Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ 7

You have no new messages

Ngày thứ 8

You have no new message



Ngày thứ 9

Jessica nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại của mình. Mấy ngày hôm nay không hiêu cô sao cảm thấy rất bứt rứt, khó chịu, đã 2 ngày nay Kwon Yuri không gửi một tin nhắn hay gọi một cuộc gọi nào cho cô cả. Con người ấy thật kì lạ lúc thì làm phiền đến đuổi cũng không chịu đi vậy mà bây giờ chẳng thấy có một chút tin tức nào cả. Thậm chí khi cô đến quán café cũng chẳng thấy bóng dáng Yuri đâu, mặc dù Jessica đã nhiều lần cố tình nán lại ấy nhưng vẫn chỉ có một mình cô ngồi đơn độc tại chiếc bàn quen thuộc của họ.

Kwon Yuri, cậu trốn đi đâu vậy. Đừng có đến rồi lại đi như vậy, có giỏi thì đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.

Rengggggggggggggggggggggggggggggggggggggggg

Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên, Jessica liền nhanh nhảu bắt máy: “ Yu…” – “ Jessica, là tớ, Eun Jung đây”



-------------------------------------

Eun Jung cúp máy kết thúc cuộc gọi với Jessica mà trong lòng có đôi chút khó chịu, dường như cô ấy đang mong chờ là ai khác chứ không phải cô. Mặc dù chính cô nói rằng cô ấy đừng liên lạc với cô vì điều kiện ở đây rất khó khăn, nhưng Eun Jung lại rất trông chờ rằng Jessica sẽ nhớ nhung cô và sẽ vui mừng thế nào khi cô gọi đến. Nhưng có vẻ không phải như vậy, đối với Eun Jung Jessica vẫn luôn là một điều gì đó rất hư ảo và khó nắm bắt, cô yêu Jessica bằng cả trái tim mình nhưng dường như trong trái tim cậu ấy tình yêu của cô là không đủ.

Eun Jung biết là vì con người ấy, mối tình đầu của Jessica, không biết người đó là người như thế nào mà lại khiến cô ấy không thể quên được. Eun Jung đã rất khó khăn mới được Jessica chấp nhận và cho phép cô bước vào cuộc đời cô ấy. Bao năm qua, cô vẫn luôn yêu và chờ đợi Jessica, nhưng Eun Jung tự hỏi những gì mà cô đang có dược trong mối tình này có thật sự thuộc về cô, hay tất cả chỉ là lâu đài cát được xây bằng ảo mộng của chính bản thân mình.

-Bác sĩ Oh, bác sĩ Oh, một người nữa này, giúp chúng tôi với – một người đàn ông bước vào và liên tục gọi tên Eun Jung trong khi anh ta đang đỡ một anh chàng máu me đầy mình.

-Lại là anh ta à, chúng tôi chưa hết phiền vì dịch bệnh hay sao – Eun Jung tất tả chạy đến vừa xem xét vết thương vừa khó chịu nói với người đàn ông đó. Đoàn cứu trợ của cô đáng lẽ ra chỉ đến đây giúp đỡ người dân sau trận bão nhưng trận bão này xong thì trận bão kia đến, đã vậy họ còn kẹt giữa sự giao tranh vũ trang giữa hai vùng. Nói đúng hơn là họ đang phải làm công tác chiến trường cho bọn người chém giết nhau chỉ vì một chút lợi lộc nào đó.

Eun Jung bước ra khỏi trạm cứu trợ, tất cả những gì cô thấy chỉ là quang cảnh điêu tàn, những gì cô nghe nghe được là tiếng khóc thảm thiết của người phụ nữ vừa mới mất con, tiếng cự cãi lẫn nhau giữa những người đàn ông giành giật chút gì còn sót lại sau trận bão, xa xa tiếng súng đạn vang lên không ngừng, trên mặt đất vẫn còn vương lại nhiều vết máu. Eun Jung ngồi xuống trước mặt một đứa trẻ ánh mắt vô hồn, toàn thân dính đầy đất cát, chìa một cái bánh trước mặt đứa bé đó, ngay lập tức 3 4 đứa trẻ khác nhảy vào giành giật một chiếc bánh bé tẹo. Eun Jung thở dài chán nản, quay lưng bước vào, cô không muốn ở đây nữa, cô mệt mỏi lắm rồi.

Jessica à, tớ muốn về bên cậu, không muốn đi nữa.




------------------------------------


-Anh nói gì, có người đang điều tra lại vụ án của Shin Bong Su à – người đàn ông trong bóng tối giận dữ nắm chặt tay mình. Vết nhơ 6 năm rồi vẫn còn đeo bám anh ta mãi như vậy.

-Làm mọi cách ngăn kẻ đó lại cho tôi, các anh nhận tiền của tôi để làm gì hả - người đàn ông đó gầm gừ và đập mạnh điện thoại xuống bàn để kết thúc cuộc gọi, mụ đàn bà đáng ghét đó đến chết vẫn không buông tha cho hắn.

Bên ngoài văn phòng cũng có một chiếc điện thoại vừa được nhẹ nhàng đặt xuống để người bên trong không biết mình bị nghe lén. Kang Gyuri nhếch môi cười và quay lưng bỏ đi. Cô ả nghĩ hôm nay không cần vòi tiền kẻ ngồi trong văn phòng nữa, cô ta đã biết được một bí mật của gã rồi.



------------------------------

-Giám đốc Kwon đây là đội trưởng đội điều tra Lee Teuk. Đội trưởng Lee đây là Giám đốc điều hành của Osan, Kwon Yuri – Victoria duyên dáng làm người giới thiệu giữa Kwon Yuri và Lee Teuk.

Yuri nở một nụ cười xả giao bắt tay và mời Lee Teuk ngồi xuống. Yuri nghĩ anh chàng này giống kẻ chuyên ngồi bàn giấy hơn là một đội trưởng điều tra xông xáo, bộ dạng bảnh tỏn và gương mặt có chút nham hiểm khiến cô cảm thấy người đàn ông này không phải là một con người tốt.

-Đã nghe danh Giám đốc điều hành Kwon Yuri của Osan từ lâu, nay mới có dịp gặp mặt thật hân hạnh cho tôi quá – Lee Teuk mở đầu câu chuyện một cách rất văn vẻ.

Victoria ngồi kế bên Yuri đon đả rót cho anh chàng kia một ly rượu và nói: “ Đội trưởng Lee đừng nói thế, Giám đốc Kwon vì biết đội trưởng là một người có năng lực trong ngành cảnh sát nên mới đánh tiến làm quen đấy chứ”

-Thật ra từ vụ án mạng xảy ra tại công trường ở Hapcheon, tôi đã muốn đến cảm ơn đội trưởng vì đã giúp Osan tránh được nhiều phiền toái rồi – Giám đốc Kwon nói một cách chân thành, và nhẹ nhàng đẩy một phong bì tiền về phía Lee Teuk

-Đừng khách sáo như vậy, chúng ta từ bữa ăn này có thể được coi như chỗ quen biết của nhau rồi đúng không, tôi còn phải nhờ tới Giám đốc Kwon nhiều mà, bời vậy Osan cần nhờ gì cứ nói với tôi – Lee Teuk cười khà khà và cầm lấy phong bì.

Cả Yuri và Victoria đều trao đổi ánh mắt một cách tinh ý rồi cùng cười đồng ý với Lee Teuk. Rõ ràng anh ta là một kẻ xua nịnh và thích đánh bạn với những con người quyền lực. Đối phó với một gã như thế này thì không khó, Yuri lại nghĩ thật tội cho Soo Young phải làm việc dưới trướng một tên như Lee Teuk, chỉ cần vài ba câu đã cắn câu rồi. Tên này chỉ cần thiết lập quan hệ với hắn từ đó sẽ tiện tìm hiểu xem rốt cuộc có ai đứng đằng sau hắn không.

Suốt phần sau của câu chuyện Yuri tuyệt nhiên không nhắc gì tới phóng viên Shin Bong Su chỉ bàn bạc với hắn một số vấn đề mà ba của Yuri đã nhờ vả cô, đó là giúp đỡ Kwon Hyuk Joo. Yuri đóng vai một kẻ như đang thực sự cần sự giúp đỡ từ Lee Teuk. Cô muốn nhân chuyện này để tạo lòng tin để hắn không nghi ngờ mục đích mà cô tiếp cận hắn.




Cả 3 người đang nói chuyện thì đột nhiên Lee Teuk đứng bật dậy và cúi chào lia lịa ai đó ở phía sau. Yuri quay người lại xem thì ngạc nhiên vô cùng khi thấy Jessica đi cùng ba của cô ấy, Jung In Sung. Người đàn ông cao lớn, gương mặt nghiêm nghị ấy không quan tâm đến sự có mặt của Lee Teuk mà chỉ tập trung dò xét vào Kwon Yuri đang ngồi đó. Yuri cũng không hề nhìn Jessica một lần mà chỉ giữ ánh mắt lạnh lùng như thách thức người đàn ông kia trong cuộc gặp gỡ không mong đợi này của họ. Kí ức về những lần gặp gỡ với Jung In Sung luôn in đậm trong tâm trí của Yuri và đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến Yuri trở nên ngu ngốc mà đánh mất Jessica 6 năm về trước.

Flash back


Kwon Yuri có đôi chút không thoải mái với ánh nhìn *** gắt của người đàn ông đối diện mình, đó là ba của Jessica Jung, Jung In Sung. Cô đã tới nhà hàng theo lời yêu cầu của ông ta và đã 30p trôi qua ông ta vẫn không nói gì. Cô biết ông ta gọi cô đến đây để làm gì, ngoài việc bảo cô hãy tránh xa Jessica ra thì giữa một Cục trưởng cảnh sát với một sinh viên nghèo thì còn có gì để nói với nhau.

-Cô Kwon, tôi biết cô là người thông minh chắc cô hiểu tôi gọi cô đến đây để làm gì – Jung In Sung cầm tách trà của mình lên nhấp một ngụm và nói.

-Thưa bác, bác có chuyện gì xin cứ nói thẳng – Yuri nói vào thẳng vấn đề mặc dù cô cảm thấy tinh thần hơi bị lấn áp bởi người đàn ông này.

Jung In Sung lại hướng ánh mắt *** gắt dò xét Yuri, hừ một tiếng rồi nói: “ Tôi muốn cô từ này đừng đến làm phiền Jessica nữa, nó còn có tương lai của nó, nó đã nhận được học bổng tại trường Julliard nhưng nó muốn từ bỏ vì cô, cô nghĩ mình đủ xứng đáng để chặn đứng tương lai của nó như vậy sao.”

Những lời lẽ cáo buộc của Jung In Sung khiến Yuri bị đả kích rất lớn, những con người lắm tiền trong cuộc đời này đều tự cho mình cái quyền điều khiển người khác bắt người khác phải làm thế này, làm thế nọ. Yuri dù tâm tình bất ổn vẫn cố ra vẻ bình thản thách thức người đàn ông kia: “ Bác đừng hiểu lầm, là Jessica bám theo tôi chứ không phải tôi bám theo cậu ấy, những kẻ giàu có luôn tự phụ về bản thân mình như vậy đó, dựa vào cái gì mà tôi phải nghe theo bác”



Lời lẽ vừa nói ra Yuri nhận ngay một cái hắt nước vào mặt, cô nhắm mắt lại cố chịu đựng sự nhục nhã này. Vì cái gì mà cô phải để bản thân mình trải qua những chuyện như vậy, vì nghèo hay vì mang tiếng là một kẻ mồ côi.

Jung In Sung dường như cũng không tin vào hành động vừa rồi của mình, ông ấy quá tức giận bởi sự tự phụ của cô gái này nhắc ông nhớ đến một người, một người mà ông ta đã từng tin tưởng như chính bản thân mình nhưng kẻ đó lại đi phản bội lại bạn bè của mình. Cô gái này giống y hệt kẻ đó. Jung In Sung lạnh lùng buông một câu nói trước khi đứng lên ra về:

-Đừng bao giờ để tôi thấy cô lại gần con gái tôi một lần nào nữa. Tôi chắc chắn sẽ không tha cho cô đâu.



Sau lần gặp mặt đó, Yuri không vì những lời đe dọa của ông ấy mà rời xa Jessica bởi đơn giản cô nhận thấy bản thân mình đã dần yêu cô gái bướng bỉnh ấy mất rồi và một phần con người kiêu hãnh trong Yuri muốn chứng minh cho Jung In Sung thấy rằng chính Jessica đã chọn lựa yêu cô hơn là sợ hãi những lời răn đe của ba mình. Kwon Yuri của 6 năm trước đã từng níu giữ người con gái ấy như vậy đấy, một nửa vì tình yêu và một nửa vì lòng tự phụ của bản thân mình.

End flash back.

Nhận thấy hai con người quan trọng ấy cứ nhìn trừng trừng vào nhau như vậy, Victoria khẽ níu nhẹ tay Yuri nhằm dứt cô ấy khỏi trận chiến tinh thần này. Hành động vừa rồi của Victoria vô tình làm đau trái tim một người. Jessica không ngờ sau bao nhiêu năm Victoria vẫn còn ở bên cạnh Yuri như vậy. Liếc nhìn con người từ đầu tới giờ vẫn không nhìn mình lấy một lần, Jessica nắm tay appa mình và bước một mạch ngang qua bàn đó, khi đi còn khẽ đụng vào vai Kwon Yuri một cách cố ý.

Jessica vừa ăn tối cùng appa mình nhưng mắt lại thỉnh thoảng nhìn đến bàn của ba người kia. Jung In Sung thấy Jessica nói chuyện thì lơ đãng, ăn lại không ăn mà cứ chọt chọt nĩa vào dĩa thì khẽ hắng giọng hỏi:

-Con và Eun Jung dạo này thế nào rồi, hai đứa chừng nào định tổ chức đính hôn ?

Jessica giật mình vì câu hỏi của ba mình, bối rối cúi mặt xuống bàn ậm ừ nói: “ Đợi cậu ấy về rồi bọn con sẽ tính, còn sớm mà appa ”

Vừa lúc ấy Lee Teuk đi lại nói vài lời hoa mỹ tạm biệt, Jessica nhìn về phía cổng thấy Yuri và Victoria sánh đôi ra về thì trong lòng lại cảm thấy vừa tức vừa giận. Tức Kwon Yuri là kẻ trăng gió đào hoa nhưng lại giận bản thân mình tại sao lại có những cảm xúc kì cục như vậy. Giống như là cô đang ghen lên vậy, Kwon Yuri làm cô phát điên lên mất rồi.




Jung In Sung chau mày về thái độ của con gái mình xuống cả buổi tối, khi hai cha con ở trong xe ông nói: “ Con làm sao vậy, từ khi giáp mặt với nó con cư xử thật lạ đó”

-Appa đang nói gì vậy, con không hiểu ? – Jessica giả đò không hiểu câu hỏi vừa rồi.

-Ta đang nói đến Kwon Yuri đấy, con vì loại người như nó mà cư xử như vậy thật không đáng tí nào – Jung In Sung tỏ giọng khinh miệt khi nói về Kwon Yuri.

-Appa. Sao appa lại nói về người khác như vậy, cậu ấy không phải là loại người gì cả - Jessica khó chịu cãi lại ba mình, ông ấy vẫn vậy, luôn *** gắt và cay nghiệt với những gì không vừa mắt của mình.

Người tài xế lâu năm của gia đình cố chen vào chữa cháy cho cuộc nói chuyện đang diễn ra căng thẳng giữa 2 cha con, người tài xế tên Yong Shin nói:

-Tiểu thư, ông chủ chỉ muốn tốt cho cô thôi mà. Cái người tên Kwon Yuri gì đó cơ bản không phải là người tốt, nếu cô ấy yêu cô thì đâu có vì lời nói của ông chủ mà chia tay cô như vậy.

-Yong Shin – Jung In Sung quát người tài xế của mình vì cái tật nhiều chuyện của ông ta. Những lần gặp gỡ giữa ông và Kwon Yuri chưa bao giờ ông nói cho Jessica nghe cả.

Người tài xế biết mình nói sai liền bịt miệng lại lấm lét nhìn hai người kia, Jessica ngạc nhiên nghĩ ngợi cô đã vỡ lẽ ra một sự thật mà suốt 6 năm trời cô vẫn chưa biết đến.

Jessica’s pov

Lời của appa.

Chia tay.

Yuri chia tay mình vì lời của appa.

Cậu ấy không đến buổi hẹn hôm ấy cũng vì lời của appa sao. Kwon Yuri, cậu thật sự còn giấu tôi bao nhiều chuyện nữa, tại sao 6 năm trước cậu chưa từng nói với tôi rằng appa tôi đến tìm gặp cậu. Tôi hiểu appa của tôi mà, rốt cuộc con người lạnh lùng như cậu chịu bao nhiều lời sỉ nhục, đay nghiến thì mới chịu gục ngã mà thổ lộ với tôi chứ. Cậu đừng nói với tôi rằng ngày xưa cậu không đến chỗ hẹn chỉ vì appa tôi đấy.

Kwon Yuri, cậu là đồ ngốc à.

Tôi ghét cậu.

End pov



-Appa con muốn xuống xe – Jessica giọng nghèn nghẹn nói.

-Không được, con định đi tìm Kwon Yuri hay sao, chuyện đó đã qua 6 năm rồi, bây giờ người phù hợp với con đó là Oh Eun Jung. Là em gái nuôi của Kwon Yuri đấy.

-Appa gạt con, người chưa từng nói với con là gặp cậu ấy, tại sao appa có thể tự tiện xen vào cuộc sống của con như vậy – Jessica tức giận hét lên với ba mình, rồi ra lệnh cho tài xế dừng xe lại.

-Không được dừng xe, Jessica con cư xử như một đứa con nít vậy. Hãy về nhà và suy nghĩ lại bản thân mình đi - Jung In Sung quát lại con gái mình và nhất định lôi bằng được cô ấy vào nhà.




----------------------------------

Jessica tức giận nằm trên giường không tài nảo ngủ được, họ gạt cô tất cả những người ấy đều nghĩ rằng họ đang làm điều tốt nhất cho cô nhưng họ không hiểu là làm sao cô cảm thấy tốt nếu như họ đang lừa dối cô. Mẹ cô từng nói dối với cô rằng bà ấy sẽ nghe cô đàn nhưng thật ra bà ấy không thể, đáng lý ra bà ấy nên nói với cô rằng bà ấy không thể, thay vì để cô vui mừng một cách ngu ngốc và trẻ con như vậy thì hãy để cô bên cạnh bà ấy trong những giờ phút cuối đời. Appa cô cũng vậy, ông cũng gạt cô. Cả Kwon Yuri cũng vậy. Tất cả những người ấy đều gạt cô. Jessica tức giận ném mạnh con thú bằng bông vào tường nhưng thật xui xẻo nó lại trúng ngay cái hũ thủy tinh ngày xưa.

Xoảngggggggggggggggggggggg

Jessica vội vàng bật người dậy, không cần quan tâm những mảnh thủy tinh có thể cắt trúng tay mình cô hốt hoảng nhặt những ngôi sao lên, những ngôi sao mà có người từng nói với cô rằng nó là hy vọng và tình yêu của người đó.

“ Này đồ ngốc, nhìn trên trời kìa, những ngôi sao đó là đôi mắt của mẹ tôi và mẹ cậu đang nhìn chúng ta đấy”

“ Sica, đó là chòm sao gì vậy, nó đẹp như đôi mắt cậu vậy”




Những lời nói của người đó sao cứ vang vọng mãi trong đầu cô vậy, Jessica không biết nước mắt mình đã rơi từ lúc nào, những kỉ niệm ngày xưa lại ùa về choáng ngợp tâm trí cô. Giọt nước mắt thấm ướt những ngôi sao, như chính tình yêu mà cô dành cho Yuri cũng đã thấm đẫm tâm hồn cô.



Nhưng, chợt một điều làm Jessica chú ý….

…..những ngôi sao này không phải là những ngôi sao cô đã từng gấp tặng Yuri, đúng hơn là đúng là nó nhưng không phải nó. Ngôi sao Jessica gấp không có chữ, nhưng những ngôi sao này thì có, Jessica cẩn thận gỡ một ngôi sao ra và xem, đúng là có những dòng chữ nắn nót trong đó, chữ của Yuri.


“Xin lỗi vì đã để cậu đợi ở thư viện, tớ thật sự thích làm bài tập nhóm với cậu”



Jessica không thể tin vào mắt mình được, cô vội vàng gỡ một ngôi sao khác ra

“Lần đầu gặp nhau tớ muốn khen rằng cậu rất đáng yêu”

“Đôi mắt cậu rất đẹp Sica à, nên đừng bao giờ khóc, nhất là vì một người như tớ”

“Tiền là thứ tớ cần,tớ đã nói dối đấy, tớ cần cậu.

“Tớ rất thích làm bài tập nhóm cùng cậu”

“ Xin lỗi vì luôn lạnh lùng với cậu, bởi vì tớ sợ mình yêu cậu”

“ Sica,có thể chỉ nhìn duy nhất một mình tớ có được không”

“Xin lỗi vì chưa bao giờ tớ nói yêu cậu. Jessica, Kwon Yuri yêu cậu”
.
.
.




Đó thật sự là một bí mật rất bất ngờ với Jessica, Yuri đã tháo tất cả những ngôi sao cô tặng và viết tất cả những dòng tin nhắn này sau đó gấp lại và đưa lại cho cô, 6 năm trước tại sao cô không phát hiện những dòng tin nhắn này sớm hơn, biết đâu, biết đâu được cô sẽ trở về và hỏi cậu ấy tại sao lại nói rằng chưa từng yêu cô khi lại viết ra những dòng chữ này. Từng ngôi sao, từng ngôi sao được tháo rời ra, cũng là từng ấy lần trái tim Jessica thắt lại vì đau đớn và tiếc nuối.

Kwon Yuri, cậu là đồ ngốc nhất trên đời.



-----------------------------------

Ngày thứ 10

Yuri đang ngồi trong văn phòng bàn việc với Victoria thì nhận được tin nhắn, mắt mở to ngạc nhiên vì người gửi tin nhắn này là Jessica

Gặp tôi lúc 8h tối nay tại ngọn đồi phía sau trường học


Yuri ngẩn người vì nội dung tin nhắn, tại sao Jessica lại chủ động tìm gặp cô nhỉ, chẳng lẽ cô ấy không muốn tiếp tục thỏa thuận gặp mặt của hai người nữa. Yuri đã cố tình không gặp cô ấy mấy ngày này vì sợ làm phiền cô ấy và chỉ mong lần hẹn tại nhà thờ DoJin của cả hai. Chẳng lẽ đến hy vọng đó cũng không được phép tồn tại sao. Jessica Jung, em thật đúng là một cô nàng rắc rối. Nhất định bắt người khác dùng thủ đoạn mới được gặp mặt em à.

Victoria quan sát Yuri cứ than ngắn thở dài với cái màn hình điện thoại thì lắc đầu chép miệng nói: “ Cậu cẩn thận đấy Kwon Yuri, lỡ Jessica yêu cậu thì sao hả”

-Không bao giờ có chuyện đó xảy ra đâu – Yuri vẫn ngó cái điện thoại trả lời chắc nịch.

-Nếu lỡ có thì sao ? – Victoria hỏi vặn lại.

-Vậy thì tớ…tớ sẽ…- Yuri ấp úng trả lời vì thật tình cô chưa từng nghĩ tới chuyện đó, toàn bộ chuyện này Yuri chỉ muốn ở bên cạnh Jessica và yêu cô ấy chứ không phải để Jessica yêu cô.

-Cướp cô ấy khỏi tay Eun Jung, công khai chống đối chủ tịch Oh, đối phó với Jung In Sung, đó là tất cả những gì cậu phải làm đấy – Victoria bình thản liệt kê trước con mắt trợn tròn của Yuri. Kết thúc bằng cái nhếch môi chế giễu kẻ kia.

-Đừng ở đó nói nhảm, lo làm việc của cậu đi – Yuri chữa thẹn bằng cách phẩy tay đuổi Victoria ra ngoài.

-Cậu không biết những gì đợi cậu ở phía trước đâu – Victoria lại giễu Yuri một lần nữa và kiêu hãnh bước ra ngoài, Yuri không biết nhưng cô biết, ánh mắt Jessica tại nhà hàng tối hôm qua, rõ ràng là cô ấy đang ghen.



--------------------------------------

Yuri tới chỗ hẹn của hai người thì đã thấy Jessica ngồi thẩn thờ ở đó. Đây là nơi ngày xưa cả hai thỉnh thoảng lại ra đây nằm dài trên đỉnh đồi và ngắm những vì sao, Yuri yêu những ngôi sao nhưng Jessica mới chính là người biết rõ chúng. Một người luôn chỉ người kia ngôi sao là thế này là thế nọ nhưng lại chẳng thể nhớ nỗi tên chúng, còn một người luôn bị nói ngốc nhưng lại có thể chỉ cho người kia tên tất cả các chòm sao. Hai kẻ ngốc ấy cứ nằm bên cạnh nhau nhìn lên bầu trời và cãi nhau ỏm tỏi, sau đó lại lăn ra cùng cười. Những ngày bên nhau hai người họ đã cùng ngắm sau theo cách ấy đấy.

Yuri lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh Jessica và ngước nhìn lên bầu trời, trời hôm nay rất đẹp, cả bầu trời đầy sao. Thời gian lặng lẽ trôi qua cũng khá lâu cho đến khi Jessica lên tiếng phá vỡ sự im lặng ấy:

-Có người đã từng nói với tôi rằng những ngôi sao chính là hy vọng và tình yêu của người ấy, mỗi lần nhìn lên trời nhìn thấy những ngôi sao như được tiếp thêm sức mạnh vậy.

Yuri cúi đầu mỉm cười và hỏi: “Thế bây giờ người ấy thế nào rồi ? “

-Vẫn vậy, vẫn ngốc như xưa – Jessica tỉnh bơ đáp trả lại.

-Tại sao lại gọi người ấy là kẻ ngốc – Yuri quay mặt về phía Jessica và hỏi.

Jessica thôi không ngắm những vì sao nữa, nhìn sâu vào đôi mắt đen láy kia đáp: “ Yêu mà không nói chính là kẻ ngốc, để cho người mình yêu ra đi, kẻ đó chính là đồ đại ngốc “



Câu trả lời của Jessica làm Yuri giật mình, cô sợ trái tim cô sẽ không chịu đựng nổi những nhịp đập này mất. Đôi mắt nâu kia vẫn nhìn xoáy vào cô, sao cô lại thấy hàng ngàn con bướm đang bay lượn khắp nơi. Yuri phát hiện khoảng cách của cả hai đang rất gần nhau bởi vì chính bản thân cô đang thu hẹp nó lại. Jessica không nhúc nhích cũng không tránh né mà cô ấy vẫn giữa yên tư thế như vậy nhìn cô. Trong tích tắc dài hơn cả khắc, Yuri đã dừng lại và suy xét trước khi quyết định thu hẹp khoảng cách ấy chạm vào bờ môi kia.

Chỉ là chạm và giữ. Nhưng mọi xúc cảm trong cô đang bùng lên dữ dội. Làn môi ấm mềm bao năm qua Yuri nhung nhớ, Jessica không đẩy cô ra cũng không hề phản ứng.

Jessica cảm giác như bờ môi kia vừa chạm đến đã đốt cháy cả cơ thể cô, lần đầu tiên sau 6 năm cô biết trái tim mình đang trọn vẹn. Giọt nước mắt rơi dài trên má, chạm khẽ vào hai làn môi.


Cảm nhận vị mặn của nước mắt, Yuri nhẹ nhàng chuyển động bờ môi mình mơn trớn bờ môi của người kia, đầy dịu dàng và nhung nhớ. Yuri đưa tay giữ chặt lấy eo Jessica kéo cô ấy vào sát người mình để nụ hôn được sâu hơn, Yuri như mê muội đi vì làn môi của người con gái kia, cô cứ muốn nó mãi. Khi Yuri khẽ lướt lưỡi mình cầu xin sự cho phép của Jessica, thì ngay lập tức cô nhận ngay một cái cắn mạnh từ Jessica, vội buông cô ấy ra và xoa xoa lưỡi mình, Yuri khó khăn thốt thành lời:

-Yah, em làm cái gì vậy, đau lắm đấy.

-Kwon Yuri, cậu cứ thích ăn bánh không trả tiền vậy đó hả - Jessica mỉa mai Yuri làm người kia không hiểu gì hết.

-Gì mà ăn bánh với không trả tiền chứ. Ý em là gì.

-Nếu cậu không trả lời câu hỏi của tôi thì đừng hòng hôn tôi – Jessica khoanh tay lại gương mặt khó chịu nói.

-Câu hỏi gì ? – gương mặt ngớ ngẩn của Yuri ngây thơ hỏi.

-Cậu có yêu tôi không, cậu đã bao giờ yêu tôi chưa và tình yêu trong cậu đã đi đâu mất rồi - Jessica hung hăng nói và chỉ thẳng ngón tay vào trái tim Yuri


Yuri đứng hình vì câu hỏi thẳng của Jessica, cô không ngờ mình lại nhận được câu hỏi như vậy, đang không biết trả lời ra sao thì đã thấy Jessica toan đứng dậy, Kwon Yuri vội làm liều kéo cô ấy lại và lật người nằm phía trên Jessica, áp môi mình vào môi cô ấy hôn say đắm. Mặc cho Jessica có vùng vằng cỡ nào Yuri cũng không buông tha cho cô ấy, thậm chí nhận vài vết cắn cũng nhất định không buông cuối cùng Jessica mới chính là người buông xuôi, cô đáp trả lại Yuri bằng tất cả tình yêu trong tim của mình.Họ hôn nhau rất lâu, say đắm, nồng nàn, bao lâu cũng không đủ cho thời gian mà cả hai đã đè nén tình yêu của mình.
Rời khỏi nụ hôn, Yuri thì thầm:

-Yul yêu em, đã từng yêu em và vẫn luôn yêu em. Đó là thật lòng chưa bao giờ giả dối.

-Đồ ngốc, yêu tôi tại sao lại để tôi ra đi – Jessica thì thầm đáp trả lại với người bên trên mình

-Vì yêu em. Vậy bây giờ em có biết là em đang làm gì không – Yuri hôn nhấp từng cái nhẹ nhàng lên môi Jessica và hỏi.


Jessica gắt lên: Không biết, nói nhiều quá - nhưng rồi lại lầm bầm trả lời lại giữa những nụ hôn


…….Em cũng yêu Yul, chưa bao giờ thay đổi.



p/s M sẽ ngưng post fic vài ngày để hoàn thành ý tưởng, sẽ sớm gặp lại mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic