Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chiếc áo khoác đen trên khuỷu tay Hạ Từ Đông cọ lướt qua bả vai Gulf, tầm mắt hắn hướng xuống nhìn thẳng vào mặt Gulf "Đứng lên."

Không phải tránh ra, mà là đứng lên.

Ngữ điệu rất bình thản

Những lời uy hiếp hay thậm chí cảnh cáo trong bữa tiệc rượu tựa hồ làm cạn kiệt hết sự kiên nhẫn của hắn, Gulf không còn nghi ngờ gì nữa bản thân mình bây giờ ở trong mắt hắn cùng một người chết đã không có cái gì khác biệt.

Giải quyết Kanawut gia với Hạ Từ Đông mà nói chỉ còn vấn đề thời gian thôi

Gulf biết sự lựa chọn tốt nhất của cậu hiện giờ chính là đi theo Hạ Từ Đông

Bất quá Gulf không nghĩ qua sẽ làm như vậy, rốt cuộc cậu của đời trước hay của nữa đời này cũng chưa học được cách viết hai chữ phục tùng như thế nào.

"Chóng mặt, không dậy nổi." Vẫn cái giọng điệu lười biếng như cũ.

Hạ Từ Đông không nhúc nhích, vẫn giữ nguyên tư thế đó nhìn Gulf.

Gulf nghênh đón tiếp lời: "Anh còn có việc?"

"Hút thuốc thì lăn xa bên ngoài."

Gulf ngoài ý muốn nhìn điếu
thuốc trên đầu ngón tay,
nhướng mày. Cậu nhớ tới trong sách giống như đề cập qua Hạ Từ Đông người này không thích mùi khói thuốc lá, hơn nữa có thói ở sạch, phòng hầu như mỗi ngày đều muốn rửa sạch sẽ

Một giây sau, Gulf liền thật sự đứng lên, lúc này tửu lượng có chút nồng, thân thể cậu lung lay một chút mới đứng vững.

Trên bậc đá, Gulf thấp hơn Hạ Từ Đông gần nửa cái đầu.

Tuy nhiên ,ngược lại cậu không có sợ hãi, lại hút thêm một hơi, sau đó điểm điểm tàn thuốc trong tay, đón lấy ánh mắt của Hạ Từ Đông cố ý nói: "Nhưng tôi đã ở bên ngoài rồi, anh giờ muốn tôi đi chỗ nào nữa?"

Hạ Từ Đông đến gần, đột nhiên không kịp phòng ngừa chế trụ hàm dưới của Gulf

Sự việc trong bữa tiệc rượu lại lần nữa tái diễn, Gulf một câu thân thiết chào hỏi khó khăn lắm dừng ở khóe miệng .Bởi vì mục đích lần này của Hạ Từ Đông dường như cũng không phải vì để bóp cổ Gulf, mà là ngón tay hướng lên trên, chế trụ gương mặt Gulf

Miệng bị bắt biến thành hình chữ O Gulf: "......"

Đại ca, tôi có thể cấm tác giả viết kịch bản ra bài sao?

Đôi mắt dò xét của Hạ Từ Đông đảo quanh một vòng trên khuôn mặt Gulf, cuối cùng đối diện với đôi mắt Gulf

"Cậu có gì đó không đúng." Hạ Từ Đông nói.

Mồ hôi lạnh Gulf cũng chính là vào lúc này trong nháy mắt đổ ra tới tấp

Cậu tựa hồ nghe thấy giọng nói đình trệ trong không khí,
những tia lửa lập lòe trên đầu ngón tay cùng sương khói lượn lờ cuộn quanh mình trở thành nơi tồn tại duy nhất trong một tấc vuông này.

Cậu kỳ thật chưa bao giờ nghĩ đến việc tiếp tục làm Gulf Kanawut ban đầu, cậu càng biết việc bị nghi ngờ và phát hiện cũng chỉ là vấn đề thời gian

Nhưng loại cảm giác chấn động thế này đến quá mức chân thật, thứ nhất bởi do có chút đường đột, thứ hai là bởi vì người này không phải ai khác, mà là Hạ Từ Đông

Trong đôi mắt của người trước mặt này có một loại áp bức mãnh liệt, cho dù hắn áo mũ chỉnh tề. Gulf đời trước tam giáo cửu lưu loại người nào chả tiếp xúc qua, cậu vô cùng rõ ràng không một kẻ nào trở thành được người như vậy, nếu không có những trải nghiệm phi nhân tính.

*Tam giáo cửu lưu:Từ này dùng chỉ đủ mọi hạng người trong xã hội

Điều này tương đối phù hợp với nhân thiết của Hạ Từ Đông vốn chính từ cống ngầm bò ra

Gulf lấy lại bình tĩnh, từ trong tay hắn tránh thoát khỏi sự kìm kẹp

Cười lạnh: "Đương nhiên không giống nhau, Gulf Kanawut sớm đã chết."

Cậu dùng mu bàn tay đè lên quai hàm mỏi nhừ của chính mình, luôn cảm thấy hình tượng vừa mới kia quá mức ngu xuẩn, cho nên khiến cho cậu hiện tại buông lời nói hung dữ gì đều không có khí thế.

Gulf nửa thật nửa giả nói: " Bắt đầu kể từ cái đêm hôm đó anh mang Night Senga trở về, Gulf Kanawut trước đây đã chết. Hạ Từ Đông, chúng ta bây giờ đi đến tình cảnh thế này đây, anh sẽ không còn kỳ vọng tôi giống nhau như trước mặt dày mày dạn đi theo anh đi? Hai ta nếu đều ghê tởm đối phương, vậy thì từ hôm nay trở đi,tôi ..Gulf Kanawut là Gulf Kanawut, và anh.. Hạ Từ Đông là Hạ Từ Đông "

Bởi vì sự tình bị quay video, Gulf phát hiện trong sách cùng trong hiện thực ở giữa tồn tại một ít bất đồng, hoặc là nói có những điều trong sách quá phiến diện tồn tại không ít lỗ hổng.

Hạ Từ Đông từ đầu tới cuối ngược cậu là thật sự, nhưng mà không có sự việc lên giường kiểu kia

Đến nỗi còn có mặt khác hay không cũng không cách nào để kiểm chứng được

Nhưng cậu không nghĩ trang,(giả vờ) càng lười đến diễn.

Cảm thấy như vậy thật sự khá tốt, đã đến giờ nhất phách lưỡng tán, tất cả mọi người đều được vui vẻ.

*Nhất phách lưỡng tán' nôm na là chỉ những chuyện hoàn toàn cắt đứt xem như chưa có gì xảy ra.

Hạ Từ Đông đứng khuất ở chỗ bóng tối, nhìn không rõ vẻ mặt của hắn,Gulf không biết hắn đến tột cùng đang suy nghĩ điều gì.

Hắn không mở miệng, Gulf liền vô pháp phán đoán.

Cuối cùng không biết cụ thể qua năm giây hay mười giây, Gulf nghe thấy hắn nói: "Có thể."

Gulf: "?"

Hạ Từ Đông: "Nhưng tốt hơn hết cậu đừng nên để tôi bắt được bất kì điểm yếu nào."

Hắn nói tới lời này liền có chút vi diệu, Gulf đoán chừng biết hắn không hề tin tưởng lời cậu nói, chỉ không rõ ràng lắm là không tin cậu về sau sẽ không quấn lấy hắn, hay là không tin cái lý do Gulf Kanawut kia đã chết để thoái thác

Nhưng mà không quan trọng, vừa nãy do quá khẩn
trương thế nên lúc này dạ dày càng thêm đau.

Gulf cau mày, nắm lấy một phen đầu tóc có chút hỗn độn của mình ,chỉ chỉ phía sau: "Gọi người mở cửa."

Nhìn thấy tầm mắt Hạ Từ Đông liếc lại đây, Gulf giải thích một câu: "Tôi không có số điện thoại chú Chung."

Chú Chung chính là quản gia, hơn 60 tuổi.

Nghe nói ông là Hạ Từ Đông năm đó hỗn phố gặp gỡ, ông giúp qua hắn, quen biết nhau đã hơn mười mấy năm

Sau khi Hạ Từ Đông mua căn nhà này liền đưa mọi người đến đây ở

Hạ Từ Đông không thèm phản ứng Gulf, lập tức đi thẳng đến bậc thang gần nhất bên cạnh, nhấn chuông cửa điện tử.

Từ đầu tới cuối hoàn toàn bị làm lơ, Gulf nhìn động tác của hắn, lần đầu tiên cảm thấy chính mình bởi vì xuyên thư xuyên hỏng luôn đầu óc mất rồi

Cửa rất nhanh bị mở ra, Gulf sờ sờ cái mũi, một chút cũng không ngượng ngùng mà đi theo vào

Gulf mới vừa đi tới phía sau Hạ Từ Đông, hắn đột nhiên ngừng chân, cái mũi cậu suýt nữa đập trên lưng hắn.

"Anh làm gì thế?" Gulf lên tiếng.

Hạ Từ Đông quay đầu lại, nhìn về phía tay Gulf

Gulf nhìn theo ánh mắt Hạ Từ Đông phát hiện ra ý tứ của hắn, cậu giơ tay lên đầu hàng, ném đầu mẩu thuốc lá xuống dưới chân rồi nghiền tắt nó

Ra hiệu hắn lần này có thể đi, kết quả Hạ Từ Đông ném cho cậu một cái cái ót.

Vừa bước qua cửa, Chú Chung hiển nhiên không ngờ tới Hạ Từ Đông sẽ cùng Gulf đồng thời trở về.

Ông hơi sửng sốt một lúc , sau đó mới nhẹ nhàng vươn tay tiếp nhận chiếc áo khoác từ trong tay Hạ Từ Đông, nói: "Phải trở về sao không nói trước với tôi một tiếng? Đói bụng không? nhà bếp vẫn còn sẵn thức ăn khuya."

"Không cần." Hạ Từ Đông nói: "Con không đói bụng."

"Con đói bụng ,chú Chung ." Gulf đi ở phía sau tự nhiên nói tiếp, "Con muốn ăn ít cháo."

Chú Chung nghe thấy giọng nói Gulf thì ngừng bước chân, quay đầu nhìn thấy bộ dạng bây giờ của cậu liền trách cứ: "Uống rượu? Bác sĩ đều nói dạ dày cậu không tốt, sao không biết nghe lời như vậy chứ?"

Gulf đưa tay ra để so sánh, nở nụ cười: "Chỉ một chút thôi."

Bước vào cổng biệt thự là một lối vào rộng mở ,mái hiên rộng lớn thoáng đãng, sau đó mới đi ngang qua một cây cầu gỗ nhỏ hình vòm cung để đến sân trong.

Dưới cầu là nước chảy, có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách vang lên

Hạ Từ Đông đứng tại trên cầu, nghe thấy cuộc đối thoại phía sau vẫn còn tiếp tục.

Chú Chung: "Một chút cũng không được, còn có cậu làm gì đi đến giờ này, muộn như vậy ?"

Gulf: "Con hẹn bằng hữu ăn nướng BBQ."

Chú Chung: "Khó trách khắp người cậu toàn mùi khói dầu. Đi, lên lầu tắm rửa một cái đi. Chú kêu dì Trần chuẩn bị cháo, tắm sạch xong rồi xuống đây ăn."

Gulf: "Cảm ơn Chú Chung "

Hạ Từ Đông cứ như vậy mà xuất thần một hai giây, nhưng hắn rất nhanh định thần lại ,nhấc chân đi vào bên trong.

Gulf căn bản không chú ý tới động tác của hắn

Gulf cũng là sau khi tỉnh lại mới phát hiện ra rằng nhiều người trong gia đình này rất khác biệt so với ở thế giới bên ngoài, giống chú Chung bọn họ vốn dĩ cũng chưa bao giờ tiếp xúc quá nhiều cùng nguyên thân nên không hiểu biết hết sự tình thị phi khúc chiết.

Chỉ biết Gulf Kanawut và Hạ Từ Đông kết hôn, về sau sẽ sống ở tại nơi đây.

Thế hệ trước luôn có chút bảo thủ trong tư tưởng và quan niệm, nghĩ bất luận ở bên nhau như thế nào đi chăng nữa ,kết hôn vẫn là sự thật.

Hơn nữa bọn họ đã sống chung với Gulf của hiện tại được một tuần, cảm thấy Gulf cùng mấy lời đồn đãi từ trong miệng của những người bên ngoài nói tới có vẻ rất không giống nhau

Đứa nhỏ này thân thể không tốt lắm ,mới vừa kết hôn liền
bị đông lạnh ở trong làn nước lạnh đến mức bị bệnh hôn mê một tuần. Chú Chung vốn đối đãi với Hạ Từ Đông như chính đứa con trai ruột của mình, nhớ hắn cũng không phải dạng người biết quan tâm cẩn thận chu đáo, đau lòng cho người khác, ngày thường lạnh nhạt đối xử bất kì ai cũng lạnh như băng, chú Chung mềm lòng, tránh không được đối với Gulf cưng chiều thêm hai phần.

Gulf lên lầu ngay lập tức ôm bồn cầu phun ra.

Rượu hại người một cách thầm kín.

Cậu và Hạ Từ Đông không ở cùng cùng một chỗ, căn phòng này thực chất không phải là phòng tân hôn được sắp xếp cho hôn lễ, mà là phòng dành cho khách đã được chuẩn bị từ lâu cho Night Senga

Gulf sau đó từ trong miệng chú Chung bọn họ biết được rằng Night Senga thỉnh thoảng sẽ đến sống sau khi trở về nước

Đó là lý do tại sao cậu ở đây bây giờ

Đương nhiên là bởi vì nguyên thân chịu không nổi nơi cậu ta kết hôn với Mew Suppasit, có những dấu vết bắt mắt, vô cùng rõ ràng về sự tồn tại của một người đàn ông khác.

Thời điểm Gulf tỉnh dậy cũng đã là ở trong cái phòng này rồi

Cậu ở đâu cũng không đáng kể, nghĩ đến cũng không cần chuyển đi, bèn để người giúp việc trong nhà dọn đồ đạc ban đầu trong phòng này sang phòng khác rồi ở lại nơi đây.

Lúc Gulf tắm rửa xong đi xuống lầu.

Đáy mắt bởi vì nôn mửa quá
độ kích thích mang theo một chút đỏ, đồng thời mệt mỏi càng lộ ra rõ ràng

Gulf xuống lầu liền đúng lúc đụng phải dì Trần bưng cháo từ trong bếp đi ra ,cậu lên tiếng chào hỏi, vẻ mặt dì Trần lo lắng nhìn Gulf nói: "Dì có nấu canh giải rượu cho con ,lát nữa nhớ uống."

Gulf gật gật đầu: "Vâng ạ."

Khi Gulf đi vòng ra phòng khách, lập tức phát hiện ngay cái người mới rồi còn nói không đói bụng kia, thế nhưng đang ngồi tại cạnh bàn ăn đang uống canh.

Hạ Từ Đông xem ra vừa tắm xong, ăn mặc một thân quần áo bình thường ở nhà ,tóc còn mang theo hơi nước.

Cũng không biết người này có phải ngồi tại vị trí bên trên chờ quá lâu hay không,
vai rộng chân dài, liền tính ngồi bên cạnh một cách tùy tiện như vậy, không khí tức khắc đều mỏng manh đi hai phần.

Giống như sư tử ngủ đông, bản chất vẫn là dã thú.

Dì Trần từ phía sau lại đây tiếp đón Gulf nói: "Ngồi a, ngây ngốc làm gì?"

Gulf tiện tay kéo cái ghế cạnh bàn ăn ngồi xuống ,một bên nghe dì Trần dong dài nói: "Hai người các cậu thật là, giờ này nửa đêm ra cửa còn uống rượu, tuổi còn trẻ cũng không thể giày xéo thân thể mình vậy chứ."

Loại hình thức cằn nhằn nhắc nhở này về cơ bản là Gulf chưa từng có trải nghiệm qua trong quá khứ.

Cậu sẽ không cảm thấy không kiên nhẫn, ngược lại ở ban đêm như vậy, cảm thấy có chút ấm áp.

Dì Trần còn đang nói: "Từ Đông a, dì thấy khí sắc của Tiểu Gulf quá kém, cậu không phải có người bạn là bác sĩ sao, tìm đến cho hắn nhìn một cái đi. Mặt tái nhợt đến mức nhìn thấy không được rồi"

Gulf phản xạ có điều kiện sờ lên mặt vô tội của mình, nhìn về phía dì Trần.

Sau đó Gulf bất giác phát hiện rằng Hạ Từ Đông ngẩng đầu quét mắt liếc nhìn cậu một cái, nói trắng ra: "Điều cậu ta cần không phải bác sĩ khoa ngoại."

Ý tứ rất đơn giản, xem không được.

Hắn hẳn là cảm thấy Gulf nên cần tìm một bác sĩ tâm lý

Ngay cả dì Trần cũng bị nghẹn họng.

Gulf nội tâm mắt trợn trắng, cười an ủi dì Trần nói: "Dì Trần con không có việc gì, ăn cháo của dì nấu bệnh gì của con đều tốt lên hết đó ."

Thân thể này của Gulf Kanawut nguyên nhân có khi còn nhỏ, từ trong bụng mẹ liền không dưỡng tốt, người mẹ kia của nguyên thân lại làm cái loại công việc đó, sinh hoạt hoàn cảnh không xong. Bữa đói bữa no đều là chuyện thường. Hơn nữa nguyên thân từ thể xác lẫn tinh thần luôn trong nặng nề, cho nên dẫn dến tình trạng mất ngủ thêm nghiêm trọng, càng không có khái niệm điều trị bảo dưỡng, lớp vỏ bên trong đã sớm hỏng rồi, động tí bèn cơn sốt cao.

Gulf đời trước bởi vì nguyên nhân công việc quen biết được một bác sĩ trung y.

Cậu biết loại tình trạng này chỉ có thể chậm rãi điều dưỡng, những cái khác nói nhiều đều là vô nghĩa.

Gulf nghĩ đến đây đầu cậu lại bắt đầu đau

Người này không có thiếu gia mệnh, thật đúng là rơi xuống một thân thiếu gia quý giá bệnh, mệt mỏi không được cũng suy nghĩ không được.

Cũng may mối quan hệ hôn nhân của hiện tại còn có thời gian một năm, đủ để cậu từ từ suy nghĩ kỹ đường lui, Hạ Từ Đông tuy rằng chẳng phải dạng người tốt lành gì, nhưng ở sinh hoạt thường ngày thật ra không có cố tình ngược đãi cậu

Dì Trần bọn họ cũng rất tốt.

Dì Trần rốt cuộc bị lời Gulf nói chọc cho cười, xoay người đi rồi.

Gulf quay đầu lại mới phát hiện Hạ Từ Đông vẫn mãi nhìn cậu.

Tức giận: "Nhìn cái gì?"

"Xem cậu làm bộ làm tịch như thế nào đó." Hạ Từ Đông rất có phương pháp đặt cái muỗng xuống, nói: "Nếu diễn phải hảo hảo diễn đến cùng đi, tôi xem cậu có thể kiên trì đến bao lâu."

Gulf biểu tình một lời khó nói hết.

Gulf biết Hạ Từ Đông không lộng chết cậu coi như đã khá tốt rồi, đâu thèm quan tâm cậu chết sống.

Hắn sẽ dùng ác ý tối đa để suy đoán mọi hành động của cậu,mà Gulf đương nhiên cũng không có khả năng tin tưởng người như Hạ Từ Đông. Thích chú Chung bọn họ hoàn toàn là xuất phát từ trái tim cậu, cùng kỹ năng diễn xuất thật không có nửa xu quan hệ.

Hai người về sau không có bất luận cái gì giao lưu.

Người này đoán chừng cảm thấy cậu ở chỗ này thật sự là hết muốn ăn, canh uống lên một nửa liền trực tiếp lên lầu.

Gulf ước gì hắn không ở.

Cậu không biết Hạ Từ Đông hôm nay tại sao phóng bạch nguyệt quang không bồi đột nhiên trở về ở, nhưng đây là phòng của Hạ Từ Đông, nói đến cậu mới là người ở tạm kia, cũng không có gì quyền lên tiếng.

Ngẫm lại cũng là rất sốt ruột.

Trước lúc đi ngủ Gulf tìm dì Trần xin thuốc đau dạ dày, sau khi uống xong liền ngủ.

Cậu ngủ yên bình hơn nhiều so với dự kiến.

Ngày hôm sau Gulf tỉnh dậy đúng 8 giờ, ánh nắng ban mai màu cam vàng ngoài cửa sổ nhuộm lấy một tầng ánh sáng mơ hồ về phía chân trời của thành phố xa xôi, mở cửa sổ chạm trổ bằng gỗ trên lầu hai ra, không khí hòa lẫn với sương sớm cùng hơi thở cây cỏ.

Chú Chung đang tưới hoa ở trong sân, Gulf dựa vào cửa sổ chào hỏi.

Chú Chung bảo cậu xuống nhà ăn sáng.

Tâm trạng tốt của Gulf chỉ kéo dài cho đến khi cậu thay quần áo và đi xuống lầu.

Bởi vì cậu vừa đi tới đầu bậc cầu thang, liền nghe thấy một câu: "Cái thứ đồ chơi ngu xuẩn Gulf Kanawut kia không biết suy nghĩ cái quái gì vậy hả? Dám chạy tới bữa tiệc rượu nháo. Hiện tại trong vòng ai không biết hắn thẹn thùng đuổi theo Đông ca để tỏ tình, thú thật hắn đến cả chó cũng không bằng."

Gulf phát hiện những người này luôn là nghèo từ, mắng cậu tựa hồ chỉ có dùng cách chửi con chó này thôi

Gulf gõ gõ lan can.

Cậu nửa người dựa vào bên trên, nhìn chàng trai trẻ tuổi đang đứng quay đầu lại trong phòng khách nói: "Huynh đệ, sáng sớm tinh mơ rớt hố phân à, nhìn cái miệng thối đức hạnh của cậu kìa ."

Vừa vặn có người từ trong bếp đi ra, chính là Hạ Từ Đông đang bưng cà phê.

Gulf: "Còn có, cậu nên hỏi Đông ca cậu một chút, tôi ngày hôm qua có đuổi theo tỏ tình hắn hay không."

Hạ Từ Đông tìm cậu trước, có câu nói gọi là kẻ tán tỉnh trước là kẻ rẻ tiền.

Sáng sớm, không phải để cho người ta không thoải mái.

Nhìn thấy chàng trai trẻ tuổi kia một bộ biểu tình như gặp phải quỷ, cũng liền dáng vẻ chừng hai mươi, hơi há mồm không biết nên nói cái gì,bèn quay đầu đi tìm Hạ Từ Đông. Gulf: "Cậu không cai sữa? Chín năm giáo dục bắt buộc vẫn chưa tốt nghiệp? Trở về tìm mẹ để nằm trong vòng tay ấm áp không tốt hơn sao, trong nhà người khác mắng chửi người cái thứ đồ chơi ngu xuẩn, cậu con mẹ nó cho rằng mình đặc biệt rất thông minh đúng không...... Đừng như vậy nhìn tôi, đối với một người cẩu đang khóc ,làm tôi hoài nghi súc vật ở trong mắt cậu đều là động vật cao cấp."

Gulf dường như bắn liên thanh quả đạn đại bác

Cậu hôm nay không có mặc những quần áo âm u đầy tử khí kia của nguyên thân, mà là một thân loại trang phục màu sáng bình thường

Bởi vì tóc quá dài nên Gulf tùy ý túm một nắm buộc ra sau đầu, để lộ vầng trán nhẵn nhụi trơn bóng cùng với đường nét khuôn mặt do gầy mà có vẻ hơi sắc bén

Cậu có khí tức khi rời giường, đặc biệt là ở dưới tình trạng vẫn chưa tỉnh táo còn bị người mắng xối xả

Miệng lưỡi kia của Gulf đã được toi luyện quá nhiều ở trên tòa án, trong lén lút đem vô số đồng nghiệp dỗi đến tự bế thế nên miệng cậu so với đầu óc liền mở miệng trước một bước

Chàng trai trẻ tuổi hiển nhiên đã tê rần

Hạ Từ Đông vốn đang bưng ly cà phê đã đến trước ghế sô pha trong phòng khách.

Hắn đem cái ly đặt ở trên bàn cà phê, nhìn người trên lan can

Hắn thản nhiên vẫy tay ra hiệu cho cậu xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mỹ#đam