Chương 16. Bất Ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Chào Eun Jung lâu quá không gặp, lúc này cậu khỏe không ?.-Ji Yeon bước đến trước mặt Eun Jung chào hỏi thân thuộc.

-Ừm, khỏe, cám ơn.-Eun Jung kiệm lời vì bây giờ Eun Jung không có tí gì gọi là thiện cảm với Ji Yeon.

-Sao thế ? cậu còn giận Ji Yeon à, tính cậu ấy là vậy, cậu đừng trách, mình cũng giống cậu nè hì hì.-Min Ah dò hỏi.

-Không rảnh bận tâm, thôi mình còn có công chuyện xin phép.-Eun Jung vô biểu tình nói.

-Đi nhanh thôi.-So Yeon phối hợp với Eun Jung nói .

-Vậy tụi chị không phiền em nữa, khi nào xong việc thì đi chơi với tụi chị he, chị đợi em.-Jessica cười nói.

-Ừm.-Eun Jung hứa cho xong chuyện đặng đi.

So Yeon nắm tay Eun Jung lôi đi, Eun Jung tiến thẳng phía trước hít một hơi thật sâu để lấy lại cân bắng.

-Là nhỏ đó hả ? cũng xinh nhỉ, nhưng tớ xinh hơn he he.-So Yeon nhìn Eun Jung nói cười. ( mợ Ri chuyên gia tự sướng =)) )

-cậu nói vấn đề đó làm gì, đừng bảo là thương tớ thiệt nha, nhìn mặt cậu tớ nghi quá, à mà cũng phải vì tớ đẹp quá mà ha ha.-Eun Jung vênh mặt nói cười.

-Ừ đẹp nghiêng thùng đổ nước à.-So Yeon trêu chọc Eun Jung.

 Hai người vừa đi vừa nói cười vui vẻ, ở phía sau Ji Yeon và đám bạn của Ji Yeon đang nhìn họ.

-Có vẻ ổn rồi, em Jessica bình thường lại rồi, hai người không cần lo nữa he.-Min Ah cười nói.

 -Ừm , giờ thì chị có thể thoải mái đi chơi rồi he, chúng ta ra dạo bãi biển nào.-Ji Yeon cười mê hoặc nắm tay Jessica nói rồi đi ra biển.

Ji Yeon cùng mọi người chơi đùa vui vẻ cười nói. Còn Eun Jung khi làm xong mọi chuyện thì lăn đùng ra ngủ, mặc cho So Yeon rủ ghê đi chơi.

Thấy Eun Jung ngủ say, So Yeon tắm xong thì đi vào khu sàn nhảy của nhà nghỉ. Đến đây So Yeon gặp đám bạn của mình nói cười vui vẻ.

-Này hồi nãy tớ thấy mầy đi chơi ới em nào đẹp lắm phải không.-Huyk bạn của So Yeon nói.

-Ừ  bạn tớ, có chi không.-So Yeon cầm ly rựu lên uống rồi nói.

-Giới thiệu cho tớ quen đi.- Huyk cười nói.

-Nhỏ đó hả, cậu mơ đi, nó thương con gái đó cậu ơi.-So Yeon khinh miệt nói.

Từ lúc nhỏ So Yeon coi Eun Jung là bạn thân nhưng khi Eun Jung nói chuyện với Min Ho và biến mất thì So Yeon lại thường thấy Soo Huyn và Eun Jung gặp mặt nói chuyện.

So Yeon từ nhỏ đã mến Soo Huyn, khi thấy Eun Jung đi chung với Soo Huyn và thường nói cười vui vẻ (lúc Eun Jung đặt chuyện chăm sóc Ji Yeon mà ba hoa với Soo Huyn )thì So Yeon đã ghét bỏ Eun Jung vô cùng.

 Muốn tìm gặp để hỏi chuyện Eun Jung nhưng không bao giờ tìm thấy, hỏi Soo Huyn thì Soo Huyn không nói. Cũng chính vì Soo Huyn che giấu lại càng làm So Yeon nghi ngờ họ có chuyện mờ ám.

Và So Yeon không những ghét Eun Jung mà còn hận không thể ăn tươi nuốt sống Eun Jung vì khi đó Soo Huyn đang cập bồ với So Yeon. Cũng ngây lúc đó Soo Huyn bỏ rơi So Yeon.

 Vì tính Soo Huyn chăng hoa chứ không phải vì Eun Jung nhưng So Yeon nào biết mà cứ đổ trách nhiệm đó lên đầu Eun Jung. Khi gặp Eun Jung và được Eun Jung kể cho nghe mọi chuyện thì So Yeon vẫn cứng đầu nghĩ việc Soo Huyn chia tay So Yeon khi đó là do Eun Jung.

So Yeon lần đầu gặp mặt Eun Jung đã muốn báo thù ,nay lại nghe Eun Jung kể hết mọi chuyện và được biết Eun Jung đã hai lần yêu con gái, nên So Yeon khoái trí vì bản thân cũng là con gái.

Hai lần yêu con gái và chưa từng có tình cảm với con trai thì một trăm phần trăm là chỉ yêu con gái vì thế So Yeon đã tự vạch kế trả thù là mê hoặc Eun Jung sau đó giầy vò Eun Jung rồi đá Eun Jung sang một bên.

-Uổng thế, mà không thử sao biết, cậu giới thiệu cho tớ đi.-Huyk mặt dày nan nỉ.

-Hừ cậu mơ đi, nhỏ đó tớ sẽ xử nó, cấm cậu phá hoại chuyện của tớ.-So Yeon nhíu cậu cảnh cáo.

-Nhỏ đó gây chuyện gì với cậu à, tớ thấy hai đứa cậu thân nhau lắm mà.-Huyk tò mò hỏi.

-Thân ha ha, nực cười, tớ chỉ muốn nó có tình cảm với tớ, sau đó tớ sẽ đá bỏ nó, lúc đó cậu hả nhảy vô, có lợi cho cậu quá còn gì.-So Yeon cười nói.

-Tội cho nhỏ đó, nó dám đắc tội với nữ vương của chúng ta.-Một người bạn của So Yeon nói.

Cả đám phá lên cười. Đâu ai hây có người cười buồn rồi bước ra khỏi quán khi nghe mọi chuyện cứ như một cú xét đánh ngang tai.

 Eun Jung thấy So Yeon để quên điện thoại trên bàn, lúc đó điện thoại reo, biết So Yeon khi gọi mình là đến sàn nhảy nhưng giả bộ không nghe để có thể ngủ tiếp .

Eun Jung đành đem điện thoại đến cho So Yeon, khi đến nơi thấy đám bạn So Yeon ân mặc sành điệu nên Eun Jung có hơi e ngại chần chứ không bước đến gần mà đứng vào một góc đắn đo.

 Đứng ở nơi gần đó Eun Jung lại nghe được một chuyện mà mình không ngờ đến, người bạn bên cạnh mình một năm qua, vui cười và an ủi mình lại là thù hận mình như thế.

 Eun Jung buồn lắc đầu cười, cười đời trêu người, Eun Jung về phòng nằm suy nghĩ. Eun Jung quyết định làm ngơ như không biết chuyện này, nhưng đối với So Yeon thì Eun Jung sẽ không bao giờ tin So Yeon nữa.

Bị lừa dối quá nhiều Eun Jung không muốn tin ai ngoài những người bạn thật sự thân quen của mình và ông anh của Eun Jung.

Eun Jung bất chợt nhớ đến tấm hình. Ngồi dậy Eun Jung lục đồ của So Yeon tìm kiếm nhưng không thấy, Eun Jung nghĩ So Yeon đã đem theo bên mình nên đành chờ So Yeon ngủ rồi lấy lại.

So Yeon từ từ bước vào phòng và khép cửa lại. Thấy Eun Jung vẫn ngủ thì So Yeon thay đồ và lăn ra giường nhìn vào lưng Eun Jung suy nghĩ về kế hoạch của mình rồi cười thầm.

----------------------

Do rượu thấm So Yeon vẫn ngủ say. Eun Jung thấy người kế bên không động đây hồi lâu, xoay qua gọi nhỏ So Yeon và lắc nhẹ người của So Yeon.

So Yeon ngủ quá say không phản ứng, Eun Jung lúc này ngồi dậy lục túi So Yeon tìm tấm hình. Không ngoài dự tính So Yeon đã giấu hình bên mình.

Lấy được tấm hình Eun Jung mừng thầm và cất giữ vào người một cách cẩn thận. Lặng nhìn người bạn của mình Eun Jung cười buồn rồi nằm cạnh nói nhỏ.-Tôi không tin cậu nữa So Yeon ạ, cám ơn vì mọi chuyện.

Eun Jung ngủ và thức sớm thay áo bước ra ngoài dạo. So Yeon thức không thấy Eun Jung thì thay áo và đi tìm Eun Jung để tiếp tục kế hoạch của mình.

 -Này cậu không đi với cô bạn kia nữa à.-Ji Yeon từ phía sau bước đến hỏi.

 -Đi đâu thì phải nhất thiết có đôi à.-Eun Jung cười nhìn xa xăm nói

-Không, đi một mình có khi thoải mái hơn.-Ji Yeon đi song song nói.

Cả hai im lặng đi cùng nhau, Eun Jung không quan tâm đến ai đi cùng mình, Eun Jung đang muốn thư giãn để có thể gạt bỏ phiền não.

Ji Yeon đôi lúc cũng ngắm nhìn Eun Jung. Dưới gió biển ban mai Ji Yeon cảm thấy Eun Jung rất đẹp, Ji Yeon muốn có thể như lúc mới quen ở khu du lịch mà nắm tay Eun Jung đi dạo biển, nhưng có lẽ không thể nữa rồi.

Ji Yeon không hiểu sao khi đó mình lại không biết trân trọng, giờ muốn có lại là chuyện vô cùng khó khăn. Ji Yeon cứ lắm lúc liếc nhìn Eun Jung. Ở cạnh Jung, Ji Yeon cảm thấy an bình và có cái gì đó thân quen không nói nên lời.

 Lúc trước khi làm Eun Jung tổn thương Ji Yeon cũng nghĩ chuyện đó hết sức bình thường như mọi khi, nhưng vấn bóng Eun Jung thì Ji Yeon lại cảm thấy mất một cái gì đó quý báu. 

Nhớ về lúc hai đứa quen nhau, nhớ cái tính ương ngạnh của Eun Jung lại làm Ji Yeon nhớ đến "Soo Huyn". Đôi lúc muốn gặp Eun Jung nhưng không biết tìm gặp ở đâu.

Ji Yeon đành đi cùng Jessica vì là hai chị em nên cũng có nét giống nhau. Nhưng bên cạnh Jessica thì Ji Yeon mới thấy sự khác biệt lớn giữa cảm giác bên cạnh Eun Jung và các cô gái khác.

Lúc bên cạnh Jessica thì đó vẫn là cảm giác sáo rỗng giống như bao lần cập với các cô gái khác. Nhưng còn bên cạnh Jung thì lại là cảm giác không thể hiểu nổi.

Một cảm giác thân quen và gần gũi. Nhưng Ji Yeon đã không để ý thấy điểu đó lúc đầu mà khi cách xa mới phát hiện ra.

 Ji Yeon nào biết đó là cảm giác nhạy bén của kẻ mù lòa một thời gian dài. Vì bị mù nên Ji Yeon rất coi trọng cảm giác bên cạnh người mình yêu.

Như một phản xạ có điều kiện. Thân thể Ji Yeon phản ứng khi phát hiện ra mùi hương của Eun Jung, cảm xúc của Ji Yeon xao động khi bất gặp một vài tính cách quen thuộc.

Đó là giác quan thứ sáu thay cho đôi mắt lúc nhỏ của Ji Yeon. Nhưng Ji Yeon đã không nhận ra điều đó.

-Này, đi đâu mà không nói, làm mình tìm muốn hụt hơi luôn.-So Yeon từ xa chạy lại nói.

-Chừng nào hụt hơi chết vì ơn nghĩa thì mình sẽ mua cho cái quan tài.-Eun Jung nhết mép cười mói.

-Chào cậu.-Ji Yeon thấy khó chịu khi bị phá vỡ bầu không khí của hai người nói.

-Chào, cậu cũng đi dạo à.-So Yeon cười chào Ji Yeon.

-Thấy mà còn hỏi, cũng còn dư hơi chưa chết được.-Eun Jung gắn móc câu trong lời nói mỉa mai.

-Hùm nhỏ này, sáng sớm kiếm chuyện phải không.-So Yeon nhảy nhào vào ghị cổ Eun Jung.

-Á sáng sớm muốn giết người đẹp cướp sắc hả.-Eun Jung cố gỡ tay So Yeon ra nói.

-Tấm hình đâu ? hùm dám lợi dụng lúc ta ngủ mà mò mẩm lấy đồ hả.-So Yeon ghì chặc cổ Eun Jung hỏi cung.

-Đồ của tớ thì tớ lấy lợi, vô duyên à..-Eun Jung chống cự nói.

 So Yeon buôn Eun Jung ra cười nham hiểm, móc điện thoại ra bặt màn hình lên nói.-Ha ha đây là gì, đừng tưởng lấy hình rồi là không còn gì nghe cưng.

 Eun Jung nhíu cậu chạy lại giựt điện thoại, hai người tranh giành quyết liệt. Họ không hề biết có người đang đứng vì bất ngờ.

 Ji Yeon ngạc nhiên khi thấy màn hình điện thoại của So Yeon là hình hòi nhỏ của mình đang hun một bé gái mặt đồ của một cậu ấm. ( là Eunjung chứ còn ai >_< )

-Tấm hình kia là của ai vậy.-Ji Yeon thắc mắc và ngờ vực hỏi.

-Ha ha của người tình con quỷ nhỏ này và nó nè. Muốn lấy lại hả mơ đi cưng. -So Yeon cười nói rồi ôm điện thoại vụt chạy.

-Con nhỏ kia, tớ mà bất được thì biết tay tớ.-Eun Jung tức tối la lên.

-Lời bạn cậu nói có thiệt không.-Ji Yeon bồn chồn hỏi.

-Mắc mớ gì cậu . Thôi mình phải đi trị con nhỏ đó, bay nha.-Eun Jung khó chịu nói rồi chạy theo hướng của So Yeon.

Ji Yeon ngớ ngẩn đứng nhìn Eun Jung, nhớ ra chuyện gì đó Ji Yeon bất chợt gọi điện thoại cho mẹ Soo Huyn. Một mặt là dò hỏi, mặc khác là vì Ji Yeon đã phần nào biết được mình và Eun Jung có liên quan với nhau.

Nếu mẹ Soo Huyn bận thì tạm thời Ji Yeon sẽ điều tra từ nơi Eun Jung. Ji Yeon hiện giờ vừa mừng vừa lo. Tâm trạng rối bời trong nhiều suy nghĩ, thẩn thờ bước đi và cười cười một mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro