Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này chủ yếu nói về những suy nghĩ…1 mặt khác của Yuri…nói rõ ra hơn những bí mật  enjoy^^

Chap 9

Đâu đó tại một chỗ khuất khách sạn. Một con người cười nhếch mép 

-Boss, chúng ta nên tiêu diệt không?-Một chàng trai nói khẽ vào tai Boss

-Không! Dù sao thì cô ta cũng hạ gục được tên Si Won đáng ghét ấy, tha cho một lần đi… chúng ta có thể giết cô ta bất cứ lúc nào mà. Và nhớ là đừng gọi chị là Boss hiểu không em rễ?????-Cô gái nhíu mày sau đó cất bước bỏ đi

-Vâng! Thưa chị Tae Yeon-Cậu nhóc cúi gập người 90* rồi đi xoay người bước theo 

-----------------------------------

Từng ánh nắng len lõi qua ô cửa sổ chíu rọi vào mặt làm cho Yuri nhíu mày khẽ mở mắt tỉnh giấc…

Đêm qua là một đêm vô cùng thoải mái , mặc dù vết thương đau rát những cô lại cảm thấy dễ chịu…lâu rồi cô chưa có một giấc ngủ sâu như thế này

Có thể là do cô mệt mỏi, nên chìm vào giấc ngủ nhanh, cũng có thể là do…người con gái đang bên cạnh cô đây…Hương thơm của cô ấy, giọng nói của cô ấy,từng cử chỉ ân cần của cô ấy, mang lại cho cô cảm giác bình yên. Cảm giác này trước giờ chỉ có một người mang lại cho cô…cái cảm giác được bảo vệ che chở

Khi ấy cô cảm thấy mình thật sự nhỏ bé, mình là một con người vô tư thư thả… không phải nhìn thấy máu, không phải chiến đấu, không để con quỉ dữ trong người trỗi dậy… Chính xác hơn là lúc này, cô là một Kwon Yuri 10 tuổi.

Có gia đình thương yêu, có một người ba vĩ đại, một người mẹ tuyệt vời, một đứa em kháu khỉnh đáng yêu… tất cả chỉ mất trong vòng tik tắk vài phút

Biển lửa…

Tiếng súng…

Bọn người áo đen…

Tiếng khóc…

Tiếng kêu gào…

Và…máu…

Bất giác cô cảm thấy khóe mắt mình cay lên…nước mắt trải dài xuống gương mặt thiên thần kia…

Nước mắt…

Nước mắt của Kwon Yuri…

À không! Đây không phải là Kwon Yuri sát thủ lạnh lùng

Mà đây là cô bé 10 tuổi bị cướp đi tất cả những thứ quan trọng với mình

-Yuri…-Giọng nói quen thuộc ấy lại vang lên cắt ngang không gian tĩnh lặng đầy hương vị của kí ức đau thương 

-…-Yuri không nói lời nào, chỉ lẳng lặng lau đi nước mắt.

-Sao Yuri lại khóc?-Vẻ mặt Jessica đầy lo lắng-Bộ đau lắm hả..?-Nàng vẫn ngây thơ-Đưa Sica xem-Sica cũng đi về phía Yuri

-Không-Giọng Yuri nghẹn ngào, cô không hiểu tại sao không thể kiềm được nước mắt, suốt mười mấy năm nay vẫn được cơ mà. Nhưng…bây giờ đây sự cứng rắn mà bản thân cố gắng rèn luyện sau bao năm bỗng dưng tan biến. Phải chăng là vì cô ấy?

-Yuri…-Sica nhẹ nhàng đến bên cạnh

Bỗng…*Cạch*…….không gian như ngừng xoay 

Yuri cẩm súng chỉa về phía Sica mắt vẫn nhắm nghiền cố ngăn dòng nước mắt

Sica ngạc nhiên không thể thốt nên lời… nhưng vẫn ương nghạnh tiến về phía Yuri

-Cô đi mau khỏi chỗ này trước khi tôi giết cô. Không ai được nhìn thấy Kwon Yuri như thế này….-Giọng nói Yuri đầy đe dọa

-Không!-Cô nhóc nói bằng giọng chắc chắn đầy quyết tâm-Tại sao Yuri lại khóc chứ, cứ bắn em đi em không sợ. Em chấp nhận chết nếu có thể ở lại với Yuri như thế này-Sica tiến gần hơn, gạt bỏ khẩu súng đi cô ôm Yuri vào lòng

-Khô..ng-Yuri nấc nghẹn ngào

“Appa…Umma…Seo Hyun…”

-Được rồi, cho dù là chuyện gì thì cứ khóc đi. Có Sica ở đây…ngoan nào, cứ trút hết những gì uất ức đi-Sica vỗ nhè nhẹ vào lưng Yuri nhẹ giọng an ủi 

Yuri trở nên nhỏ bé hẳn ra, cô lọt hẳn vào vòng tay của cô gái đang ôm mình…sao lại thế này một con người máu lạnh hung tợn giết người không chớp mắt giờ đã đi đâu??????????????

Cô cần được bảo vệ che chắn như bao người……….

--------------------------------------

-Giám đốc, đây là số liệu bán ra của chúng ta-Cô thư kí đưa cho Tae Yeon một xấp tài liệu

-Sao có chìu hướng đi xuống?-Tae Yeon khẽ nhíu mày nhìn thư kí của mình

-Em không biết-Cô ấy sợ sệt trước sếp mình

-Ai tuyển cô?-Tae Yeon khó chịu

-Dạ chị Hyuna…-Run rẩy bẩy

-Cô đi thu dọn đồ đạt đi, tôi sa thải cô…-Tae Yeon bấm số vào điện thoại bàn-Gọi Hyuna lên văn phòng tôi…

*Cạch*

-Chuyện gì unnie?-Hyuna bước vào và nhìn chị mình

-Đi khảo sát thị trường thôi. Doanh thu chúng ta lỗ nặng…-Tae Yeon đứng dậy và lấy áo khoác của mình

-----------------------------------

-Trời ơi, Tôi hỏi giờ cô cố đền cho quần áo tôi không…-Cô nhân viên hét lên

-Đương nhiên tôi sẽ đền, nhưng cô quá đáng lắm, giá của những bộ quần áo này có nhiêu đây, cô lại bắt tôi đền gấp 3 lần là sao hả?-Cô gái tóc đỏ cãi lại

-Chuyện gì thế-Tae Yeon hỏi 1 nhân viên gần đó khi thấy đám đông tụ tập

-Dạ hình như là, cô tóc đỏ lỡ làm đổ café vào đống quần áo của cô nhân viên, hoặc là cô nhân viên cố ý va phải-Cô gái trả lời

Tae Yeon cùng Hyuna nhanh chóng đi đến đó, chen qua những người tụ tập, Tae Yeon ngỡ ngàng

“Tiffany…”

Người con gái Tae Yeon yêu đang đứng trước mặt và chỉ cách cô vài bước nhưng sao lại cảm thấy xa và khó với như vậy……..một bức tường vô hình……

-Hyuna, em lo vụ này, xử bọn làm Tiffany phật ý…à đuổi việc bọn chúng đi…

-Unnie…-Hyuna nhăn nhó

-Chị nói mà không nghe à-Tae Yeon làm mặt đe dọa Hyuna

-Tự làm đi em không làm-Cô nhóc làm nũng với chị mình

-Không là không!-Tae Yeon đẩy Hyuna ra và cô nấp vào chỗ kín quan sát

Cô vẫn tránh mặt Tiffany…

“Nấm à chờ Tae…”

Tae Yeon’s pov

Tôi đúng vào góc khuất theo dõi…từ lâu rồi đây là một công việc quen thuộc của tôi

Tôi chưa thể gặp Tiffany lúc này, bởi vì… chưa phải lúc. Tôi muốn suất hiện thật bất ngờ và…thật lãng mạng

Ít nhất thì tôi muốn từng giây phút bên Tiffany tôi đều có những kỉ niệm ngọt ngào…còn bây giờ thì chưa…

-Thành thật xin lỗi quí khách-Hyuna cúi người xin lỗi Fany

Fany bất ngờ không thốt nên lời

Nhìn cái bộ dạng kìa, vẫn ngốc như xưa, và vân đáng yêu như xưa

-Tôi là Kim Hyuna, phó giám đốc khu mua sắm này, xin lỗi vì sự cố-Hyuna cười nhẹ rồi quay nhìn tiếp viên của cửa hàng-Các cô bị sa thải-Rồi lại quay sang Fany-Một lần nữa tôi xin lỗi chị, nhân viên chúng tôi đã làm sai…À mà giám đốc chúng tôi tặng chị phiếu mua hang miễn phí-Hyuna bước đi nhanh, aish con nhóc này >< lại nói chữ giám đốc nữa chớ

-Hyuna…-Aish người đẹp làm gì cũng đẹp cả

Nhưng sao nhóc Hyuna cứ bỏ đi ý nhỉ… à quên Hyuna vốn không thích Fany lắm

Kể từ cái ngày tôi về khóc bù lu bù loa và đòi với thầy là sang Mĩ học kinh doanh…

End pov

-Đi thôi unnie-Bất ngờ nhóc vỗ vai tôi

-Aish một xí thôi…-Tôi vẫn không rồi mắt khỏi Fany

-Chẳng phải unnie nói là: đi khảo sát thị trường?-Hyuna bắt đầu nói bằng giọng bông đùa

-Ờ thì lát khảo sát-Tôi chẳng màn nhìn con bé

-Haiz đúng là vì gái quên thân… được rồi, em đi, chị cứ ở đó khảo sát tình yêu của chị-Nhóc nhún vai rồi bỏ đi

Fany’s pov

Tôi chưa kịp thốt lời nào thì Hyuna bước đi…

Thầm trách cái tội ngơ của mình không bỏ được, khi gặp cái gì quá bất ngờ tôi lại thế… không thể thốt nên lời

Hyuna là em Tae Yeon, chính xác là em cái tên đáng ghét kia, cái tên bỏ tôi mà đi. Cái tên đáng chết đó, không chịu về thăm tôi dù chỉ một lần nữa cơ, cứ gọi điện thoại mà thôi

Tôi thề là khi thấy KIM TAE YEON đó tôi sẽ băm cậu ta thành triệu triệu mảnh bằng cái máy băm tôi mới thiết kế dành riêng cho cậu ta

Kim Tae Yeon thử xuất hiện đi… tôi sẽ giết cậu. Nếu biết sợ thì bỏ đi luôn đi

-AA KIM TAE YEONNNNNNNNNNNNNN CẬU VỀ ĐÂY RỒI BIẾT TAY TÔI-Aishhh thiệt là, tôi lại la ở chỗ đông người rồi =.=

End pov

Fany đâu ngờ ở đâu đó có một người đang run lẫy bẫy

-Kì này mình híc chết chắc…. Power of Fany không thể đùa được….

-----------------------------------

9AM

*Rầm*

-Con làm sao thế hả Tae Yeon…sao lại có thể để Yuri thoát?????-Người đàn ông tức giận đập bàn

-Con xin lỗi thưa thầy….-Tae Yeon cuối đầu xin lỗi

-Được rồi, lần này ta bỏ qua. Còn Si Won sao lại làm mất viên ngọc? Khó khăn lắm mới cướp ra khỏi tay Park Kahi-Bây giờ ông ấy đang nhìn Siwon

-Con…con xin lỗi…-Hắn cũng cúi đầu xin lỗi

-Đã thế còn để què tay-Ông ấy chọi cây gậy thẳng về phía Siwon

-Ar…-Hắn thét lên đau đớn-Con hứa…con sẽ giết được….Kwon Yuri

Tae Yeon khẽ mỉm cười…

-Không biết cậu giết Yuri hay Yuri giết cậu -Tae Yeon mỉa mai

-Im ngay…-Hắn bực tức nhìn Tae Yeon

-Được rồi, Tae Yeon đừng ghẹo nó nữa…-Người đàn ông ngồi xuống ghế

-Dạ…-Tae Yeon đi ngang qua Siwon rồi dừng lại-Tay đau ko?-Cô bông đùa

-Bộ ma hay sao không biết đau

-Đau hả, tội, mau lành nhau-Cô đánh mạnh vào vai hắn -…hahahahaha

-KIM TAE YEON tao thề là giết KWON YURI xong sẽ đến mày-Hắn gầm lên như con thú hoang

*Bốp*

Người đàn ông tặng cho SiWon một cái cây khác

-Câm mồm đi, biến ra ngoài…

.

.

.

-Tae Yeon không lo xong được vụ này thì…kêu “Nó” về-Người đàn ông nói với tên hầu cận

-Dạ…

.

.

.

Yulsic? Ra sao

Taeny khi nào gặp nhau?

Rốt cuộc Tae Yeon có thể giết Yuri hay không?

Tình cảm tay 4 của Tae Yeon Tiffany Yuri và cô gái mới gặp Jessica sẽ như thế nào?

“Nó” là ai???

Liệu có nhân vật mới???

TBC~

Ps: đừng đọc chùa nha rds ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi