Chương 20: Lầm Lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyo Min là không thích Eun Jung quá gần hay tiếp xúc với Woo Young, Hyo Min không thích Eun Jung tiếp xúc với con trai, mỗi lần Eun Jung nói chuyện với con trai là Hyo Min cảm thấy bực tức trong lòng.

-Eun Jung, rõ ràng em cũng không thích con trai vì thế em đừng tiếp cận mấy tên con trai được không ?.-Hyo Min là giận mất bình tỉnh nói.

-Em đâu nói thế bao giờ, với lại em tiếp xúc với ai cũng đâu có gì chị phải bận tâm.-Eun Jung quá hiểu cái tính độc chiếm của Hyo Min, vì tính cách này của Hyo Min nên Eun Jung mới sợ Hyo Min mà mỗi lần thấy hình dạng người này là trốn mất tiểu. Eun Jung giả ngu nói.

-Em rõ ràng là có thích con trai đâu, em không phải là đã thích con gái sao, đã hai lần em thích con gái rồi, chị đã điều tra rồi vì thế em đừng chối .-Hyo Min giận giữ nói.

-Mắc mớ gì chị, chị làm ơn tha cho tôi đi.-Eun Jung lúc này cảm thấy khó chịu nói.

Sunny đứng đó lắng nghe mà không xen vào, lặng thinh quan sát cuộc nói chuyện .

-Tai sao em không thừa nhận mình thích con gái, tại em lại không chấp nhận chị, chị có gì không tốt, em nói đi, tại sao em thà đem một người con trai làm bình phong mà không cho chị cơ hội.-Hyo Min phẫn nộ tột cùng nói.

-Đơn giản vì tôi không thích chị.-Eun Jung mặt lạnh như băng nói.

Hyo Min nhăn mặt, chốm người về phía Eun Jung ôm hôn Eun Jung. Eun Jung theo phản xạ tự nhiên đẩy người đó ra. Hyo Min bị đẩy ra bất ngờ nên té xuống đất.

-Cô vừa phải thôi "chát",-Sunny im lặng nãy giờ bước nhanh đên bên cạnh tát vào mặt Eun Jung nói.

Hyo Min nước mắt đầm đìa nhìn Eun Jung với vẻ uất hận, còn Sunny đánh Eun Jung xong thì chạy lại đỡ chị mình đứng lên.

-Cô là cái thá gì mà xô chị tôi ra hả, chị tôi vì cô mà từ xa đến đây, vì cô mà bị người khác mấn ngu, cô không là cái gì cả, những người đứng xếp hàng chờ chị tôi còn dài dài kìa.-Sunny tức giận nói.

Hyo Min cũng là đang giận dữ cùng uất ức nhìn xem biểu hiện của Eun Jung.

 -Tùy mấy người, muốn gì cũng được đừng làm phiền tôi nữa.-Eun Jung không tỏ ra bực bội mà thản nhiên nói rồi quay đi về phòng.

Hyo Min và Sunny là rất bực mình và giận giữ nhìn bóng lưng của Eun Jung khuất đi. Sau đó Sunny dẫn Hyo Min vể và an ủi chị mình.

-Chị nên quên cô ta đi, có rất nhiều người khác tốt hơn cô ta cho chị chọn mà, chị cũng thấy thái độ của cô ta rồi đó.-Sunny vừa lái xe vừa hằng giọng nói.

-Chị muốn yên tĩnh.-Hyo Min tựa đầu vào cửa xe suy tư.

Eun Jung khi về phòng thì tự cười bản thân , nhớ đến lời nói của Sunny, Eun Jung ngồi dựa vào ghế salon nghĩ: đúng mình không là cái gì cả, là một đứa chẳng ra gì, nếu không thì ...

Nghĩ đến đó Eun Jung buồn bã nằm dài lên ghế salon miệng gọi thầm.-Ji Yeon...

Ngủ đến sáng Eun Jung buôn bỏ buồn phiền, vào nhà tấm rửa mặt nhìn vào gương chấn tỉnh mình và lấy lại tinh thần rời khỏi khách sạn để về công ty hoàn thành chuyến công tác.

Riêng Hyo Min khi về lại nhà thì luôn đến các quán rựu uống đến say khướt mới về mặc cho Sunny khuyên ngăn. Những người yêu thích Hyo Min hết sức đau lòng.

Họ hỏi han nguyên nhân sự tình, Sunny nghe hỏi thì tức giận khi nghĩ về Eun Jung, hằn giọng kể về Eun Jung đối xử tệ với chị mình cho bọn họ nghe.

Các chàng và nàng nghe xong điều tức giận và muốn tìm Eun Jung tính sổ, họ điều tra về Eun Jung và chờ cơ hội để trút hận giùm Hyo Min.

Hyo Min cũng là một trong những người bạn thân của Ji Yeon, biết chuyện của Hyo Min thì Ji Yeon có chút bất ngờ về việc Hyo Min yêu Eun Jung, lại thấy thương cho Hyo Min bị Eun Jung nhiều lần từ chối thẳng thừng.

-Đừng buồn nữa, không có người này thì tìm người khác.-Ji Yeon ngồi gần Hyo Min an ủi.

Hyo Min thường tìm đến câu lạc bộ của Ji Yeon mỗi khi buồn, và Hyo Min cũng là một trong các sao nổi trội ở đây, ai cũng quan tâm Hyo Min, Ji Yeon cũng vậy.

-Nè, nói đi Ji Yeon làm cách nào dụ dỗ được Eun Jung thế hả.-Hyo Min nữa tỉnh nữa say nói.

Ji Yeon cười nói.-Cái đó là tùy đối phương thích kiểu người nào mà.

-Chúng ta có phải bạn thân không ?.-Hyo Min nhìn thẳng Ji Yeon nói.

-Ừ, là bạn thân.-Ji Yeon cười hiền hòa nói.

-Vậy Ji Yeon chỉ cách cưa đỗ Eun Jung đi.-Hyo Min nhìn Ji Yeon một cách kì vọng nói.

Ji Yeon do dự suy nghĩ đôi chút, chưa suy nghĩ xong Hyo Min nói.-Hay là Ji Yeon còn luyến tiếc những thứ bỏ đi, dù là bạn bè cũng không muốn vứt cho à, vậy gọi là bạn thân hả ?

-Không phải vậy, chỉ là mình không chắc có thể giúp đỡ Hyo Min thành công thôi.-Ji Yeon có vẻ áy náy nói.

-Không sao, miễn là có cơ hội là được, vậy Ji Yeon chịu giúp mình phải không ?-Hyo Min vui cười nhào vào ôm Ji Yeon nói.

-Ừm.-Ji Yeon cười nói

Ji Yeon lúc đầu không muốn giúp vì nghĩ Eun Jung là em Jessica, nếu làm vậy là không tốt lắm. Nhưng bên cạnh đó là một cảm giác nhỏ nhoi không muốn ai cướp đoạt mất Eun Jung.

Nhưng Ji Yeon cũng không hề nhận ra được cái cảm giác nhỏ bé ấy, nhìn thấy Hyo Min buồn phiền nên vui cười nhận lời. Ji Yeon đâu hề nghĩ gần rồi mai sao chính bản thân mình sẽ phải ân hận.

Hyo Min không hề bỏ qua một tí thời gian nhàn rỗi nào có thể tận dụng được. Hyo Min dùng tất cả thời gian đó để đi theo Ji Yeon nghe ý kiến của Ji Yeon về sở thích của Eun Jung.

Từ cách ăn mặt cho tới cách ứng sử, Ji Yeon dùng hết những gì mình biết về Eun Jung trong thời gian trước kể cho Hyo Min nghe. Hyo Min khi nghe có vẻ ghen tị cùng Ji Yeon, nhưng cũng thầm cảm ơn Ji Yeon vì đã giúp đỡ mình.

Trong khi đó dựa vào thế lực gia đình mình Sunny bắc đầu điều khiển chỗ làm của Eun Jung, để có thể chuyển  Eun Jung đến nơi mà Hyo Min chỉ định.

Eun Jung là không biết gì mà làm theo, được chuyển đến cơ quan khác mà Eun Jung vẫn là cắm đầu vào công việc của mình.

-Eun Jung.-Jessica bước đến gọi Eun Jung khi nhận ra hình dáng quen thuộc.

-Sao chị lại ở đây.-Eun Jung thắc mắc hỏi.

-Đây là một chi nhánh công ty mà chị hợp tác làm ăn nên chị mới ở đây bàn giao công việc , còn em.-Jessica biết rõ tại sao Eun Jung ở đây nhưng là làm bộ hỏi.

Jessica từ trước đã được Ji Yeon nói qua về ý định và tình cảm của Hyo Min giành cho Eun Jung. Jessica cũng đồng ý giúp đỡ vì thấy như vậy có lợi cho cả hai bên.

Một bên có thể tìm người chăm sóc cho em mình, một bên có thể giảm nguy cơ tác động của Eun Jung đến Ji Yeon.

-Vậy à, thôi em đang bận tạm biệt.-Eun Jung lạnh lùng nói rồi bỏ đi.

-Giờ ăn trưa chị em mình ăn chung được không, chị chờ em trong nhà ăn kế bên.-Jessica chạy theo nói.

-Ờ để coi.-Eun Jung vẫn là không biểu cảm mà nói.

Eun Jung nhanh chóng đi ra khỏi tầm nhìn của Jessica, không hề nghĩ đến lời mời của Jessica, đến giờ ăn trưa Eun Jung ra ngoài mua đồ hộp ăn.

-Chào.-Hyo Min cười chào.

Eun Jung nhìn lên khi nghe có ai đó chào mình ,nhíu mày không nói gì vẫn là tiếp tục gục mặt ngồi xét xử hộp đồ ăn của mình.

-Chị biết em còn giận chuyện hôm bữa. Cho chị xin lỗi nhe.-Hyo Min nhìn sắc mặc Eun Jung nói.

 -Không có gì, hết giận rồi.-Eun Jung vẫn châm chú vào hộp thức ăn nói.

-Hết giận sao không nhìn mặt chị nói chuyện.-Hyo Min ngồi sát lại gần nhìn Eun Jung nói.

 -Chị muốn sao nữa.-Eun Jung lúc này mới ngước mặt nhìn Hyo Min nói.

Hyo Min là không kèm được hành động thích thú cái tính trẻ con của Eun Jung mà tiến lại ám sát môi Eun Jung bất ngờ rồi nhanh chống giữ lại khoản cách

-Cái này là chị hôn xin lỗi thôi, em đừng nghĩ nhiều.-Hyo Min cười tươi tắn nói.

-Đã bảo đừng làm phiền tôi nữa còn gì.-Eun Jung có hơi đỏ mặt nói.

-Chị không làm phiền em, chị chỉ muốn gặp mặt nói chuyện với em thôi, em yên tâm chị không làm gì quá đáng đâu.-Hyo Min cười gian nói.

Eun Jung nhìn thấy nụ cười đó của Hyo Min thì thầm nghĩ: không làm gì quá phận, chờ chị mà quá phận rồi thì tôi không biết tôi sẽ ra sao nữa.

-Tôi mặc kệ chị, làm gì chị thích thì làm, miễn sao đừng gây phiền hà cho tôi là được.-Eun Jung cảm thấy đôi lúc cũng đối xử không tốt với Hyo Min mà Hyo Min vẫn tốt với mình nên có hơi áy náy nói.

Thế là hai người một bên vừa nhìn ngắm đối phương vùa bắt chuyện nói, còn một bên thì kiệm lời mà dồn sức vào xét xử hộp thức ăn.

Ở xa xa nhóm của Ji Yeon và Sunny đang quan sát tình thế và cảm thấy thỏa mãn với tình hình hiện giờ của Hyo Min mà cười vui an tâm ăn uống.

Riêng Ji Yeon cũng không biết tại sao lúc nào cũng liếc nhìn hai người họ, có lẽ do Ji Yeon quan tâm bạn mình nhưng cũng có lẽ vì cảm giác con tim đang mách bảo. Ji Yeon chỉ nghĩ là vì mình quan tâm Hyo Min nên mới quan sát họ, Ji Yeon lại một lần nữa gạt đi sự bứt rứt trong tim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro