75

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ly hôn đi, tôi có người tôi yêu rồi." Anh vừa nói, vừa đưa cho cậu tờ đơn ly hôn có chữ ký của anh.

"Được thôi, đằng nào hợp đồng của chúng ta cũng sắp kết thúc rồi. Kết thức sớm một tuần cũng không sao."

Cố nuốt nước mắt vào trong, đặt bút ký tên mình lên tờ đơn trước mắt. Cậu đã từng nghĩ mình có thể khiến cho anh yêu cậu, không cần bản hợp đồng đó nữa... nhưng cậu đã lầm

Ba năm trước cậu vô tình gặp anh trên đường đi làm, bằng một cái chạm mắt, cậu biết mình đã yêu anh.

Hôm đó phòng cậu nhận được thông báo rằng giám đốc sẽ đi khảo sát. Là một trưởng phòng mẫu mực, cậu liền đôn đốc nhân viên dọn dẹp sạch sẽ đợi giám đốc đến. Không ngờ anh lại chính là vị giám đốc đó.

Buổi sáng hôm sau, cậu được gọi lên văn phòng của anh, anh đưa cậu bản hợp đồng để cậu giả làm vợ anh trong ba năm, trong thời gian đó cậu có thể dùng tiền của anh và cậu phải làm những điều một người vợ cần có. Lúc đó do mẹ cậu bị ung thư, tài sản trong nhà đều dồn hết cho mẹ nên cậu đành nhắm mắt kí bừa.

Trong ba năm, tình cảm của cậu đối với anh từ chỉ là hợp đồng dần dần trở thành thật lòng. Thậm chí có lúc cậu còn nghĩ mình có thể vì anh mà mạo hiểm tính mạng.

Vậy mà giờ đây anh lại đòi ly dị, cậu cũng chẳng có tư cách nào để nói không...

Khi cậu vừa quay lưng đi, anh liền nói :

"Tối nay là tôi và cậu ấy cưới, nếu muốn cậu cũng có thể đến, địa chỉ ở xxx đường yyy."

Đến ư? Đến để làm gì cơ chứ, đến đó để trái tim đã tổn thương nay càng tổn thương hơn ư? Cậu lặng lẽ rời đi.

Sau khi đã thu dọn đồ đạc, trời cũng đã tối, cậu đem theo chiếc vali chứa toàn bộ những gì của cậu rời đi, trong 3 năm qua, toàn bộ tiền anh cho cậu, cậu gửi hết vào bệnh viện cho mẹ cậu, dù tiền được chu cấp đầy đủ nhưng mẹ cậu vẫn không qua khỏi...

Cậu bắt một chiếc taxi, sau khi bảo tài xế chở mình đến khu nhà trọ để thuê, cậu ngồi trong xe suy ngẫm về tình cảm của mình dành cho anh. Cậu đã yêu anh rất nhiều, nhưng anh lại không yêu cậu... Lúc này những đau khổ vì tình của cậu đã được thực thể hoá và chảy dài trên mặt cậu.

Đúng lúc này, khi xe băng qua ngã tư, bỗng có ánh đèn xẹt qua. Và cậu mất cảm giác. Trước mắt cậu lúc này là một không gian trắng xoá, người mẹ cậu hằng thương nhớ lại xuất hiện trước mặt cậu. Cậu đã oà khóc khi gặp bà, sau đó hai người đã nắm tay nhau, đi về chân trời xa...

[.......]

"Thừa Lỗi, cậu chắc chắn cậu ấy sẽ tới chứ?" Cậu bạn thân của anh hỏi.

"Chắc chắn cậu ấy sẽ tới, dù gì cậu ấy cũng là nhân vật chính của tối nay mà, hơn nữa chắc cậu ấy sẽ muốn xem vợ tôi là ai." Anh nói.

Thì ra ba năm trước, anh đã yêu cậu kể từ lúc anh và cậu chạm mắt nhau. Tối đó, anh cho người điều tra về cậu, biết được cậu là người có lòng tự tôn, anh liền dùng bản hợp đồng để dần dần có được tình yêu của cậu.

Khi thấy thời cơ đã đến, anh liền hủy bản hợp đồng để tổ chức đám cưới với cậu, mục đích là để làm cậu bất ngờ... Nhưng.... Anh đã lầm.

Hôm đó, anh chờ mãi... Chờ mãi... Chờ đến nửa đêm vẫn chưa thấy cậu đâu... Cho đến lúc này, thư kí của anh mới hớt hải chạy vào nói:

"Giám đốc.... Kh.... Không xong rồi... Gia Thụy thiếu gia xảy ra chuyện rồi......"

Bó hoa trên tay anh lúc này bỗng rơi xuống đất... Khung cảnh trước mắt dần trở nên mờ đục.... Có thứ gì đó ấm ấm chảy xuống hai bên má anh.... Sau khi được gọi tỉnh, anh tức tốc lái xe đi về bệnh viện mà thư kí nói...

Anh đến nơi cũng vừa lúc mà các bác sĩ đẩy cậu vào phòng cấp cứu. Anh ở ngoài đứng ngồi không yên, cầu mong cậu sẽ ổn.... Lúc đèn phòng cấp cứu tắt, anh đã hy vọng cậu vẫn còn sống nhưng cái lắc đầu của bác sĩ làm anh suy sụp, mắt anh mờ đi, tai anh ù đi, niềm hy vọng đã được thay thế bằng sự tuyệt vọng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro