99

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta và tỷ tỷ xuất giá cùng một ngày.

Nhưng người cởi khăn trùm cô dâu, lại là tỷ phu của ta.

Lúc này ta mới biết, tỷ tỷ và người trong lòng của ta đã có tình ý với nhau từ lâu, nên đã  “Ám độ trần thương”*, tráo đổi kiệu hoa.

( Ám độ trần thương: một trong 36 kế, ý là dùng cách thức mà không ai nghĩ tới để làm việc )

Tỷ phu là một người mù, lại yếu đuối, tính tình mềm mại, hắn nhẹ nhàng ôn nhu nói với ta:

"Nương tử người đừng sợ, sống không được bao lâu nữa đâu, người hãy nhịn thêm chút nữa đi."

Về sau ta mới biết được, “ sống không được lâu đâu” trong lời hắn, là tỷ tỷ và người trong lòng kia.

------------------

Ta cùng tỷ tỷ là tỷ đệ song sinh, dung mạo giống nhau đến tám phần.

Tính tình nàng nóng như lửa, trong sáng như ánh dương, ta thì hiền lành chất phác, ít nói kiệm lời.

Năm ngoái thánh thượng hạ thánh chỉ tứ hôn, định ra hai cuộc hôn sự cho chúng ta.

Tỷ tỷ gả cho Ninh Vương, ta thì hứa gả cho tân quý tộc của triều đình Kim Phồn.

Tỷ tỷ từ nhỏ đã luôn mạnh mẽ, vô luận chuyện gì đều muốn làm theo ý mình, nhưng ta tuyệt đối không ngờ rằng, ngay cả trong việc thành thân đại sự này, nàng cũng dám tùy hứng làm bậy.

Giờ phút này, dù đang là mùa xuân ấm áp tiết trời có hơi khô nóng, mà cả người ta lại như rớt vào hầm băng.

Ninh Vương an vị đối diện ta, nếu như bị hắn biết ta không phải tỷ tỷ, ngày mai rất có thể chính là tử kỳ của Cung gia.

Khi quân là trọng tội, toàn tộc lưu vong hoặc là chém đầu cả nhà, đều là những chuyện ta đảm đương không nổi.

Tỷ tỷ có thể vì tư lợi, nhưng ta không làm như vậy được.

Đợi tất cả mọi người lui hết, ta chần chờ đứng dậy hành lễ với Ninh vương, "Thỉnh an vương gia."

Ninh Vương dù không nhìn thấy, nhưng hắn hẳn là có thể phân biệt được giọng nói của ta cùng tỷ tỷ có chút khác biệt, cho nên hắn dừng một chút, "Giọng nói của nương tử?"

Đính hôn xong, Ninh Vương từng đi qua nhà ta hai lần, hắn nhớ kỹ giọng nói của tỷ tỷ.

"Nhiễm phong hàn, nên giọng nói có chút khác biệt." Ta viện lý do, cũng không dám nhiều lời.

Ninh Vương tựa hồ không có nghi ngờ gì, chỉ khẽ gật đầu, "Không còn sớm nữa, đi nghỉ ngơi đi."

Tâm ta như nổi trống, trong đầu suy nghĩ cực nhanh, nghĩ làm thế nào mới có thể lừa gạt qua cái đêm tân hôn này.

Ta đã phái người về nhà nói cho phụ thân, không chờ được hồi âm từ nhà, ta vạn lần không dám để cho Ninh Vương phát giác tân nương đã đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro