Andy / 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   

   Mỗi buổi tối đầu hạ , không khí trong lành , làn gió mát tổi về từ con sông gần chợ , khi bầy muỗi bắt đầu vo ve theo gió đi chơi , thì Andy cất tiế :
- Đi chơi không ?
   Tôi bàng hoàng giây lát . Lâu lắm rồi , hình như cả mười năm trời có lẻ , tôi không nghe cái từ này : đi chơi .
   Lúc đó , trăng đã bắt đầu ló lên cuối cân trời , làm những mảnh tranh trên các mái lều cũng mơ màng thấy lạ .
- Đi chơi không ?
   Andy vừa nhắc lại câu hỏi , vừa cất cây đàn vào bao rồi treo lên cột .
- Đi chơi à ?
- Ừ , chính xác hơn là đi tắm .
- Đi tắm ?
   Tôi càng kinh ngạc hơn khi nảy .
- Tắm !
   Andy khúc khích và trả lời , giọng hào hứng .
- Xuống sông thôi . Trăng đẹp quá !
   Trời ạ , cư ngụ ở cái chợ này gần cả năm trời , thế mà  đây là lần đầu tiên chúng tôi bước ra khỏi khuôn viên chợ . Cái cảm giác cả năm trời mới thoát ra khỏi không gian quen thuộc khiến tôi cứ lâng lâng .
   Chắc Andy cũng có cảm giác tương tự như thế , khi vừa đi vừa líu lo mộ một ca khúc gì đó rất rộn ràng và trinh bạch .
   Sông cũng chẳng xa mấy . Và khi vừa ra khỏi con ngõ um tùm bóng tre , tôi bỗng lóa mắt vì cả một khoảng rì rao lộng lẫy chưa từng thấy hiển hiện trướcmatws mình , như chú rể nâng khắn che mạt cho cô dâu và ồ lên vì nhan sắc  ( đôi lần xem lén tivi của một nhà gần chợ , tôi đặt biệt thích cái khoảnh khắc ấy ).
- Ôi trời ơi !
   Andy thốt lên . Tôi hơi hoảng , bước gấp tới và hỏi :
- sao thế ? Giẫm gai à ?
- Không , à , không ?
   Andy nhìn chắm chắm ra dòng sông , trên khuôn mặt biểu lộ một cảm xúc rất lạ , vừa hân hoan vừa buồn bã .
- Ôi trời ơi !
   Andy lại thốt lên như thế khi chúng tôi đặt những bước chân đầu tiên xuống bãi cát . Cảm giác cát ước sột soạt dưới lòng bàn chân dễ chịu không gì bằng .
- Sao thế ?
   Tôi ngơ ngác nhìn Andy .
- Không , không sao cả.
   Khúc sông chỗ này uốn quanh , dòng chảy bị vặn bởi đôi bờ biển bên ki , tạo nên vách đất thẳng đứng ,còn phía bên này được bồi lại , tạo nên bãi cát mịn rộng rãi .
- Nằm xuống đi .
   Andy nói như ra lệnh .
- Để làm gì ?
- Thì cứ nằm xuống đi , và im lặng nhé .
   Tôi hiểu Andy muốn nói gì , nhưng cũng ngoan ngoãn nằm dài ra mặt cát . Andy cũng nằm xuống , cách tôi một hơi thở .
- Thở nhẹ thôi !
   Andy thì thào , giọng trang nghiêm như thế rồi im bặt . Toi cũng không dám thở mạnh , nằm nhìn lên bầu trời đêm lồng lộng , vầng trăng bình thản đang trườn lên khỏi chân trời . Phía trên bên tay tôi , dòng sông đang chảy , tiếng sóng rì rào rất khẽ , chạm vào bờ cát , phía bờ bên kia , có tiếng tách tách của những mảng đất đang rã ra rồi rơi xuống nước .
   Đêm thật rộng và gió thật sáng . Tôi nằm bất động , gần như nhín thở , nghe gió lùa vào từng sợi tóc , cảm giác mát tê .
   Đêm thật sâu và cát thật dịu dàng. Tôi nhìn mông lung vào khảng không vô tận phía trên kia , những ý nghĩ khôngteen mọc trên những cỏ dại , khiến đầu óc mụ mị dần , rồi như rơi tõm vào cái bẫy âm thầm nào đó .

Đêm , ồ đêm
Người nằm mộng mị
Khóc bình xưa vỡ
Dòng sông thì thầm xá tội
Dục vọng vong thân

Đêm sâu xác thịt buồn
Giọt nước mắt nào em rơi vào kiếp trước
Ngực rug lầm lỗi
Tóc thôi trầm
Hương cũ đã ăn năn

Đêm hoang
Tôi
trở mình chạm bóng
tưởng trăng về
tượng ấy thôi linh ...

   Tôi ngủ lúc nào không hay . Trong cơn mê đầy ánh trăng , tôi lại thấy người đàn bà ấy , xõa tóc dài thơm ngát , bàn tay trắng muốt cầm tay tôi , vuốt tóc tôi . Bà nhìn tôi , ánh mắt dịu dàng vô cùng ,rồi mở bàn tay của tôi ra , đặt vào đó một chiếc bình gốm màu trắng ngà tỏa hào quang rạng rỡ , thì thầm những lời không hiểu được .
- Dậy đi , dậy đi !
   Tôi ngỡ ngàng dậy . Trăng vẫn sáng tràn mặt sông . Andy , rạng ngời vô cùng , xòa  bàn tay trong suốt vỗ vai tôi :
- Dậy nào ! 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyen