lác của cô bé mà thui .

------
18 năm sau tại đồn cảnh sát tỉnh
" Anh cảnh sát. Tên này trộm cắp của của một bà lão, tôi đem đến giao cho anh "
Một cô gái cao 1m68 . Khuôn măt thiên thần, ,vóc dáng mảnh mai , mái tóc đen dài ngang lưng được uốn nhẹ nhàng .Cô mặc bộ đầm đỏ bó sát người tôn nên dáng người tuyệt đẹp .
" Mời cô ghi vào lời khai " . Nói rồi anh cảnh  sát đưa 1 tờ khai cho cô .
Cô ngồi xuống và ghi lời khai về tên trộm. Tên trộm bị bắt không dám nói một lời nào .
" Cảm ơn cô " . Anh chàng cảnh sát bắt tay cô . Tiện thể quay qua tên trộm, thấy hắn bị đánh khá thảm hại .
" Không có gì, lấy lời khai xong rồi, giờ  tôi phải đi đây " 
Cô cười tươi vui vẻ , xách túi đi ra ngoài. Từng bước cộp cộp nhẹ nhàng được phát ra từ đôi guốc cao gót của cô.
"Thật là càng ngày càng xinh đẹp " .
Anh chàng cảnh sát nhìn theo bước chân cô một cách si mê . Anh biết cô mà có vẻ cô không biết anh là ai, sự si mê này không biết sẽ đi đến đâu. Thật là buồn cho mối tình đơn phương này .
Cô đi ra ngoài cửa thì có một người con trai đi qua, thấy vết bớt hoa mai trên cổ tay cô liền qua chỗ anh cảnh sát hỏi.
" Thiểu Toàn,  người nãy là ai vậy " . Một người đàn ông trẻ đi qua và hỏi
" Báo  cáo cục trưởng , cô gái xinh đẹp lúc nãy tên là Hạ Văn Tuyết . năm nay 22 tuổi. Học ở  học viện mỹ thuật A . Nhà tại đường X , đang là đối tượng theo đuổi của đại thiếu gia Tần nổi tiếng ..."
" Tôi đâu có hỏi cậu nhiều như vậy  " . Anh nghe qua thông tin về cô gái ,mỉm cười rồi quay đi .
" Tôi.. .." Thiểu Toàn oan ức vô cùng, đây là thói quen của cảnh sát mà .
Hạ Văn Tuyết. Tôi chờ em thực hiện lời nói 18 năm trước. Trên môi  Kiến Khang nở nụ cười thật tươi rồi đi vào phòng làm việc .

Bước vào phòng anh liền gọi một cuộc điện thoại cho cấp dưới ,quản lí về việc dạy chính trị cho các trường trong thành phố A
tiếng chuông vang nên 2 hồi liền có người nghe máy
"  Alo, cục trưởng Hoàng , tôi nghe ạ " . một giọng nói nhẹ nhàng uyển chuyển của một cô gái trẻ vang nên
"  Trưởng ban Ly , tôi muốn hỏi về kế hoạch đào tạo quân sự của tỉnh chúng ta " . Anh nói
" Dạ, tôi sẽ gửi toàn bộ kế hoạch qua mail cho anh ạ ". Cô gái vội vàng ngồi vào bàn máy tính , và bắt đầu gõ
" Không cần, sắp xếp cho tôi dạy ở trường học viện mỹ thuật A là được rồi, báo với bên nhà trường sắp xếp thời gian càng sớm càng tốt ". Anh nói
" Nhưng mà việc dạy học này thường không cần đến cấp cao như anh " Cô  gái ngập ngừng nói
" Tôi đã nói là sắp xếp cho tôi " . anh nói với giọng không kiên nhẫn
" Dạ ,dạ đã rõ thưa cục trưởng . anh còn việc gì cần giao phó không " .cô  gái nói
" Không cần ,sắp xếp xong báo thời gian cho tôi là được" . anh  nói
"Dạ, đã rõ  " . cô gái nói
Anh cúp máy .ngồi vào bàn phím gõ, tìm thông tin về vị Tần thiếu gia nào đó
Con trai cả nhà họ Tần, tên Tần Anh Minh . 26 tuổi,  ngoại hình cũng khá được, nhà thì có công ty bất động sản lớn , đang làm giám đốc trong công ty gia đình, bao toàn bộ 3 tỉnh  A Y M, có rất nhiều gái theo nhưng ko hiểu sao 2 năm qua vẫn theo đuổi Hạ Văn Tuyết. tiện thể xem qua kết quả học tập luôn .
Ngoại hình không bằng mình, gia thế càng không , trí thông minh thì không . Anh nhìn ảnh mình qua gương rùi gật đầu nói thầm, chưa bao giờ thấy tự hào về bản thân như vậy
--------
Một chút ngoại cảnh
hôm  nọ có một con kiến nhỏ lạc vào rừng hoa mai , đang nằm trên phiến đá phơi nắng lim dim ngủ thì  có một bông hoa mai rơi vào người
" Cái gì vầy trời " . kiến nhỏ giật mình  kêu nên , nhìn nên người mình thấy có hoa mai , liền đẩy ra
" Mình là hoa mai, thấy cậu ngủ,sợ cậu lạnh ". hoa mai thỏ thẻ nói
" Tôi lạnh liên quan gì đến cậu " . Kiến nhỏ lạnh giọng hỏi
" Mình muốn làm bạn với cậu " .hoa mai cười tươi
" Tôi không cần bạn bè " .  kiến nhỏ lạnh lùng đáp
Nhưng hoa mai luôn quanh quẩn làm  phiền kiến nhỏ, khiến kiến nhỏ không tập trung được việc gì. Lúc đầu đuổi thẳng , sau đó né tránh..sau đó... không thấy hoa mai đến tìm nữa, kiến nhỏ bắt đầu thấy trống trải  và đi tìm hoa mai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro