Chương 24: Khách từ phương xa tới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu Yêu ngã xuống khiến Tinh Trầm sợ hãi quá mức, luống cuống tay chân ôm nàng về rót một đống linh dược quý hiếm, Tiểu Yêu lúc này mới từ từ tỉnh dậy.

Chỉ là sau khi tỉnh lại, đôi mắt nàng trống rỗng, vẻ mặt đờ đẫn, hiển nhiên là tinh thần đã bị kích thích rất lớn.

Tinh Trầm hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần, nhưng nàng tựa hồ đều không nghe thấy gì, không nói một lời, cũng không có phản ứng.

Cuối cùng, Tinh Trầm không còn cách nào khác ngoài việc mời mấy người Đồ Sơn Cảnh A Tệ đến.


Sau khi đám người Đồ Sơn Cảnh tới, thấy bộ dáng này của Tiểu Yêu thì đau lòng không thôi, khi được hỏi chuyện gì đã xảy ra, Tinh Trầm chột dạ không dám thừa nhận rằng mình đã sử dụng Tiểu Yêu làm thí nghiệm trận pháp, liền hàm hồ nói rằng trong gương Tinh Tinh xảy ra dị biến, Tiểu Yêu nhìn thấy chuyện cũ của nàng, có lẽ đã chịu chút kích động.

Tiểu Yêu trong đời trải qua quá nhiều bi kịch, Đồ Sơn Cảnh không nhớ nổi trước đây nàng từng chứng kiến ​​cảnh tượng nào khiến nàng kích động đến vậy.

A Tệ dùng linh lực kiểm tra toàn thân nàng, ngoại trừ tâm mạch bị tổn thương nhẹ thì không có vấn đề gì lớn.

Rõ ràng mấu chốt của vấn đề là tâm bệnh.

Trạng thái tinh thần của Tiểu Yêu không bình thường, nhưng lại nghe hiểu mệnh lệnh, bảo ăn cơm liền ăn cơm, bảo ngủ liền ngủ, ngoan ngoãn vô cùng, không ồn ào không kén chọn, an tĩnh làm người khác đau lòng.

Nhưng nàng cực kỳ kháng cự việc người khác tiếp xúc thân thể với mình ngoài dắt tay, Đồ Sơn Cảnh nhiều lần định ôm nàng nhưng Tiểu Yêu đẩy mạnh khiến hắn vấp ngã.

Nàng có thể thấy, nhưng lại làm như không thấy; nàng có thể nghe, nhưng có tai như điếc; nàng có thể nói, nhưng cả ngày lại không nói một lời, như một con rối vô hồn.

A Tệ cảm thấy cả đời hắn chưa bao giờ gặp phải tình huống bất lực như vậy.


Sau khi tộc trưởng Kim Thiên nhận được tin báo, thập phần sợ hãi, đã sắp xếp nơi ở tốt nhất cho Tiểu Yêu ở qua đêm, để nàng nghỉ ngơi tĩnh dưỡng ở đó, đồng thời bí mật gửi tin cầu tộc trưởng Quỷ Phương đến giúp đỡ.

Hai tộc Kim Thiên và Quỷ Phương có mỗi quan hệ tốt qua nhiều thế hệ, tộc Quỷ Phương nổi tiếng trong việc nghiên cứu hồn phách, các y sư bình thường không thể làm gì với tình trạng này của Tiểu Yêu, điều đầu tiên ông nghĩ đến là tộc trưởng của tộc Quỷ Phương.

Dù sao, Tiểu Yêu cũng có thân phận cao quý, là Vương Cơ của hai tộc, có thể giải quyết chuyện này một cách riêng tư sớm thì tốt, nếu chuyện này đến tai hoàng tộc Hiên Viên—— thì ông dù là tộc trưởng tộc Kim Thiên cũng sẽ khó giải quyết. Cho dù Tinh Trầm có là thiên tài chế tác xuất sắc nhất của tộc Kim Thiên thì cũng không thể thoát tội.

Tinh Trầm rất ảo não, hoài nghi trận pháp của mình không đủ hoàn thiện, khiến hồn phách Tiểu Yêu bị tổn thương, vì vậy ngày đêm nghiên cứu, nâng cấp trận pháp gương Tinh Tinh lên một cấp bậc—— nói không chừng sau khi Tiểu Yêu tỉnh dậy, dùng gương thấy thích, vui vẻ sẽ không truy cứu trách nhiệm của nàng.


Hôm nay Đồ Sơn Cảnh đến gặp A Tệ thảo luận về tình trạng của Tiểu Yêu.

"Tệ Quân nghĩ thế nào về bệnh tình của Tiểu Yêu?" Đồ Sơn Cảnh mặc dù có địa vị tối cao trong Hồ tộc, cũng không dám lên mặt trước mặt A Tệ.

"Theo ta thấy, hẳn là hồn phách chấn kinh hoặc là tâm tình bị tổn hại, nhưng thật khó đoán được vì sao loại bệnh tim này lại phát sinh, Tiểu Yêu tột cùng đã nhìn thấy gì..." Huyết mạch hồ ly của A Tệ thấp hơn Cửu Vĩ Hồ, mỗi lần gặp Đồ Sơn Cảnh đều sẽ bị hắn áp chế, cho nên không thích gặp Đồ Sơn Cảnh cho lắm, nếu có thể thì sẽ tránh mặt. Nhưng mà vì Tiểu Yêu, lại phải kiên nhẫn thảo luận vấn đề này với hắn.

"Ta định dùng ảo thuật của Hồ tộc để tạo ra những cảnh tượng quen thuộc trong quá khứ cho Tiểu Yêu xem. Có lẽ nàng sẽ có phản ứng, Tệ Quân thấy sao?"

Hồ tộc rất giỏi tạo ra ảo cảnh, A Tệ suy nghĩ, cảm thấy đây có thể là một phương pháp khả thi nên đã tán thành.


Vì vậy ngày hôm sau, Đồ Sơn Cảnh trên bãi đất trống rộng lớn do tộc Kim Thiên chuẩn bị, thi triển ra ảo thuật cao thâm của Hồ tộc, trong khi A Tệ Liệt Dương quan sát từ một bên, đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra với Tiểu Yêu.

Ảo cảnh đầu tiên do Đồ Sơn Cảnh tạo ra là ở phủ thành chủ thành Chỉ Ấp mà Tiểu Yêu thường đến khi còn ở thành Chỉ Ấp, trong khu vườn với những đình đài lầu các, hòn non bộ, ao hồ và cá, Tiểu Yêu đã từng cùng mấy người Phong Long, Đồ Sơn Cảnh trải qua những ngày vui vẻ vô tư.

Đôi mắt của Tiểu Yêu vẫn như cũ mất tập trung, không hề phản ứng.

Đồ Sơn Cảnh vung tay lên, khung cảnh trước mắt thay đổi thành Triều Vân Phong, những bông hoa phượng hoàng trên cây cao lớn nở rộ như lửa, trên cây treo xích đu, đung đưa qua lại.

Hắn còn đặc biệt đưa Tiểu Yêu đến bên cạnh xích đu, nhưng Tiểu Yêu lại đứng bất động, không hề có ý định ngồi lên đó.

Đồ Sơn Cảnh liên tiếp thay đổi một số địa điểm, bao gồm cung điện trên Ngũ Thần Sơn, nhà tranh ở Thảo Ao Lĩnh, ngôi nhà mới của họ trên đảo Lăng Sơn... cuối cùng biến ra con phố nơi Hồi Xuân Đường tọa lạc ở trấn Thanh Thủy.


Lần này Tiểu Yêu thật sự có phản ứng, nàng đi về phía trước như mộng du, nhưng lại không có tiến vào Hồi Xuân Đường, cuối cùng đi đến bên bờ sông Tây, ngơ ngác một hồi, không biết đang nhìn cái gì.

Nàng đứng đó nhìn thật lâu, Đồ Sơn Cảnh tiến lên, nhẹ giọng nói: "Tiểu Yêu, chúng ta cùng nhau trở về đi!"

Quả nhiên Tiểu Yêu ngoan ngoãn từ bờ sông trở về, nhưng thay vì vào Hồi Xuân Đường, nàng lại đi đến một tiểu viện cạnh Hồi Xuân Đường.

Đồ Sơn Cảnh vội vàng kéo nàng: "Không phải nơi đó, Hồi Xuân Đường ở bên này!"

Tiểu Yêu tựa hồ không để ý, tiếp tục muốn đi đẩy cửa viện kia.

Đồ Sơn Cảnh cười khổ: Nàng thậm chí còn không nhận ra Hồi Xuân Đường.


A Tệ nói: "Ngươi thử đổi thành Dao Trì Ngọc Sơn xem!"

Đồ Sơn Cảnh vẫy tay, trấn Thanh Thủy biến mất, ngàn dặm rừng đào in bóng trong làn sóng xanh, tạo nên một khung cảnh mùa xuân tuyệt đẹp.

Tiểu Yêu sửng sốt một hồi, đi đến bên Dao Trì, đột nhiên ngồi xổm xuống, hai tay khua khoắng trong nước, như muốn vớt thứ gì đó lên.

A Tệ tò mò đi tới, hỏi: "Ngươi tới vớt cái gì?"

"Không thấy... Tất cả đều biến mất!" Vẻ mặt của Tiểu Yêu lần đầu có sự thay đổi sau nhiều ngày, như thể đang thập phần thương tâm.

"Không thấy thứ gì?" Đồ Sơn Cảnh hỏi.

Tiểu Yêu không trả lời hắn mà tiếp tục ở trong nước vớt qua vớt lại.

Đồ Sơn Cảnh nhìn A Tệ: "Các huynh đã ở Ngọc Sơn với nàng nhiều năm rồi, có chuyện gì khiến nàng buồn có liên quan đến Dao Trì sao?"

A Tệ và Liệt Dương nhìn nhau lắc đầu: "Tiểu Yêu là đệ tử của Vương Mẫu, nàng luôn được Ngọc Sơn đối xử rất tốt. Điều đáng buồn nhất có lẽ là bị chia lìa với người thân ở đây..."

Nói đến đây, A Tệ đột nhiên nảy ra một ý nghĩ trong đầu, nghĩ đến một khả năng.

Nhưng đối với Đồ Sơn Cảnh mà nói, hắn thật sự không muốn nói ra suy đoán này.

Nếu suy đoán đó là chính xác thì điều này sẽ quá tàn nhẫn với Tiểu Yêu.


Đồ Sơn Cảnh bối rối, gần như thay đổi tất cả cảnh tượng có thể nghĩ ra, sau đó Tiểu Yêu cũng không phản ứng nữa, điều này khiến hắn thập phần uể oải.

Kim Thiên thị đến báo tin rằng người của Quỷ Phương thị sẽ đến vào ngày mai, hắn chỉ có thể thu lại tâm tư của mình, chờ đợi ngày mai đến.


Sáng sớm hôm sau, người của tộc Quỷ Phương quả nhiên đến vào ban đêm dưới những vì sao.

Người của tộc Quỷ Phương đều đeo mặt nạ, mặc áo choàng đen, người đứng đầu là tộc trưởng của tộc Quỷ Phương, chiếc áo choàng đen được thêu biểu tượng vàng của tộc Quỷ Phương, còn có một người khác gầy hơn, áo choàng có thêu dấu trắng, có ba người khác, trên người có thêu những dấu đỏ.

Tộc trưởng Kim Thiên tộc đến chào hỏi không khỏi lắp bắp kinh hãi: lần này tộc Quỷ Phương không chỉ phái tộc trưởng ra ngoài mà còn mang theo ba trưởng lão và một chấp sự cao cấp, năm đó đại hôn của Thương Huyền, tộc Quỷ Phương cũng chỉ phái tới một thiếu tộc trưởng tới xem lễ mà thôi.

Tuy rằng Quỷ Phương và Kim Thiên có giao tình không tồi qua nhiều thế hệ nhưng đây là lần đầu tiên ông chứng kiến ​​một sự kiện hoành tráng như vậy.

Ngay khi tộc trưởng Kim Thiên đang chuẩn bị chào đón mọi người vào sảnh tiếp khách, chấp sự bên cạnh nói: "Không cần khách khi, Vương Cơ ở đâu? Đưa chúng ta đến đó đi!"

Tình hình đó, thực sự còn sốt ruột hơn cả tộc trưởng Kim Thiên.

Tộc trưởng Kim Thiên ngạc nhiên nhưng cũng phản ứng lại, lập tức đưa người đến nơi ở của Tiểu Yêu.


Tiểu Yêu vừa được đưa ra ngoài, chấp sự liền bước tới nắm tay nàng, dùng linh lực kiểm tra tình trạng thân thể nàng.

Đồ Sơn Cảnh không biết chấp sự, tộc trưởng Quỷ Phương tộc giới thiệu: "Đây là chấp sự Quỷ Phương Âm của tộc chúng ta. Cứ gọi nàng là A Âm. Nàng là nữ tử, giúp Vương Cơ kiểm tra cũng thuận tiện hơn."

Vừa nói, Quỷ Phương Âm đã kiểm tra xong, báo cáo lại: "Thân thể không có vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng tâm mạch có chút dấu hiệu tổn thương, hẳn là bị thương cách đây không lâu. Ba hồn sáu phách đều còn nguyên vẹn, nhưng hỏi đáp đều không có phản ứng, như thể cảm xúc đã bị kích thích rất lớn."

Một trưởng lão đi lên kiểm tra lại trạng thái hồn phách của Tiểu Yêu bằng một bảo khí đặc chế, gật đầu với tộc trưởng Quỷ Phương, ra hiệu rằng quả thực là như vậy.

Quỷ Phương Âm liếc nhìn mọi người có mặt bằng đôi mắt sáng ngời: "Vương Cơ bị thương như thế nào? Có ai có thể nói cho ta biết được không?"

Giọng nói khàn khàn khó nghe, vóc dáng không cao, nhưng khí chất uy nghiêm, không giận dữ cũng đủ uy hiếp, hiển nhiên là đã được người có chức cao nuôi dưỡng lâu năm.

Đồ Sơn Cảnh nói: "Vợ ta mấy ngày trước vẫn ổn, không có gì bất thường. Nàng nói có một số đồ vật muốn tìm Tinh Trầm đại sư sửa chữa, bảo chúng ta đợi nàng ở ngoài cốc chờ vài ngày. Khi chúng ta gặp lại nàng, nàng đã có bộ dạng như thế này rồi. Chúng ta cũng nghe nói nàng bị kính Tinh Tinh làm bị thương, quá trình cụ thể thế nào, chúng ta phải hỏi Tinh Trầm đại sư."

Quỷ Phương Âm liếc mắt nhìn hắn, sau đó lại nhìn Kim Thiên Tinh Trầm bên cạnh.

Kim Thiên Tinh Trầm luôn kiêu ngạo về tài năng của mình, nhưng khi bị cặp mắt đó nhìn vào, không khỏi căng thẳng, ngập ngừng có điểm không dám nói.

Quỷ Phương Âm nhận thấy thái độ của nàng rất kỳ lạ, như thể nàng đang che giấu điều gì đó nên đưa nàng đến căn phòng yên tĩnh bên cạnh để thẩm vấn một mình.

Sau khi Kim Thiên Tinh Trầm bị thẩm vấn, ngoại trừ Đồ Sơn Cảnh nàng gọi từng người vào, dò hỏi từng chuyện một.

Tộc trưởng Quỷ Phương tộc hoàn toàn không để bụng chút nào, cùng tộc trưởng Kim Thiên tộc uống trà trong phòng trà, dường như ông ta đã quen với việc giao cho Quỷ Phương Âm toàn quyền hành sự.

Sau khi tất cả những người bị thẩm vấn bước ra, tất cả đều há hốc mồm: Chấp sự của tộc Quỷ Phương này thực sự rất lợi hại! Sảng khoái nhanh nhẹn, đi thẳng vào vấn đề trong từng câu, không cho người khác có nửa điểm mập mờ.

Đồ Sơn Cảnh thầm kinh ngạc: Tộc Quỷ Phương thế nhưng lại có một chấp sự lợi hại như vậy, xét theo khí chất trầm ổn, nội liễm cùng kinh nghiệm sâu sắc của người này, theo lý thuyết dù cho không nổi danh chấn động ở Đại Hoang, cũng sẽ là một nhân vật trấn thủ một phương, làm sao mà hắn trước đây hoàn toàn chưa hề nghe nói tới?


A Tệ là người cuối cùng được gọi vào. Vừa bước vào, Quỷ Phương Âm đã tùy tay hạ xuống cấm chế cách âm.

"Chuyện người khác đều biết thì không cần nói ra, ngươi biết cái gì mà người khác không biết, ngươi cảm thấy đáng nghi cái gì nói cho ta nghe một chút!" Quỷ Phương Âm nói thẳng vào vấn đề.

A Tệ suy nghĩ một lúc rồi kể việc Tiểu Yêu uống rượu cỏ Ngọc Hồng trên thuyền.

"Trước đó nàng có làm gì khác không?"

"Nàng đi theo học ngôn ngữ của Thủy tộc từ mấy người A Bạch, mỗi ngày đều trò chuyện với Thủy tộc..." A Tệ đột nhiên nhớ lại. "A Bạch từng đưa nàng xuống nước một lần, lần đó sau khi trở về, nàng đột nhiên phát sốt và ốm mấy ngày, từ đó đến nay nàng luôn buồn bực không vui."

"Ta hoài nghi không biết dưới nước có phải Tiểu Yêu gặp phải thứ gì không..."

"Ta đã nghe A Bạch nói đến chuyện này, mặc dù có chút vấn đề, nhưng tuyệt đối không phải nguyên nhân chủ yếu làm tâm mạch nàng bị tổn thương." Quỷ Phương Âm nói. "Ngoài điều đó ra, ngươi còn thấy điều gì đặc biệt nữa không?"

A Tệ nhớ tới chuyện thử ảo cảnh ngày hôm qua, sắc mặt có chút do dự.

Quỷ Phương Âm liếc mắt liền có thể nhìn ra: "Tệ Quân là có lý do gì khó nói? Nhưng bây giờ chúng ta phải cứu người, xin hãy nói đúng sự thật, ta sẽ giữ bí mật cho ngươi."

A Tệ thở dài, may mắn thay, lời thề trước đây của hắn là "không bao giờ để Tiểu Yêu biết" chứ không phải "không bao giờ để người khác biết", sau đó kể lại mọi chuyện đã xảy ra ở Dao Trì trong quá khứ, lại nói tới hành vi kỳ lạ của Tiểu Yêu trong khi thử ảo cảnh ngày hôm qua.

"Không biết có phải Tiểu Yêu nhìn thấy cảnh Tương Liễu giải cổ tình nhân qua kính Tinh Tinh hay không, nếu vậy thì thật quá tàn nhẫn!"


"Có phải hay không, ngươi thử một lần sẽ biết!" Quỷ Phương Âm bình tĩnh nói. "Ngươi là người Hồ tộc, hẳn là biết chút ít về thuật biến hình phải không?"

"Ta biết, tuy rằng không bằng Cửu Vĩ Hồ nhưng cũng tính là có thể, làm sao vậy?"

"Ngươi biến thành bộ dáng Tương Liễu đi, ta sẽ cho người mang nàng vào."

Quỷ Phương Âm truyền âm ra ngoài, ngay sau đó một trưởng lão mang Tiểu Yêu đi vào.


A Tệ hóa thân thành Tương Liễu mặc bạch y bước tới trước mặt Tiểu Yêu, hơi hơi mỉm cười với nàng.

Tiểu Yêu với ánh mắt vốn dĩ trống rỗng đột nhiên hét lên một tiếng, ôm đầu ngồi xổm xuống, thần sắc cực kỳ thống khổ.

A Tệ hoảng sợ, vội vàng khôi phục nguyên hình, ôn nhu an ủi nàng một hồi lâu, Tiểu Yêu mới dần dần bình tĩnh trở lại, một lần nữa khôi phục bộ dạng trống rỗng vô hồn.

"Vẫn vô dụng như trước!" Quỷ Phương Âm khinh thường cười nói.

A Tệ không vui, đứng thẳng người dậy: "Ngươi tính trị liệu thế nào?"

"Bệnh nặng lại càng cần phải có biện pháp chữa trị mạnh mẽ. Nàng không có bệnh, nàng chỉ đang phong bế tâm trí, tránh đối mặt với một số người một số việc thôi. Rất đơn giản, nàng không muốn nhìn thấy gì, thì cứ để nàng tiếp tục nhìn thấy."

"Tâm mạch của Tiểu Yêu đã bị tổn thương, làm sao có thể lại chịu kích thích được?"

Quỷ Phương Âm lạnh lùng nói: "Vậy ngươi còn biện pháp gì nữa? Để cho mọi người cùng nàng chơi đùa đến hết đời?"

"Có tộc trưởng cùng mấy trưởng lão ở đây, nàng cũng chẳng thể hồn phi phách tán, ngươi không cần lo lắng!"

A Tệ vẫn im lặng không nói.

Quỷ Phương Âm là người quyết đoán tàn nhẫn, điều mà cả hắn và Đồ Sơn Cảnh đều không thể làm được; nhưng đúng như nàng nói, vào lúc này không có cách nào khác tốt hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lieuyeu