Chap 24: Rose Lady

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhãn hiệu mỹ phẩm mới Secret dành riêng cho thị trường Bắc Mỹ sau khi thử nghiệm trên da người thành công, chính thức đi vào sản xuất. Ở thời điểm then chốt này, Từ thị công bố tin tức điều động nhân sự: Từ Tử Thanh chủ động xin từ chức giám đốc quản lý sản phẩm, cô ta bị điều đi bộ phận mới thành lập cho riêng nhãn hiệu Secret, toàn quyền phụ trách những vấn đề liên quan đến Secret.

Công ty đổ một khoản tiền lớn vào Secret. Từ Tử Thanh bề ngoài là hạ chức, trong tay không còn thực quyền. Nhưng cô ta được điều đến bộ phận có tính thử thách nhất ở thời điểm hiện tại, khiến người trong công ty đều đoán già đoán non, đây là một động thái có tính ám chỉ của Từ Tấn Phu, nhằm đào tạo Từ Tử Thanh trở thành người thừa kế công ty.

Ngược lại, Thoại Mỹ cũng phải trả giá vì hành động nông nổi của cô. Cô bị điều đi phụ trách “Rose Lady”, nhãn hiệu bị công ty xếp xó.

Lâu rồi Thoại Mỹ không về nhà lớn, nhưng cô cũng nghe nói mẹ cô nổi giận khi nghe thông báo sắp xếp nhân sự. Cô còn tưởng mẹ cô sẽ không ngừng tranh cãi với bố cô. Kể từ lúc cô hiểu chuyện, mâu thuẫn và chiến tranh trong gia đình thường xuyên xảy ra, làm cô hết sức chán ghét.

Không ngờ lần này, khi gọi điện thoại cho cô, ngữ khí bà Thoại rất bình thản: “Con cứ yên tâm tiếp quản Rose Lady, mẹ sẽ trải đường giúp con.”

Bà Thoại không cằn nhằn tức giận, làm Thoại Mỹ vô cùng kinh ngạc.

Vài ngày sau, công ty tổ chức đại hội cổ đông bất thường, Thoại Mỹ nhận được thông báo tham gia, cô tưởng bố cô Từ Tấn Phu đòi mở cuộc họp. Lúc vào phòng hội nghị, ngoài một số cổ đông lớn, Từ Tử Thanh cũng có mặt, Thoại Mỹ càng chắc chắn suy đoán trước đó của mình.

Nhưng đến khi cuộc họp bắt đầu, Từ Tấn Phu cũng không xuất hiện.

Từ Tử Thanh ngồi bên cạnh ghế chủ tịch, cô ta không ngừng nhìn đồng hồ. Nhưng đã quá thời gian bắt đầu cuộc họp năm phút, cô ta đành quay hỏi người thư ký số một của Từ Tấn Phu là thư ký Lưu - Lưu An, bà cũng là người đứng ra triệu tập đại hội cổ đông lần này: “Bố cháu lúc nào mới đến nơi?”

Vẻ mặt của thư ký Lưu hết sức kỳ lạ. Bà vừa định mở miệng, cửa phòng hội nghị đột ngột mở toang. Thoại Mỹ bất giác quay đầu về phía cửa.

Người đi vào là mẹ cô.

Thư ký Lưu lẩn tránh ánh mắt nghi hoặc của Từ Tử Thanh. Lúc này, bà Thoại đã ngồi vào vị trí chủ tịch. Thấy bà gật đầu, Lý Mặc tuyên bố: “Mọi người đã tập trung đông đủ, cuộc họp bắt đầu.”

Thoại Mỹ kinh ngạc không kém Từ Tử Thanh là bao. Cô còn chưa tiêu hóa nổi việc mẹ cô đột nhiên xuất hiện ở đại hội cổ đông, bà Thoại đã mở miệng: “Thành thật xin lỗi quý vị, tôi nhờ thư ký Lưu thay tôi tổ chức đại hội cổ đông lần này, là muốn chính thức nói rõ một số chuyện. Nhiều năm qua tôi không quan tâm đến việc kinh doanh của công ty, bây giờ đột nhiên nhúng tay vào, mong các vị lượng thứ.”

Thoại Mỹ chưa bao giờ chứng kiến bộ dạng nghiêm nghị của bà Thoại như lúc này.

Một cổ đông lớn luôn đứng về phía bà Thoại là chú Trần lập tức lên tiếng: “Không có gì phải ngại. Tuy từ trước đến nay Từ phu nhân không can thiệp vào việc kinh doanh của công ty, nhưng bà là nữ chủ nhân của công ty, hoàn toàn có quyền phát biểu.”

“Nói cũng đúng”. Bà Thoại mỉm cười: “Dù sao tôi cũng là nữ chủ nhân danh chính ngôn thuận của Từ thị.”

Nói xong, bà đảo mắt qua Từ Tử Thanh. Từ Tử Thanh cuối cùng cúi đầu né tránh.

Bà Thoại thu lại ánh mắt, tiếp tục hướng về các cổ đông trong phòng hội nghị: “Các vị đừng trách tôi nói những lời khó nghe. Từ Tấn Phu trước kia dựa vào mối quan hệ của Thoại gia chúng tôi mới tạo dựng sự nghiệp như ngày hôm nay, đây là một sự thật không ai có thể phủ nhận. Lúc sinh thời bố tôi có nói: giúp đỡ người khác không phải để trông mong người đó báo đáp, nhưng làm người dù sao cũng nên uống nước nhớ nguồn, các vị nghĩ có đúng không?”

Bà Thoại nói đến mức này, các cổ đông cũng đoán ra ít nhiều.

Thấy các cổ đông trầm ngâm, bà Thoại nói tiếp: “Từ Tấn Phu cho rằng con gái chúng tôi Thoại Mỹ thích hợp tiếp quản Rose Lady. Tôi không phản đối quyết định này. Điều tôi phản đối là, Rose Lady là nhãn hiệu đầu tiên của Từ thị, giúp công ty tạo dựng giang sơn, vậy mà bây giờ lần lượt bị rút khỏi thị trường, bị chiếm dụng dây chuyền sản xuất. Cũng giống các vị ngồi đây, đều là nguyên lão công thần từng bỏ không ít công sức vào công ty, khi đã lợi dụng hết giá trị rồi bị đá bay. Từ Tấn Phu làm vậy, khác nào qua cầu rút ván?”

Các cổ đông có người gật đầu biểu thị tán thành, có người trao đổi bằng ánh mắt. Sau đó một người đại diện lên tiếng: “Từ phu nhân, có chuyện gì xin bà cứ nói thẳng ra đi. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ trong khả năng của chúng tôi.”

Bà Thoại mỉm cười thay lời cám ơn, sau đó bà đưa mắt ra hiệu thư ký Lưu.

Thư ký Lưu rút ra một tập tài liệu, bà Thoại giải thích: “Một sản phẩm tốt như vậy nên được coi trọng. Đây là đề án tôi nhờ người đi sâu nghiên cứu Rose Lady, bao gồm phân tích thị trường, định vị lại thị phần của Rose Lady... Thoại Mỹ vẫn còn ít tuổi, sau này con bé có vấn đề gì trong việc tiếp quản Rose Lady, mong các bậc trưởng bối giúp đỡ.”

Phòng hội nghị rơi vào không khí tĩnh lặng hồi lâu... Các cổ đông trầm ngâm cân nhắc thiệt hơn. Cuối cùng, bọn họ lần lượt ký tên vào khung ý kiến trên bản đề án.

Bà Thoại hài lòng đứng dậy, vẫy tay ra hiệu Thoại Mỹ từ đầu đến cuối ngồi im lặng ở một góc đi đến bên bà. Thoại Mỹ chần chừ vài giây mới nhúc nhích. Hai mẹ con kẻ trước người sau rời khỏi phòng hội nghị.

Đến bãi đỗ xe, bà Thoại mới rút điện thoại di động đã được điều chỉnh thành chế độ im lặng. Mười mấy cuộc điện thoại gọi nhỡ. Bà vừa rút máy di động là có điện thoại gọi đến ngay, bà liền nối máy trước mặt con gái.

Từ Tấn Phu nghe phong thanh đã đến công ty, ông ta hét lên trong điện thoại: “Một người đàn bà như bà thì hiểu gì chứ? Đúng là điên khùng.”

Bà Thoại vỗ vai Thoại Mỹ: “Con cứ đi làm đi.”

Từ Tấn Phu nói rất lớn tiếng, Thoại Mỹ nghe rõ mồn một. Cô hết nhìn chiếc điện thoại trong tay bà Thoại lại nhìn mẹ mình. Cuối cùng, cô không lên tiếng, quay người đi vào thang máy.

Bà Thoại ngồi vào xe ô tô, miệng mỉm cười. Bà dõi theo bóng lưng con gái bằng ánh mắt kiên định: “Ít nhất tôi cũng biết, vì con gái của tôi, tôi có thể làm bất cứ điều gì.”

 ***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#longmy