Chap 58 - Gạn hỏi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong quá trình chuyển ver không thể trách sự nhầm lẫn và sai sót. Mong các bạn chỉ giáo những chỗ sai sót thêm cho mình, cảm ơn ^^

..................................................................................................

Đến phòng y tế Bạch Hiền đứng ngoài không dám vào, cậu đứng ngồi không yên mặt mày trắng bệch ra.

Trong khi đấy, Jexus thấy Chung Nhân cõng Xán Liệt đã ngất lịm trên vai, cô bỏ nhanh giáo án rồi chạy đến đỡ Xán Liệt vào giường hỏi:

- Sao vậy em?

Đặt Xán Liệt xuống giường, Chung Nhân mới từ từ nói :

- Chị xem nó như nào, chắc lại...

Jexus đưa vội tai nghe lên tai lật áo Xán Liệt lên rồi chép miệng :

- Xán Xán nó lại ăn gì rồi đúng không?

Chung Nhân chỉ im lặng không nói.

- Có ạ. Nãy Bạch Hiền có đưa chiếc humberger cho cậu ấy ăn đấy ạ.

Jexus nhìn chằm chằm Thiện Anh như truy sát:

- Có ớt cay đúng không?

Chung Nhân lườm Thiện Anh ý bảo cô im đi nhưng trái lại cô còn ton hót thêm :

- Chắc là vậy đấy cô ạ, không thì làm sao Tiểu Xán của em ra nông nỗi này?

- Phải vậy không? - Jexus quay sang nhìn Chung Nhân

- Thôi em ra ngoài trước nhé. Chị coi thằng Xán Liệt đi.

Chung Nhân ngó lơ đánh bài chuồn:

- Chung...

Chưa để Jexus truy cứu mình tiếp thì Chung Nhân đã biến mất dạng. Sau cánh cửa Bạch Hiền đang lo lắng đi qua đi lại.

- Sao rồi.

- Không sao. Cứ để cho nó dãy một lúc rồi chết cũng được. - Chung Nhân nhăn nhó nói.

- Thế là không sao?

- Ừ.

Cậu thở phào nhẹ nhõm, Chung Nhân luôn nói đùa như thế cho không khí bớt căng thẳng, giờ thì đến lượt mình nên cáo lỗi rồi. Mình chỉ muốn xem anh ta có đúng bị như thế không, không ngờ bệnh lại nặng như vậy.

Bước vào phòng y tế Bạch Hiền cảm nhận được một luồng gió độc hắt ra.

- Đừng vào, có án mạng xảy ra đấy. - Chung Nhân đứng trước cửa phòng y tế dang hai tay ra để ngăn chặn.

- Nhưng...

Tiểng cửa bật mở. Sau cánh cửa là gương mặt của Jexus bao phủ một luồng sát khí, cô hắng giọng :

- Cậu là Bạch Hiền?

Chung Nhân đứng trường mặt Bạch Hiền che :

- Không phải chị ạ. Bạch Hiền cậu ấy đi đâu rồi.

Một tay che một tay để phía sau hẩy hẩy ý muốn bảo Bạch Hiền đi nhưng không ngờ con người ngu ngốc này cứ đứng đần mặt ở đấy không phản ứng, tay Chung Nhân run run khi thấy sau Jexus là Thiện Anh với vẻ mặt nham hiểm bước ra:

- Bạch Hiền à, bạn đã làm thì phải chịu chứ. Dù gì cũng là bạn bè sao cậu có thể hại Tiểu Xán thế được.

Thiện Anh đẩy Chung Nhân sang một bên, đến lúc này thì không thể bao che được nữa, anh đành bất lực nhìn Xán Liệt không chớp mắt. Xán Liệt luôn được mọi người trong dòng họ quý mến, mọi người luôn bảo vệ anh .

- Theo tôi vào đây.

Bạch Hiền chần chừ rồi quyết đi vào đằng nào thì cũng chết nhưng thà chết dưới tay cô y tế còn thanh thản hơn là chết dưới tay thần chết kia.

Thiện Anh vẫn ra vẻ sụt sùi định bước vào theo nhưng bị Jexus chặn lại :

- Tôi không bảo cô vào. Về lớp đi. Nhiều chuyện.

Chung Nhân thấy thế không nói chỉ cười khinh bỉ.

- Bạch Hiền không biết, cậu ấy không cố ý.

- Em về lớp đi.

- Dạ

Chung Nhân cũng coi Jexus là chị nên luôn luôn lễ phép, anh cũng thừa biết tính Jexus như nào nên phần nào bớt lo.

- Ngồi đi. - Jexus chỉ tay về chiếc ghế đối diện mình nói rồi ngồi xuống ghế của mình.

Bạch Hiền lóng ngóng làm theo, cúi gầm mặt vẻ biết lỗi.

Trong phút im lặng, Jexus bỗng cười rồi thay đổi thái độ, cô rót nước đưa cho Bạch Hiền rồi hỏi :

- Em cho thằng Xán Liệt ăn ớt?

"Chắc lại nhỏ Thiện Anh hóng hớt rồi."

- Dạ...

- Không sao đâu. Chị hỏi thế thôi không có gì đâu cứ thoải mái đi làm gì căng thẳng vậy.

"Sao tự nhiên ma nữ tốt thế nhỉ, còn rót nước cho mình nữa chứ."

- Chắc Xán Liệt thích em lắm nhỉ?

Phụttttt...

Bạch Hiền vừa được nước lên miệng uống cho bớt căng thẳng nghe thấy "ma nữ" nói liền phun hết ra.

- Ấy, sao thế. Bình tĩnh nào.

Jexus đứng lên lấy chiếc khăn tay trên bàn rồi đưa cho Bạch Hiền.

- Nhìn em hơi ngu ngốc, lại hậu đậu, hay theo đuôi Xán Liệt sao có thể quyến rũ được "thiên hạ đệ nhất tuyệt tình mĩ nam tử này nhỉ?

Bạch Hiền mặt đầy hắc tuyến "NGU NGỐC, HẬU ĐẬU, HAY THEO ĐUÔI....OMG~"

Jexus gãi gãi cằm, mắt quan sát Bạch Hiền.

Bạch Hiền cười như mếu.

- Cô hiểu nhầm gì rồi đấy ạ.

- Không thể. Theo lời nhỏ xí xọn kia kể thì em đưa chiếc humberger kẹp ớt cho thằng Xán Liệt mà nó không hề nói gì lại còn ngậm ngùi ăn hết nữa chứ.

- Không phải đâu ạ. Xán Liệt, cậu ấy...

- Cậu ... về lớp đi.

Thấy tiếng ồn ào, Xán Liệt sau khi được Jexus cho uống thuốc đầu óc hơi mê man, bụng vẫn còn thắt từng hồi kéo tấm rèm yếu ớt nói.

Jexus nhăn mặt :

- Chị đang nói chuyện mà chứ có làm gì đâu. Em cứ nghỉ đi tý chị xin nghỉ tiết cho.

Bạch Hiền thấy thế không bỏ qua cơ hội cầu cứu anh. Nhận được tín hiệu anh nhẹ giọng tiếp :

- Có gì chị hỏi em này. Nói với cậu ta làm gì.

Bạch Hiền gật gật đầu cảm động trước pha cứu thế của Xán Liệt, Jexus tặc lưỡi bất lực trước em mình.

- Thôi em về lớp đi. Khi nào nói chuyện sau.

Chỉ nghe thế Bạch Hiền vọt lẹ ra cửa thầm nhủ rằng lần sau gặp Jexus sẽ cách xa trăm mét.

- Em thích cậu nhóc ấy đúng không?

Xán Liệt khựng người trong vài giây, kéo chiếc rèm lại nói nhỏ trong họng.

- Không liên quan đến chị.

- May quá, chị còn đang nghi ngờ về giới tính của em với thẳng Chung Nhân.

- Sao cơ. - Xán Liệt xuất hiện rõ ba vạch đen trên mặt

Jexus cười cười chối bay :

- À... à không có gì.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro