Chapter 0 - Trận chiến.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Midoriya tránh một đợt tấn công khác từ một gã đeo băng mặt, tay cầm một khẩu súng lớn. Với Full Cowl* toàn thân của mình kết hợp với Shoot Style*, cậu nhảy lên một tảng đá cao gần đó và đá thật mạnh vào tảng đá. Một tiếng ầm lớn vang lên và khối đá khổng lồ bắt đầu rơi xuống gã mang băng mặt. Hắn "Tch" một tiếng, chĩa khẩu súng vào tảng đá và bắn nát nó. Tận dụng thời cơ ấy, Midoriya nhanh chóng di chuyển ra phía sau kẻ thù và đá mạnh vào người hắn, khiến hắn văng đi, va vào bức tường đá, bất tỉnh.

Cậu bé tóc xanh đáp xuống đất. Cậu thở hồng hộc, tay vô thức quệt một giọt mồ hôi vừa trượt xuống má.

Đây là kẻ thứ chín mà cậu hạ được. Rốt cuộc thì tất cả bọn chúng có bao nhiêu tên vậy? Chúng thậm chí còn đông hơn liên minh tội phạm hồi ở USJ*!

Cậu nhìn sang phía bên kia chiến trường, mọi người trong lớp cũng đang giao chiến với kẻ địch. Dù đa số tội phạm đều chỉ là bọn côn đồ đầu đường xó chợ như lần trước, nhưng kinh nghiệm nhắc nhở Midoriya rằng, không bao giờ được đánh giá thấp kẻ thù.

Chưa kể, cũng có những kẻ có Quirk khá là mạnh.

Lúc này, Bakugou đang giao chiến với một kẻ có Quirk từ trường, hắn liên tục sử dụng kim loại để đỡ đòn đánh của cậu ta. Kirishima đang chạy đến giúp đỡ Bakugou. Todoroki thì đang đánh với một kẻ đeo mặt nạ có năng lực gần giống như sự kết hợp giữa Black Hole của Thirteen và Cổng không gian của Black Mist, hắn liên tục hấp thụ băng và lửa của cậu ấy từ cánh cổng hắn tạo ra. Iida đang cùng với Kaminari giao chiến với một kẻ có Quirk biến hình thành một con cá sấu. Uraraka và Asui thì đấu với hai tên tội phạm cầm vũ khí khác. Mọi thứ lúc này giống như một đống hỗn độn. Ai ai cũng đang chiến đấu.

Tại sao chúng ta lại rơi vào tình cảnh này cơ chứ? Midoriya tự hỏi. Bọn tội phạm lựa thời cơ lúc cả lớp đi thực nghiệm, lại chọn ngay lúc không có giáo viên. Thầy Aizawa đã bảo bọn cậu cứ tới đây trước, bởi vì ở đây có bảo vệ cảnh giác khá nghiêm ngặt. Nhưng chúng đã tấn công bất ngờ khi cả lớp cậu đang luyện tập. Tại sao chúng có thể xâm nhập vào đây một cách nhanh chóng mà không bị phát hiện? Bảo vệ đâu rồi? Không ai trong lớp cậu phát giác ra được cho đến khi bị đột kích bất ngờ, cuối cùng cả lớp bị cuốn vào vòng chiến này.

Phải chăng còn kẻ có Quirk giống như Black Mist sao?

Tuy nhiên lần này may mắn hơn lúc ở USJ, không có kẻ có Quirk làm nhiễu sóng điện từ nên Kaminari đã kịp thời kết nối và yêu cầu chi viện. Có lẽ chỉ trong năm phút nữa thôi là các giáo viên sẽ đến.

Midoriya rít lấy một hơi. Thắc mắc để sau, lúc này cậu cần phải tập trung chiến đấu và giúp đỡ mọi người.

Tên có Quirk lỗ đen có vẻ như khá đặc biệt. Hắn liên tục hấp thụ mọi đòn tấn công của Todoroki vào bên trong lỗ đen khi cậu ấy cố gắng tấn công hắn. Và hắn không chỉ biết đứng yên một chỗ và sử dụng năng lực, hắn hoàn toàn biết cách né tránh băng của Todoroki một cách vô cùng điêu luyện. Dù Todoroki sử dụng lửa từ cánh tay trái của mình để ngăn không cho hắn lại gần, nhưng cậu ấy có thể sẽ không thể cầm cự lâu được. Midoriya cần phải giúp cậu ấy.

Midoriya nhanh chóng nhìn xung quanh, cậu nhìn thấy Yaoyorozu ở gần đó, cô ấy đang chiến đấu cùng với Jirou chống lại một người đàn bà có Quirk với mái tóc hệt như sừng của con bọ hung.

Midoriya bật Full Cowl và phóng thật nhanh đến chỗ trận chiến của họ, cậu gào lên:

"Yaoyorozu-san! Làm ơn hãy tạo cho tớ một quả lựu đạn choáng!"

Cô gái tóc đuôi ngựa rời mắt khỏi người đàn bà, tuy hơi ngạc nhiên nhưng cô ngay lập tức đồng ý. Với Jirou đánh lạc hướng mụ đàn bà, Yaoyorozu tạo ra một quả đạn choáng từ cơ thể mình và ném nó về phía Midoriya. Cậu nhanh chóng bắt lấy, không quên nói cám ơn cô và lao trở lại phía trận chiến của Todoroki.

Đúng như cậu nghĩ, Todoroki đang dần kiệt sức. Dù cậu ấy đã đóng băng được một phần cánh tay của gã kia nhưng hắn vẫn di chuyến như chưa hề gặp vấn đề gì.

"Todoroki-kun!" Midoriya hét lên thu hút sự chú ý của cậu trai tóc hai màu "Nhắm mắt lại! Sau đó sử dụng tuyệt chiêu đó, thứ mà cậu đã làm trong trận đấu với Sero ấy!"

Quả không hổ danh là một trong bốn người được ứng cử, giống như Yaoyorozu, không mất quá nửa giây để chàng trai mạnh nhất lớp hiểu ngay ý đồ của cậu. Todoroki ngay lập tức nhắm mắt lại khi Midoriya ném lựu đạn choáng về phía tên tội phạm. Quả lựu đạn chói sáng khiến hắn phải che mắt lại, ngay thời cơ ấy, Todoroki liền sử dụng Kỉ băng hà, tuyệt chiêu mạnh nhất của cậu.

Băng phản chiếu ánh sáng của lựu đạn, chưa kể bị một tảng băng cực lớn nhắm thẳng vào mình, tên tội phạm khi né vô tình mất đà, hắn loạng choạng ngã dúi về phía sau. Chớp lấy thời cơ ấy, Midoriya nhảy tới và đá một cú bằng 5% sức mạnh vào người hắn, rồi túm lấy hắn và quăng hắn thật mạnh xuống sàn.

Tên tội phạm bị đánh bất ngờ, không thể đỡ đòn kịp nên hắn hứng toàn bộ hai đòn đánh. Lúc này khi Midoriya vừa đáp xuống đất, cậu thấy hắn đã nằm bất động, dường như đã bất tỉnh.

Ughh. Midoriya thầm rên rỉ khi một cơn đau nhói lên bên sườn trái, và người cậu gần như muốn nhũn tới nơi. Hình như ban nãy cậu có bị trúng đòn từ một tên tội phạm, bởi vì đã chịu đau quen nên lúc đó vết thương chưa là gì đối với cậu. Nhưng việc đánh nhau liên tiếp với bọn chúng khiến cậu bắt đầu thấy kiệt sức dần và mọi sự đau đớn cứ thế mà hiện rõ.

"Todoroki-kun!.." Midoriya loạng choạng chạy tới chỗ người bạn của mình, cố không để bạn cậu phát hiện ra mình đang bị thương. Todoroki lúc này đang sử dụng nhiệt bên cánh tay trái để tăng lại nhiệt độ cơ thể.

Midoriya hỏi. "Cậu không sao chứ?"

"Tớ ổn. Người có sao là cậu đấy." Todoroki nói, đỡ lấy Midoriya như thể biết rõ rằng cậu cũng sắp ngã xuống tới nơi.

Cậu bé tóc xanh khẽ cười, nhìn người bạn mình với vẻ biết ơn. Bị cậu ấy nhận ra mất rồi.

"Dù sao thì," Todoroki nói, nhìn tổng lượt xung quanh. "Bọn chúng là ai vậy?"

"Tớ cũng không rõ nữa." Midoriya nói. "Tuy nhiên có một điều không giống Liên Minh Tội Phạm, chúng đấu riêng lẻ với chúng ta. Chứ không lên kế hoạch tách chúng ta ra rồi diệt gọn. Nếu đánh riêng thì sẽ rất bất lợi cho chúng, nhưng chúng lại chọn cách đó, chứng tỏ chúng tấn công không theo kế hoạch cụ thể gì cả."

Todoroki cũng có vẻ đồng tình. Rồi cậu hướng nhìn lên, ở phía đằng xa các giáo viên đã tới, cậu thở phào nhẹ nhõm.

"Dù sao thì, chúng ta có thể tra khảo từ tên nằm bất tỉnh ở-" Todoroki nói khi cậu quay lại nhìn tên bị đánh ban nãy, nhưng...

...hắn đã biến mất khỏi chỗ hắn lẽ ra phải đang nằm.


"Kuku, nhận định đúng đấy."

Một giọng nói bất ngờ vang lên từ thinh không, xung quanh Todoroki và Midoriya. Cả hai liền lập tức lấy lại sự cảnh giác, nhìn xung quanh.

"Mục đích của cuộc tấn công này đơn giản chỉ là để đánh giá năng lực thôi. Bọn ta đang tìm kiếm một kẻ mạnh trong số lũ nhóc tụi bây. Và có vẻ như ta đã tìm được rồi." Giọng nói của kẻ đó lại tiếp tục vang lên xung quanh cả hai, nhưng tuyệt nhiên không ai trong số hai cậu nhóc có thể tìm thấy được kẻ đó.

"Hắn biến mất rồi..." Midoriya nói với vẻ dường như không thể tin nổi. Hắn nói kẻ mạnh nhất mà hắn tìm được... tại sao hắn lại cần tìm một kẻ mạnh? Và quan trọng hơn hết, đó là ai?

Kí ức về chuyến dã ngoại hồi đầu hè gợi lại, cả Todoroki và Midoriya đều đồng thời hướng về một phía.

"Kacchan!/Bakugou!"

Từ phía bên kia, Bakugou quắc mắc nhìn lại cả hai đầy giận dữ: "Hả?!". Cậu ta không nghe được giọng kẻ đó nên không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Thế nhưng rồi, đôi mắt Bakugou chợt mở lớn. Cả Kirishima đứng bên cạnh cũng vậy.

Cả hai đồng thời gào lên.

"Deku!!"

"Midoriya!!! Sau lưng cậu!!!!"

Nhưng khi cả Todoroki và Midoriya kịp nhận ra và quay lại thì đã quá muộn.

Một bóng đen bất ngờ xuất hiện phía sau lưng cả hai. Hắn đánh văng Todoroki sang một bên (nhưng may mắn là cậu kịp thời dùng tường băng để đỡ mình văng quá xa), rồi hắn tóm lấy Midoriya và nhấn mạnh đầu cậu xuống đất, ngăn không cho cậu bé cử động. Midoriya kêu lên một tiếng "Gahk!" thật lớn khi đầu cậu va chạm với mặt đất, cậu có thể cảm thấy máu đang bắt đầu chảy ra.

"Mi. Mi chính là kẻ mà ta cần."

Tiếng của gã ban nãy cất lên sát bên tai cậu. Chết tiệt, Midoriya thầm rủa. Cậu cố gắng khởi động năng lực, nhưng dường như gã kia nhận ra được điều đó, hắn túm lấy tay trái cậu và bẻ ngược nó về phía sau. Midoriya hét lên đầy đau đớn.

"Ngoan ngoãn đi, ta không định giết mi. Nhưng nếu mi định làm việc gì ngu xuẩn thì ta không chắc sẽ đảm bảo được chuyện đó đâu."

Gã đeo mặt nạ đó nói, hắn gãi gãi đầu rồi nhún vai.

"Xong việc rồi. Đi thôi nào."

Đi? Đi đâu cơ? Hắn định đem cậu đi đâu?

Và Midoriya nhanh chóng nhận được câu trả lời cho câu hỏi ấy, khi hắn túm lấy người cậu, nhấc bổng lên bằng một tay. Một lỗ đen xuất hiện ngay sau lưng cậu, và rồi...

...hắn quăng cậu vào trong đó.

Xung quanh Midoriya vang lên những tiếng kêu gào đầy thảm thiết. Và chính cậu cũng đang gào thét. Chết tiệt! Chết tiệt!!!!

Từ phía đằng sau gã đeo mặt nạ, Midoriya có thể nhìn thấy Bakugou và Kirishima đang nhào tới. Cả Todoroki cũng vậy, chàng trai với mái tóc hai màu đã gượng dậy được sau khi bị đánh văng đi. Mọi người đều đang chạy tới, miệng thét gọi tên cậu.

Ở phía đằng xa, các giáo viên cũng chứng kiến điều đó, nhưng họ ở quá xa. Âm của Present Mic không thể vươn tới. Gunhead là người duy nhất có thể tấn công tầm xa, nhưng ông không thể tấn công vì Midoriya đang bị bắt làm con tin.

Còn gã đeo mặt nạ, cậu không biết hắn đang nghĩ gì. Nhưng bất ngờ, một ngọn lửa màu chàm bao bọc lấy hắn, và hắn biến mất! Đó là Quirk sao?!

Mọi thứ diễn ra quá chóng vánh, nhưng ngay lúc Midoriya sắp chìm hắn vào bóng tối của lỗ đen. Cậu có thể nhìn thấy Todoroki đã gần tới sát mình, bên phải của cậu ấy đóng băng. Có vẻ như Todoroki muốn đóng băng lỗ đen, không cho nó đóng lại.

"Midoriya!" Todoroki gào lên, cậu vươn cánh tay trái ra, cố gắng bắt lấy tay của Midoriya.

"....T-Todoroki-kun!..." Midoriya cố gắng đưa tay ra lại nhưng cậu biết chắc, rõ ràng, tay cậu ấy sẽ không bắt được tay cậu. Khoảng cách hiện tại là chưa đủ.

Từ đây cậu cũng có thể nhìn thấy Kacchan thay vì chạy, lúc này lại đang sử dụng bộc phát để bay tới.

"DEKU!!!"

"...Chết tiệt! Midoriya! Đừng!!" Todoroki gào lên. "Tớ sẽ cứu cậu! Đừng!!..."

Midoriya thật sự không muốn bỏ cuộc. Todoroki-kun, Kacchan...

Bằng một chút sức lực cuối cùng, cậu cố nói:

"...tớ... sẽ..t-tìm cách...trở về..."

"Không!"

"Deku!!!!"

Họ đã không kịp, Midoriya đã hoàn toàn rơi vào hố đen và biến mất. Hố đen cũng từ đó tan biến theo.

Một tràng cười man rợ lại phát ra giữa không trung. Bakugou và Todoroki ngừng lại, trong một khoảnh khắc, tia nhìn của cả hai chạm vào nhau. Họ hiểu ra.

Todoroki bắt đầu đóng băng mặt đất, khiến cho Kirishima đang chạy tới thì bị bất ngờ, nhưng kinh nghiệm chiến đấu cùng cậu bạn cùng lớp suốt hơn nửa đầu năm học này giúp cậu nhanh chóng tránh được. Còn Bakugou vẫn ở trên không nên không bị ảnh hưởng.

Lúc đó, một ngọn lửa màu chàm bắt đầu bập bùng giữa sàn băng. Tên đeo mặt nạ bắt đầu lờ mờ xuất hiện dần khi ảo ảnh của hắn bị yếu dần đi.

"Không thể nào---!" Bị bối rối, hắn kêu lên.

"Đúng như ta nghĩ..."

"Tên khốn!!!!!"

Bakugou rít lên, cậu nhào đến, tấn công gã kia bằng cú móc phải quen thuộc, hắn đưa tay lên đỡ và "BÙM!", bàn tay hắn nơi vừa bị Bakugou chạm vào phát nổ. Cậu vươn tay trái ra, "BÙM!", thêm một cú khác, tên đeo mặt nạ đau đớn loạng choạng ngã về phía sau. Ngay lúc đó, Kirishima xuất hiện từ phía sau và tặng hắn một cú đấm có kết hợp năng lực hóa cứng của mình.

Như một thước phim quay chậm, gương mặt gã kia lệch hẳn về một bên, và hắn ngã xuống.

Todoroki lúc này mới liền chạy đến, cậu đồng thời cũng sử dụng cánh tay bên trái để hạ nhiệt và làm tan băng trên sàn. Kirishima đang ngăn Bakugou khỏi ý định thối bay hắn.

"Dừng lại Bakugou! Chúng ta cần hắn sống để tra hỏi thông tin!"

"M* kiếp!" Bakugou gắt, vùng thoát khỏi Kirishima. Nhưng ngay sau đó, cậu bỗng dưng bị túm lại bởi những sợi dây kim loại của thầy Aizawa.

Các giáo viên đã đến. Họ đã trấn áp xong bọn tội phạm và giải thoát cho các học sinh khác trong lớp.

Bọn họ bắt đầu bao vây kẻ đeo mặt nạ đang nằm đo ván giữa sàn.

"Mi gửi Midoriya đi đâu rồi?" Thầy Aizawa hỏi. Gương mặt thầy nhìn vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhưng từ trong chất giọng của thầy có thể thấy rõ ràng là thầy đang vô cùng giận dữ.

Tên đeo mặt nạ gầm gừ trong cổ họng, và rồi hắn bật ra một tràng cười thật lớn. Những người đứng gần đó bất giác rùng mình.

"Bọn mi làm kế hoạch của ta thất bại.. nhưng không sao! Ta đã kịp gửi nó đến nơi đó. "Ta" ở đó sẽ tìm thấy nó sớm thôi!!"

Bakugou bị trói lại thì không nói, nhưng thầy Aizawa phải đưa tay cản Kirishima lẫn Todoroki vừa định tiến tới. Thầy Cementoss lẫn cô Midnight cũng làm điều tương tự với Iida và Uraraka vừa chạy đến.

"Ngươi nói cái gì?"

"Nó sẽ là kẻ giúp bọn ta tiêu diệt Đệ Thập của Vongola!!"

------------

Midoriya không biết cậu đã chìm vào bóng tối bao lâu.

Toàn thân cậu đau nhức. Cơ thể cậu cứ như thế trôi nổi trong không gian chỉ một màu đen. Vết thương bên sườn trái, cánh tay trái bị bẻ ngoặt, và tất cả những vết thương khác cứ thi nhau âm ỉ, khiến cho cậu không thể nào cử động nổi. Đau quá... Cậu sẽ chết như thế này sao?

Ánh sáng mờ ảo hiện ra trước mặt cậu. Midoriya nghĩ cậu đang nhìn thấy ảo giác, nhưng...

Cậu nhìn thấy một cánh tay vươn đến.

Là Todoroki. Là Kacchan. Là mọi người.

Trong vô thức, Midoriya cũng run rẩy vươn cánh tay phải không bị thương ra. Cậu đã hứa... cậu sẽ trở về...

Khi tay cậu chạm vào bàn tay kia, cũng là khi cậu chạm vào ánh sáng ấy. Cậu phải nhắm mắt lại để tránh cho mắt mình không bị mù bởi thứ ánh sáng chói lòa hiện ra phía trước.

Bỗng dưng, cơ thể cậu ngừng trôi nổi, trọng lực bắt đầu có tác dụng lên người cậu trở lại, và hiển nhiên, Midoriya bắt đầu rơi xuống.

"OUCH!"

Midoriya kêu lên khi cả cơ thể cậu lại một lần nữa rớt xuống mặt đất cứng và lạnh ngắt.

Điều đầu tiên cậu cảm nhận được ngoài cơn đau đang lan truyền khắp cơ thể, là cái lạnh.

Cả người cậu run lên bần bật. Cậu chắc chắn là mình vừa rơi xuống một nơi đầy tuyết. Cậu cố gắng cử động, nhưng vô ích, những vết thương trên người cậu không cho phép cậu làm điều đó.

Đau đớn. Và lạnh. Midoriya có thể cảm nhận thấy những hạt tuyết đang chạm lên tóc mình. Nếu cứ như thế này, chỉ trong vài chốc nữa thôi, cậu sẽ bị bao phủ bởi tuyết.

Đôi mắt cậu đang mờ dần đi, nhưng tâm trí cậu vẫn đang gào thét: Cử động đi... cử động đi! Ai đó... ai đó... làm ơn....!

Từ hai bên khóe mắt cậu, những giọt nước mắt nóng hổi bắt đầu rỉ ra.

Cậu không muốn chết. Midoriya thật sự không muốn chết.

Và cứ như thế, cậu bé tóc xanh dần dần chìm vào vô thức.

.

.

.

End Chapter 0. 


*Chú thích: 

One for All Full Cowl: Đây là kĩ thuật mới của Midoriya cho phép cậu kích hoạt 8% One For All toàn thân. Thay vì trước đây cậu chỉ tập trung OFA vào một điểm (như tay, chân...) thì bây giờ cậu có dàn trải nó ra khắp cơ thể. Kĩ thuật này giúp nâng cao sức mạnh, tốc độ, chuyển động và giúp cậu nhanh nhẹn hơn. Cái này thì chắc các bạn đọc truyện cũng biết rồi, nhưng tớ vẫn chú thích ra để đề phòng.   

Shoot Style: Kĩ thuật mới vừa được Midoriya sử dụng trong chap 101, kết hợp với bộ đồ Gamma do Hatsume Mei chế tạo. Shoot Style kết hợp với One For All Full Cowl mang lại phong cách chiến đấu mới của Midoriya là sử dụng những cú đá.   

USJ (Unforeseen Simulation Joint): Lại một cái mà có lẽ ai cũng biết nữa. Đây là khu vực luyện tập ở U.A. Một nơi huấn luyện anh hùng bằng cách dựng nên các tai nạn và thiên tai để thử thách khả năng giải cứu.       

(chú thích được viết dựa trên Boku no Hero Academia wikia

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro