Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy rằng rất mệt mỏi, nhưng cái loại cảm giác ấm áp thân mật này làm cho Baekhyun đột nhiên muốn nói chuyện.

"Cái kia...."

"Ân ?"

Đối phương lại hôn môi hắn, di chuyển xuống cổ, vành tai, dần dần tăng lực. Rõ ràng mới phát tiết xong, dục vọng lại tăng vọt.

"Kỳ thật tôi thích một người...."

Baekhyun do dự, nói ra lời như vậy sẽ phi thường mất vui, có thể làm nam nhân đang bận rộn kia dao động, nhưng hắn nhịn không được...

"Ân ?" Đối phương quả nhiên dừng tay

"Nhưng hắn là straight, hắn thích nữ nhân...."

Park Chanyeol thông cảm nhìn hắn, không tiến thêm nữa, chỉ nhẹ nhàng âu yếm vuốt tóc hắn. Baekhyun như được cỗ vũ, nói tiếp.

"Hắn là người mẫu, tuấn tú rất dễ nhìn. Tôi quen hắn đã nhiều năm, là bạn, không, là bạn thân nhất. Chúng tôi thuê chung một căn nhà trọ, hắn có chuyện gì cũng nói với tôi, có bạn gái cũng mang về nhà giới thiệu với tôi, hỏi ý kiến của tôi.... Hắn còn thường xuyên mời tôi ăn cơm, đúng rồi, hắn còn tặng tôi một đôi tất....."

Park Chanyeol nhìn Baekhyun:

"Vậy tại sao đêm nay hắn không cùng cậu ăn sinh nhật ?"

"Tối nay hắn có sô diễn phải đi, sau đó mọi người sẽ cùng nhau ăn mừng, đến khuya mới có thể trở về....."

Park Chanyeol từ chối cho ý kiến, chỉ cười.

Lâm Hàn nhìn hắn, có chút vội vàng hỏi:

"Anh cảm thấy hắn có chút nào thích tôi không?"

Park Chanyeol lại cười:

"Hoàn toàn không có."

"Nhưng hắn đối với tôi rất tốt, có đôi khi sẽ rất dịu dàng a. Hắn nói nếu tôi là nữ nhân, hắn sẽ kết giao với tôi...."

Park Chanyeol không khách khí ngắt lời hắn:

"Không phải trong lòng cậu cũng rõ ràng sao, nếu cảm thấy hắn thích cậu, cậu sẽ không đi tìm nam nhân khác."

Baekhyun không biết phải nói sao, nước mắt thoáng cái đã chảy ra.

Hắn cũng biết Park Chanyeol nói đúng.

Chanyeol thở dài, giúp hắn lau nước mắt: "Đừng khóc."

"Đúng, thật xin lỗi."

Trong lúc này khóc thật sự làm mất vui, Baekhyun dùng sức hút nước mũi, muốn nuốt nước mũi xuống, nhưng vẫn không kềm được nước mắt.

Hắn cũng biết mình rất mít ướt, mới đây bởi vì mau nước mắt mà bị cười hèn mọn, bị mắng ẻo lả. Sau đó đã cố gắng sửa chữa, nhưng vẫn không khá hơn chút nào. Gặp phải chuyện thương tâm, nước mắt có cố cũng không nín được, ngay cả lúc xem phim, đến lúc cảm động cũng phải tốn rất nhiều khăn giấy.

Nhưng là nam nhân phải có tính cách của nam nhân mới được coi trọng, cho dù ở cạnh bạn bè cũng thế. Nam nhân giống nữ nhân, ai người ta xem chứ?

"Đừng buồn, cậu còn có tôi."

Hoa bỏ nhiều tiền ra mua quả nhiên hương vị cũng khác. Đối phương phi thường ôn nhu, hoàn toàn không vì chuyện vui bị gián đoạn mà có nửa phần giận dỗi, ngược lại còn kiên nhẫn an ủi hắn.

"Ít nhất còn có tôi mừng sinh nhật cậu, ba mươi tuổi a, rất quan trọng sao?"

Baekhyun khóc còn thảm hại hơn.

"Được rồi, ngày mai tôi mời cậu ăn bánh ngọt được không? Này, cậu tới nơi này vì quên chuyện của hắn phải không?" Park Chanyeol hôn hắn, lại vuốt tóc hắn, "Như vậy chỉ cần nghĩ tới tôi thì tốt rồi, tôi sẽ làm cho cậu hạnh phúc nga...."

Mặc dù là dùng tiền mua lời ngon tiếng ngọt, nhưng Baekhyun đã có được quà sinh nhật ấm áp ngọt ngào nhất rồi.

Hắn lại nghĩ đến nam nhân cùng tuổi trên bản tin của đài truyền hình T nọ đang ở cùng một đám nam nữ cuồng hoang, lại nhìn đến hắn chỉ có thể mua nam nhân thể nghiệm lần đầu ở cái xuân xanh thứ ba mươi, nhịn không được khóc rống lên.

Park Chanyeol vẫn ôm hắn, kiên nhẫn dỗ dành, lấy khăn tay ở đầu giường cho hắn lau nước mắt nước mũi, vừa giống tình nhân lại vừa giống người thân an ủi hắn. Chờ cho đến khi Baekhyun bình tĩnh trở lại, Park Chanyeol kéo hắn vào lòng ôn nhu làm thêm một lần nữa.

Cảm giác được người khác quan tâm quả nhiên phi thường hạnh phúc. Đau đớn dần dần mờ đi, Baekhyun nghèn nghẹn khóc thút thít, cảm thấy thật bình yên, chốc lát đã ngủ say.

Cứ tưởng rằng sáng hôm sau sẽ ngọt ngào ngủ đến giữa trưa hoặc là không tỉnh dậy được, kết quả mới tờ mờ sáng, vì muốn đi vệ sinh nên hắn buộc phải tỉnh. Sự thật vẫn luôn luôn là sự thật, hắn đành giãy giụa khỏi vòng tay đang ôm ấp, đứng lên đi vào toilet.

Ngồi xuống bồn cầu hắn mới phát hiện toàn thân đau nhức, xương cốt rời rạc, chỗ bị xâm nhập đêm qua ẩn ẩn đau. Hắn còn biết trước mấy ngày sau nhất định sẽ còn có cỡ nào không tốt, còn tưởng rằng gọi MB là hưởng lạc, không nghĩ tới sau này lại bị giày vò.

Baekhyun ngồi yên một hồi lâu mới đứng lên được. Biết có trở lại giường cũng không thể ngủ nữa, hắn đại khái tắm qua loa một chút, thay quần áo mới chuẩn bị về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek