36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đã tài trợ cho một cậu bé nghèo suốt mười năm.

Cậu ấy rất thích ở bên cạnh tôi và gọi tôi là "anh trai".

Nhưng đến ngày tốt nghiệp, tôi nhìn thấy câu hỏi của cậu ấy trên mạng:

【Bạn trai nuôi tôi mười năm, giờ tôi đã độc lập về tài chính. Nhưng thực sự không thể chấp nhận một người lớn tuổi hơn mình. Làm thế nào để thoát khỏi anh ấy mà không bị trả thù?】

Tôi mới nhận ra, mười năm ngọt ngào đối với tôi, là cơn ác mộng mà cậu ấy muốn thoát khỏi.

Vì thế tôi bình tĩnh đề nghị chia tay.

Nhưng sau đó, cậu bé lại đứng dầm mưa trước cửa nhà tôi, mắt đỏ hoe:

"Anh, anh trả thù em đi."

"Chỉ cầu xin anh đừng quên mười năm của chúng ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro