Chap 56 - Ngại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai đang trên đường đến trường

Bỗng~

Nhạc chuông "Ba con gấu" vang lên

- Dạ, con đây thưa bác.

- ...

- Dạ, sáng sớm con đã đến đón Bạch Hiền rồi ạ. Giờ đang trên đường đi học.

- ...

- Dạ đây.

Xán Liệt bịt loa điện thoại đưa cho Bạch Hiền :

- Là Bác Biện, cẩn thận lời nói.

Bạch Hiền bĩu môi, mắt liếc liếc giựt chiếc điện thoại khuôn mặt thay đổi 180 độ cười tươi.

- Ba, là con.

- ...

- Dạ, con không sao để ba lo lắng rồi.

- ...

- Dạ, sáng nay may có người trực nên con xuất viện nhanh, nhất định không trốn viện.

- ...

- Tý con sẽ về nhà luôn. Ba không cần lo lắng nữa.

- ...

- Dạ.

Bạch Hiền nói xong liền cúp máy sợ xảy ra sơ hở, vỗ ngực lại tự khen mình có tài diễn xuất với biện hộ.

Vứt điện thoại lên trên phần xe thừa ở kim chỉ tốc độ. "Xán Liệt với mình mà cùng xuất hiện đến trường cùng một lúc mọi người sẽ nghĩ sao. Chắn chắn cả đám sẽ rú ầm lên mất, có khi chúng nó còn nhảy bổ vào xé xác mình ấy chứ. OMG~."

- Xán Liệt này.

-......

- Tí tôi với cậu đến trường cùng một lúc thì không ổn lắm, mọi người sẽ nói này nọ, tôi... tôi ngại lắm.

-.....

Nói xong cậu vờ ngại ngùng quay mặt qua cửa kính nhìn đường chờ phản hồi của Xán Liệt

Nhưng nhận lại chỉ là sự im lặng, 3 phút đủ để rút ngắn quãng đường đến trường.

- NÀY, CẬU CÓ ĐANG NGHE TÔI NÓI KHÔNG VẬY?

Đang nghe "music" lại bị Bạch Hiền hét to đến nỗi nghe tai trong cũng xuyên thủng, Xán Liệt bỏ tai nghe bên tai trái ra quay qua nhìn Bạch Hiền :

- Cậu lải nhải gì vậy?

"Thì ra nãy giờ cậu ta nghe nhạc, thế mà mình cứ luyên thuyên hèn nào..." Bạch Hiền bình tĩnh nén cơn nóng vì thẹn xuống nhẹ giọng nhắc lại :

- Tí tôi với cậu đến trường cùng một lúc có vẻ không ổn lắm.

- Vậy à?

Hai chữ "vậy à" vừa phát ra thôi đã làm cho Bạch Hiền không biết ứng xử đối phó với tên ôn thần này như nào. Không thể nào nuốt nổi tên này.

Két...~

Tiếng bánh xe phanh lại trên đường làm cắt ngang dòng suy nghĩ của Bạch Hiền. Mặt cậu vẫn đang đờ đẫn bị tiếng xe làm cho thức tỉnh may đầu không bị đập về phía trước

- Hả? - Bạch Hiền tròn mắt. – Là sao?

- Vào cốp.

- Sao phải vậy.

- Thì cậu bảo ngại mà với lại đi với cậu... cũng ngại thật.

"Ý ý... tua lại nào. Gì chứ hả? Hắn bảo đi với mình là mất mặt kìa..."

Bạch Hiền hiểu ra ý Xán Liệt, mặt cậu phừng phừng lửa, cơn giận không kìm nén được mà bộc phát :

- Cậu nghĩ tôi muốn đi với cậu sao.

Nói xong cậu tức tối mở cửa xe ra rồi đống "sầm" lại như muốn phá vỡ luôn cánh cửa thật không may chiếc xe quá "kiên cố".

Cậu làm vẻ bất cần rồi tự khen hành động của mình lúc nãy rất "cool".

"Thế nào cũng phải năn nỉ ỉ ôi mình lên xe, giám chê mình à."

Một làn khói mỏng lướt qua còn lại Bạch Hiền đứng hóa đá với vẻ mặt đóng băng. (Phũ thế Xán~)

------------------------------------------------------

Nếu bạn nào không nhớ thì có thể tua lại mấy chap trước nha :))

Các bạn thi cuối học kì hết chưa vậy ^^



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro