4.dạo biển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn xong , anh giành lấy bát từ tay tôi " để tôi dọn" tôi nhìn anh loay hoay trong bếp trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp lại thường.anh dang dần len lổi vào trái tim tôi.từ trong bếp bước ra a nhìn thấy vẻ ngẫng ngơ của tôi vội vàng hỏi" em sao vậy không khỏe sao"...."không sao em chỉ là hơi mệt một chút thui" tôi vội vàng lấy đại ra một lý do để che đậy cho sự bối rối trong tôi lúc này.anh tiến tới bên cạnh tôi một lần nữa anh lại nắm lấy tay tôi " đi ngắm biển với tôi được chứ" tôi bước theo anh.lần đầu tiên trong đời tôi tôi cảm giác được niềm hạnh phúc vô tận.tôi hi vọng đây không phải  một giấc mơ mà nếu là một giấc mơ thì tôi hi vọng tôi mãi chìm vào giấc mơ này.tôi lẳng lặng đi bên cạnh anh ,gió biển cuốn hết những phiền muộn trong tôi ngay lúc này tôi nhận ra rằng tôi yêu anh mất  rồi.chúng tôi vẫn nắm tay nhau đi như vậy không nói gì cứ bình yên bước trên bờ cát.bỗng anh dừng lại nắm chặt vai tôi cúi đầu hôn tôi.nụ hôn của anh làm tia lý trí cuối cùng trong tôi vỡ vụn.ngay tại lúc này tôi không cần biết tại sao anh lại hôn tôi không cần biết anh có tình cảm với tôi hay không.tôi chỉ biết tôi yêu anh.môi anh thật mền chiếc lưỡi khẽ mơn trớn trên khóe môi của tôi .tôi nhẹ nhàng đáp trả.lưỡi của anh xâm nhập vào khoang miệng của tôi cuốn theo sạch toàn bộ lý trí của tôi .chúng tôi cứ như thế cho đến khi tôi không thở nỗi nữa anh nhẹ nhàng buông tôi ra.tôi nhìn vào mắt anh đầy nhu tình,nhưng sau lúc này trong mắt anh toàn bối rối,hỗn loạn.anh vội lãng tránh anh mắt của tôi.trong lòng tôi có chút chua sót không nói nên lời .tôi chợt nhớ đến Hân Hân trong lời anh nói khi lần đầu gặp anh.tôi nhận ra rằng hóa ra anh đang cảm thấy có lỗi cảm thấy bối rối với cô ấy.hay như lần trước trong cơn say anh lại nhìn nhằm tôi là cô ấy.không phải không thể nào,hôm nay anh không uống rượu thì không lí nào anh lại nhìn nhầm.nhưng vậy thì tại sao sao khi hôn tôi anh lại bối rối như vậy.muôn vàng câu hỏi vì sau hiện diện trong tâm trí tôi lúc này.tiếng nói của anh cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi" trễ rồi tôi đưa em về"...anh đang tránh né tôi.tôi không còn đủ kiên nhẫn nữa nếu không hỏi anh chắc tôi điên mất" tại sao lại hôn em" a vẫn bước đi không trả lời bàn tay anh nắm tay tôi dần buông lõng cho đến khi ngồi vào xe a quay sang tôi  " tôi xin lỗi.hy vọng em đừng hiểu lầm".lời nói của anh như lưỡi cưa cứa nát trái tim tôi.đau tôi đau quá.cố gắn mạnh mẽ tôi nói" không sao,cám ơn anh đã chỡ em đến đây,anh yên tâm em sẽ không nghĩ gì hết".tôi cố ngăn giọt nước mắt đang đảo quanh .không nhìn anh tôi cố ép mình nhìn ra cửa sổ ,có nén cảm giác trong tim vậy mà giọt nước mắt vẫn lăn xuống .tôi cố kìm nén lao vọi giọt nước mắt vừa mới rơi.về đến nhà anh vẫn như cũ gương mặt vẫn lạnh lùng không nhìn ra anh dang nghĩ gì.tôi mở cửa xe bước ra không quên chào và cảm ơn anh vì đưa tôi về.sau đó anh láy xe đi.nhìn bóng chiêc xe dần xa nước mắt của tôi từng gịot từng giọt chảy xuống.tôi gục xuống lấy tay ôm chân nức nở.tôi đã cố kìm chế không khóc trước mặt anh tôi đã cố gắn nhưng bây giờ thực sự không kìm chế được nữa .chân tôi không còn sức nữa chẳng lẽ khi yêu một ai đó là phải như vậy sau.anh mang cho tôi cảm giác ấm ap yên bình rồi lại dùng dao đâm nát trái tim tôi.tôi cố lê từng bước vào nhà chạy vội vào phòng từng chuyện từng chuyện trải qua ngày hôm nay như cuộn phim chiếu chậm từng cái từng cái một chiếu trong tâm trí tôi.nụ hôn của anh.lời nói của anh."Hạo anh có biết em yêu anh không,anh có biết lời nói của anh làm tim em đau không,nếu không yêu em sao lại hôn em,sao lại đối xữ tốt với em,sao lại dịu dàng với em như thế,em thừa biết anh yêu cô ấy ,em thừa biết trong lòng anh chỉ có cô ấy,nhưng tim em không nge lời em ,cảm xúc của em khong nge lời em,em phải làm sao đây,Hạo em yêu anh a có  biết không".bao nhiêu dồn nén trong tim nhưng tôi biết những lời này tôi nói chỉ mình tôi biết.a mãi mãi không biết không hiểu vì người anh yêu không phải là em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#happynt