Chap 34 - Đi ăn hay đi hát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thế Huân, Bạch Hiền hai cậu không đi với lớp sao?

Bạch Hiền quay sang trả lời :

- Ừ. Bọn mình đi cùng hai người này rồi, thông cảm nhé.

- Các cậu cũng định đi ăn với hát à. Vậy đi chung cho vui, càng đông càng náo nhiệt mà.

Xán Liệt nhìn Thiện Anh chừng chừng, Chung Nhân nhìn với ánh mắt hơi nheo nheo, đồng thanh:

- Càng đông càng nhức đầu.

Thiện Anh quay đầu nhìn Xán Liệt, mắt cô sáng hết cỡ như vớ được vàng. "Biết là đẹp trai, giờ nhìn gần còn đẹp trai hơn." Dù đã điều tra rõ lí lịch của những người này nhưng không ngờ họ lại hoàn hảo đến thế, cô không nhầm người máu lạnh vô cảm với phái nữ kia là Chanyeol No.1 thì phải, học cùng lớp mình là Thế Huân No.3 vậy người còn lại kia chắc chắn là Chung Nhân No.2

Cô nhún vai:

- Đi hát mà còn sợ nhức đầu sao Tiểu Xán xán.

Xán Liệt mặt đã xám đi một nửa, Bạch Hiền há hốc miệng, Thế Huân trợn trừng mắt, Chung Nhân cười lăn lộn.

Anh cau mày, không nói gì, nhưng cứ thấy Thiện Anh một Tiểu hai Xán xán :

- Đừng gọi tôi như vậy. - Đây chắc chắn là câu nói lịch sự nhất nhất của anh rồi.

Cô không thấy xấu hổ mà còn cuốn lấy tay anh:

- Có gì đâu.

Chung Nhân hắng giọng :

- Tiểu Xán xán. – Anh nhại giọng - Nghe ngứa cả ... người.

Anh tiếp:

- Cậu là con gái đi cùng với một đám con trai không thấy kì à.

Ánh mắt cô như đang nói "dám gây sự với mình sao đồ môi mỏng" cô nhẹ giọng đáp mà như đấm vào mặt anh :

- Tiểu Kim à, sao cậu ...

(Mình tính gọi là Tiểu Nhân rồi, nhưng thấy kì quá.. gọi họ của Chung Nhân thôi vậy)

Chưa kịp để cô nói hết câu, Chung Nhân đã chặn ngay họng :

- Bỏ ngay cái tên đấy đi, nếu cô không muốn rụng răng.

Trợn hoả với thái độ của anh, rõ ràng trong sổ điều tra ghi anh là người thân thiện, sao giờ lại thành tên môi mỏng, sắc mặt còn lạnh lùng nữa chứ.

Bạch Hiền suốt nãy giờ ngạc nhiên khi thấy người đẹp mới đến trường mà đã biết cả hai người này :

- Sao cậu lại biết Xán ... à không Chanyeol với Chung Nhân vậy?

Cô nhún vai nói như không :

- Hai người này nổi tiếng mà sao tớ có thể không biết được chứ.

Tất thảy mọi người nghe giọng điệu nhõng nhẹo, chảy cả nước dãi của cô mà cũng muốn ... chảy theo.

Hất mạnh tay, làm Thiện Anh chao đảo mấy bước, anh đứng xích qua bên Chung Nhân.

Không mảy may gì với cô, lấy lại thái độ :

- Thôi mọi người đi cùng tớ nhé cho vui. Hôm nay tớ mời.

Bạch Hiền gật gù, vừa được xả láng lại không mất tiền :

- Cũng được đấy.

- Phản đối. - Chung Nhân lên tiếng cằn nhằn.

- Phản đối vô hiệu. – Vênh mặt lên nhìn anh.

Biết chuẩn bị có cuộc chiến tranh thế giới thứ 3 sắp xảy ra, Thế Huân chen vào :

- Thôi đi chung cũng được, không sao cả.

Hai người kia vẫn còn lấn ná lườm nhau một cái rồi mới thôi.

- À, Lộc Hàm đâu gọi đi cùng luôn. - Bạch Hiền nhìn Thế Huân nói

- Kia kìa.

"Đúng là đốt hương muỗi cũng lên, mình vừa nhắc xong đã ở bên đường rồi."

Chờ Lộc Hàm sang, Bạch Hiền vui vẻ kéo Lộc Hàm rồi nói với mọi người :

- Vậy xuất phát thôi.

- Ăn trước hay hát trước.- Thiện Anh hỏi.

- Hát. - Bạch Hiền dơ tay

Chung Nhân, Thế Huân, Lộc Hàm đồng thanh :

- Ăn

Chung Nhân còn nói thêm :

- Hát đi đã chán còn bày đặt, đi ăn trước.

"Cái tên này đúng là làm người ta phát điên mà, cứ thích đá đểu, đúng là tên đáng ghét." Bạch Hiền lườm lườm Chung Nhân

Thiện Anh vẫn tỏ vẻ cười cười, nhưng đảm bảo trong lòng thắc mắc về tính cách của Chung Nhân.

- Sao cứ thích nhảy vào miệng mình thế nhỉ, đúng là vô duyên.

Bạch Hiền nói nhỏ rất nhỏ ấy chứ thế mà vẫn lọt vào tai Chung Nhân, anh nhìn cậu cười nhạt rồi không nói gì, không muốn tranh cãi trước mặt người lạ.

- Thôi đi ăn trước đi rồi tính. – Thế Huân nói muốn mỏi miệng rồi mà cứ phải nghe mấy người này lải nhải nhức đầu.

Thiện Anh mỉm cười nói :

- Vậy các cậu đến "Quán Thịt Nướng" ở GoGi House đi, để mình bảo với các bạn ở lớp một tiếng.

- Ừ vậy đi. – Bạch Hiền cũng đói lắm rồi nên cũng không phản đối gì thêm

Xán Liệt, Thế Huân, Chung Nhân cũng không nói năng gì, lấy xe ra.

Thế Huân với Lộc Hàm.

Xán Liệt, Chung Nhân mỗi người một xe

Còn xót lại một người, là Bạch Hiền chứ ai nữa.

- A, còn mình.

Chung Nhân cười cợt :

- Đi bộ đi.

Thế Huân thấy anh mình không có xe mà nhìn hai thằng bạn đứa nào cũng có vẻ không muốn chở thì lên tiếng :

- Một trong hai đứa chở anh tớ đi.

Cả hai không hẹn mà cùng đồng thanh:

- Lên đi.

Sock. Bạch Hiền ngoáy đi ngoáy lại lỗ tai mà vẫn nghe văng vẳng hai câu nói ấy. Choáng một lúc, còn ngây ngốc hỏi lại :

- Các cậu vừa nói gì vậy.

Lại cùng đồng thanh :

- Lên không thì bảo.

Sock tập 2. Xán Liệt mặt vẫn lạnh tanh, Chung Nhân cười nhạt nhưng tai lại hơi đỏ.

Chung Nhân thấy thế nhân cơ hội chọc Bạch Hiền :

- Sướng nha được hẳn 2 anh đẹp trai mời luôn.

Lộc Hàm cũng không kém, ngồi sau cười :

- Một trong hai cậu chọn ai.

"Vợ chồng kia nhìn đáng ghét, trêu ta xong còn cười mới sợ chứ."

Cậu suy nghĩ đắn đo.

- Khổ quá lên đại đi. Còn bày đặt suy nghĩ nữa chứ, chúng nó dở chứng không đứa nào chở bây giờ. - Thế Huân giở khóc giở cười trước ông anh mình.

Tự dưng Bạch Hiền bước từng bước đến xe Thế Huân, Thế Huân giật mình :

- Này này, không chở ba đâu nha, công an phạt chết.

Cái thằng này, anh em thế đó. Cậu đành liều mình phi thân lên xe của...

----------------

Các bạn yêu dấu muốn Bạch Hiền lên xe của ai đây.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro