Chap 11 : Buổi dã ngoại và lời tỏ tình vụng về của Chó Bự _ Part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công việc dựng lều xong xuôi, các nhóm được tập hợp lại để chuẩn bị chơi trò chơi lớn, các giáo viên phụ trách phát cho mỗi nhóm 1 cái giỏ bao gồm: 1 bản đồ, 2 đèn pin, dây màu dùng đánh dấu đường đi, 1 quyển sách về các loại nấm và 1 cái giỏ để đựng nấm. Mỗi nhóm sẽ có dây màu khác nhau để phân biệt, nhóm của Kris Đại Đế là dây màu vàng, nhóm của Hun Bò Sữa là dây màu trắng, nhóm của Chan Chó Bự là dây màu xanh lá, nhóm của Kai Đen là dây màu đen ( ^_^ ) và nhóm của XiuMin Bánh Bao là dây màu đỏ, các nhóm còn lại thì có dây màu khác, không nhóm nào trùng nhóm nào, và nhắc luôn là trang phục mỗi nhóm mặc đều là đồ thể thao quần dài, áo dài tay có nón và màu trang phục của mỗi nhóm trùng với màu của những sợi dây của nhóm ( Au: Vốn hiểu biết về trang phục của au có giới hạn a~, các bạn tưởng tượng sắp nhỏ mặc đồ giống show Olimpic Idol í  =]]~).

Sau tiếng còi, các nhóm túa ra lao vào trong rừng, như đã khoe từ trước thì trong nhóm Nam Thần ai cũng có máu hiếu thắng rất là cao, bình thường thì anh em bạn bè thân thiết nhưng đụng đến thi thố cái gì thì không ai nhường ai. Lúc này các nhóm đã vào hơi sâu trong rừng vì là rừng nguyên sinh mà cây cối thì rất cao và có tán lá to dài nên ánh sáng ít nhiều bị che đi, để thấy đường bắt buộc các nhóm phải mở đèn pin, nhóm số 3 của ChanYeol hiện đang ở vị trí số 2 vừa qua được trạm thứ 4 thì nhận mật thư mới để tiếp tục đi, mọi việc từ giải mật thư đến tìm đường đi đều do 1 mình ChanYeol đảm trách, Yuna thì chỉ có việc đu theo ChanYeol mà làm nũng, Baekhyun thì như trẻ nhỏ tò mò ham chơi nên chỉ chăm chú vừa đi vừa hái nấm hương còn 2 nam sinh kia chỉ việc đi theo và nghe sai bảo :))) .

Vì ở trong rừng bây giờ ánh sáng bị hạn chế mà mỗi nhóm chỉ được phát có 2 cây đèn pin, thân là trưởng nhóm lại là ngươi dẫn đường  nên ChanYeol phải cầm đèn pin và cây đèn pin còn lại thì do Yuna giữ vì cô nàng là đứa con gái duy nhất trong nhóm lại liên mồm nói là sợ bóng tối nên đưa cho cô nàng cầm đèn pin cho đỡ sợ (>"<) ( Au: Thị Bún ghen đó hử, nhảy vào đạp con bé đó ra đi Bún, ta ủng hộ Bún ghen a~). Nhưng mà cái bực tức đó Baekhyun cứ nghĩ rằng nó chỉ ở trong lòng thôi chứ đâu hề hay biết là nó đã vượt qua giới hạn mà hiện lồ lộ ra bên ngoài rõ ràng thế kia, mà bằng chứng là sau khi thấy Yuna cứ bám lấy tay ChanYeol không buông thì Baekhyun đang trong trạng thái lên là lên lập tức xìu ngay xuống, rồi lại tự cho mình cái suy nghĩ :" Nhìn 2 đứa tình bể bình luôn há, thấy mà phát ói, ngứa mắt không chịu được, tự nhiên thấy tức qúa hà ~="> ...... Cơ mà mình có là gì của người ta đâu mà tức, ai quan mà quan tâm chứ +.+||| " . Trong đầu thì nghĩ vậy, nói là không quan tâm thế mà mắt cứ liếc ngang lườm dọc, chân tay đi đứng cũng không yên, hết vùng vằng dậm chân đập tay rồi lại đá trái đá phải trút giận lên mấy cái cây tội nghiệp 2 bên đường đi. Oa~ lúc này Baekhyun thật muốn đánh người a~, Baekhyun thầm chửi rủa ngar, nếu giết người mà hổng có ở tù thì người đầu tiên Baekhyun giết chết chính là cái con khỉ mặc đồ thể thao màu xanh lá cây đang hí hửng đu trên tay của con Chó Bự kia - Yuna ( Au: Thị Bún a~ đời không như là mơ ngar, giết người là phải đứng dựa cột đó =.=!) . À vâng cái biểu hiện không mấy " dịu dàng " của Tiểu Mĩ Thụ xinh đẹp Baekhyun nổi tiếng dịu dàng, thuỳ mị của trường ít nhiều cũng làm cho 2 nam sinh chung nhóm kia giật mình hoảng hốt, chỉ biết căng mắt ra mà nhìn người đẹp trút giận lên cây cỏ, thấy 2 kẻ kia nhìn mình như quái vật Baekhyun không nhịn được hét lên:

_ Nhìn cái beep, bộ lạ lắm sao mà nhìn, chưa thấy người đẹp bao giờ sao? Muốn tuôi đem 2 người ra trút giận khôngggg???

_O.O * đồng loạt lắc đầu*

Đằng trước ChanYeol nghe tiếng người đẹp la lối ở phía sau, lập tức quay đầu lại thì thấy Baekhyun đang khua tay múa chân trước mặt 2 nam sinh kia, tự nhiên máu nóng nổi lên lập tức nhét tấm bản đồ vào túi áo rồi đẩy con khỉ Yuna sang 1 bên, hùng hổ đi đến trước mặt Baekhyun, nhanh chóng nắm chặt tay cái kẻ đang làm loạn kia mà lôi về phía trước

_ Đừng có nháo nữa, chỉ tại cậu mà nhóm mình bị tụt lại đây nè - ChanYeol khẽ rít lên

Đã bảo là Tiểu Mĩ Thụ đang nóng giận mà, lời nói của ChanYeol thật là có duyên ghê nha, đúng là đổ thêm dầu vào lửa mà, và ngọn lửa bực tức trong lòng Baekhyun xinh đẹp đã chính thức bùng cháy. Đang đi bình thường, ChanYeol bỗng nhiên thấy người phía sau đứng khựng lại, liền khó hiểu mà quay đầu nhìn người kia mặt mũi đang tối sầm lại, Baekhyun khó chịu rút cái tay đang bị ChanYeol nắm chặt đến đỏ ửng ra, lập tức dẩu mỏ lên xỉa xói

_ Là do tuôi làm cho nhóm bị tụt phía sau chứ không phải do cậu với người đẹp mải tình tứ với nhau mà quên nhiệm vụ sao???

_ Ơ...... -_-! * đóng băng*

_ Hứ, ơ cái gì mà ơ.  Được người đẹp ngực to ôm tay nũng nĩu sủng nịnh sướng đến híp mắt lại, còn tâm trí đâu mà dịch mật thư chứ. Chắc tại tuôi phá hỏng không gian lãng mạn của 2 người nên cậu mới bực tức chứ gì???? - Baekhyun khoang tay bĩu môi ra oánh gía

_Này....khô....không phải mà... - ChanYeol khổ sở vò đầu bứt tai

_Cái gì mà không phải, ông đây ứ tin, ta biết tỏng hết rồi khỏi cãi, ta đi trước cho Chó Bự nhà ngươi có thời gian hú hí với Ngực To, chứ ở lại mà cứ nhìn thấy phim tình cảm sến súa diễn ra miễn phí trước mặt thế nào Baekhyun xinh đẹp ta đây không bị mù mắt cũng bị 2 người làm cho tức chết.....à không...là phát khiếp mới phải - Baekhyun nói xong ngoáy mông đi thẳng mà chẳng thèm nhìn lại phía sau nên không thể thấy được nụ cười mãn nguyện của ai kia

"Cái này có được tính là cậu đang ghen không Baekhyun????" - ChanYeol thầm suy nghĩ =]] (Au: Aigoo~ Chó Bự ngốc vđ, không ghen chứ là gì??? Về hỏi mẹ xem có phải không =_=!)

Đứng ngây ngốc nhìn theo bóng lưng của cục Đậu Mầm hờn dỗi bỏ đi phía trước kia, ChanYeol chỉ biết lắc đầu cười khổ, đang định chạy theo để túm cổ Baekhyun lại thì phía sau lưng truyền đến tiếng la thất thanh của con gái, ChanYeol lập tức quay lưng lại thì thấy Yuna đang ôm bụng lăn lộn dưới đất, vẻ mặt thì nhăn nhó như là rất đau thì phải, còn 2 nam sinh kia đứng bên cạnh thì luống cuống như vịt đẻ. Thật là tiến thoái lưỡng nan a~, 1 nửa muốn chạy theo để bắt cái con người đang hờn dỗi vô cớ kia về, 1 nửa thì muốn xem coi Yuna có thật là bị gì không, đang lúc không biết làm sao thì 1 nam sinh trong nhóm hớt hải chạy đến, mặt mũi tái mét không còn giọt máu vừa thở hổn hển vừa nói

_Nhóm trưởng à, bạn Yuna hình như là đau bụng rất nghiêm trọng a~, cậu lại xem coi có khi nào là bị đau ruột thừa không? Chúng tôi định đưa bạn ấy đi gặp nhóm y tế nhưng bạn ấy nhất định không chịu a, cứ 1 mực đòi nhóm trưởng đưa bạn ấy đi

Nghe nam sinh kia nói xong ChanYeol chỉ "hừ" 1 tiếng rồi đi lại chỗ của Yuna, cái gì chứ dù sao cũng là nhóm trưởng, thân hình cao ráo hơn người nên vác 1 cô gái là chuyện nhỏ (Au: Thị Bún nặng vđ~ như thế kia Chó Bự còn bế lên bế xuống [giường] được, chả nhẽ vác bà thím ưỡn ẹo này lại không được ^_^!) , mà cũng phải a~ trong nhóm này chỉ có ChanYeol là có đủ sức để vác người khác thôi, chứ 2 nam sinh vô dụng kia thì làm được gì há, à còn có thiếu nữ Byun nặng 59 cân chỉ biết ăn, ngủ rồi đi ăn hiếp người ta nữa chứ...... Suy nghĩ 1 lúc, ChanYeol đã tự đưa ra 1 quyết định đó là : quay lại đưa con khỉ Yuna phiền phức kia ra khỏi đây, dù sao tống cổ được cô ta đi là may rồi, nếu cô ta chỉ là giả vờ đau bụng thì khi bị đưa đến khu vực y tế sẽ không dám nói là mình giả vờ được nên sẽ ngoan ngoãn mà ở lại đó, còn nếu cô ta có bị đau thật thì mình cũng không phải áy náy; còn cục Đậu Mầm kia vốn rất sợ tối nên chân ngắn đi 1 lúc không thấy ai theo nhất định sẽ ngoan ngoãn quay lại thôi, chỉ cần dặn 2 tên ngốc kia đi chầm chậm ở đằng sau đợi Baekhyun là được, vả lại trong rừng cũng còn có các nhóm khác mà.

Thấy cách nghĩ của mình không tồi nên ChanYeol đi đến trước mặt Yuna rồi ngồi xuống, lấy ngón tay chọt chọt vào mặt cô nàng mà khinh bỉ hỏi:

_Này, bị cái vẹo gì thế??? Đang yên đang lành mà lăn ra bảo đau bụng là sao? Hay lại giả vờ để kiếm chuyện đây? Nhóm này mà thua thì 1 phần là do lỗi của cô đấy nhá Lee Tiểu Thư

_Yah! Park ChanYeol, anh không nói được 1 lời tử tế thì anh sẽ chết sao? Nói chuyện với con hồ ly tên Bella kia thì ngọt ngào nồng thắm, còn với em thì sao hả? Dù gì thì em cũng là có hôn ước với anh đó ngar, hức ... hức... Park ChanYeol anh thật qúa đáng mà hu..hu..hu - Yuna mếu máo than thở

_Thôi thôi cho xin đi, cô khác với Bella nhiều nên đừng đem ra so sánh, mà cớ gì cứ phải đích thân tôi đưa cô đi gặp nhóm y tế chứ? Bộ 2 người kia đưa đi không được sao? - ChanYeol chỉ vào 2 kẻ ngốc lăng đang ngu mặt ra nhìn kia (Au: Bella là Baekhyun ấy, nhớ hơm :">)

_Hức...hức...anh nói cái gì vậy, anh đường đường là nhóm trưởng mà nên anh phải lo cho thành viên trong nhóm chứ, với lại anh nhìn xem 2 cái mống kia èo uột thấy ghê, anh dám chắc là họ có khiêng nổi em không? - Yuna chỉ vào mình rồi hất mặt về phía 2 đứa tội nghiệp (Au: số nhọ cho 2 bé nam sinh vô tội của ta -_-!)

_Không thử sao biết họ èo uột, cô thật là khinh người quá đáng - ChanYeol khinh bỉ lắc đầu

_ChanYeol a~ bế em đi, ai za... hức hức đau sắp chết rồi này...hức..hức - Yuna nức nở ôm bụng kêu khóc

_Hừ, cô thật là phiền phức - ChanYeol bực mình đành cõng Yuna trên lưng để quay lại gặp nhóm y tế, trước khi đi không quên ngó lại phía sau và dặn dò 2 nam sinh kia phải đi thật chậm để chờ cục Đậu Mầm kia.

Và có 1 điều ChanYeol không hề biết đó chính là kẻ đang ở trên lưng cậu vừa nở 1 nụ cười hết sức quỷ dị
--------------Yuna's POV--------------

Cái tên nhóc Baekhyun kì thực nhìn mặt mũi rất quen thuộc đi, mình đã gặp cậu ta ở đâu nhỉ.....Baekhyun... Baekhee... A có khi nào cậu ta chính là anh em song sinh với con bé đáng ghét kia không??? Ừm rất có thể đi, nhìn đâu cũng thấy 2 người này rất giống nhau a, mà nhìn cái cách ChanYeol quan tâm cậu ta xem, y như sủng nịnh vậy..... Có thể kết luận cái thằng nhóc tên Baekhyun kia chính là mai mối con bé Baekhee cho ChanYeol....Để rồi xem ta xử ngươi thế nào nhé Baekhyun, có trách thì trách anh em ngươi dám quyến zũ chồng ta (Au: Thím ơi, anh em gì đây, là 1 người đó a~, có thì trách "chồng" thím mê zai đi ngar~)
-------------End Yuna's POV-------------

Sau khi vất vả đưa Yuna đến gặp nhóm y tế của trường ChanYeol mới để ý trên tay mình cầm 1 cái đèn pin và Yuna cũng cầm 1 cái, ChanYeol nghiêm mặt lại hỏi

_Lee Yuna, lúc nãy trong giỏ được phát có bao nhiêu cái đèn pin???

_A là có 2 cái đèn pin, anh 1 cái và em 1 cái đó - Yuna hớn hỗ trả lời

"Yuna cầm 1 cái đèn pin, mình cầm 1 cái...vậy còn Đậu Mầm...không có sao???" -ChanYeol thầm nghĩ, đột nhiên lông mày chợt nhíu chặt lại... Đậu Mầm... Baekhyun...phải rồi, Baekhyun đâu??? ChanYeol lập tức ngó quanh, trái phải trước sau gì đều không thấy, ChanYeol lập tức túm chặt cổ áo 2 nam sinh kia mà tra hỏi:

_Byun Baekhyun đâu???

_D....dạ....kh...không biết a~ - 1 nam sinh lắp bắp trả lời

_ CÁI GÌ??? Chả phải tôi đã dặn là 2 cậu phải đi thật chậm để đợi cậu ấy rồi cơ mà, tại sao không nghe lời vậy hả???? - ChanYeol gằng giọng trầm khàn của mình

_Tại.....tại vì...lúc nãy nhóm trưởng cõng bạn Yuna đi nhanh quá.... chúng tớ sợ theo không kịp sẽ.... bị lạc...cho nên...cho nên đi vội quá mà quên mất lời của cậu dặn...- Nam sinh còn lại lí nhí giải thích

_Các người.....cái lũ ích kỉ các người ...thật đáng thất vọng mà...thà rằng bản thân được an toàn mà không thèm nghĩ đến sự an nguy của người khác... Nếu như Byun Baekhyun có mệnh hệ gì dù chỉ là mất 1 sợi lông thì Park ChanYeol này sẽ bắt các người trả giá - ChanYeol khẽ rít lên, trong mắt đã sớm hằn lên tia máu đỏ giận dữ

Vừa lúc đó các nhóm khác ở trong rừng ùa ra, như gặp phải cứu tinh ChanYeol nhanh chóng bắt lấy từng người mà hỏi xem có ai bắt gặp Baekhyun không, nhưng kết quả nhận được đều là những cái lắc đầu vô vọng. Các nhóm đều từ trong rừng đi ra hết, các Nam Thần và Mĩ Thụ nhanh chóng phát hiện ra sự lo lắng trên khuôn mặt của ChanYeol, có dự cảm không lành Luhan lập tức chạy đến nắm tay ChanYeol và hỏi đủ điều

_ChanYeol a~ , đã xảy ra chuyện gì? Sao em có vẻ lo lắng thế????

_ Có 1 chút rắc rối.... Mà sau nhóm các hyung lại tập trung ra hết đây? Không phải tìm mật thư sao??? - ChanYeol cố gắng bình tĩnh

_À, tại trong rừng càng lúc càng tối không thể tiếp tục tìm mật thư được, lo cho sự an toàn của học sinh nên Hiệu trưởng cho hoãn trò chơi lớn lại, tập hợp tất cả học sinh lại chuẩn bị chơi lửa trại đó mà? Bộ nhóc không biết sao hử??? - Kris bình thản trả lời

Nghe xong câu trả lời của ông anh họ, ChanYeol cảm thấy trong đầu có vài tiếng "phựt" của dây thần kinh bị đứt thì phải, cậu lập tức nắm lấy bả vai của ông anh họ mình mà khẩn khoản hỏi

_Baekhyun? Mọi người có ai thấy Baekhyun ở trong rừng không? Có ai thấy Baekhyun không????

Sau câu hỏi của ChanYeol cả đám đều đồng loạt ngơ ra, chả hiểu cậu là đang đùa hay cố ý chọc cười mọi người nữa, Kris thấy thế liền đưa tay ra xoa xoa đầu của ChanYeol kèm theo vài câu xỉa xói góp vui:

_Hơ...cái thằng nhóc này bị mất trí à? Rõ ràng Baekhyun ở trong nhóm của em mà bây giờ lại hỏi nó ở đâu? Hôm nay chú em đùa chả vui gì cả

_Em không có đùa, nếu như mấy hyung cũng không gặp cậu ấy thì chắc chắn là Baekhyun đã đi lạc và vẫn còn ở trong rừng.... Em phải đi tìm Baekhyun đây - ChanYeol buông ra 1 câu chắc nịch và định chạy đi tìm

_ O.o CÁI GÌ? BAEKHYUB BỊ MẤT TÍCH SAO??? - Cả đám không hẹn mà đồng thanh lên tiếng

_Ừm - ChanYeol gật đầu khẳng định

_Tất cả bình tĩnh, ChanYeol em hãy kể lại đầu đuôi sự tình cho mọi người nghe đi, rồi chúng ta cùng nhau nghĩ cách giải quyết - Xiumin lên tiếng trấn an mọi người

_ Chuyện là vầy : từ lúc vào nhóm, Yuna cứ bám lấy em chả biết có phải vì thế hay không mà tự nhiên Baekhyun nổi cáu với em rồi ngoáy mông bỏ đi trước, vốn em định đi theo nhưng mà ngay lúc đó Yuna lăn ra kêu đau bụng mà sống chết cô bắt em phải cõng cô ta ra gặp nhóm y tế, vì là trưởng nhóm nên em không thể bỏ mặc cô ta được, mà trước khi đi em đã dặn 2 cái thằng ngố kia là phải đi thật chậm để chờ Baekhyun vì em nghĩ rằng cậu ta rất sợ tối nên đi 1 lúc sẽ thấy sợ rồi chạy theo nhưng mà...ai có ngờ đâu lại thành ra như vậy - ChanYeol hít 1 hơi rồi kể lể

_Trời đất ơi, Tửng ơi là Tửng, vậy sao không nói từ sớm hả? Em có biết Baekie là nữ hoàng mù đường không hả? Chỉ cần đi xa 2 mét là thằng bé lạc đường ngay đó - Luhan túm cổ áo ChanYeol mà tru tréo (Au: giống mà để cho con trai tuôi nói sớm quá, nó đang lo vđ~ rồi còn gặp thêm bà nữa đó bà Han =_=!)

Nghe Luhan nói đến đó thì hồn phách ChanYeol gần như thăng thiên, lập tức dựt lấy cái đèn pin trong tay Luhan, chỉ lắp bắp vài câu rồi phi thẳng vào rừng

_ Em đi tìm Baekhyunie đây, nếu sáng mai không thấy em với Baekhyun trở lại thì mấy người hãy nói với umma em là em yêu umma lắm (Au: Cái thằng bé to xác này, rõ là tưng tửng mà -_-!)

_Khoan đã đồ ngốc này, đợi hyung với, hyung cũng muốn đi tìm Baekie nữa- Luhan la lên định chạy theo ChanYeol

_Con Nai này, em mới là đồ ngốc đó,  1 Baekhyun đi lạc đang không biết ra sao giờ đến lượt em cũng đòi đi theo, chỉ tổ làm vướng chân của ChanYeol thôi - Kris kéo Luhan ôm lại trong lòng

_Nhưng mà tụi em lo cho Baekie lắm lắm - Cả nhóm Mĩ Thụ nức nở đồng thanh

_Aigoo~ ở đây có ai mà không lo lắng cơ chứ? Không chỉ có Baekie mà anh họ của em cũng ở trong đó, người lo lắng nhất là em với Kris hyung đây mà còn phải giữ bình tĩnh đây nè! - Hun down im lặng giờ mới lên tiếng

_TheHun nói phải, chúng ta phải bình tĩnh mới giải quyết được vấn đề - Kai thêm vào

_Sao chúng ta không báo với giáo viên để họ điều động người tìm kiếm Baekhyun giúp??? - D.O sụt sùi ý kiến

Cả đám rơi vào khoảng lặng....
1s

2s

3s

Được 1 lúc, thánh làm màu Kris búng tay một rồi phát biểu:

_Không cần làm ầm ĩ đến ban giám hiệu làm gì, dù sao nơi này cũng không có gì nguy hiểm, hơn nữa ChanYeol là đứa trẻ thông minh, nó biết phải làm gì mà, hyung tin chắc ChanYeol sẽ đem Baekie về an toàn. Ngày trước hyung, ChanYeol và Sehun bị ông nội đem đi huấn luyện ở trong rừng này rồi, cho nên ChanYeol rất thông thạo địa hình ở đây

_Ừm....mong là thế - Luhan vẫn khóc rả rích

Thế là nhóm Nam Thần phải khổ sở để an ủi nhóm Mĩ Thụ, tốn biết bao nhiêu khăn giấy, nước miếng để trấn an và làm cho họ nín khóc =_=! ( Au: Gái tính thế không biết °_°)

Lúc này ở trong rừng, Baekhyun sau khi hét lên giận hờn với ChanYeol thì cong mông đi 1 nước mà không thèm quay đầu lại nhìn lại, bởi Baekhyun ngạo kiều luôn biết rằng thế nào cái tên thê nô Chó Bự kia cũng sẽ đi theo cậu để năn nỉ làm hoà mà....Nhưng sao hôm nay lạ quá, Baekhyun đi nãy giờ chân cũng bắt đầu mỏi rồi sao vẫn chưa thấy tăm hơi của Chó Bự đâu, đến bước chân đi theo cũng không có a~. Tự nhiên 1 cơn gió lạnh thổi qua làm Baekhyun giật mình nhìn lên xung quanh......Oimeoi đây là đâu, sao tối hù vậy nè, đừng có hù dọa Baekhyun nha, Baekhyun sợ ma lắm đó ngar~. Sau 1 hồi ngó nghiêng xung quanh, Baekhyun chợt nhớ ra trước lúc xuất phát thầy phụ trách có dặn trên đường đi mỗi nhóm đều phải cột dây màu để đánh dấu đường đi phòng trường hợp đi lạc như Baekhyun đây còn biết đường trở về. Nghĩ là làm, Baekhyun đã đi ngược lại và cố gắng căng cặp mắt puppy của mình ra hết cỡ để tìm mấy sợi dây màu xanh của nhóm mình.......

Cơ mà đi mãi sao chả thấy có sợi dây nào hết a~, chân mỏi mắt mờ hết cả rồi.....hiu hiu hiu không lẽ ông trời thật tâm muốn trừng phạt Baekhyun a~. Đang cố mò mẫm đường đi bỗng nhiên Baekhyun bị hụt chân một cái ngã lăn quay ra đất.....Đau....rất đau ngar...Baekhyun cố gắng chống tay ngồi dậy nhưng "rắc", cậu lại ngã ra đất, chân trái đau không thể nhấc lên nổi, Bakhyun khổ sở đưa tay xuống xoa xoa chỗ đau, bỗng tay chạm phải cái vòng mà ChanYeol làm tặng cậu hôm về nhà cậu ấy....ChanYeol... Chó Bự...nghĩ đến Chó Bự là Baekhyun lại thấy vừa tức vừa giận (Au: Hơ hơ Thị Bún giận cái nồi ý, con zai ta tuy Tửng nhưng rất nhất kiến chung tình ngar~ )

_ Oa...oa...oa...Chó Bự a~ ChanYeol a~ cậu đang ở đâu mau mau đến cứu Baekhyun đi, Baekhyun sợ ma lắm, đến đón Baekhyun đi mà, Baekhyun biết sai rồi, Baekhyun sẽ không giận Chó Bự nữa đâu, ChanYeol a~ mau mau xuất hiện trước mặt Baekhyun đi mà hu...hu...hu..hu - Baekhyun khóc rống lên mặc kệ có ai nghe hay không

Cùng lúc đó ChanYeol cũng đang lao đi như điên trong rừng, vừa đi cậu vừa la hét tên của ai kia

_Baekhyun a~ Byun Baekhyun a~ Đậu Mầm a~ cậu đang ở chỗ nào lên tiếng đi chứ, Baekie a~ Chó Bự đến cứu cậu đây, cậu đang ở đâu????

Chạy mãi cũng không phải là cách hay vừa hao tốn nhiều sức lực vừa có thể sẽ không nghe thấy tiếng kêu cứu của Baekhyun, ChanYeol chuyển hướng đi chầm chậm lại, vừa hay đi ngang qua 1 bụi cây nghe loáng thoáng có tiếng rên rỉ nhỏ nhỏ, ChanYeol vểnh đôi tay yêu tinh Dobi lên để nghe cho rõ hơn tiếng rê rỉ nho nhỏ kia:

_Hức....hức...ChanYeol Chó Bự a~... hức...hức...mau đến cứu Baekhyun đi mà...hu...hu...hu...Baekhyun sợ lắm Chó Bự a~… hức....hức....Chó Bự a~ Baehyun đau lắm....hức...chân của Baekhyun đau lắm......

Khẽ rón rén đi lại, ChanYeol nhẹ nhàng tách bụi cây ra thì đập vào mắt là bộ dạng cực kì...cực kì đáng thương của ai kia, cục Đậu Mầm ngồi cuộn tròn lại 1 chỗ, tay ôm mắt cá chân miệng thì không ngừng rên rỉ tên của ChanYeol bằng cái giọng khàn đặc vì khóc quá nhiều kia.

Nhưng thay vì chạy ngay đến và ôm cục Đầu Mầm kia vào lòng mà dỗ dành thì ChanYeol lại nảy ra ý định muốn chọc ghẹo cục Đậu Mầm kia 1 tý nên ChanYeol cố ý lấy chân đá đá vào bụi cây làm cho nó lắc lư xào xạc

Đang ngồi khóc lóc rên la bỗng nhiên bụi cây trước mặt lắc lư điên cuồng, Baekhyun lập tức im bặt, đưa đôi mắt puppy ngấn nước lên dáo dác ngó quanh và.....

_Ai??? Là ai đó??? -Baekhyun hét lên

_......*im lặng* *xào xạc*

_Có ai ở đó không???? Ra mặt đi chứ

_......*im lặng* *tiếng bước chân*

_Oa...oa...oa...ông ma à....ông đừng có hù Baekhyun mà, Baekhyun sợ ma nhất trên đời a~…ông ma cũng đừng có bắt Baekhyun đi mà ... cũng đừng có ăn thịt Baekhyun, Baekhyun gầy lắm không có thịt đâu.....Baek ... Baekhyun ...sẽ cho ông ma hết chỗ nấm này a~… nấm này ăn ngon lắm àa - Baekhyun lắp bắp, run run đưa giỏ nấm ra trước mặt, mắt thì nhắm tịt lại (Au: Thị Bún nó ngây thơ °_°! Ma nào thích ăn nấm vầy =]]~ , cơ mà Thị Bún nói láo, ăn hết cả 1 tủ thịt bò Kobe vậy mà bảo là gầy, OMFG!)

Thấy bộ dạng này của Baekhyun, ChanYeol thật chỉ muốn vật cái con người kia ra mà ăn luôn (>_

_Nhưng ma không thích ăn nấm, ma chỉ cần có Baekhyun thôi!!! - ChanYeol nhẹ nhàng ngồi xuống và ôm con người đang co rúm như con cuốn chiếu kia vào lòng

_Yah! Con ma dê xồm kia, mau thả ta ra, thả ta ra.....oa...oa..oa..ChanYeol a~ con ma dê xồm muốn bắt cóc Baekhyun này - Bị ôm đột ngột, Baekhyun liền khua tay múa chân loạn xạ hòng thoát khỏi cái vòng tay kia

_Ngoan nào, đừng có vùng vẫy nữa, nếu không tớ bỏ đi để cho con ma thật bắt cậu đi đấy - ChanYeol cố gắng ôm chặt cái con người đang cố la hét vùng vẫy kia mà dịu dàng an ủi

_Hức...hức...là...là...ChanYeol hả? Không phải ma sao??? - Baekhyun thôi vặn vẹo, dụi dụi mắt để nhìn cho kĩ

_Phải phải a~ là tớ, Park ChanYeol đây, chứ không phải ma cỏ gì gì đó đâu, mà làm gì có con ma nào lại đẹp zai toả nắng như tớ chứ - Để chứng minh, ChanYeol cầm đèn pin rọi thẳng vào mặt mình (Au: cái hiệu ứng cầm đèn pin rọi từ dưới cằm lên rồi nở nụ cười zê zê đó, khi mất điện Au hay làm zậy lắm á, và hậu quả là ....haiz! )

_Aaaaaaaaaa....yêu tinh Dobi hiện hình.....không phải là ChanYeol - Baekhyun hoảng hốt cầm giỏ nấm cứ mặt của ChanYeol mà nện (Au: ờ! Hậu quả của việc chơi ngu là vậy á =.=!)
-----MỘT ĐÀN QUẠ BAY-----

Bị người đẹp vô tình mà nện liên tiếp cái giỏ đựng nấm vào mặt bảo sao không thốn, ChanYeol liền vứt cái đèn pin sang 1 bên mà đưa tay lên ôm mặt để bảo toàn nhan sắc, gì chứ appa và umma không cho được cái gì chỉ cho cái mặt Nam Thần khả ái và được cái "khoai" to thôi nên phải biết giữ gìn chứ. Phải cố gắng vừa che mặt vừa trấn áp cái con người đang đạp loạn xạ không biết trời trăng gì kia, mất 1 lúc sau ChanYeol mới túm được 2 tay của Baekhyun mà đưa lên đỉnh và đè ngửa Baekhyun ra đất rồi lên người của cậu ấy (Au: Ều, tư thế ám muội vồn :*> , đè ra rồi "phang" luôn chứ hả Chó Bự của mẹ /// ^///)

_Này! Cái cục Đậu Mầm thúi kia, mau mở mắt ra mà nhìn cho kĩ nè, tớ là ChanYeol, là PARK CHANYEOL siêu cấp đẹp trai đó chứ không phải là ma cỏ hay yêu tinh Dobi gì đó đâu. MAU MỞ MẮT RA - ChanYeol dí sát mặt mình vào mặt của Baekhyun mà gào lên để cảnh tỉnh ai kia và cũng để xả hết cái ức chế nãy giờ -_-# (Au: Ớ! Thế thôi á? Không "phang" Thị Bún của mẹ sao??? °_°!)

_Ưm...ưm....hing~ hing~ - Baekhyun từ từ mở mắt ra và đập ngay vào mắt là khuôn mặt zoom 100% của Chó Bự

1s

2s

3s

4s

5s

Đôi mắt puppy của Baekhyun vốn đã long lanh nay lại ngấn nước trông thập phần ủy khuất a~, chả nói gì Baekhyun ngay lập tức đưa tay lên ôm cổ ChanYeol kéo xuống và......... khóc rống lên, nước mắt cứ thế tuôn ra ướt hết cả 1 mảng áo hoodie của ChanYeol, hai người cứ thế duy trì cái tư thế kẻ nằm trên mở to mắt O.O vì shock và người nằm dưới thì tự nhiên khóc ngon lành +_+  (Au: tư thế hảo cẩu huyết a~ có triển vọng cho cảnh JAV của mẹ ngar~ * cười râm *), được 1 lúc thì...

_Đau......- Người nằm dưới khẽ rên rỉ

_Ớ ......hả???? - Kẻ nằm trên giật mình

_Cậu đè lên chân người ta....đau...quá đi...- Người nằm dưới ủy khuất

_Ôi....tớ xin lỗi tại....tại...cậu khóc nên tớ không biết a~ - Kẻ nằm trên bối rối /// ^ /// (Au: có liên quan ha? Sao không nói là do tớ đang phê cậu nên không biết đi, trẻ nhỏ nói dối là hư đó :*> )

_Vậy còn không mau đứng lên rồi đỡ người ta dậy đi, còn muốn nằm trên người tớ đến bao giờ nữa, sắp ngạt thở chết rồi đây - Baekhyun ngại ngùng đẩy đẩy ChanYeol ra

_À ừ nhỉ - ChanYeol vội vàng đứng ngay lên rồi đưa tay ra kéo Baekhyun dậy :" Tớ là muốn nằm trên cậu cả đời Đậu Mầm ngốc a~" - ChanYeol tự nói với bản thân mình (Au: Ai nói là ChanYeol Tửng hở??? Tửng mà biết nằm trên kia kìa :*> )

Nhưng do mắt cá chân lúc nãy bị ngã nên sưng to và đau buốt báo hại Baekhyun được ChanYeol đỡ đứng lên nhưng chân đau quá lại ngã nhào vào lòng của ChanYeol (Au: sướng ve, ai đọc đến đây mà GATO giống au thì cmt phát >"< )

_Baekhyun a~ cậu bị làm sao thế??? - ChanYeol lo lắng

_Ch....chân của...tớ....ChanYeol a~... Đau quá đi....hức...hức...có khi nào bị...bị tàn phế luôn hông??? - Baekhyun vừa mếu máo vừa chỉ xuống chân của mình

_Cái đồ ngốc này, chắc là bị trặc chân thôi làm sao mà tàn phế được chứ, nào lên lưng tớ cõng cậu, chúng ta phải ra khỏi đây - ChanYeol nói xong ngồi xuống đưa lưng ra ý bảo Baekhyun leo lên

Ngồi yên vị trên lưng của ChanYeol, Baekhyun mệt mỏi dựa đầu vào bờ vai to lớn và ấm áp của ChanYeol. Cả hai cùng yên lặng chả ai nói với ai câu nào, chợt ChanYeol lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt này

_Xin lỗi vì đã đến cứu cậu trễ, ở 1 mình chắc cậu sợ lắm đúng không???

_Ừm...... - Baekhyun kẽ gật đầu, dụi dụi mái tóc nâu gỗ mềm mại vào cổ của ChanYeol

Cuộc đối thoại chỉ vỏn vẹn có hai câu rồi lại im lặng, tự nhiên đang đi tiếp được vài bước đột nhiên ChanYeol đứng khựng lại, thấy thế Baekhyun liền ngẩng mặt lên ngơ ngác nhìn xung quanh rồi vỗ vỗ vai ChanYeol

_Nè sao đang đi tự nhiên dừng lại vậy???

_Baekhyun này! Chúng ta có 1 chút rắc rối nhỏ - ChanYeol khẽ thì thầm

_Cậu nói cái gì??? Rắc rối nhỏ là sao? Cậu thấy cái gì hả? Đừng có mà hù dọa tớ ngar~ - Baekhyun run cầm cập, tay bấu chặt vào vai của ChanYeol

_Tớ không muốn hù dọa cậu nữa đâu, lúc nãy bị ăn mấy giỏ nấm vào mặt là đã quá đủ rồi, chỉ....chỉ là...- ChanYeol ngập ngừng

_Chỉ là sao hả??? Cậu mau mau nói đi - Baekhyun sốt ruột mất kiên nhẫn

_Là....tớ quên mất đường ra rồi!!! - ChanYeol thở dài

_..........*Chợt vùi mình vào lặng câm*

_Đậu Mầm a~ sao thế, nói gì đi chứ - ChanYeol thấy người kia không nói gì làm cậu lo lắng hơn

_Yah! PARK CHANYEOL, giờ này mà cậu còn tâm trí để đùa sao? Cậu đùa chả vui gì hết a~, mau mau đưa tớ ra khỏi đây đi - Baekhyun hét toáng lên

_Tớ không đùa đâu Baekhyun, tớ nghiêm túc đấy, tớ bị mất phương hướng rồi - ChanYeol nghiêm giọng nói

_Oa...oa...oa...không biết đâu...cậu lừa tớ. Vậy lúc nãy cậu vào đây bằng đường nào thì đi ra bằng đường đó đi -Baekhyun dãy đành đạch như cá mắc cạn

_Trời tối quá nên tớ bị mất phương hướng rồi, lúc nãy do lo lắng cho cậu với lại tớ đi vội quá cũng không để ý đường đi và cũng quên đánh dấu đường mất rồi - ChanYeol buồn rầu thở hắt ra

_Hức...hức...sao nãy giờ cậu không nói sớm....hức....hức... - Baekhyun nức nở bóp cổ ChanYeol lắc qua lắc lại (Au: Chứ không phải ai kia làm cho Tửng nó quên đường sao?? Thị Bún "dịu dàng" thế bảo sao thằng Tửng nó không thích -_-||| )

_Ặc.....ặc....B...Baek....Hyun...đừng bóp...cổ tớ nữa....sắp ngặt....ngặt thở rồi....cậu muốn....tớ chết sớm để cậu làm bạn với.....ma thật đúng không??? - ChanYeol khổ sở xoay tới xoay lui hòng thoát khỏi móng vuốt của Baekhyun

Biết là mình kích động hơi thái quá nên Baekhyun thả lỏng tay ra và ngả đầu dựa vào vai ChanYeol, cậu vòng tay qua ôm cổ ChanYeol để giữ thăng bằng. Nghĩ kĩ lại cũng tại bản thân tính tình trẻ con tự nhiên giận hờn người ta, có phải là vợ hay bạn gái của người ta đâu mà giận dỗi cơ chứ. Nếu biết kềm chế bản thân một chút thì đã không xảy ra sự cố ngoài ý muốn này, sẽ không hại bản thân bị đau chân cũng sẽ không khiến Chó Bự phải khổ sở vào rừng tìm kiếm mình đến nỗi quên cả đường ra và giờ phải cong lưng cõng cái của nợ vô tích sự này đây.

ChanYeol thấy Baekhyun lại im lặng mà thở dài, cậu cũng đau lòng lắm chứ, ChanYeol đành lên tiếng bắt chuyện:

_Baekhyun a~, xin lỗi! Tớ lại làm cho cậu thất vọng nữa rồi có phải không? Nếu tớ cố gắng bình tĩnh suy nghĩ thấu đáo mọi việc trước khi làm thì đã không xảy ra chuyện ngớ ngẩn này, thật tình xin lỗi cậu nhiều |||^|||

_Cậu đừng tự trách bản thân...hức... hức...là do tớ...không..nghe lời nên...nên....hức..hức... Ít ra thì bây giờ đã có cậu làm bạn....và...tớ không sợ bị chết 1 mình... =_=!- Baekhyun lại tủi thân mà òa lên khóc

_Đừng khóc mà Baekhyun....tớ sẽ đau đấy - ChanYeol khẽ nói /// ^ ///

_Ưm....hức...hức...ưm - Baekhyun ngoan ngoãn gật đầu rồi lại vùi mặt lưng của ChanYeol

_Đậu Mầm này, phía trước mặt hình như có 1 hang động nhỏ thì phải, cậu nhìn xem có đúng không? - ChanYeol vừa nói vừa rọi đèn pin về phía trước

_Hả?...ừm đúng là có 1 cái hang thật, thì sao? Đừng nói là.....-Baekhyun ngước lên nhìn

_Phải, hay là chúng mình vào đó nghỉ ngơi đi, vừa có chỗ trú chân vừa không sợ bị lạnh nữa, ban đêm trong rừng lạnh lắm - ChanYeol quả quyết chắc nịch

_Nhưng...nhưng lỡ trong đó là hang sói hay hang gấu thì phải làm sao? - Baekhyun đắn đo (Au: ATSM hả thím, ta nói Thị Bún nó giàu trí tưởng bở =_= )

_ •_•||| Ngốc, không có đâu mà lo, đây là khu bảo tồn mà, đảm bảo an toàn tuyệt đối - ChanYeol cười khổ

Nói rồi không đợi Baekhyun đồng ý ChanYeol đã nhanh chân đi về phía cửa hang, nhẹ nhàng đặt Baekhyun ngồi xuống ChanYeol rọi đèn pin ra xung quanh, gom cành cây khô có trong hang và bắt đầu nhóm lửa đốt củi để sưởi ấm cho Baekhyun :*>

_Woa! Không ngờ cậu cũng giỏi thật, biết nhóm củi bằng đá lửa cơ đấy, thật bái phục a~  - Baekhyun tròn mắt khi thấy ChanYeol làm cho lửa cháy bùng cháy (Au: ChanYeol là phượng hoàng lửa mà lại, ngốc ngốc vậy mà nhiều tài lắm ngar Thị Bún :3 )

_Thấy sao? Thích tớ rồi đúng không? hắc hắc - ChanYeol lại híp mắt khoe răng =]]

_Xí, khen có 1 câu mà làm thấy ghê, ai thèm thích cậu hả Chó Bự , blè blè - Baekhyun bĩu môi vẻ khinh bỉ

Rồi chẳng ai nói vói câu nào, tự nhiên không khí trở nên vô cùng ngượng ngùng a~. Được vài phút, Baekhyun nhìn thấy giỏ nấm lúc chiều mình hái, liền búng tay 1 cái, hí hửng lựa nấm

_ChanYeol a~, đưa cho tớ 1 cành cây đi, tớ sẽ nướng nấm cho cậu ăn, nấm nướng ngon lắm đấy

_Ăn được sao? - ChanYeol ngây mặt ra hỏi

_Đúng là....đừng nói với tớ là từ bé đến giờ cậu chưa bao giờ ăn nấm nướng đấy nhé? Nghi lém àh - Baekhyun nheo mắt nhìn ai kia

_.....*gật đầu*

_Tuổi thơ bất hạnh! - Baekhyun phán 1 câu tỉnh queo rồi cho nấm lên nướng

_ °_________° /// ^ /// * đực mặt ra *

Trong lúc Baekhyun mải mê nướng nấm, ChanYeol bây giờ mới có thời gian nhìn ngắm kĩ cái con người vừa mới lúc nãy còn khóc rả rích, tự trách này nọ mà ngay lúc này thì lại hớn hở ngồi nướng nấm như chưa có chuyện gì xảy ra. Đáng yêu thật đấy! Bất chợt mắt ChanYeol dừng lại ở chỗ mắt cá chân đang sưng tấy lên của Baekhyun, tự nhiên trong tim lại nhói đau lên, ChanYeol rút ra trong túi áo 1 chiếc chăn tay, nhẹ nhấc cổ chân của Baekhyun lên rồi lấy khăn tay buộc hờ cái chỗ ấy lại, khi ChanYeol ngước mặt lên thì thấy Baekhyun đang đỏ mặt nhìn chằm chằm vào mình, 4 mắt nhìn nhau... ngại ngùng.

_N...nấm chín rồi, cậu ăn...ăn thử đi - Baekhyun đưa xâu nấm nướng ra trước mặt ChanYeol mà không dám nhìn thẳng vào cậu ấy

_À...ừ...thơm ghê - ChanYeol cũng đỏ mặt mà nhận lấy xâu nấm từ tay Baekhyun hít hà

*Lại im lặng* * Đỏ mặt* *Xấu hổ*

_Có ngon không??? - Baekhyun lên tiếng giải toả ngại ngùng

_Ngon lắm.....mà Baekhyun này, tớ có 1 thắc mắc muốn hỏi cậu - ChanYeol gãi đầu mắc cỡ

_Ừm, có thắc mắc gì cậu cứ hỏi đi

_Sao tự nhiên lúc chiều cậu lại nổi giận vậy? *nhìn chằm chằm*

_Ớ...có sao? Tự nhiên không nhớ gì vậy nè *ngó lơ* °__°

_Là do Yuna cứ bám lấy tớ nên làm cậu giận phải không? *vẫn nhìn chằm chằm*

_Ế....kh...không có nha *lắc đầu*

_Nói thật đi, là cậu đang ghen với Yuna phải hơm? Nghi lém a~ *cười gian*

_Yah! Đồ hâm, đã bảo là không có mà, ai thèm ghen với cái đồ Ngực To đó chứ *gào lên* /// ^ ///

_Thật hông?? Vậy nói lí do vì sao hồi chiều nổi giận với tớ đi *mặt chờ đợi*

_C....cái đó....lí...do... *ấp úng*

_Xem ra cậu không có lí do nào khác rồi đúng không? Vậy là quá rõ ràng rồi, chính là đang ghen với Yuna. Nói thật đi, thích tớ rồi đúng không??? *chọt chọt má Baekhyun*

_Tớ....*cứng họng* * ôm má* •__•

Chọc ghẹo cho Baekhyun ngượng ngùng khiến ChanYeol thấy rất thoải mái, cũng vui vui, mỗi lần Baekhyun xấu hổ thì mặt cậu sẽ đỏ ửng lên, 2 bầu má mũm mĩm phụng phịu, cá miệng nhỏ hồng hồng sẽ chu ra, nhìn đáng yêu lắm lắm.....Baekhyun đáng yêu....đáng yêu....yêu...... Nghĩ đến đây ChanYeol đặt 1 tay lên ngực trái, hít thở một hơi dài rồi làm hành động fighting để tự cổ vũ bản thân :" Ngay bây giờ, ngay tại đây, chỉ có riêng mình và Đậu Mầm nhỏ, phải tận dụng cơ hội này để nói rõ ràng tình cảm của mình và cậu ấy, Park ChanYeol cố lên, phải tự tin vào chính mình, chắc chắn sẽ nhổ được Đậu Mầm lâu năm mà, fighting!!!!"

_Ể, cậu làm cái vẹo gì thế??? - Baekhyun nhìn ChanYeol kiểu cực kì thị a~

_Á hả...hổng có gì hìhì mà Baekhyun nè, cậu....ừm......cậu đã để ý đến ai trong trường chưa??? Ý....ý....của tớ là hiện tại cậu có đang thích ai không? - ChanYeol ngập ngừng hỏi nhỏ

_Ừm, hiện tại bây....bây giờ sao? Tớ .... tớ....cũng không biết nữa - Baekhyun cúi đầu nhìn xuống chân, lí nhí trả lời

_Haiz....còn tớ thì tớ đang thích 1 người đấy cũng chính là mối tình đầu của tớ, cậu có muốn nghe tớ kể về người đó không???? - ChanYeol vui vẻ ra mặt

"Thịch"

"Thịch"

"Thịch"

Ngay khi câu nói vừa ra khỏi miệng của ChanYeol, Baekhyun cảm thấy tim mình như có chút gì đó nhói nhói, chút gì đó hụt hẫng :" ChanYeol vừa nói là cậu ấy đang thích 1 người, sao tim mình lại có chút gì đó tiếc nuối vậy nè, nhưng lại cảm thấy có chút hi vọng.....Tim à, mày bị bệnh rồi đúng không???" -Baekhyun khẽ thở dài

_Người đó như thế nào? Cậu kể đi, dù sao cũng đang chán đành nghe cậu kể chuyện vậy....à.... để tớ đoán nhé chắc người đó phải rất dễ thương, ngực tấn công mông phòng thủ, đúng loại cậu thích luôn, quá chuẩn - Thánh phán Byun mới xuất hiện

_ -_-||| *cụt hứng* Ai bảo cậu là tớ thích loại ấy??? - ChanYeol đen mặt lại gằn giọng hỏi

_Là Luhan tỷ tỷ bảo vậy, cả nhóm Mĩ Thụ ai cũng đồng tình hết mà - Baekhyun ngây thơ trả lời

_.......*tụt luôn cảm xúc*

Hiện tại sau câu trả lời ngây thơ và thành thật của Đậu Mầm nhỏ thì mặt của ChanYeol đang đen hơn cả đít nồi, trong lòng cậu thầm rủa xả :" Damn it! Nếu chuyện đại sự cả đời của ta không thành thì ta thề rằng ngày mai khi ta ra khỏi đây sẽ nói đám Nam Thần đem nhóm Mĩ Thụ các ngươi ra rape cho chết luôn, mà người nặng tội nhất chính là Xi Luhan- con Nai râm kia, Kris Đại Đế em hận con Nai già của hyung -_-# !"
5s lấy lại cảm xúc

_Nè nè con người kia, bảo kể chuyện mà sao lại ngồi đực mặt ra như thế, bị gì à - Baekhyun huơ huơ tay trước mặt của ChanYeol

_Ừ...hả....phải kể tiếp chứ. Người mà tớ thích cũng rất đáng yêu, nhỏ nhỏ mũm mĩm ôm rất vừa tay, tính tình trẻ con ngây thơ lại hay giận vu vơ, nhìn bề ngoài mỏng manh dễ vỡ nhưng thực rất đanh đá chua ngoa nhưng mà tớ thích...Ừm..người tớ thích rất sợ lạnh, thích ăn dâu tây, thịt bò Kobe, người tớ thích còn biết nấu ăn, rất là ngon đó. Người tớ thích rất nổi tiếng, có rất nhiều người muốn làm người yêu của cậu ấy, bảo vệ nâng niu cậu ấy và tớ là một trong số rất nhiều người ấy - ChanYeol nhắm mắt nói 1 hơi

_V...vậy tớ...tớ có biết người ấy không? Ý tớ là....là người ấy là ai vậy?  *mếu* *sắp khóc*

_Có *cười thầm*

_Là.....là kẻ nào...à không là ai thế, con trai hay gái? *mắt ngập nước*

_Người ấy là một công chúa....."đẹp trai"....và....cũng chính là bạn cùng phòng của tớ *mỉm cười*

_Hả???? Cậu đùa tớ *ngạc nhiên* *đỏ mặt*

_Tớ không đùa Baekhyun, người tớ thích chính là cậu, người làm cho tim tớ đập trật nhịp mỗi khi cười, làm tim tớ đau nhói mỗi khi khóc, làm cho tớ biết thế nào là giận, là ghen, là tức. Người tớ thích chính là cậu, Byun Baekhyun làm người yêu của tớ nhé !!! (Au: Chó Bự sến vãi vồn, nhưng mà mẹ thích :*> )

_.......*đứng hình* *đỏ mặt*

Trước lời tỏ tình đột ngột của ChanYeol, Baekhyun gần như hoá đá, tim thì đập loạn xạ ở trong lồng ngực, cảm thấy thật khó thở a~

_Này sao cậu không nói gì hết vậy, hay là cậu........ - ChanYeol sốt ruột, mồ hôi túa ra như tắm

_Cậu...cậu nói cậu thích tớ *chỉ chỉ vào mình*

_Đúng, tớ nói là tớ thích cậu *gật đầu lia lịa*

_Nhưng tớ......tớ không...có thích cậu *khóc*

_Hở O.O???? *tim vỡ*

_Tờ không thích cậu là vì...vì tớ đã yêu cậu mất rồi, tớ không biết từ bao giờ mà tình cảm tớ dành cho cậu quá nhiều, vượt qua cả giới hạn tình bạn, tớ thật sự rất bực mình khi Yuna hay bất cứ ai lảng vảng xung quanh ve vãn cậu, vậy....vậy...mà bây giờ cậu lại bảo là cậu thích tớ, nhưng vậy là không cân xứng a~ *khóc rống lên*

_Ơ.....*đóng băng*

_*thút thít* *nức nở*

_Đậu Mầm à, đừng có khóc mà, nín đi, thật......thật...ra thì tớ cũng rất rất là yêu cậu đi nhưng vì sợ nói ra cậu sẽ bị áp lực nên chỉ dám nói là thích cậu thôi *gãi đầu* *thỏ thẻ*

_Là tỏ tình sao??? *vẫn nức nở*

_Ừa là tỏ tình đó, cậu đồng ý không? *mắt puppy* *chờ đợi*

_Tỏ tình vụng về, không lãng mạn, 0đ rớt, không đồng ý  *hất mặt* *khinh bỉ*

_Mổ O.O, nó lại xem *ngơ ngác*

_Không đồng ý *quả quyết*

_Có

_Không

_Có

_Không

_Có

_Không

_Không

_Có *dính chưởng* /// ^ ///

_Hề hề hề vậy là đồng ý làm vợ tớ rồi nhé, cấm chối đấy, tớ có ghi âm cả rồi - ChanYeol đắc ý cười thoả mãn

_Ai đồng ý làm vợ cậu hồi nào hả? Người ta mới chỉ đồng ý làm người yêu cậu thôi nhá.....Ớ.... *dính chưởng tập 2* - Biết mình nói hớ nên Baekhyun liền im lặng, mặt tự giác hồng hồng rất xinh a~

Cả hai đã nói rõ tình cảm của mình cho đối phương biết nên bây giờ chả biết phải làm gì tiếp theo, đành im lặng mà lâu lâu lén lút nhìn đối phương 1 cái rồi lại đỏ mặt quay đi. Trời đã tối dần, sương đêm cũng đã rơi xuống khá dày, thấy Baekhyun ngồi co ro lại ChanYeol liền cởi áo hoodie bên ngoài ra, đưa tay kéo Baekhyun lại ngồi sát cạnh mình rồi choàng chiếc áo lên người của Baekhyun, cả hai đều bối rối, bất chợt eye contact, 4 mắt nhìn nhau và rồi.....

_Baekie này, tớ....tớ....muốn... *bối rối*

_Channie a~, tớ....um...um...um *chạm môi*

Không cần nói thêm gì, ChanYeol nhẹ nhàng áp môi mình vào môi của Baekhyun, cậu từ từ mút môi trên rồi môi dưới của Baekhyun, sau đó tách đôi hai cánh môi rồi đưa chiếc lưỡi ranh mãnh của cậu vào trong khuôn miệng nhỏ của Baekhyun từ từ khám phá hết mọi ngóc ngách, chiếc lưỡi của ChanYeol như con rắn khẽ trườn qua lại chỗ 2 chiếc răng nanh be bé của Baekhyun, rồi chiếc lưỡi của cậu nhanh chóng quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ rụt rè của Baekhyun và bắt đầu mút mát. Đây không phải lần đầu hai người chạm môi nhưng đây mới là nụ hôn đầu thật sự của cả hai, nụ hôn mà có sự chủ động từ hai phía, Baekhyun lúc đầu còn rụt rè nhưng chỉ một lúc là đã bắt kịp tiến độ hôn của ChanYeol và nhanh chóng đáp trả, ChanYeol đưa 1 tay ra sau gáy của Baekhyun ép sát mặt cậu ấy gần mặt mình để làm cho nụ hôn càng thêm sâu, tay còn lại cậu đưa xuống eo của Baekhyun để kéo Baekhyun vào sát người mình, Baekhyun cũng theo đà đó mà vòng tay ôm cổ ChanYeol, những ngón tay thon dài của cậu khẽ luồn vào từng lọn tóc của ChanYeol mà đùa nghịch, từ cổ họng của Baekhyun phát ra những tiếng rên "Ưm" "ưm" đầy thoả mãn và ma mị. Cả hai cùng đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào và chỉ lưu luyến tách ra khi 2 buồng phổi gào thét đòi oxi kéo theo đó là một sợi chỉ bạc nối liền hai bờ môi. Khi cả hai tách ra khỏi nụ hôn thì nhìn lại cái tư thế của cả 2 người thật không trong soáng là mấy, ChanYeol ngồi ngửa ra sau dựa lưng vào vách hang đá, cái tay lúc nãy đỡ gáy Baekhyun thì hiện tại đang đặt ở lưng của Baekhyun nhưng mà là ở bên trong áo, còn cái tay kia thì đang yên vị ở cặp mông tròn nộn nộn đầy đặn của Baekhyun, còn Baekhyun thì chả biết từ lúc nào đang ngồi như bà chúa ở trên người của ChanYeol (Au:  Đệt, Thị Bún a~ sao lại dại trai thế kia °__°, Tửng nó mà lên cơn nghiện thì nó rape cho chết nghe chưa con :*> )

_Này, tay đang để ở đâu thế? Lành không muốn mà lại muốn què sao??? *liếc liếc*

_Tại phê quá mà nên quen tay *bóp bóp*

_Bỏ - ra - ngay - lập - tức !!!*nghiến răng*

_Hì hì hì mình tiếp tục chứ em yêu *bóp thêm vài phát*

_K....không....um...um....um...um *ngậm họng*

Cả hai vẫn giữ nguyên cái tư thế ám muội đó mà tiếp tục hôn nhau, ChanYeol lại kéo sát mặt Baekhyun lại, nhấn chìm cậu ấy trong nụ hôn kiểu Pháp bá đạo của mình ( Au: Đúng là mặt dày bá đạo lưu manh công mà ~ ) . Nụ hôn ngọt như kẹo đường của cả hai đã phải luyến tiếc chấm dứt khi Baekhyun thở phì phò cố hít không khi sau khi bị ChanYeol nhấn chìm trong nụ kiểu Pháp bá đạo kia rồi từ từ mắt cậu cứ thế híp lại sau đó là ngủ ngon lành trên lồng ngực của ChanYeol, nhìn người nhỏ bé chui rúc tìm hơi ấm trong lòng mình ChanYeol không nhịn được mà véo nhẹ vào cái má phúng phíng hồng hồng của ai kia. Thật hạnh phúc khi có cậu ở bên, được ôm cậu, hôn cậu, bảo vệ và nâng niu cậu, tớ biết rằng tớ còn nhiều sai sót nhưng tớ nhất định sẽ đem lại hạnh phúc và nụ cười cho cậu suốt đời, chỉ mình cậu thôi Byun Baekhyun!!!!

_Tớ yêu cậu, Đậu Mầm nhỏ a~

Không biết người đang ngủ trong lòng có nghe thấy không, chỉ biết rằng trên khoé môi người đó khẽ kéo lên thành một đường cong và bàn tay nhỏ bé càng ôm chặt hơn người vừa nói kia!!!!

--------------End Chap 11_Part 2----------
E hèm......Au lại xuất hiện ruồi đây~!!!
Trước tiên cho Au thory bạn mà Au hứa tặng chap lần trước nha, thật sự là Au không tìm thấy nick của bạn nên Au không tag vào được, một lần nữa Au xin lỗi *cúi đầu*

Au có một thông báo nhỏ là sắp tới au sẽ rất là bận a~, vì thế nếu như au có up chap sau chậm trễ hay lâu thì mong các bạn thông cảm cho au nhé, hứa là không để các bạn thành hưu cao cổ đâu á
P/s: Vẫn có người đọc chùa, không vote thì cũng cmt góp ý chớ, sao nỡ vô tỳnh lướt qua nhau như vậy hở?? :(((  Bị buồn nặng *cắn gối*
Chộ ôi, chắc Au chớ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro