_18_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sâu chỉ là một con côn trùng nhỏ bé không tiến hóa thôi, há há

thế nên não của con Sâu ấy cũng chẳng tiến hóa được :'>

lải nhải quá mà, vô truyện đê

----------------------------------------------------------------------------------------------------

"Này, Min Yoongi, anh đã tỉnh táo chưa đấy?" JungKook nói qua điện thoại.

<Tao lúc nào chả tỉnh táo hả mày? Sao nào, mày đừng có diễn kịch nữa đi, tao phải vạch trần cái sự dối trá đê tiện của mày để không có ai bị đối xử như tao nữa.> Yoongi cười khẩy bên kia đầu dây.

"Đối xử với anh? Tôi đã đối xử với anh như một hậu bối tôn trọng tiền bối còn gì nữa, làm ơn đừng có xuyên tạc điều đó."

<Tao nói rồi, mày với tao đã làm tình một đêm trong một cái club nào đó, rồi ngày hôm sau, mày bỏ mặc tao trả tiền rồi lạnh nhạt với tao. Mày nghĩ mày sẽ chối được sao.>

Một lát im lặng bên kia đầu dây.

"Tôi nói lại lần nữa, tôi chẳng làm gì vào cái đêm đó cả. Tất cả những gì tôi cần lúc này là anh đừng có làm hại Jimin của tôi. Vậy thôi."

<Thật đáng thương cho bé con đó, sớm muộn rồi cũng sẽ bị mày ruồng bỏ thôi, vậy mà không biết gì, vẫn tin tưởng mày như thế. Thật may vì có tao tỉnh ngộ cho nó, chứ sau này cũng chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra.> Yoongi chẹp miệng.

"Vậy sao? Thế thì anh cứ việc làm những gì anh muốn đi. Tôi sẽ không để anh yên đâu."

Rồi JungKook cúp máy. Nó lấy chùm chìa khóa dự phòng rồi đi lên tầng, tra chìa vào cửa phòng của mình và nhẹ nhàng đẩy cửa vào. Căn phòng im ắng, chỉ còn tiếng thở của Jimin đang ngủ trên giường. Có lẽ cậu đã khóc quá nhiều nên mệt mỏi mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

JungKook tiến lại giường, kéo chăn lên cho cậu. Nó ngắm nhìn khuôn mặt bình yên xinh đẹp của Jimin khi ngủ, rồi thở dài. Chắc chắn lời nói của Yoongi đã đả kích không nhỏ tới Jimin. Nhưng dù sao thì cậu cũng nên nghe nó giải thích đã chứ.

Và JungKook nghĩ về chuyện đã xảy ra. Tại sao Yoongi lại nói nó là người đã lên giường với anh ta vào 2 năm trước chứ? Nó nhớ tất cả những gì xảy ra vào hôm đó. Đội bóng rổ của nó và Yoongi thắng đậm nên rủ nhau ra club vui vẻ mấy chén. Yoongi uống rất nhiều, chẳng mấy chốc đã say mèm đòi đi ngủ, thế nên JungKook tìm cho anh ta một phòng rồi về nhà, chả làm gì sất.

Vậy, tại sao anh ta lại khăng khăng nói nó đã...?

Chắc có ai đó đã lên giường với Yoongi nhưng anh lại nghĩ đó là JungKook, vì dù sao cũng chỉ có anh với nó đi cùng nhau tới club thôi.

Trường hợp này, một là Yoongi và người khác đã lên giường nhưng vu oan cho nó, hai là... nó cũng say quá rồi đi qua giới hạn mà không hay gì cả... Nhưng cái thứ hai không thể xảy ra được. Vậy thì... chắc Yoongi cũng phải điều tra hẳn hoi chứ.

Ánh nắng len vào rèm cửa, rọi lên mắt Jimin khiến cậu chập chờn tỉnh ngủ rồi mở hẳn mắt ra. Trên giường chỉ có mỗi mình cậu. Vậy JungKook đúng là loại người như Yoongi đã nói sao? Nhớ tới những gì xảy ra hôm qua, Jimin lại thấy rối bời. Cậu không hiểu, dường như quan hệ giữa Yoongi và JungKook quá phức tạp, và cậu thì đâu có biết.

"Anh dậy rồi à?"

Cửa phòng kẹt mở, JungKook đi vào. Thấy vẻ mặt buồn rầu xen thất vọng của Jimin, JungKook hiểu ngay là cậu đang nghĩ đến cái gì. Nó ngồi xuống cạnh cậu, khẽ dang tay ôm lấy cậu nhưng lại bị Jimin lạnh nhạt đẩy ra.

"Anh vẫn giận em à? Thôi nào, làm gì có chuyện đó chứ." JungKook thở dài.

"Nhưng em đã nói dối anh." Jimin xụ mặt ra, giọng nói chẳng có chút lực nào "Em chẳng coi anh là gì cơ mà. Đến khi chán anh rồi thì em sẽ đá anh đi như em đã làm với Y-"

JungKook đặt tay lên môi Jimin để ngăn chặn cậu nói ra những điều sai lầm.

"Không đúng, em sẽ không bao giờ làm vậy với anh cả." Nó nhìn thẳng vào mắt Jimin.

"Nhưng... nhưng..." Jimin lắp bắp vì cảm xúc lẫn lộn dâng trào trong người.

"Em không biết anh nghĩ thế nào về chuyện hôm qua, nhưng em chỉ cần anh nhớ : anh là tình yêu đầu của em và em sẽ không bỏ rơi anh đâu." JungKook hạ giọng quả quyết, trước khi cúi người hôn nhẹ lên đôi môi nhỏ của Jimin, rồi đứng dậy đi về phía cửa "Bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi, anh xuống đi kẻo nguội mất."

Và cánh cửa khép lại.

---------------------------------------------------------------------------------------------------

"Sao nào, hai người chịu đi khỏi đây chưa?"

Yoongi lên giọng với TaeHyung và HoSeok. Được rồi, anh biết mà, họ rồi sẽ chán ngán với cái cuộc sống bẩn thỉu toàn thuốc lá với rượu của anh mà. Nhưng đáp lại Yoongi, là nụ cười hình chữ nhật ngộ nghĩnh của TaeHyung.

"Anh ác cảm thế, em đã bảo là em không muốn đi khỏi đây còn gì. Em thích anh mà anh cứ phũ em hoài."

"Dẹp mẹ đi." Yoongi phun nước bọt.

"Tae, mày phắn đi mua thức ăn đi. Nói nhiều vãi tao éo chịu được." HoSeok ngáp dài "Mau lên, đừng để ông hoàng của tao phải đợi."

Nhưng trong giọng nói của HoSeok có chút gì hơi ngượng ngùng, như thể hắn đang cố gây chủ ý từ Yoongi - con người lạnh lùng bất cần đời bá đạo nhất thế giới. Khi thằng TaeHyung vẫn chưa sẵn sàng đi mua đồ, thì cánh cửa lỏng leo bong bản lề của căn nhà mở ra, và JungKook đi vào.

"Chào em." TaeHyung vẫy tay thân thiện nhưng bị ánh mắt của Yoongi dọa cho hết hồn.

"Sao, lại còn định mò đến đây gây chuyện nữa à? Mày làm vậy với tao chưa đủ quá đáng sao?" Yoongi nhếch mép.

"Quá đáng? Tôi đã làm gì anh chứ?" JungKook cười khẩy "Anh vẫn nghĩ cái người lên giường với anh đêm ấy là tôi à? Xin lỗi nhưng anh nhầm rồi."

"Cái gì cơ?" Cả Yoongi, TaeHyung, HoSeok cùng kêu lên.

"Đúng vậy, tôi chẳng làm gì anh vào cái đêm đó cả, vậy nên đừng có vu khống nữa đi. Còn muốn biết ai đã làm thì anh tự đi mà điều tra. Bye, tôi về đây."

JungKook quay lưng đi khỏi nơi đó, nhưng Yoongi đã đứng lên nói.

"Đợi đã, vậy là mày biết đó là ai đúng không?"

"Đúng, nhưng tôi không nói cho anh đâu, chuyện của anh thì anh tự đi mà giải quyết." Và lần này JungKook bỏ đi thật.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Jimin nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi lại quay vào khi thấy bên ngoài chỉ có một màu xám lạnh lẽo. Chỉ còn 4 ngày nữa là hết kì nghỉ đông rồi, cậu vẫn chưa sẵn sàng trở lại trường đâu. Cậu có quá nhiều việc phải giải quyết, một trong số đó là với JungKook.

Không phải Jimin không tin JungKook, chỉ là... cậu không biết phải làm thế nào. Cậu cũng chẳng biết đằng sau mối quan hệ giữa hai người đó là như thế nào, nhưng chắc chắn việc Yoongi tiếp cận cậu, chẳng qua chỉ là trả thù JungKook. Nhưng nó với anh đâu có thù oán gì đâu.

"Jimin..."

JungKook ngồi xuống cạnh cậu, tay theo thói quen choàng qua ôm cậu. Jimin chỉ nhúc nhích một chút rồi ngồi im. JungKook tiến lại gần hơn, và đặt lên cổ Jimin một nụ hôn nhẹ, rồi hỏi.

"Anh nghĩ thế nào?"

"Đó không phải sự thật đúng không? Chuyện Yoongi hyung đã nói..." Jimin vô thức tựa người vào lòng JungKook.

"Đó chỉ là hiểu lầm, Yoongi quá say để nhận ra ai là người lên giường với mình đêm đó. Em đã nói với anh ta rồi, anh ta sẽ tự tìm ra kẻ đó là ai thôi."

Một thoáng im lặng, nhưng JungKook biết Jimin đã gỡ rối được cho bản thân mình, và ôm nó thật chặt. Dù sao thì cậu hiểu ra cũng may quá rồi. Còn chuyện của Yoongi nữa, không biết anh ta có tự điều tra được không.

-----------------------------------------còn nữa----------------------------

m.n nghĩ ai đã ấy ấy với Đường ca nhỉ

Sâu cx chả biết nữa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro