Chap 19 Chừng nào có cháu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau cái ngày định mệnh ấy . Anh không thể đợi nữa mà cùng cô đi đăng kí kết hôn . Sau đó thử váy cưới ( au lười viết mấy chap này ^^)

Đêm hôm qua, không chỉ là nghe những lời ngọt ngào êm dịu lỗ tai mà còn là một đêm nồng cháy, hai con người - một trên một dưới quấn quít lấy nhau, cùng nhau đem lại hạnh phúc ban đêm.

Cho dù hôm nay có mệt mỏi, có đau nhức khi thức dậy thì cô vẫn không một lời mắng, không một lời rủa cái tên yêu nghiệt kia, tỉnh dậy trong trạng thái ê nhức, quay sang nhìn người bên cạnh vẫn đang trong giấc ngủ, đôi môi khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười hoàn hảo - rất tươi và chứa đầy hạnh phúc trong đáy mắt.

Ngón tay khẽ đưa lên vầng trán người bên cạnh, vuốt nhẹ xuống mũi, rồi đến bờ môi kia.

Bỗng dưng, đôi môi ấy mở ra và cắn yêu vào ngón tay nghịch ngợm, đôi mắt tên yêu nghiệt kia mở ra kèm thôi nụ cười làm cô chết lặng.

" Mới sáng ra mà em đã kích thích và quyến rũ anh? Chẳng lẽ đêm qua chưa đủ với em? "

" Không có Anh đừng hiểu lầm như vậy, ai mà muốn anh cơ chứ? Chỉ có anh tự luyến! "

" Anh không tự luyến! Chỉ là sự thật, em sẽ không kích thích và quyến rũ anh nếu em thấy đêm qua đủ với em "

" Đừng có đem cái định lý của anh ra đây nói "

Cô hếch mặt sang một bên nhắm chặt mắt làm vẻ hờn dỗi - từ khi ở bên anh cô thường xuyên có những hành động trẻ con này, nhưng nó khiến anh thích thú

chẳng phải vì điều gì cả mà là do cô quá dễ thương và trái tim lẫn lý trí của anh không thể chống cự lại được. Anh kéo cô lại gần mình, ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô vợ nhỏ, để đầu cô tựa êm ái trong lồng ngực mình nói:

" Được rồi, là anh sai vợ của anh đừng dỗi nữa, em sẽ khiến anh chịu không nổi mà nuốt chửng em mất "

" Nuốt chửng em? "

" Đúng, anh không muốn người ngoài nhìn thấy cô vợ xinh đẹp của anh, anh không muốn ai thấy nụ cười khuynh nước khuynh thành của em Không muốn một ai chạm vào người em trừ anh ra. "

- " Tiểu Mỹ à, em quả thật khiến anh muốn nuốt chửng em "

Từng lời một đều được cô nghe rõ ràng không thiếu một chữ nào.

Lòng ấm áp, quên mất luôn cả tối qua bị tên yêu nghiệt này hành hạ trên giường.

Cô đưa chân chạm xuống mặt đất, nền đất lạnh truyền lên khiến cô run người một cái, quấn chiếc chăn quanh người rồi đi vào phòng tắm ngâm mình trong nước ấm . Thật sự hận ai kia không thương hoa tiếc ngọc gì cả .

Thời gian trôi rất nhanh đã đến bữa tối hôm đó .
* ding doong *

- " Giờ này ai còn đến tìm vậy "

Anh ra mở cửa cô cũng đi theo sau

- " Mẹeee .....sao...sao mẹ lại đến tìm tụi con lúc này "

- " Tôi đến xem anh chăm con dâu tối thế nào . "

Dứt câu bà nắm lấy tay cô vào trong bỏ mặc anh với cánh cửa đang được mở ra .

Trên bàn ăn không khí lúc này thật căng thẳng . Không một tiếng nói được phát ra . Không thể để như thế này

- " Mẹ ăn cái này đi ...vợ con nấu món này rất ngon "

- " Tử Long ...."

- " Dạ ...."

- " Sao mẹ vẫn chưa có cháu "

- " Chuyện này mẹ cứ tutu . Nếu bây giờ có em bé . Con khó mà ăn được cô ấy hàng ngày ...ưm ưm .

Không để anh nói thêm cô bịt miệng anh lại không để anh nói thêm câu nào nữa .

- " Hay là con yếu ...!!! Không đủ khả năng . Nếu không được đừng làm khổ con gái mẹ "

- " Mẹ àaaa "

- " Không đúng sao "

Cô bên cạnh cười không ngậm được miệng . Còn anh và mẹ anh thì liên tục đấu đá nhau . Kẻ 8 lạng ngườ nửa cân . E rằng tính mạng cô những ngày tiếp theo không ổn rồi .

Cô sẽ bị anh làm thành đồ sống cho anh ăn mất

E hèm ....vote đi ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro