Chap 44 : Vẻ đẹp khiến người ta ưu phiền - 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyeon vội ngắt những lời thao thao bất tuyệt của anh ta: "Vô cùng cảm ơn lời khuyên răn của anh, em sẽ ghi nhớ trong lòng".

Nói xong cô cầm điện thoại ra hành lang, bấm máy một lần nữa nhưng vẫn thấy tắt máy.

Cô không còn cách nào khác, đành phải gọi điện thoại về nhà Eunjung. Người nhấc điện thoại chính là Lee quản gia, người mà cô không muốn nói chuyện nhất. Bà ta nói như khiêu khích: "Cô hai không về". Sau đó ngạo mạn nhắc nhở cô nửa đêm canh ba đừng có làm phiền người khác nghỉ ngơi.

Jiyeon chưa bao giờ gặp người quản gia nào hung hăng như bà ta, đúng là dở khóc dở cười.

Không biết cô ta có chuyện gì, thôi thì để về nhà rồi nói.

Mấy hôm sau cô chuyên tâm họp hành, chuẩn bị khi nào kết thúc cuộc họp thì quay về Seoul.

Hyojoon vốn rất bận rộn, có thể bớt được chút thời gian vài ngày là điều không dễ dàng gì, một ngày trước khi cuộc họp kết thúc, anh vội đáp máy bay riêng rời khỏi London.

Những người còn lại cũng có việc, cô liền đặt máy bay đi một mình.

Không ngờ lại gặp Nickhun trên máy bay, anh ta cũng đi một mình.

Anh ta chủ động bắt chuyện với cô, xin lỗi và cảm ơn cô về chuyện của Hyorin.

Jiyeon không biết Eunjung đã xử lý chuyện ấy như thế nào nên nói khách sáo vài câu, bảo anh ta không cần để bụng.

Nickhun thấy cô còn trẻ như vậy mà lại cư xử hết sức nho nhã nên rất muốn nói chuyện với cô.

Giọng nói của anh ta rất hấp dẫn, Jiyeon cũng muốn nghe thêm vài câu.

Anh đến London tham gia hoạt động thương mại. Vốn dĩ không muốn đi, kết quả là biết tin Peter cũng có mặt, anh là fan ruột của Peter nên quyết định đi.

Peter là ngôi sao điện ảnh nổi tiếng Hollywood. Khả năng diễn suất tuyệt vời, đặc biệt nổi tiếng trong giới điện ảnh với những vai diễn phản diện, nhận được nhiều lời khen ngợi của những nhà bình luận điện ảnh. Họ đã dùng những lời bay bướm nhất để ca ngợi anh, nói anh là người đàn ông trong những người đàn ông. Jiyeon cũng xem phim của Peter, vì thế hai người đã tìm được chủ đề chung.

Sau khi máy bay hạ cánh, Nickhun biết cô không có người đón nên chủ động đưa cô về.

Đến biệt thự của Eunjung, anh ta chủ động xách hành lý giúp cô, hai người đang nói lời tạm biệt thì xe của Eunjung rẽ vào.

Eunjung đoán Jiyeon sẽ quay về trong một hai ngày này, nhưng dù thế nào cũng không ngờ người đưa cô về là Nickhun.

Anh ta khá đẹp trai, dáng người chuẩn, đang cười rất tươi nói chuyện với Jiyeon, không biết hai người đang nói gì mà sắc mặt anh ta có vẻ rất vui, Eunjung thấy vậy mà giận cháy lòng. Sự ghen tuông từ mấy hôm trước vẫn chưa tiêu tan, bây giờ lại bùng lên. Chỉ có điều xe của cô vẫn chưa đến nơi thì Nickhun đã phóng đi rồi.

Dĩ nhiên Jiyeon nhận ra xe của cô, cô kéo hành lý lại, mỉm cười đứng chờ cô.

Eunjung mở cửa xe, ngẩng đầu thấy cô ấy đang mỉm cười nhìn mình, đôi mắt rất trong sáng, có chút mệt mỏi nhưng tinh thần sảng khoái. Cô mặc chiếc áo măng tô màu xanh nhạt, dáng người cao ráo, thanh tú.

Vừa nhìn thấy Jiyeon, nỗi bực dọc trong lòng cô không biết chạy đi đâu mất. Cô đóng cửa xe, lại gần giúp Jiyeon kéo hành lý, mỉm cười nói: "Sao không nói trước một tiếng để unnie ra sân bay đón em". Giọng nói dịu dàng đến khó tin.

Jiyeon cũng cười: "Đúng lúc gặp Nickhun trên máy bay nên anh ta tiện đường đưa em về".

"Cái tay Nickhun này nghe nói tính cách của anh ta rất cô độc quái gở, vậy mà lại muốn đưa em về?"

"Cũng bình thường, lần trước gặp anh ta ở chỗ Qri dáng vẻ rất kiêu ngạo, lần này thì tỏ ra khá thân thiện, chủ động bắt chuyện với em".

"Sau đó anh ta đưa em về?"

"Vâng".

"Sao em không từ chối?"

"Từ chối?"

"Anh ta là ngôi sao rất hot trong nước, chẳng may phóng viên chụp được ảnh của hai người thì không biết chừng sẽ viết linh tinh đấy".

"Em và anh ta? Làm gì có chuyện ấy được".

"Chỉ có những điều em không nghĩ ra thôi, không có gì là phóng viên họ không viết được. Em quên họ đã viết về em và Yoo So Man thế nào rồi sao?"

"Cũng đúng". Jiyeon bĩu môi.

"Vì thế, nếu lần sau có người đàn ông nào bắt chuyện thì em nhất định phải từ chối, không cần để ý đến anh ta, biết chưa?" Eunjung cúi đầu nhìn cô, ánh mắt rất trìu mến.

"Vâng, biết rồi".

Cách cư xử quá mức dịu dàng của Eunjung khiến Jiyeon cảm thấy không tự nhiên, chỉ biết gật đầu ậm ừ một tiếng, lúc sau nghĩ lại mấy thấy câu nói ấy có gì đó không đúng.

Lúc ấy bác Choi vội chạy ra đỡ hành ly trên tay Eunjung.

Eunjung đang định đi vào thì Jiyeon vội kéo tay cô và nói: "Đợi một chút".

Bỗng nhiên được Jiyeon nắm tay, Eunjung cảm thấy hơi ngạc nhiên nhưng không bộc lộ ra ngoài, cô bình tĩnh quay đầu lại, mỉm cười và hỏi: "Sao vậy?"

Jiyeon thấy đôi mắt của cô ta ẩn chứa một tình cảm hết sức dịu dàng.

Vô lý, mới xa nhau được mấy ngày, sao bỗng nhiên cô ta lại thay đổi? Không phải là...

Eunjung thấy cô nhìm chằm chằm vào người mình không nói gì, khuôn mặt xinh đẹp, thanh tú gần ngay trước mặt, cảm giác có chút khô miệng, hỏi lại: "Sao vậy?"

Jiyeon buông tay cô ra, hơi lùi lại một chút, cười và nói: "Không có gì".

Eunjung cảm thấy cô có điều gì đó muốn nói nhưng không biết vì cớ gì mà lại không nói ra, trong lòng cảm thấy không thoải mái, nhưng ngoài mặt thì vẫn mỉm cười và nói: "Vào nhà đi, bên ngoài lạnh quá".

Lee quản gia đã nhìn thấy họ từ lâu rồi, tâm tư cũng hết sức rối bời.

Bà ta không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Vì sao đột nhiên Jiyeon lại quay về? Eunjung tìm thấy cô ta hay vì lý do nào khác? Còn nữa, Ham lão phu nhân đã biết cô ta quay về chưa?

Tình thế nguy cấp, bà ta tự thấy đây là chuyện lớn, phải có nghĩa vụ thông báo tình hình với bộ chỉ huy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro