Chương 2: Cháu sẽ lấy Bà, lấy Mẹ cháu và em gái cháu làm vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- A! Trời mưa, mưa to quá, con thích tắm mưa lắm Mẹ à, cho con tắm mưa nhé.

- Con cũng muốn, Mẹ cho con tắm mưa nhé.

Mẹ cậu lo lắng nhìn hai đứa con ngăn cản:

- Không được! cảm bây giờ?

Hai anh em vội chạy đến bên Mẹ, đứa em gái cậu nũng nịu:

- Ứ, con không chịu đâu. Mẹ cho con tắm mưa đi.

- Mẹ nói các con có nghe không?

Cậu nắm lấy một tay của Mẹ, em gái của cậu nắm lấy một bài tay của Mẹ lắc qua lắc lại, miệng không ngừng nói:

- Ứ, con không chịu đâu, cho con tắm mưa một tí thôi cũng được. Mẹ nhá! Nha Mẹ! Mẹ!... Hai anh em cậu đua nhau năn nỉ Mẹ.

- Thôi được. Mẹ thua hai đứa ranh con của Mẹ, nhưng chỉ năm phút thôi nhé.

Khuôn mặt bừng sáng lên hai anh em vui sướng nhảy tung tăng ríu rít. Sau khi cảm ơn Mẹ hai anh em cùng chạy ra sân, nhảy dưới trời mưa, nô đùa rất vui. Cùng nghịch nước cùng hát ca nhảy múa. Mẹ cậu ngồi trên thềm nhìn hai đưa con của mình, mĩm cười hạnh phúc.

- Thôi vào đi con, kẻo ốm đó.

- Cho con chơi thêm đi mà. Hai anh em cậu nũng nịu.

- Các con mà không vào là Mẹ đánh đó.

Nói vậy thôi chứ Mẹ cậu không bao giờ đánh hai anh em cậu cả. Biết vậy nhưng hai anh em cậu rất nghe lời Mẹ nên đành phải từ bỏ cuộc vui. Cậu rất hạnh phúc khi có một người Mẹ tuyệt vời, một người em gái tuyệt vời và một người Bà cũng tuyệt vời không kém. Em gái cậu bị bệnh về tim bẩm sinh. Cậu rất thương em gái.

- Thay quần áo đi các con kẻo ốm bây giờ. Nhanh còn vào ăn cơm.

- Dạ!À chiều nay cho bọn con xuống Bà nhé.

Mẹ cậu ừ một cái rồi vào trong nhà lấy hai bộ quần áo cho hai anh em cậu, rồi trời dần tạnh mưa, những cơn mưa bất chợt của mùa hè.

Vừa ăn cơm xong không kịp nghĩ ngơi gì cả hai anh em cậu đã dắt nhau xuống nhà bà. Hai anh em cậu vừa vào đến nhà Bà đã cất tiếng chào ngay:

- Chúng cháu chào Bà ạ!

- Các cháu xuống chơi đó à?

- Vâng ạ!

Bà rất thương hai anh em cậu. Có gì cũng để dành cho hai anh em cậu.

- Các cháu có ăn bánh không để Bà lấy?

- Có ạ!

Hai anh em cậu anh bánh rất ngon lành, Bà cười hiền từ nhìn hai anh em cậu, bỗng nhiên Bà hỏi:

- Này các cháu. Lớn lên các cháu sẽ làm gì?

- Ứ. Cháu không thích lớn đâu. Cháu thích như thế này để ở với Bà thôi.

Đứa em gái cậu vừa ăn bánh vừa sà vào lòng Bà. Bà cười cười vuốt mái tóc mềm mềm của đứa em gái rồi nói:

- Cháu ngốc ạ! Cháu phải lớn lên ăn học rồi giúp đỡ Bố Mẹ sau đó còn phải lấy chồng chứ.

Đứa em gái ngước nhìn Bà khuôn mặt ngây thơ trong sáng hỏi:

- ý. Thế chồng là gì vậy Bà. Có ăn được không?

Bà bật cười nhìn đứa cháu gái:

- Cháu thì lúc nào cũng nghĩ đến ăn.

Thấy Bà nói vậy cậu gãi đầu rồi nhìn Bà hỏi:

- Thế lớn lên là phải lấy chồng hả Bà. Thế cháu có phải lấy chồng không?

Bà mĩm cười xoa đầu cậu:

- Cháu ngốc quá! Con trai thì lấy vợ con gái thì lấy chồng.

Cậu ồ một tiếng, gãi gãi cái đầu rồi hỏi tiếp:

- Thế vợ là gì vậy Bà?

- À. Vợ hay chồng đều giống nhau. Đó là người sau này sẽ mang lại cho cháu niềm vui, hạnh phúc khi được ở bên người đó sau này lớn lên cháu sẽ rõ.

"Người sau này sẽ mang lại cho mình niềm vui, hạnh phúc khi được bên người đó ư" Cậu suy nghĩ một lát rồi nói:

- Thế thì cháu sẽ lấy Bà lấy Mẹ và lấy em An làm vợ. Vì ba người luôn làm cho cháu vui, Cháu cười.

- Lớn lên cháu sẽ hiểu.

Bà nhìn hai anh em cậu cười rồi chợt nhớ ra một cái gì đó, Bà nói tiếp:

- À Bà có cái này cho các cháu.

- Gì vậy Bà? Hai anh em cậu hỏi Bà.

- Cho An cái vòng tay này.

Nói rồi Bà lấy trong túi ra một cái vòng và treo cho đứa cháu của mình, An nhận lấy rồi ngắm nghía cái vòng tay mà Bà tặng thốt lên:

- ôi đẹp quá! cháu cảm ơn Bà.

Thấy đứa em gái có quà cậu chờ mãi mà Bà vẫn không động tĩnh gì, cậu nóng lòng hỏi:

- Thế còn cháu, của cháu đâu?

- Đây của cháu đây, làm gì mà vội thế. Nói rồi Bà lấy trong túi ra một cặp dây chuyền. Bà nói tiếp:

- Chiếc dây chuyền này là của ông cháu tặng cho Bà, nó có một cặp. Hai chiếc mỗi chiếc một nửa hình chiếc lá, khi chúng được ghép lại với nhau thì vừa khít. Ngày xưa ông Bà định tặng nó cho Bố cháu nhưng Bố cháu không lấy nên giờ Bà tặng cháu. Cháu nhớ giữ cẩn thận đó, trên đời không có chiếc thứ 3 giống thế này đâu. Sau này lớn lên cháu hãy tặng nó cho người yêu cháu nhé.

Cậu gãi gãi cái đầu thắc mắc:

- Người yêu là gì vậy Bà?

- À. Người yêu là... thì nói chung thì cũng giống như vợ thôi, nhưng trước khi cưới người ta gọi là người yêu. Trai hay gái đều gọi là người yêu được.

- Bà nói khó hiểu quá!

- Thôi đừng nghĩ nữa lớn lên rồi cháu sẽ biết.

Cậu cầm nó trong tay ngắm nghía một lát rồi nói:

- Cháu treo sợi dây chuyền này được không ạ?

- Được chứ để Bà treo giúp cháu?

- Cháu cảm ơn Bà ạ!

Vừa treo Bà vừa dặm dò cậu:

- Cháu nhớ giữ cẩn thận nhé?

- Dạ vâng!

Hai anh em cậu chơi thêm tí nữa rồi về, vừa về đến nhà đứa em gái đã khoe với Mẹ.

- Mẹ ơi! Bà tặng cho con này. Đẹp không?

Mẹ xoa đầu đứa em gái cậu rồi nói:

- Đẹp quá! Thế hôm nay đi chơi có vui không?

- Vui ạ! Hai anh em cậu đồng thanh.

- À mà các con có muốn vào thăm quê Bác không?

- Có ạ! Hai anh em cậu lại đồng thanh.

- Cuối tuần này cả nhà mình đi nha.

- Thế Bố có đi không hả Mẹ?

- Có chứ, cả nhà mình mà.

mso-list:Ignore4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro