Hẹn hò cùng thần tượng (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kế hoạch của nhỏ và nhỏ Hwa bước đầu là như thế này: Nhỏ sẽ ăn thật là nhiều luôn, ăn sạch, diệt sạch sẽ các món trên bàn, không giữ chút hình ảnh e ấp thục nữ nào trong mắt tròn mắt dẹp của mọi người. Sau đó mới giả bộ đáng thương nói rằng:” Đây là thói quen từ hồi nhỏ của em. Em với EunJung vốn là bạn thân từ nhỏ của nhau, nhưng bạn ấy toàn ăn hiếp em, lúc nào ăn cùng, bạn ấy cũng ép em phải ăn cho hết, nếu không bạn ấy sẽ đánh em, em sợ bị đánh nên cố sống chết mà ăn cho hết” . Haha….như vậy là hình tượng nam sinh hiền lành ngoan ngoãn của tên này sẽ bị mất điểm ngay lập tức, thay vào đó là cái tin :”Ca sĩ tuổi teen EunJung từ nhỏ đã có xu hướng bạo lực”, còn ai mà thèm thích cái bản mặt của hắn ta cơ chứ.

Nghĩ thôi nhỏ cũng cảm thấy thật là đáng nhịn cơm nguyên ngày hôm qua để hôm nay ăn cho thỏa cái bao tử. Nhưng mà với tình trạng, bao tử kẹp lép lại bị siết chặt thế này, làm sao mà mặc sức tung hoành cho được cơ chứ.

“Đích thị là tên khốn này cố tình làm như thế mà” – Nhỏ nhìn gương mặt cười mĩm chi cọp của EunJung  mà lửa giận bốc lên đầu “ Được lắm, bộ ông nghĩ làm vậy là tui chịu thua sao”

Nhỏ bèn đứng lên, làm bộ hiền lành nói:

- Mình đi tolet một chút.

Sau đó phi nhanh về tolet rút sợi dây nơ ra rồi thắt lại thôi, thế là xong, haha ….Nhưng sao mà nhỏ rút hoài, rút không được, đưa tay sờ sờ đằng sau váy, nhỏ mới ngửa mặt lên trời than thầm: Cái tên khốn đó không có thắt nơ mà là cột gút. 

Mà đã là cột gút đằng sau lưng thì làm sao mà nhỏ gỡ. Chỉ có thể cố gắng mà mở thôi . TT_TT

Sau nhiều lần n cố gắng, nhỏ đành chấp nhận đầu hàng, từ bỏ hy vọng tháo cái gút kia. Cái bụng nhịn đói từ hôm qua đến giờ bắt đầu biều tình dữ dội, tựa như sư tử bị nhốt lâu ngày cuồng chân cuồng tay gầm rống muốn đòi tự do. 

Jiyeon thở dài bất lực, buồn thỉu buồn thiu đi ra ngoài, mặt nhăn nhó nhưng vẫn cố gượng cười rồi ngồi xuống. Ai dè, mông nhỏ vừa chạm ghế , tay đưa đến cái ly nước uống vào cho đỡ đói thì đã nghe tiếng nói:

- Này hôm qua bà ăn nhiều quá phải không? Cho nên hôm nay mới bị táo bón, đi ị lâu đến như thế

Nước vừa đưa vào miệng thì nhỏ bị sặc lên tới mũi. 

“Ông trời, ông xuống đây mà coi, không biết kiếp trước con mắc nợ gì tên khốn này, kiếp này hắn ta phải bêu xấu con trước bàn dân thiên hạ thế này” – Nhỏ ngửa mặt lên trời than khóc, mà nào thấy ông trởi đáp lời, ngoài mấy ánh nhìn của các anh chị quay phim đang vừa ăn vừa quay vừa nhìn nhỏ bằng ánh mắt thông cảm cùng cực vì đường tiêu hóa của nhỏ không tốt.

Lúc này nhỏ thật sự hận cái xã hội công bằng chủ nghĩa văn minh này lắm, tại sao lại đặt ra cái luật giết người thì phải đi tù chứ. Nếu không nhỏ nhất định bay đến bóp cỗ tên khốn này chết đi cho rồi.

Sau cú sặc nước kia, đương nhiên là nước chảy tùm lum từ miệng nhỏ rồi. Chiếc khăn giấy cứu nguy của tên EunJung liền bay đến cùng với tiếng than thở nhẹ của hắn ta:

- Thật là lớn rồi mà còn thua con nít là sao, có uống nước cũng bị sặc. 

EunJung giả vờ tốt bụng giúp nhỏ lau nước, xong rồi thì quay qua ống kính cười nói:

- Từ nhỏ đến lớn, em toàn phải chăm sóc bạn ấy.

Khốn! Đúng là đồ khốn mà. Là lỗi tại ai cơ chứ. Vậy mà hắn ta làm như mình hoàn toàn vô tội vậy, đổ hết tất cả mọi tội lỗi lên đầu nhỏ. Đúng là hận chết đi được mà. Đã vậy chuyển từ việc bị nhỏ làm xấu hình ảnh trở thành việc được nâng cao hình tượng, một chàng trai tốt bụng từ nhỏ luôn quan tâm chăm sóc cho cô bạn hơi ngốc nghếch chơi thân từ nhỏ.

Tam thập lục kế của nhỏ, kế thứ nhất : THẤT BẠI.

Không sao, nhỏ còn 35 kế nữa mà, bình tĩnh, từ từ dùng.

Nghĩ vậy cho nên cuối cùng nhỏ đành gạt nước mắt cố gắng mĩm cười nói cảm ơn tên khốn rồi quay tiếp cảnh ăn uống trò chuyện theo kịch bản một chút này.

Bởi vì nhỏ có thèm đọc kịch bản kịch tiết gì đâu mà biết, cho nên nhỏ có bỏ nhỏ với EunJung lúc ngồi trên xe là:

- Lát ông nhắc tui nha, tui chưa có xem.

EunJung gật đầu trấn an nhỏ bảo:

- Lát nữa tui hỏi gì bà trả lời nấy là được.

Nghe hắn ta nói vậy, đương nhiên nhỏ an tâm vô cùng. Chỉ là trả lời thôi mà, đơn giản vô cùng.

Cho nên cả hai vừa ăn vừa vấn đáp nhau theo kịch bản, còn mấy anh chị xung quanh ghi hình trong con mắt tò mò của mấy vị khách trong quán.

Nhỏ chuẩn bị tinh thần trả lời câu hỏi của tên này sao cho hay thì lại nghe hắn nói một câu:

- Ji thích mình từ khi nào?

=.= Khốn thật, không ngờ hắn lại hỏi câu này. Nhưng nghe thì đúng là mấy kịch bản chán òm thường thấy mà, cho nên nhỏ hắn giọng đáp.

- Lâu rồi.

“ Bây giờ thì hết rồi” – Nhỏ nhủ thầm trong bụng.

- Còn bây giờ?

Jiyeon xém chút nữa là thốt ra hai chữ “ Mơ đi”, nhưng cũng may là nhỏ kìm lại được. Chẳng lẽ nói là nhỏ mà còn thích hắn ta thì cho thiên lôi đánh nhỏ chết cho rồi đi. 

Mà nếu không thích hắn ta thì người ta sẽ hỏi:” Vậy đăng ký tham gia hẹn hò cùng hắn ta làm gì?”, cho nên cuối cùng nhỏ phải tự dối lòng đáp.

- Còn chút chút ….

Cha mẹ ơi, nhỏ thề là nhỏ thấy khóe môi của tên này hé nụ cười rõ ràng. Cũng phải thôi, cái tên khốn tự cao tự đại này luôn muốn người ta phụ tùng dưới chân hắn ta mà, cho nên biết người ta thích hắn thì hắn khoái chí ra mặt. Nhỏ phỉ nhổ vào.

- Lâu lắm rồi hai đứa mình mới đi chơi riêng thế này ha – EunJung tự nhiên cảm thán một câu.

Jiyeon nghe xong thì lườm mắt nhìn EunJung rồi lườm mắt nhìn mấy anh chị kẻ đứng quay phim, kẻ cầm cái cây gắn micro giơ cao để thu tiếng. Một chị cầm kịch bản đang phe phẩy quạt. 

Nhỏ quay lại nhìn EunJung biểu tình thắc mắc vô cùng:” Thế nào là đi chơi riêng?” . Có đầy người bám theo thế này mà gọi là đi chơi riêng à. Tên này chắc đang sỉ nhục trí tuệ trẻ con của nhỏ mà.

Haiz! Chắc là kịch bản nó viết như thế, đành chấp nhận thôi. Nhỏ cười giả vờ hào hứng đáp:

- Đúng đó, lâu rồi tụi mình mới có dịp đi chơi riêng với nhau ha. Còn nhó lần đi chơi riêng trước đây không? Mình nhớ lần đó, Jung mắt cứ nhìn lên chứ không chịu nhìn xuống nên dẫm phải phân chó.

Nhỏ cố tình nói lớn tiếng một chút, nhân cơ hội cố tình bịa đặt một chút để bêu xấu EunJung. Nhỏ thích chí cười thầm trong bụng đưa mắt nhìn EunJung bày vẻ mình vô tội.

EunJung không thèm chấp nhỏ, cậu cười cười nói:

- Phải đó, lúc đó bộ dạng của Ji y như lúc sang này, đầu xù tóc rối thật là mất mặt quá, nên đành ngó lên trời giả vờ như không quen biết, để mọi người không cười lây sang mình. Ai dè, đạp nhầm phân chó. Mà Ji cũng thật là ngốc,củm đã tự vấp cục đá mà té khóc bù lu bù loa

Nhỏ cố tình nói lớn bêu xấu hắn ta, không ngờ hắn ta trả đòn còn lớn hơn. Nhỏ chỉ nói hắn ta đạp phân chó, hắn ác mồm hơn, chê nhỏ bê bối, nói  nhỏ ngốc. Đúng là tức chết mà. 

Jiyeon chẳng thể làm gì được, nhỏ ghiến răng cố cười cười đáp:

- Haha….đúng đó, tuổi trẻ khờ dại, thiếu hiểu biết nên mới thế.

Chân nhỏ dưới bàn không khách khí đá một cái vào chân EunJung , EunJung  bị đá đau điếng, cắn răng chịu đựng, cố nhìn nhỏ cười nói.

- Haha , bây giờ lớn đầu rồi vẫn thiếu hiểu biết như thường.

EunJung cũng đá lại chân nhỏ một cái. Vậy là hình thành thế trận trên tươi cười, bên dưới đấu đá. Cả hai quên mất rằng, đây chỉ là một quán bình thường, không hề có khăn phủ che đậy chiếc bàn. Cho nên cảnh đấu đá cũng được ghi hình lại hết.

Mấy anh chị đưa mắt nhìn nhau, không biết có nên tiếp tục hay không? Nhưng khi anh quay phim định hạ máy quay xuống thì một bàn tay ngăn lại.

Cả hai tiếp tục màn trừng mắt ghiến răng đá chân với nhau cho đến khi một người trong đoàn quay không nhịn được bật cười khúc khích trước hai đứa trẻ con này.

Jiyeon và EunJung mới sực nhớ ra, hai người họ đang quay phim, bèn đỏ mặt cười hì hì nhìn mọi người nói: 

- Tụi em trước giờ toàn thân thiết với nhau như vậy đó. 

Không ngờ cả hai lại cùng đồng thanh nói ra một câu y hệt nhau, nói xong cả hai đều liếc mắt nhìn nhau một cái rồi giả bộ tươi cười . 

- Dạ thân thiết lắm – EunJung lấy tay xoa xoa đầu nhỏ đến rối bù, uổng công nhỏ ngồi yên cho mấy chị làm. 

Jiyeon tức lắm, nhỏ cũng đưa tay vỗ bộp bộp vào vai EunJung mấy cái đau điếng trả thù nói: 

- Dạ đúng là rất thân thiết.

Nhưng vỗ xong , Jiyeon thấy hối hận vô cùng. Chẳng biết người tên này làm bằng gì , bằng đồng hay bằng sắt mà nhỏ vỗ có mấy cái đã đau hết cả cái tay. 

Thấy mọi người lắc đầu cười, thu dọn chuẩn bị cảnh quay khác, hai đứa liền liếc nhau bắt đầu đấu khẩu tiếp. 

- Nè, làm gì mà nhìn tui nhiều vậy, tui sẽ hiểu lầm là bà thích tui đó – EunJung  nhìn nhỏ cười trêu ghẹo.

- Còn ông ,nhìn tui như thế là có ý gì? Ông đang đi mua thịt lợn à, làm gì mà soi mói tui như vậy chứ - Jiyeon tức giận cũng đáp lại không vừa.

- Tui không mua thịt heo, tui đang xem đầu bò – EunJung bèn nhìn nhỏ chế nhạo. 

Cả hai trừng mắt nhìn nhau không chớp, coi như đứa nào chớp trước tức là thua. Nhỏ nhất định là không chịu thua đâu. Nhưng mà, mấy cái thứ mà mấy chị trang điểm tô chét trên mặt nhỏ, nhất là phần macara khiến mi mắt nhỏ nặng hơn ngày thường, nếu không chớp mắt thế nào, nhỏ cũng khóc cho mà xem. 

Cuối cùng rồi mi mắt gắn thêm trọng lượng của nhỏ cũng thua cuộc, nhỏ mỏi mắt quá chớp liên tục .Jiyeon khóc thầm trong bụng, ông trời qua ư bất công, số phận nhỏ đã định là thua cuộc mà. Huhu….. 

Sau đó …..

Đạo diễn đã bảo với hai người rằng, cứ diễn tự nhiên theo kịch bản là được. Cho nên họ bắt đầu quay tiếp khung cảnh bên ngoài. 

Trong lúc chờ đợi, EunJung đứng ngía Jiyeon một cái. Nhỏ bực bội lắm nhưng cũng cố gắng nín nhịn, bởi vì cãi nhau nữa thì người bị chịu thiệt luôn luôn là nhỏ, vậy nên để cho tên khốn này nhìn cho đã đi, nhìn đến lòi mắt luôn đi. 

Sau một hồi ngấm ngía Jiyeon, EunJung gật gật đầu nói: 

- Cũng có hình chữ S đó chứ. 

“ Hả …Tên này nói thế là ý gì, đang khen mình ư?” – Jiyeon thầm nghĩ trong lòng. 

Cũng đúng thôi, hôm nay nhỏ trang điển mặc đồ đến nhỏ còn công nhận là mình xinh mà. Tuy nhỏ không có than hình tiêu chuẩn của người đẹp bật nhất, nhưng ít ra than hình nhỏ cũng khá cân đối, không quá cao, cũng không đến nỗi lùn, tuy có hơi tròn tròn tý nhưng thời nay con gái gầy quá thì chẳng còn chút hấp dẫn nào. 

Tuy bị cái tên khốn kia thắt chặt eo làm nhỏ không thể ăn thả cửa được, nhưng mà lại để lộ được vòng eo tiềm hoài ẩn hoài của nhỏ. Nhỏ khoái chí cười tươi khi nghe EunJung khen than hình của nhỏ hình chữ S. 

Vậy thì tạm thời tha tội cho EunJung một chút vậy, ai bảo trời sinh con gái thích gnhe người ta khen làm chi.

- Ông cứ nói quá – Nhỏ nhìn EunJung ngượng ngùng khiêm tốn nói.

Không ngờ EunJung coi như không có gì bình thản đáp: 

- Đâu có đâu, cái bụng của bà hình chữ S thật mà. 

Jiyeon suýt chút nữa cắn lưỡi mình chết giấc tại chỗ. 

Huhu ….Bởi vậy mới nói, cái tên miệng quạ này chắc chắn sẽ không nói ra điều gì hay mà. Sao nhỏ lại có thể lầm tưởng hắn ta khen nhơ cơ chứ, hối hận quá đi mất. 

Nhưng mà nhỏ tức nhất là cái tên khốn này nói chỗ nào không nói, lại nói cái bụng của nhỏ. Ý của hắn ta là sao chứ? Bụng của nhỏ làm sao mà tạo ra được hình chữ S, có phải là bụng phệ dư mỡ để rồi tạo ngấn mỡ đâu mà hình chữ S chứ. Đúng là một sự sỉ nhục tàn nhẫn nhất mà . 

Jiyeon còn đang bi thương trong lòng thì EunJung đế thêm một câu khiến nhỏ chỉ muốn chết liền tại chỗ: 

- Chứ bà nhìn cái đồng bằng của bà đi, có gì để thành chử S đâu.

Tức chết nhỏ đi mà, số nhỏ đúng là bị tên sao chổi này chiếu, ngóc đầu không lên được luôn. 

Đang lúc nhỏ sắp sữa phát hỏa thì mọi người đã chạy xa đến rồi, cho nên nhỏ nhịn …nhỏ nhịn … 

Tất nhiên là bắt đầu quay vô cảnh chính rồi : Điều khiến cho người con gái hạnh phúc. 

Mà điều khiến cho con gái hạnh phúc là gì….Là nhận được một thông điệp yêu thương của người mình yêu . Ở đây là nhận được một món quà mà thần tượng mình tặng. 

Chương trình đã sắp sẵn mọi thứ rồi, họ chuẩn bị một bó hoa hồng được gói rất đẹp. Tất nhiên là để EunJung tặng cho nhỏ rồi….Kịch bản là như thế, nhưng mà ….nhỏ đâu phải là người thích tuân theo nguyên tắc …. 

Haha ….35 kế còn lại của nhỏ, bây giờ bắt đầu thực hiện đây. Phải trả thù mấy vụ bị tên này làm bẽ mặt thì nhỏ mới thỏa lòng thỏa dạ được. 

Cảnh quay tiếp theo được quay trong một ông viên, tất nhiên là nhỏ ngồi trên ghế đã chờ đợi, bước tiếp theo là EunJung cầm theo trên tay một bó hồng từ từ bước đến chỗ nhỏ ngồi để tặng nhỏ. 

- Tặng bạn, hãy nhận nó như nhận tấm lòng của mình – Giọng EunJung nhẹ nhàng dịu dàng , ánh mắt chân thành đến nỗi khiến nhỏ gần như choáng ngợp, suýt chút nữa là cảm động phát khóc. 

Tuy lúc hẹn hò với Hyomin, nhỏ cũng được tặng hoa rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ nhỏ nhận được bó hoa đẹp đến thế này. 

Nhỏ đứng dậy tươi cười cầm lấy bó hoa trên tay của EunJung . Ngây người ngắm nhìn bó hoa trên tay của mình, đưa lên mũi ngửi, quả thật là rất thơm. 

- Hôm nay Ji rất dễ thương, chiếc váy này rất hợp với Ji.

EunJung  mĩm cười nhìn nhỏ, nụ cười của cậu như ánh nắng ban mai vừa ấm áp vừa dịu dàng. Jiyeon bỗng nhiên thấy nhói trong lòng. Nụ cười này, trước đây nhỏ nhìn thấy rất nhiều lần, nụ cười luôn hướng về nhỏ, nụ cười mà 2 năm rồi nhỏ mới thấy lại. 

Jiyeon vội vã trấn tĩnh lại, không thể mềm lòng được, nhỏ làm bộ xụ mặt xuống nói làm như vô tình trước ống kính máy quay: 

- Thật ra mình thích hoa bách hợp hơn. 

Tất nhiên, trước tình hình thế này, người con trai đương nhiên phải tỏ rag a lăng chứ sao nữa, Jiyeon đếm thầm trong bụng 1…2…3… 

- Được, vậy mình lập tức đi mua – EunJung bèn quả quyết nói. 

- Nhưng chỉ là mua hoa thôi thì ai mua mà chẳng được, mua hoa cần có thành ý – Nhỏ cười thầm trong bụng, mặt cố tỏ ra nũng nịu, đến nỗi nhỏ nổi hết da gà cả lên. 

- Thể hiện thành ý – EunJung cau mày nói. 

Jiyeon bèn vội vã gật đầu …miệng nhỏ cười đến mang tai đáp: 

- Nếu bạn có thành ý thì chạy bộ từ đây đến tiệm bán hoa mua cho mình đi. Tiện bán hoa cũng gần mà, chạy tí là tới. 

- Được,Ji vào quán nước đằng kia chờ đi – EunJung gật đầu đáp không một chút do dự, cũng không hỏi ý kiến của mọi người. 

- Mình chỉ cho Jung 30 phút thôi đó – Jiyeon cố tình nói lớn. 

Nói xong cậu lập tức chạy đi mua khiến mọi người ngơ ngác quay sang hỏi đạo diễn, đạo diễn liền chỉ tay với anh chàng quay phim: 

- Chạy theo quay chứ sao? 

Thế là anh chàng quay phim cứ thế mà cắm đầu xách am1y quay chạy theo. NHỏ thấy cũng tội tội gì đâu nhưng thôi kệ đi. 

Jiyeon  và mọi người vào trong quán ngồi đợi, Jiyeon gọi cho mình ly sinh tố, vừa ngồi vừa khoái trá vì kế hoạch trả thù thành công. Cái tên đó phải chạy đi ít nhất là 10 phút mới đến được chỗ bán hoa. Haha, chỉ cần vậy là đủ rồi. Cứ từ từ mà hành hạ. 

Nhỏ nhâm nhi ly sinh tố, mọi người trong đoàn quay ai náy đều sốt ruột, nhưng chỉ có đạo diễn thì không. 

Ông ngồi nhìn Jiyeon gật gật đầu , quyết định chọn hai đứa bé này là điều không sai mà.

Còn đúng 5 phút nữa là hết giờ, Jiyeon chỉ thấy anh quay phim về về trước. Anh ấy bảo EunJung vừa chạy vừa sợ hoa bị hư nên phải chạy thật chậm. Nhìn anh quay phim người đổ đầy mồi hôi, Diệp hân cũng thấy tội tội, nghĩ đến EunJung nhỏ cũng thấy tội. 

Nhưng nhỏ nhanh chóng xua đi ý nghĩ kia, phải dìm chết tên này thì mới hả giận được. Cho nên nhỏ gọi ngay một lon pepsi lạnh chờ EunJung  trở về. Nhưng hehe, nhỏ cầm cái lon, lắc thật là mạnh rồi nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt mình, cười thích chí. 

- Cho nhà ngươi chết trong tay bà vậy. 

Đúng 5 phút sau, EunJung bước vào, trên tay cầm bó hoa bách hợp, gương mặt đầy mồ hôi đi đến bên nhỏ tươi cười tặng bó hoa cho nhỏ. 

- Cám ơn bạn, mình biết bạn vất vả lắm rồi. Mình gọi sẵn lon nước ướp lạnh cho Jung rồi đó, mở ra uống đi. 

- Uhm ….- EunJung gật đầu rồi từ từ ngồi xuống, tay đưa lên quẹt mồ hôi xong rồi cầm lấy cái lon pepsi chuẩn bị mở

Nhìn động tác chậm rãi của EunJung ,Jiyeon không khỏi sốt ruột, nhỏ trừng trừng nhìn bàn tay chậm chạp của EunJung“ Mở ra đi, mở ra đi” 

Không dè EunJung đưa lon nước trước mặt nhỏ: 

- Mình thấy Ji cứ nhìn chằm chằm cái lon này, chắc là Ji muốn uống chứ gì, vậy chúng ta đổi đi 

Nói xong kéo ly sinh tố về phía mình hút ngon lành, nhỏ há miệng mắc quai, đau khổ nhìn lon nước ngọt bị nhỏ lắc cho lên ga rồi, làm sao dám mở đây. 

Thấy nhỏ nuốc nước miếng cái ực, ngơ ngác nhìn cái lon, EunJung bèn chồm người tới tốt bụng nói: 

- Để mình mở giùm cho

Jiyeon vội vàng xua tay nói: 

- Không cần đâu …. 

Nhưng nhỏ chưa nói hết câu thì một luồn nước mát lạnh bắn vào mặt nhỏ, còn EunJung thì phá lên cười sặc sụa. 

p/s:vì kì thi gần sắp tới time của mình củng rất ít nên mình chĩ post được nhiêu đây mai mình post típ mong mọi người thông cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro