Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jongin là người mẫu chuyên nghiệp, cao lớn lại anh tuấn, lúc mặc quần áo biểu diễn, đương nhiên là rất anh tuấn. Hiển nhiên hắn cũng không giống nam nhân lôi thôi lếch thếch bình thường, hắn khiết phích, lại chú trọng ngoại hình. Ở trong phòng thay đồ, hắn có một kệ đựng toàn sữa rửa mặt và nước hoa, thậm chí cả masscara, Baekhyun còn có lúc nhìn thấy hắn trước khi biểu diễn tô phấn, dùng son môi.
Nhìn thấy Jongin như vậy, Baekhyun cực kỳ hi vọng hắn cũng giống mình. Sau này mới hiểu được đây chỉ là yêu cầu nghề nghiệp, Jongin vô cùng vô cùng Straight. Hắn mở miệng nói ra là muốn thượng Baekhyun, kì thật để cho Jongin chạm đến nam nhân hoặc là nam nhân chạm đến hắn, bị đánh chết cũng đừng có kêu ca.
Baekhyun vừa ăn vừa bị Jongin mắng, mắng hắn từ đầu đến chân không sót chỗ nào, cuối cùng lại ra lệnh:
"Ăn cho hết! Thừa nhiều như vậy, muốn chết sao ?"
Baekhyun bị mắng đến muốn khóc, còn cố gắng nhẫn nại, đem bánh ngọt tống vào mồm, bị nghẹn đến ho sằng sặc.
Jongin nhìn bộ dáng hắn, không nhịn được dịu dàng nói : "Uống nước đi"
Người này mặc dù có hơi ngốc, nhưng Jongin thích làm bạn với hắn.
Hắn dốt nát không phải là do trí lực thấp, mà là không khôn khéo, không có tà tâm, chỉ bị người lừa, không thể có bản lĩnh lừa người khác, làm bạn với người như vậy rất an toàn.
Dốt nát đương nhiên không phải chuyện tốt, nhưng Jongin hiểu được hắn dốt nát, cho nên tính tình rất tốt, bởi vậy so với người tự cho mình thông minh còn có vài phần đáng yêu hơn.
Hắn không có chủ trương của riêng mình, đối với cường thế (người mạnh hơn) hắn liền ngoan ngoãn vâng lời. Jongin đề ra chủ ý nào hắn cũng thành thật nghe theo, thất bại hắn cũng sẽ không nửa lời oán trách. Bằng hữu như vậy, tuy rằng vô dụng, nhưng cũng sẽ không gây phiền toái, cho dù dùng hắn để trút giận hắn cũng sẽ không phản kháng, về điểm này Jongin rõ ràng rất thích.
"Được rồi, không cần miễn cưỡng."
Baekhyun ngoan ngoãn buông muỗng xuống.
"Bất quá sẽ không tha thứ cho cậu nhanh như vậy. Buổi tối bạn gái tớ đến chơi, cậu làm bữa tối thì tốt rồi, sau đó mắt nhắm mắt mở cho bọn tớ"
"Ân."
Baekhyun hít hít mũi, nghĩ đến người tình trong mộng cùng người khác khanh khanh ta ta, đã thấy trước bản thảo phân nửa là không làm kịp.
Baekhyun làm nghề vẽ tranh. Một đại nam nhân, từ lúc bắt đầu đã vẽ rất nhiều thiếu nữ, bị người trong nhà mắng té tát, đành phải sửa thành tranh những thanh niên đang đánh nhau kịch liệt. Không còn hình ảnh những nam diễn viên anh tuấn nói ra lời ngon tiếng ngọt, chỉ còn lại tình nghĩa huynh đệ, những thanh niên thỉnh thoảng đánh nhau ở gầm cầu.
Nhưng bây giờ trong lòng đau xót cực kỳ, làm sao còn lòng dạ vẽ tranh nữa chứ.
Ngày hôm nay là hạn nộp bản thảo, nhưng Baekhyun càng lúc càng uể oải. Tối qua hôm lại thấy Jongin cùng cô bạn gái người mẫu khanh khanh ta ta, tâm tình đang rất tồi tệ, không nghĩ tới sáng ra còn phải đối mặt với biên tập viên đáng sợ.
Hôm nay biên tập viên nhận được bản thảo, tức giận đến hộc máu, lại không thể để chuyên mục của tạp chí bị bỏ trống nên đứng mắng hắn suốt hai canh giờ.
Vào những lúc như thế này, hắn sẽ nhìn ảnh của Jongin mà hắn thích nhất trên bìa tạp chí hay là đọc bình luận về tranh của mình, tâm tình sẽ tốt hơn nhiều lắm. Ngồi ở công viên một lúc lâu sau, hắn lại nhớ tới Chanyeol. Tuy rằng sau hôm đó mông rất đau, nhưng ở cùng Chanyeol thực thoải mái, còn trò truyện và [....] nữa, cảm giác rất tốt.
Baekhyun còn nghiêm túc tính toán, thường xuyên gọi Chanyeol nhất định là bản thân không kham nổi rồi, nhưng mà nếu không mang hắn lên sân khấu (ừm, sân khấu, vũ đài, chiến trường, giường....) chỉ cần ngồi tán gẫu, hẳn là rẻ hơn rất nhiều. Được nói chuyện phiếm với hắn, chắc chắn là rất đáng giá a.
Nhưng đã vài lần ghé Narcissism, Chanyeol không có ở đó, không biết có phải là bị người khác mang lên sân khấu rồi hay không. Chanyeol là MB trình độ cao như vậy, sinh ý đương nhiên rất tốt, Baekhyun muốn gặp mặt hắn đành phải thường xuyên đến Narcissism thôi.
Không uổng công qua mấy ngày đến uống rượu mắc tiền, rốt cuộc hắn lại được gặp Chanyeol một lần nữa, Baekhyun bất chấp tất cả vội vàng đi đến:
"Cái kia....."
Chanyeol đang ngồi ở ghế salon cùng vài người uống rượu, quay đầu nhìn thấy hắn, mỉm cười:
"A, là cậu sao, đã lâu không gặp."
Baekhyun không biết có phải hắn đang "làm ăn" hay không, cũng không biết phải chào hỏi như thế nào, nói nhỏ:
"Bọn họ là khách của anh sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek