Chap 96: Từ Tử Thanh bị điều tra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đêm trôi qua như vậy. Khi tia nắng đầu tiên chiếu qua rèm cửa sổ, rọi ánh sáng dịu dàng xuống mí mắt Kim Tử Long. Anh khó nhọc mở mắt, đôi mắt hằn tia máu bất giác hướng ra ngoài cửa sổ. Cảnh tượng sáng sủa trước mắt như nhắc nhở anh, anh lại sống qua một ngày...

Kim Tử Long bám vào tủ để đồ, miễn cưỡng đứng dậy nhặt mấy viên thuốc bị rơi ra ngoài, ném vào thùng rác. Sau đó, anh vào phòng tắm, gột rửa nỗi đau đớn của cơ thể, thay quần áo rồi xuống nhà ăn sáng.

Kim Tử Long ngồi vào bàn ăn, nhận miếng bánh mì phết bơ do người giúp việc chuẩn bị. Anh vừa định đưa lên miệng, cầu thang cách đó không xa vang lên tiếng động. Kim Tử Long nhướng mắt nhìn, bắt gặp Thoại Mỹ đang đi xuống cầu thang, cô cũng nhìn anh chăm chú.

Thấy bộ dạng vest đen, giày da chỉnh tề của Kim Tử Long, Thoại Mỹ thầm nhắc nhở bản thân, người mà cô phải đối mặt mỗi ngày là kẻ địch máu lạnh rất nguy hiểm.

Quả nhiên, Thoại Mỹ vừa ngồi xuống bàn ăn, Kim Tử Long đã chọc ngoáy vào nỗi đau của cô: "Tại sao em không cầu xin tôi tha cho Châu Trình?"

Thoại Mỹ cười nhạt. "Cầu xin anh thì có tác dụng sao?"

Kim Tử Long thẳng thắn trả lời: "Không."

"Thế thì được rồi!" Thoại Mỹ nói xong, uống một ngụm nước hoa quả. Muốn làm việc lớn cần giữ thái độ bình tĩnh. Hôm nay, cô có thể điềm nhiên ngồi ăn sáng với kẻ thù, coi như cô có tiến bộ lớn.

Kim Tử Long tựa như nhận ra điều gì đó, trầm mặc dò xét Thoại Mỹ rồi đột nhiên lên tiếng: "Em đã thay đổi nhiều!"

Thoại Mỹ tưởng anh phát biểu điều gì ghê gớm, nào ngờ câu nói tiếp theo của anh đầy vẻ chế giễu: "Có người tình mới nên mặc kệ sự sống chết của người tình cũ. Đây không giống tác phong của em."

Thoại Mỹ nghiến răng nghiến lợi, nhắm mắt nhưng cuối cùng vẫn không chịu đựng nổi. Cô đập "bốp" cái thìa xuống bàn, đứng dậy đi thẳng ra cửa, không ngoảnh lại. Kim Tử Long không theo Thoại Mỹ mà nhìn chằm chằm vào đồ ăn sáng vẫn chưa động đũa. Đồng tử đen láy của anh xao động.

Thoại Mỹ lái ô tô ra khỏi nhà xe. Cô vừa bực tức vừa rối bời, cô làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn Châu Trình ngồi tù? Nhưng Châu Trình vì Từ Tử Thanh, đến mạng sống cũng không cần. Bảo Châu Trình khai ra Từ Tử Thanh là chuyện không thể. Bây giờ việc cô có thể làm, là kéo thời thời gian điều tra, cho đến khi tìm được Từ Tử Thanh. Nếu Từ Tử Thanh chủ động nhận tội... nhưng khả năng này gần như bằng không.

Thoại Mỹ vừa chìm trong suy tư vừa lái xe theo lối đi nhỏ, cánh cửa sắt nặng nề từ từ mở ra, ô tô của Thoại Mỹ rời khỏi ngôi nhà lớn. Đúng lúc này, một chiếc xe đậu bên ngoài cổng đột nhiên lao đến trước đầu xe của Thoại Mỹ. Chiếc xe đó dừng ngay trước mũi xe của Thoại Mỹ. Thoại Mỹ giật mình, vội nhấn phanh. Suýt nữa cô đâm trúng chiếc xe chặn đường, may mà cô lái xe rất chậm. Thoại Mỹ định hạ cửa kính xem tình hình của đối phương, chiếc xe phía trước đột nhiên mở cửa ở vị trí tài xế và đằng sau. Hai người đàn ông bước xuống, tiến lại gần Thoại Mỹ.

Nhìn thấy Thoại Mỹ, một người cất giọng nghiêm túc: "Cô Thoại, chúng tôi đợi cô lâu rồi."

Thoại Mỹ cau mày quan sát người đàn ông vừa lên tiếng. Cô đột nhiên bừng tỉnh, theo phản xạ nhìn kĩ xe ô tô trước mặt quả nhiên là xe của cảnh sát.

"Xin lỗi, tôi có việc phải đi ngay bây giờ. Các anh có chuyện gì để nói sau. Mời các anh tránh đường."

Trước thái độ cự tuyệt của Thoại Mỹ, hai người cảnh sát mặc thường phục vẫn bất động. Thoại Mỹ biết không thể thuyết phục họ, cô không nhiều lời, đánh tay lái định vòng qua xe của cảnh sát. Đúng lúc này, một người cảnh sát thò tay vào trong ô tô của Thoại Mỹ, giữ chặt vô lăng. "Chúng tôi chỉ muốn mời cô đi hợp tác điều tra mà thôi. Vụ án Châu Trình sớm kết thúc ngày nào sẽ có lợi cho Từ thị ngày đó, cô không cần viện cớ né tránh chúng tôi."

Thấy bộ dạng ngạo mạn của người cảnh sát, Thoại Mỹ thầm cười nhạt. Có lợi cho Từ thị? Từ thị đã không tồn tại từ lâu.

Cuối cùng, Thoại Mỹ đành phải đi theo hai người cảnh sát. Từ miệng cảnh sát, Thoại Mỹ biết tin, bởi vì Từ thị bị Q-Cosmetic thu mua, nhưng nhân viên có liên quan đến vụ án của Châu Trình đều rời khỏi công ty. Do đó, phía cảnh sát gặp trở ngại trong việc điều tra, thu thập chứng cứ. Chứng cứ Kim Tử Long nắm trong tay rõ ràng có thể đẩy Châu Trình vào chỗ chết, tại sao cảnh sát còn vướng mắc ở khâu điều tra, thu thập chứng cứ? Lẽ nào Kim Tử Long chỉ giao một phần nhỏ chứng cứ cho cảnh sát?

Trong hoàn cảnh không biết rõ nội tình, Thoại Mỹ chỉ có thể tự phán đoán hướng phát triển của vụ việc, không dám khai nhiều với cảnh sát. Cảnh sát không moi được điều gì từ Thoại Mỹ, cô lại tỏ ra có việc gấp, muốn rời đi ngay. Vì vậy cảnh sát đành hẹn Thoại Mỹ lần sau rồi thả cô.

Cuộc điều tra của cảnh sát tương đối lặng lẽ, không làm kinh động đến giới truyền thông. Thoại Mỹ thuận lợi rời khỏi đồn cảnh sát. Đang chuẩn bị đi lấy xe ô tô ở bãi đỗ ngoài trời, cô vô tình nhìn thấy một người quen. Đó là luật sư Cao, một trong những người sáng lập văn phòng luật sư Vạn Khang Niên, chuyên phụ trách vấn đề pháp lý của Từ gia. Luật sư Cao được Thoại Mỹ ủy thác giúp Châu Trình. Nhưng Thoại Mỹ được biết, hôm nay cảnh sát không triệu tập Châu Trình. Vậy luật sư Cao vội vàng đến là vì lý do gì?

Thoại Mỹ đã mở cửa ô tô, chuẩn bị lên xe. Dõi theo bóng dáng luật sư Cao biến mất ở cổng Cục cảnh sát, Thoại Mỹ lập tức đóng cửa xe, chạy theo luật sư Cao vào trong Cục cảnh sát. Cuối cùng, Thoại Mỹ theo kịp luật sư Cao đến cửa phòng thẩm vấn.

"Luật..." Thoại Mỹ đang định gọi ông ta, cửa phòng thẩm vấn đột nhiên mở ra.

Bên trong truyền tới giọng nói nghiêm khắc của người cảnh sát thẩm vấn: "Chúng tôi hiện đã nắm đủ chứng cứ, nghi ngờ cô có liên quan đến vụ án này."

Người mở cửa phòng hiển nhiên để đón luật sư Cao. Luật sư Cao hơi gật đầu với đối phương, đồng thời đi vào bên trong. Đúng lúc này, trong phòng vọng ra tiếng phụ nữ mà Thoại Mỹ vô cùng quen thuộc: "Tôi vẫn chỉ nói câu đó, trước khi luật sư của tôi đến đây, câu trả lời của tôi chỉ là: Không có gì để nói."

Sau khi luật sư Cao đi vào trong, cửa phòng thẩm vấn nhanh chóng khép chặt, Thoại Mỹ không nghe thấy bất cứ động tĩnh gì ở bên trong. Cô đứng ngoài cửa, lặng lẽ mỉm cười. Không ngờ cảnh sát tìm thấy Từ Tử Thanh nhanh hơn cô.

Sao Từ Tử Thanh lại bị gọi đi thẩm vấn? Không có chuyện Châu Trình tố cáo chị ta, trừ khi... cảnh sát đã điều tra ra Từ Tử Thanh? Tại sao luật sư Cao lại không nói với cô chuyện Từ Tử Thanh bị cảnh sát thẩm vấn? Lẽ nào ông ta còn giấu giếm cô nhiều chuyện khác? Thoại Mỹ nhìn chăm chú cánh cửa đóng chặt ở trước mặt. Bây giờ cô không thể tin tưởng bất cứ người nào. Kể cả luật sư Cao có giấu cô nhiều bí mật, có lẽ cô cũng không cảm thấy lạ lùng.

Hai tiếng sau, cánh cửa phòng thẩm vấn lại một lần nữa mở ra. Người từ bên trong đi ra là luật sư Cao, không thấy Từ Tử Thanh. Thoại Mỹ ngồi trên chiếc ghế dài ở bức tường đối diện. Từ vị trí của cô, có thể nhìn thấy Từ Tử Thanh ngồi trong phòng, cô ta có vẻ rất tức giận.

Thoại Mỹ nhìn luật sư Cao. Thấy Thoại Mỹ ngồi ngay ngoài cửa, luật sư Cao sững sờ. Sau khi định thần, ông ta đi đến trước mặt Thoại Mỹ. "Thoại tiểu thư, sao cô lại ở đây?"

Thoại Mỹ nhìn luật sư Cao bằng ánh mắt lãnh đạm, cô đứng dậy, nhếch mép với ông ta. "Ông nên trả lời câu hỏi của tôi trước, tại sao Từ Tử Thanh lại ở đây?"

Luật sư Cao khó mở lời.

Trước ánh mắt chăm chú của Thoại Mỹ, cuối cùng luật sư Cao cũng thỏa hiệp. Ông ta thở dài. "Tôi không thể tiết lộ nhiều với cô. Tôi chỉ có thể cho cô biết, tuy tôi không rõ phía cảnh sát nắm được bao nhiêu chứng cứ, nhưng theo tình hình trước mắt, lần này chị gái cô không xong rồi."

Thoại Mỹ hết kiên nhẫn, hỏi thẳng: "Châu Trình thì sao?"

Luật sư Cao không cảm thấy ngạc nhiên khi Thoại Mỹ không tỏ ra quan tâm đến sự sống chết của chị gái. Trước câu hỏi của Thoại Mỹ, ông ta chỉ lắc đầu. Tuy không có câu trả lời chính thức nhưng trong lòng Thoại Mỹ dấy lên một tia hy vọng. Nếu lần này cảnh sát điều tra đến cùng khiến Từ Tử Thanh phải trả giá cho những sai lầm của cô ta trước đây, như vậy Kim Tử Long cũng coi như gián tiếp giúp đỡ cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#longmy