đoản 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     "Những năm tháng thánh xuân chúng ta đã từng,từng có với nhau những kỉ niệm.Những kỉ niệm khờ dại ngây thơ,những lời hứa ngỡ như là một đời.Bây giờ những lời nào sẽ là thật?".
     Năm tôi 16 anh 20 tôi bảo rằng :" Anh,nếu sau này chúng ta có khó khăn thì mình cùng nhau vượt qua anh nhá".
     Anh hôn nhẹ má tôi nói :"Anh hứa anh được gì nào" /cười/.Tôi bỗng dưng khựng lại buồn vui đến lẫn câu nói đùa của anh.
      Năm tôi 18 anh 22 :" Anh, chúng ta về chúng một nhà nhá" .Anh mỉm cười  chiều theo ý muốn của tôi như một hình thức mặc định của tình yêu.
      Năm tôi 25 anh đã 29, cái tuổi mà ai cũng yên ấm bên tổ ấm riêng của mình,tôi hỏi anh "anh có muốn được một mái ấm thực sự k,anh có muốn mình có vợ và sinh con k?" Anh chỉ vọn vẹn trả lời với tôi rằng "có em là đủ để anh có được một mái ấm gọi là giá dình rôi".Tôi vỡ oà k biêtw giọt nước mắt tôi rơi đang thể hiện là niềm vui hay sự trầm lặng của nỗi buôn trong tôi".
       Tháng 12 năm 2019 tôi cuối cùng cũng tháo bỏ bộ dạng của một cậu nhóc hiếu động đùa nghịch của ngày nào chập chững bước vào tuổi 30 anh cũng vậy anh bây giờ cũng đã 29.Anh rất ít khi hứa điều gì với tôi rất ít để tôi biết được những thứ anh trải qua cũng như những chuyện anh k thể nói.
       Một ngày đẹp trời anh nói rằng :"sau này nếu có thể anh muốn được làm một nửa của em lần nữa" /anh cười nhẹ/ .Trong khoảng khắc ấy tim tôi như thắt chặt lại trong đầu hiện lên những suy nghĩ k thể xác định 'anh có người mới,anh muốn có gia đình,anh k còn thương mình nữa...'.Mọi thứ trong tôi chìm vào bóng đêm k có nguồn sáng.
       Tháng 12 năm 2015,một năm tôi k bao giờ quên được hình bóng người thành niên cùng tôi vượt qua mọi thứ khó khăn áp lực... Lại biến  tôi thành một thằng ngốc vô tâm khi người mình từng trân trọng yêu thương mắc phải một căn bệnh quái ác mà k hề hay biết.Tôi ngày càng già đi nhưng anh chỉ vọn vẹn ở tuổi 30.
       Anh đã chấp nhận lời hứa của em cũng đắp một mái ấm mà,anh chấp nhận cùng em vượt qua khó khăn mà,anh hứa...anh hứa với em nhiều thứ lắm mà /nấc/
       Thời gian thấm thoát đã 10 năm tính từ thời anh đi tôi k quen thêm một ai cảm giác cô đơn đáng sợ chứ! nhưng có một nổi sợ hơn đó là nhìn người mình thương rời bỏ mình kỉ niệm nữa kỉ niệm cũng là thứ làm ta k khỏi hoài tưởng về thứ mình k quên
      Hôm nay kí ước sẽ dươcj gọi lại và tôi sẽ được thấy anh lần nữa nhưng chỉ còn là hình ảnh,kỉ niệm,thành xuân của tôi "nếu có kiếp sau xin tạo hoá hay cho tôi lại là của anh lần nữa xin hãy để ước nguyện của anh được thực hiện làn nữa,lời cuối gởi anh 'cùng em lần nữa anh nha thành xuân tươi đẹp của em,yêu anh là điều em k thể ngờ' ".
   
     
     
      
      Lần đầu làm chuyện ấy xin đừng ném đá em 😍😘🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản