Chap 54: Rose Lady gặp nạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm hôm sau, khi Thoại Mỹ tỉnh giấc, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, không thấy bóng dáng Kim Tử Long. Anh để lại một mẩu giấy dưới chiếc đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường.

“Ông xã em đi làm kiếm tiền.”

Bỏ tờ giấy xuống, Thoại Mỹ mới nhìn đồng hồ, sau đó tìm di động. Sau cuộc điện thoại của Từ Tấn Phu, cô tắt máy từ hôm qua nên không ai có thể liên lạc với cô. Đồng hồ báo thức trên điện thoại của cô cũng bị người nào đó tắt mất. Hành vi này của ông chồng, nên nói là chu đáo hay không chu đáo?

Thoại Mỹ nhanh chóng đi đánh răng rửa mặt. Khi ngẩng đầu, cô bắt gặp khuôn mặt hồng hào, đôi môi đỏ mọng như một đóa hoa rực rỡ sắc màu của người phụ nữ trong gương. Cô mỉm cười lắc đầu, gạt bỏ hình ảnh cuộc ân ái đêm qua ra khỏi tâm trí.

Vừa ra khỏi phòng tắm, cô liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Trợ lý gọi điện. Hôm qua, cô bảo trợ lý bắn tin cho báo chí, có lẽ bây giờ trên các tờ báo lớn đều xuất hiện tin tức liên quan đến Từ thị. Hôm nay sẽ là một ngày không an lành. Chắc trợ lý gọi điện thoại đến báo cáo kết quả, Thoại Mỹ nhanh chóng bắt máy.

“Giám đốc Thoại, không xong rồi!”

Giọng nói hoảng hốt của trợ lý truyền đến tai Thoại Mỹ. Đột nhiên cô có dự cảm chẳng lành.

“Rose Lady... xảy ra chuyện.”

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Thoại Mỹ hỏi bằng giọng căng thẳng.

Người trợ lý tỏ ra luống cuống, giọng nói run rẩy: “Có khách hàng... sau khi sử dụng kem dưỡng da của Rose Lady... bị dị ứng. Bọn họ liên kết nhau đi kiện chúng ta. Sáng sớm hôm nay, có rất nhiều tờ báo lớn đã đưa tin về việc này. Thư của luật sư cũng vừa được gửi đến... gửi đến văn phòng của giám đốc.”

Tin dữ như gáo nước lạnh giội thẳng xuống đầu Thoại Mỹ khiến cô hóa đá ngay tức khắc. Không biết đã thẫn thờ bao lâu, đến khi nhìn thấy gương mặt trắng bệch, hoang mang của mình trên chiếc gương ở bức tường đối diện, cô mới giật mình bừng tỉnh.

Cô vội vàng thay đồ, vừa kẹp điện thoại vào vai vừa thay quần áo, đại não cũng nhanh chóng hoạt động, xem làm thế nào để cứu vãn tình hình.

“Bảo bộ phận PR liên hệ với người phụ trách của các tờ báo lớn, cố gắng khống chế, không để tin tức lan rộng. Hãy tìm cách nhanh nhất liên hệ với nhóm khách hàng khiếu nại, sắp xếp một cuộc đàm phán với bọn họ. Chỉ cần giải quyết êm xuôi, mất bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.”

Thoại Mỹ nhanh chóng thay bộ đồ công sở, tiếp tục dặn dò cấp dưới: “Hãy điều tra cặn kẽ nguyên nhân của sự cố lần này, bao gồm lô hàng kem dưỡng da nào xảy ra vấn đề, khâu sản xuất nào bị lỗi... Hãy tìm hiểu cả những vụ khiếu nại của khách hàng bị dị ứng sau khi sử dụng kem dưỡng da của chúng ta trong một năm trở lại đây...”

Nói đến đây, bàn tay đang cài cúc áo của Thoại Mỹ đột nhiên cứng đờ. Cô nhớ ra một chuyện.

Kem dưỡng da... dị ứng... khiếu nại...

Gần một năm trước, Từ Tử Thanh chuyển dây chuyền sản xuất vốn thuộc về Rose Lady cho một sản phẩm khác, Rose Lady bị đẩy xuống nhà máy vệ tinh. Lúc đó từng có khiếu nại của khách hàng về những sản phẩm kém chất lượng, khiến da mặt họ bị dị ứng... hai sự việc này liệu có liên quan đến nhau?

Thoại Mỹ không dám phán đoán nhiều, sợ đầu óc rối loạn, không tỉnh táo để suy xét vấn đề. Cô cúp máy, cầm áo khoác và túi xách chạy một mạch ra khỏi nhà.

Cửa nhà đóng sập sau lưng Thoại Mỹ, trên hành lang chỉ có tiếng gót giày của cô nện xuống nền cồm cộp, mỗi lúc một gấp gáp, mỗi lúc một xa dần... Cô lái xe như bay tới công ty. Trên đường, cô nhận 4 cuộc điện thoại, gọi đi 7 cuộc, từ chối 3 cuộc, tất nhiên là cấp dưới của cô báo cáo tình hình, bạn bè hỏi thăm và giới báo chí quấy rầy.

Từ Tấn Phu cũng gọi điện nhưng Thoại Mỹ không nghe. Khi kết thúc cuộc gọi cuối cùng, đúng lúc đến toà nhà Từ thị, cô liền giảm tốc độ, chuẩn bị lái xe vào tầng hầm.

Phát hiện đám phóng viên tụ tập trước cửa tòa nhà, đầu Thoại Mỹ đau buốt. Có phóng viên tinh mắt nhận ra xe của cô, bọn họ liền mang các thiết bị tác nghiệp chạy nhanh về phía cô. Các phóng viên khác thấy vậy cũng ào ào chạy tới, vây quanh xe của Thoại Mỹ trong nháy mắt. Chiếc xe không thể tiến về phía trước, Thoại Mỹ cũng không thể xuống xe. Các phóng viên cầm máy ảnh chụp lia lịa qua cửa kính ô tô. Mặc dù cách một lớp kính nhưng ánh đèn flash liên tục vẫn làm cô nhức mắt.

Lúc này, bảo vệ của tòa nhà mới chạy đến. Xe của Thoại Mỹ vẫn không thể đi vào trong. Thấy mấy bảo vệ ở ngoài khống chế đám phóng viên một cách khó khăn, cô quyết định, tắt máy, xuống xe.

Chân cô còn chưa chạm đất, các phóng viên đã nhào tới. Giọng nói của họ vang lên như sấm bên tai.

“Thoại tiểu thư, Rose Lady đột nhiên xảy ra sự cố về chất lượng sản phẩm, liệu người phụ trách có bị liên lụy?”

“Nghe nói bộ phận PR của Từ thị đã phong tỏa tin tức, đây là...”

“Thoại tiểu thư, mối quan hệ giữa chị gái cô và Giang Thế Quân có đúng như tin đồn...”

“Vì mối quan hệ nhập nhằng với Giang Thế Quân, có thật là Từ Tử Thanh sẽ bị loại trừ khỏi tầng lớp lãnh đạo cấp cao của Từ thị?”

“Tôi vừa nhận được tin, chiều hôm nay, chủ tịch Từ Tấn Phu sẽ tổ chức một cuộc họp báo. Tổ chức họp báo đúng thời điểm nhạy cảm này, mục đích để dẹp yên scandal của Rose Lady, hay vì muốn bác bỏ tin đồn chị gái cô?”

“Thoại tiểu thư, một nguồn tin cho biết, hội đồng quản trị của Từ thị sẽ phải đối mặt với sự biến động rất lớn. Cổ phần của các cổ đông lớn cũng sẽ thay đổi. Tin đồn này có phải sự thật không?”

“Thời gian qua, Từ thị hồi sinh nhờ vào sự phát triển của Rose Lady. Cùng một ngày mà bị đả kích nặng nề bởi hai sự kiện nghiêm trọng, Từ thị đã có phương án giải quyết chưa?”

Đám phóng viên hỏi hết câu này đến câu khác, đều là những vấn đề sắc bén. Thoại Mỹ giữ im lặng từ đầu đến cuối. Nhờ có bảo vệ mở đường, cô đi xuyên qua đám người, cuối cùng cũng có thể vào bên trong tòa nhà Từ thị.

Sau một hồi bị bao vây, xô đẩy, trông Thoại Mỹ thật thảm hại. Cô vuốt lại mái tóc, sải bước dài về phía thang máy.

Đúng lúc này, trợ lý chạy xuống dưới, thở hổn hển, báo cáo. “Sau khi nhận được tin dữ, các cổ đông lập tức đến công ty. Bây giờ họ đang ở văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị. Bọn họ nói, nhất định chờ chủ tịch đích thân đến đây, giải thích về những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay."

Thoại Mỹ vừa sốt ruột nhìn biển báo số tầng trên thang máy vừa hỏi trợ lý: “Tổng giám đốc đâu rồi?”

“Tổng giám đốc Kim đang ở văn phòng chủ tịch, vỗ về tinh thần các cổ đông.”

“Anh ấy có truyền đạt mệnh lệnh nào không?”

“Mệnh lệnh của tổng giám đốc cũng gần giống những điều giám đốc đã dặn dò chúng tôi qua điện thoại. Ngoài ra, đợi chủ tịch đến công ty, tổng giám đốc sẽ rút lui, đi làm việc khác. Quan trọng nhất là thuyết phục các cổ đông không thuộc hội đồng quản trị, khuyên bọn họ đừng bán tháo cổ phiếu của Từ thị.”

Chỉ nghe những điều này, Thoại Mỹ cũng đủ đau đầu. Tối qua cô còn nghĩ, đợi qua giai đoạn bận rộn này, cô và Kim Tử Long sẽ tổ chức tiệc cưới. Xem ra, đây là ước mong xa vời.

Một người hỏi, một người trả lời, thang máy nhanh chóng đến nơi. Thoại Mỹ vội vàng rời khỏi thang máy, đi thẳng tới văn phòng của cô.

Trợ lý vẫn tiếp tục báo cáo: “Tôi đã làm theo yêu cầu của giám đốc, soạn thảo một thông cáo báo chí về scandal của Từ Tử Thanh, gửi cho các phóng viên chúng ta quen biết. Nhưng tin tức chưa kịp tác động đến công chúng thì lại xuất hiện sự cố dị ứng của Rose Lady. Sau khi thị trường chứng khoán mở cửa vào buổi sáng hôm nay, cổ phiếu của chúng ta không ngừng rớt giá...”

Thoại Mỹ không kìm được, thở dài một tiếng.

Ngẫm đi ngẫm lại, cả đời này cô mới làm người độc ác một lần, không ngờ bị báo ứng nhanh như vậy. Nếu thời gian xảy ra hai vụ scandal không trùng hợp, mọi chuyện sẽ khác...

“Trước giờ mở cửa ngày mai, nếu hai vụ scandal, đăc biệt là sự cố dị ứng da không được giải quyết dứt điểm, giá cổ phiếu chắc chắn sẽ thảm hại hơn. Đến lúc đó, chỉ e các cổ đông không thuộc hội đồng quản trị tinh thần hoảng loạn, dẫn đến việc bán tháo cổ phiếu.”

Thoại Mỹ vừa nói xong, trợ lý hỏi ngay: “Giám đốc Thoại, chị định giải quyết thế nào?”

Thoại Mỹ lắc đầu. Đây không phải là công việc thuộc phạm vi cô phụ trách. Việc duy nhất cô cần làm vào lúc này là xử lý êm xuôi vấn đề của Rose Lady.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#longmy