[long fic] HỒN YÊU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[long fic] HỒN YÊU !!!

-T+

[Hanchul couples] MY LOVE IN YOUR HEART !!!

***Note: Lần đầu tiên còn nhiều thiếu xót mong các bạn cùng đọc và góp ý cho mình. Thật vui vì có thể chia sẻ với mọi người, cuộc sống này không bao giờ hoàn hảo. Con người cũng vậy nên các bạn hãy sống hết mình hãy là chính mình, nếu nghĩ rằng mình đang bị dồn vào chân tường hãy tin ánh sáng vẫn chiếu đến bạn tình yêu luôn tồn tại trong trái tim tràn đầy ấm áp......

C1...

Nếu có ai hỏi tôi cái gì trên thế gian này mà bạn không thích? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời là đồng hồ. Tại sao ư?!?!

- Ahhhhh......Trễ rồi...không xong rồi - Kyung thét lên trong căn phòng rộng lớn.

Tay chân vẫn cuống cuồng ra vô toilet miệng vẫn liên tục lảm nhảm dù đang đánh răng :

- Hôm qua mình cố gắng kết thúc công việc thật sớm, mình đã ăn tối sớm (xối nước lên đầu). (Lấy khăn lau mặt) đi ngủ rất sớm - Kyung tuy tự trách nhưng

miệng vẫn cười, nụ cười rạng ngời của buổi ban mai.

Đồng hồ : 6:00 a.m

- (Thay đồ) Uuu...vệ sinh cá nhân cũng mất cả tiếng, thành tích này không cố khắc phục thì còn làm trò gì nữa - Cứ cười tủm tỉm.

Kyung vẫn tiếp tục câu chuyện một mình cho đến khi tiếng chuông điện thọai cố gắng làm gián đoạn cậu chuyện của anh ta. Kyung vẫn nhanh tay lẹ

chân vửa nói vừa nhanh nhẹn rời khỏi nhà.

- Vâng, là tôi.

Kyung thay đổi hẳn nét mặt, đôi mày anh chau lại, nghiến chặt răng. Giọng anh vẫn nhẹ nhàng nhưng gay gắt :

- Ngừng ngay đi. Có biết hôm nay là thứ mấy không?

- (lí nhí) Ngày nào mà không như vậy.

- Ông nói gì đó ?

- Không có thưa cậu chủ. Cậu chủ à ! Tôi biết nhưng sự việc này không thể chậm trễ, xin cậu hãy đến công ty ngay. Xin cậu...

Đầu dây bên kia giọng tổ trưởng Won nghiêm trọng.

- Ông hãy yên tâm nghỉ ngơi cuối tuần đi. Chẳng có gì phải lo, vấn đề chẳng to tát đừng xé lụng vụng tốn công thu dọn. Cứ nghe lời tôi, vậy nha. Từ bây giờ

tôi sẽ khóa máy [rụp]

Vèo...chiếc xe sport bóng loáng lao đi như tia sét...

6:45 a.m : Bệnh viện HAN JAE HEE BUM - Phòng 13.

Cánh cửa bật mở Kyung bước vào thật nhẹ nhàng, mặt hướng vào cánh cửa đột nhiện anh bật người trở về phía sau :

- Hù......(cười tíu tít) lại đến muộn rùi hôm nào em cũng dậy trước cả. Yên tâm anh sẽ tự phạt mình - chóng tay xuống sàn Kyung hít đất liền tù tì 5 cái. Chờ

anh chút nha hôm nay sẽ có rất nhiều ngạc nhiên dành cho em. Em nói sao ? Tất nhiên là khác rồi nó thật sự là No.1, không tin em chờ xem.

Kyung lặng lẽ bước ra ngoài trên tay cầm một chiếc lọ, miệng vẫn không tắt được nụ cười khi nghĩ đến những bất ngờ mà cậu chuẩn bị người

yêu của mình. Khung cảnh bệnh viện lúc nào cũng vậy : tấp nập người ra kẻ vào, huyên náo mỗi khi xe cấp cứu dừng lại nó luôn khiến người ta lo bề ngoài

nó cũng chẳng khác những tòa nhà cao tầng : to lớn, đẹp đẽ. Nhưng nó không đơn giản như vẻ ngoài của nó. Cuộc đời của mỗi người luôn là cuộc rượt

đuổi, trò chơi trốn tìm. Bạn có thể trốn, có thể tránh bất kỳ điều gì nhưng không bao giờ trốn được tử thần. Đặt chân vào nơi đây là là trò chơi bắt đầu, thật

may mắn cuộc đời đã không cướp đi của anh một tình yêu đẹp, một người quan trọng của đời anh.

- Lọ hoa đẹp lắm Kyung - Tiếng của y tá Min làm Kyung quay về với thực tại.

- Vâng, chào cô.

- Hình như đây là lần đầu tiên anh cậu mua hoa đấy ?

-(ngập ngừng) Ồ...vâng. Đây không phải hoa cậu ấy rất thích, tôi đi trước đây.

Dáng Kyung khuất dần khiến y tá Min cũng lúng túng vì mình đã nhiều chuyện hay cô ấy đã dành tình cảm đặc biệt cho ai đó. Cô nghe tim

mình đập mạnh liên hồi, vỗ vào mặt cho tỉnh táo.

- Min à, tỉnh lại. Người đàn ông lạnh lùng đó sao mày có thể thích chứ. (lại vỗ mặt) Cười lên tiếp tục công việc thôi.

- Chào cô Min - 1 bệnh nhân đau dạ dày .

- Vâng, chào anh. Mai xuất viện rồi. Anh ăn uống cẩn thận và nghỉ ngơi nhiều nhé.

7:00 a.m : Phòng 13.

Bước vào với vẻ khoái chí, khác hẳn khi tiếp xúc với người khác.

- Tza...ta...em cười. Em không thích đúng không? Anh biết mà, anh cố tình chọc giận em đấy nếu có giỏi thì đánh anh đi (hahaha). Thay quần áo thôi

chúng ta sẽ đi nhiều đấy. Anh muốn có nhiều thời gian cho chúng ta nên chúng ta phải nhanh lên.

Hôm nay là ngày thứ 368 kể từ ngày Hee nhập viện để giải phẫu khối u trong não, Kyung đã gào thét, tự trách khi Hee nhập viện. Kyung sẽ ra

MY LOVE & YR HEART

-T+

Previous Page / 2

sao nếu không có Hee : 1 tên lừa gạt, 1 gã chém thuê hay 1 thằng nghiện phó mặc cuộc sống này cho ông trời quyết định. Bên cạnh thau nước ấm Kyung

nhẹ nhàng dùng khăn thấm nước để lau người cho Hee:

Hôn nhẹ lên mái tóc ánh cam của Hee một mùi hương lan tỏa quen thuộc nguyện vào tâm hồn của Kyung.

[Hồi tưởng] Roẹt [mở tung cửa, hiên ngang bước vào] !!! Kyung, đẹp không ? - Hee nhanh chân chạy đến bên Kyung , những tưởng sẽ nhận được một lời

khen.

- AH...một con ma biết nhuộm tóc, em làm gì vậy ? Nếu không phải ban ngày thì em đã dọa được anh rồi đấy. (Kyung quát lớn) Nội hôm nay em vẫn giữ

kiểu tóc này thì chết chắc đó. Không nói thêm lời nào Kyung quay lại bàn tiếp tục với sắp giấy tờ chắc đống bỏ mặc Hee chết cứng.

Hee đâu phải là loại người ai bảo gì làm náy vả lại cậu biết rõ Kyung yêu cậu như thế nào chỉ một chút mỹ nam kế là ok [kèkè]. Khác hẳn mọi khi nếu

không thích không ưng thuận Hee sẽ ném tung mọi thứ xung quanh, lầ này không gian yên tĩnh đến mức đáng sợ. Từng bước chậm rãi Hee tến đến sát bên

Kyung vẫn giọng cứng rắn :

- [cười đắc ý] Hãy nghe anh lần này nó không hợp với em. Anh nói này......

Một vòng tay mảnh khảnh quàng qua cổ Kyung khiến anh không thể tiếp lời, hơi ấm kỳ lạ sau gáy khiến ruột gan anh xáo động. Cái gì đó ươn ướt len lõi

qua từng sợi tóc. Kyung quay đầu lại, mặt đối mặt. Nước mắt là nước mắt của Hee :

- [vừa ngạc nhiên vừa xót xa] Nó đẹp, rất hợp với em - Một nụ hôn bất ngờ dưới đôi mắt đang long lanh ngấn lệ khiến Hee giật nảy người.

- Sao Kyung lại thế, không phải giận Hee sao. Mới tạt nước lạnh té tát vào mặt giờ đốt lửa sưởi ấm - Hee cất giọng oanh vàng. Thật sự không thích sao?

Bỗng Kyung bật cười khanh khách.

- Này người ta khóc thích thú lắm sao ? Chưa bao giờ Kyung hành động như thế có phải chán Hee rồi không ?

Nghe những lời đó Kyung mũi lòng im hẳn tiếng cười. Một tiếng thỏ dài rõ mồn một, Kyung ngồi xuống sàn. đưa tay kéo mạnh khiến Hee ngã ngửa lọt

thõm vào lòng anh :

- Đừng bao giờ nói như thế một lần nào nữa, anh không bao giờ bỏ em. Dù sau này vì bất kỳ lý do gì nếu phải đánh đổi thì cũng không phải là em, em là

mãi mãi của anh chỉ một mình anh. Hãy tin anh .

- Tất nhiên rồi, Kyung cũng vậy mãi mãi là của riêng Hee. Vậy[cười bẽn lẽn] mái tóc này......để lại nha - Hee ngay lặp tức lợi dụng thời cơ đề nghị.

- [chẳng ngờ] Tất nhiên rồi, anh đã nói nó đẹp và hợp với phong cách của em mà.

- [bất ngờ] Kyung thay đổi như chong chóng - Đôi mày nheo lại Hee nghi ngờ gì đó, nhưng cố nghĩ cậu ta vẫn không thể nhớ nổi thật tệ.

- Không nhớ đúng không? - Tay Kyung vẫn vút ve tửng sợi tóc mềm mại của Hee. - Chúng ta đã cược xem ai chọc giận người khác mà không bị phát hiện,

anh đã đại công cáo thành đúng không còn lấy được cả nước mắt.[hahaha]

Một Hee lắm chiêu không để dàng chịu thua lại lọt vào cái bẫy này. Vì Hee chưa bao giờ chứng kiến Kyung giận giữ thật sự với mình chỉ giả bộ rồi nhanh

chóng dỗ dành cậu, thế mà lần này dám đánh cờ nước liều. Vẫn còn mơ hồ trong suy nghĩ. Hee cảm giác được tim mình đang đập rất nhanh và mạnh, môi

cậu không còn theo ý mình nữa nó đang được điều khiển bởi một sức mạnh huyền bí của tình yêu. Hee nắm chặt tay Kyung, đôi mắt dần khép lại đưa hồn

mình bay bổng theo nhịp đập trái tim......

Previous Page

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zerof2