CHAP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hiện tại...

Trời đã tối muộn lắm rồi, vội lấy bàn tay lau những giọt nước mắt không đáng có, cô đi tiếp.. đi mãi và chợt nhận ra "giờ mình sẽ đi đâu đây?" Cô nghĩ một lúc, đầu như muốn nổ tung, cô quyết định chả nghĩ nữa "nhà mình minh ở chả cần phải đi đâu cả". Vậy là cô về nhà, trong bộ dạng thê thảm hơn lúc rời đi, vẫn là cô- người đầu tiên về nhà, có lẽ chồng cô không có ý định về nhà và giải thích, nực cười nhưng như thế cũng phải thôi vì người anh ấy yêu giờ đâu phải là cô nữa?

Nằm trên giường mà đôi mắt chả thể khép lại tự nhủ lòng mình "sau cơn mưa trời lại sáng" nhưng bản thân nhận ra dù ngủ 3 hay 4 lần nữa cô không thể phủ định rằng "Chồng Cô Đã Ngoại Tình" Thôi chia tay thì chia tay dù gì bản thân cô cũng sẽ quên anh thôi, bản thân nghĩ thế nhưng tâm tư lại nghe theo một hướng khác "mình có nên tha thứ?" Không, không thể tha thứ được Tô Nhị Kì gạt phăng í định lúc nghĩ , cứ như thế mà mệt quá cô dần chìm vào giấc ngủ... Đang ngủ được một chút thì cánh cửa phòng cô khẽ kêu, cô lại à người nhạy cảm nên dù chỉ có tiếng động nhẹ cũng nghe thấy được mặc dù đang ngủ..Nàng nghe thấy tiếng bước chân đang tiến gần về giường ngủ của mình bỗng mọt cơ thể nằm phịch vào chiếc giường cô đang ngủ ,

- không thoải mái không thoải mái một chút nào "chả nhẽ là anh" suy nghĩ logic đang xuyên qua các tế bào để đoán đó là ai của Tô Kì

Cô bỗng tỉnh giấc quay người lại là anh người đã mang cho cô vết thương tận đáy lòng để giờ bản thân trở nên thê lương thế này đây.Bật dậy con người dần rơi vào trạng thái lạnh lùng : "anh vẫn có thể nằm ở đây ư? Người yêu tuyệt vời của anh đâu"

Anh bỗng ôm cô nói những lời đường mật : "Kì anh xin lỗi ..chỉ vì anh quá yêu em"

-Xin lỗi, anh đang bảo vì anh quá yêu tôi nên mới ngoại tình? Thú vị đây khi anh bảo yêu tôi mà lại đi âu yêm con khác, nhưng kì thật anh yêu cô hàng xóm sao? Tôi có nên viết truyện và kể lại cuộc tình đầy bi thương này không nhỉ "cô cười đểu, gạt tay anh ra "- hành động hết sức khinh bỉ

-Anh không muốn giải thích, nhưng anh không yêu cô ta- thái độ này là sao? Tại sao anh lại nói với cô như vậy trong khi rõ ràng cô đã nhìn thấy cảnh không nên thấy

Anh là thế chả bao giờ giải thích nhiều?Chỉ vì cái tính khí này mà anh đã làm cô hiểu nhầm không biết bao nhiêu lân

-Không yêu?vậy là anh đang chơi bời? "cái suy nghĩ đoán già đoán non của Tô Nhị Kì làm cho cô cũng điên đầu" Đừng nói nửa vời nữa tôi không đủ kiên nhẫn để ngồi nghe anh nói những lời vô phiếm này đâu

-Anh nhìn cô. Ánh mắt này là sao?ánh mắt của sự tuyệt vọng, cô biết anh yêu cô nhưng chứng kiến cảnh kia cô không thể nghĩ như thế nữa rồi. Lại khóc đã tự hứa rằng khóc gì thì khóc tuyệt đối không được khóc trước mặt anh rồi mà...

Tô Nhị Kì đứng dậy "tôi hiểu rồi, anh hết yêu tôi. Vậy vẫn kế hoạch cũ mai gặp nhá chồng cũ *cô nhấn mạnh hai từ cuối* Tôi đã cố lắng nghe hiểu anh nhưng anh chả bao giờ cho tôi hiểu để đến khi hiểu nhầm anh mới nói nhưng giờ sự viếc đã đến nước này chắc chả có 2 từ "hiểu nhầm" đâu nhỉ Nguyệt Minh Khải ":cô nhấn mạnh cả họ tên của anh"

-Tùy em "anh ta buông câu hờ hững nhất có thể" nhưng em nên nhớ Nguyệt Minh Khải này không bao giờ nói dối em, anh vẫn còn yêu em và anh chả có thứ gì gọi là tình cảm với cô ta, giờ em muốn li hôn anh đồng ý để em trở lại cuộc sống tự do một thời gian đến lúc đó anh sẽ lại tìm em (Câu nói như đinh đóng cột được anh nhấn mạnh từ câu từng chũ một)

-Cô không muốn nghe anh nghĩ cô là con ngốc hay sao mà bảo cô muốn li hôn rồi lại đến tìm cô, tìm làm gì nữa chứ, tìm để cô lại nhìn thấy bản mặt đấy của anh ư bản mắt thuần khiết đã làm cho cô rung động từ khi gặp anh.

1:00 sáng Từ lúc rời phòng cô không ngủ, nói đúng hơn là không ngủ được cô tìm rượu giải sầu, mai cô sẽ đến công ty vì giờ cô đã là trửơng phòng phải có trách nhiệm với nhân viên sau đó là đi giải quyết chuyện tình cảm rắc rối này, cô không muốn họ đồn ầm rằng một vị Luật sư không giải quyết chuyện tình cảm của mình rõ ràng mà đi giải quyết chuyện tình cảm người khác lại giỏi đến vậy.. Thôi thì cứ dậy chuẩn bị hồ sơ tài liệu giấy tờ để kết thúc một dấu chấm to đùng cho mối tình này nào "gương mặt đấy lại là gương mặt lạnh lùng lâu thấy của cô, có lẽ do tính khí của cô vốn lạnh lùng mà từ khi gặp anh thay đổi giờ đây lại trở về rồi"

��

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro