3 chương cuối ( 42+43+44 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAPPY BIRTHDAY PARK CHANYEOL -
CHÀNG TRAI MANG SỐ 61 <3

Hôm nay up đúng 10h để trùng với 12h bên Hàn Quốc bước qua ngày sinh nhật của Dôn biến thái :)))

3 chương cùng lúc..... :< 3 chương cuối, buồn ghê....

-----------------------------------------------------------
Chương 42

"Đau."

Anh ta nhẹ nhàng hôn lên dương vật đã mềm nhũn của tôi, ngón tay cắm ở trong huyệt bắt đầu ra vào, cũng không yên phận mà gập lại, ấn lên nội bích mềm mại, tôi mẫn cảm mà co rút, trong cơ thể có loại cảm giác tê ngứa.

"Có cảm giác?" Anh ta lại đảo loạn một hồi rồi rút ngón tay ra, kéo quần lót trong bộ đồ ngủ xuống, lộ ra dương vật cực lớn kia của anh ta.

Lúc trước cũng chưa thật sự nhìn kỹ, bảo bối của anh ta hình dạng rất được, màu đỏ sậm làm nổi bật nhiệt tình của nó, chiều dài cùng độ lớn so với thứ đã rất được của tôi còn to lớn hơn. ( ==" )

Tóm lại, chính là thứ này mỗi lần đều làm cho tôi thống khổ, tôi lập tức sợ hãi lùi về phía sau, khẩn trương nhìn anh ta.

"Không phải là anh muốn trực tiếp cắm vào đây chứ? Tôi cảnh cáo anh, nếu anh dám cắm vào, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh."

Anh ta trầm ngâm nhìn tôi một lát, chẳng ừ hử gì cả chỉ nói: "Như vậy đích xác sẽ làm em bị thương, vì sao đã chơi nhiều lần như vậy mà vẫn chặt là thế nào?" Thấy anh ta nhăn mày có vẻ tức giận, tôi tức quá tung chân đá về phía anh ta.

Anh ta lại nhanh nhẹn bắt lấy mắt cá chân của tôi, sau đó cư nhiên khiêng tôi lên vai, xuống giường ra khỏi phòng.

"Này, anh muốn đi đâu!" Đột nhiên bị người khác khiêng lên vai, tôi lại càng kinh hoảng, chẳng lẽ anh ta lại muốn đánh dã chiến sao?

Anh ta không trả lời tôi, khiêng tôi đi thẳng qua hành lang dài, tiến vào phòng bếp, rồi mới thả tôi xuống bàn cơm.

"Đạo cụ lần trước đều đã dùng qua, hôm nay chúng ta chơi thứ mới mẻ hơn đi." Anh ta cười dịu dàng, mở tủ lạnh lấy ra một giỏ hoa quả, đặt lên bàn cơm.

"Anh...anh muốn làm gì!" Nhìn rổ hoa quả tươi mọng đủ loại đặt ở đó, tôi bỗng có dự cảm không lành.

"Yên tâm, chơi vui lắm." Nói rồi anh ta thò tay vào giỏ hoa quả chọn lựa, cầm lấy quả dưa chuột thô to nhất, rồi mới trét lên đó một đống tương bột. "Trước hết thử cái này xem."

Trước khi tôi kịp phản ứng, anh ta đã giơ cao đùi phải của tôi lên, trực tiếp cắm dưa chuột vào hậu huyệt của tôi, nơi mới hơi được khuếch trương đột nhiên bị cắm dị vật, làm cho tôi sợ hãi hét lên.

May mắn dưa chuột có lớn cũng không bằng ai, nhiều lắm chỉ bằng độ lớn của ba ngón tay, hơn nữa nhờ tương bột bôi trơn, nên không làm tôi cảm thấy đau đớn.

"Ngay cả dưa chuột cũng có cảm giác như thế sao?" Anh ta nói xong liền bắt đầu đưa đẩy quả dưa chuột, tương bột màu trắng làm cho rãnh mông tôi trở nên dính nhớp, mỗi một lần đâm vào đều phát ra tiếng vang.

Khác với ngón tay xâm phạm, trên dưa chuột có những hạt nho nhỏ, cũng lớn hơn nhiều so với ngón tay, anh ta chuyển động dưa chuột chậm chạp giống như đang thăm dò gì đó, điều này làm tôi khó chịu vặn vẹo phần eo, một chân bị nâng lên, hậu huyệt thì bị đùa bỡn, thật sự rất xấu hổ, hơn nữa anh ta còn lộ ra vẻ mặt hứng thú nhìn chằm chằm vào chỗ tư mật của tôi, càng làm toàn thân tôi trở nên nóng bừng.

"Thật đáng yêu, cái miệng nhỏ nhắn của em cắn chặt lấy nó không thả, hết co lại giãn, như thế thoải mái không?" Nói xong anh ta dùng sức đâm thật mạnh dưa chuột vào trong huyệt tôi, mỗi một nơi trong tiểu huyệt đều bị hung hăng ma xát, từng đợt khoái cảm không gì sánh được theo đó mà dần lan rộng, tôi không khỏi cong gập người lại.

"A!"

"Em thật sự rất mẫn cảm, chơi cái khác đi." Cảm giác dưa chuột đột nhiên bị rút ra làm tôi có hơi thất vọng, đôi mắt mơ màng nhìn anh ta bỏ qua dưa chuột, cầm lấy một chùm nho.

Anh ta khẽ cười vươn lưỡi ra liếm trùm nho trên tay, rồi mới giật một quả, nhét vào trong hậu huyệt của tôi.

"Anh!" Tôi kinh ngạc nhìn anh ta, hậu huyệt dễ dàng nuốt quả nho vào, theo đó cũng ngậm luôn cả đầu ngón tay của anh ta.

"Sao vậy? Ngại quả nho quá nhỏ sao? Hết cách rồi, tôi chỉ có nho, hôm nào mua thứ khác đến đút cho em."

"Đút em cái đầu nhà anh, tôi không phải ý này - đừng nhét vào nữa!" Hậu huyệt lại đột nhiên bị bỏ vào mấy quả nho nữa, tôi xấu hổ la lớn, ngược lại làm cho hậu huyệt đột nhiên co rút, lại càng nuốt quả nho vào sâu hơn.

"Nhưng mà nhìn em có vẻ rất thích mà, lần này nhét mười quả mới đầy, có tiến bộ." Anh ta cười rồi vỗ vỗ cánh mông tôi, tiếp theo cầm một quả chuối. "Thuận tiện cũng ăn luôn cái này nhé?"

"Không! Cái đồ biến thái nhà anh, buông..." tôi sợ tới mức cuống quít lùi về phía sau, lại bị anh ta túm mắt cá chân lôi về cạnh bàn, lần thứ hai nâng đùi của tôi lên, đem quả chuối tiêu to tròn đâm vào hậu huyệt đã nhét đầy quả nho của tôi.

Cảm giác những quả nho tròn trong cơ thể bị đẩy vào càng sâu, thân thể tôi trở nên run rẩy, bụng có cảm giác chướng chướng quỷ dị.

"Thế này không phải đã nuốt vào sao? Còn cắn chặt nữa chứ, nhóc con nói một đằng làm một nẻo kia." Lời nói trêu đùa truyền đến, phân thân không biết hoàn toàn đứng thẳng từ khi nào bị anh ta búng một cái, tôi cảm thấy hốc mắt nóng lên, loại cảm giác vô lực bị người khác đùa bỡn này, làm cho tôi nghĩ đến tình trạng bị trói trước đây.

"Có chuyện gì vậy?" Khi tôi nhịn không được mà nước mắt tràn mi, anh ta dừng động tác ra vào quả chuối, thương tiếc vuốt nhẹ luôn mặt tôi, đầu lưỡi vươn ra liếm đi nước mắt của tôi.

"Anh còn hỏi, tôi đã nói tôi không muốn rồi." thấy anh ta đột nhiên dịu dàng trở lại, làm cho tôi càng không nhịn được mà bật khóc nức nở, đáng chết, tôi cư nhiên luôn khóc ở trước mặt người đàn ông này.

"Xin lỗi, anh không muốn làm em khóc." Anh ta khẽ hôn lên mặt tôi, bàn tay lạnh lẽo tìm được hạ thân của tôi móc chuối cùng nho ra, cho đến khi trong cơ thể tôi không còn thứ gì nữa mới rút ngón tay về, sau đó mới chậm rãi ôm lấy tôi để tôi ngồi ở cạnh bàn.

Bởi vì được anh ta an ủi, tôi nhanh chóng ngừng khóc, đôi mắt sưng đỏ im lặng nhìn anh ta, anh ta vẫn là bộ dáng dịu dàng như ban ngày kia, tay trái nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của tôi.

"Ngoan, không khóc, ăn khuya chút nào." Khi tôi đang muốn mở miệng bảo anh ta cởi trói cho tôi thì đột nhiên anh ta lên tiếng, rồi mới cầm một quả nho dính đầy chất lỏng màu trắng, vươn đầu lưỡi liếm hai cái rồi bỏ vào miệng.

Tôi trợn trừng mắt nhìn. "Sao anh lại bẩn như vậy, không được ăn." Tôi vội vàng muốn đá đống nho đặt trên bàn xuống đất, lại bị anh ta xoay người đặt ở trên bàn.

"Không bẩn, rất ngọt, đều là hương vị của em." Anh ta dán sát ở bên tai tôi khẽ nói, tiếng nhai nuốt truyền vào trong tai làm cho cả người tôi nóng toát cả mồ hôi.

"Em thật sự rất đáng yêu, anh chờ không kịp rồi, đã có thể rồi chứ?" Sức nặng trên lưng đột nhiên rời đi, phần eo của tôi bị nhấc cao lên, hai chân bị kéo sang hai bên, giờ phút này tôi quỳ sấp ở trên bàn, hoàn toàn bại lộ trước mặt anh ta.

Đột nhiên một thứ to lớn cứng ngắc để lên miệng lỗ nhỏ của tôi, ở lối vào nhẹ nhàng chậm rãi ma xát, hơi đâm vào một chút, khuếch trương huyệt khẩu vẫn nhắm chặt như cũ của tôi.

"Thả lỏng, bằng không em sẽ bị thương." Anh ta nói rồi vỗ vỗ lên mông tôi, vươn tay xoa nắn dương vật của tôi, khi tôi do kích thích phía trước mà nhũn người xuống, vật cứng nóng chảy cắm thật mạnh vào tiểu huyệt của tôi, tôi bị đâm mạnh đến lao người về phía trước, hai chân thiếu chút nữa không chống được.

"A!" Nội bích mẫn cảm bị hung hăng ma xát, làm cho tôi đột nhiên co rút lại.

"Em co chặt như vậy anh không động được, thả lỏng một chút." Cánh mông bị anh ta banh ra thật mạnh, thứ thô to cắm trong huyệt đâm vào càng sâu, tôi không nhịn được phát ra tiếng nức nở, theo phản xạ lại càng ngậm chặt anh ta, cảm giác rõ ràng nhịp đập mãnh liệt trên thằng nhỏ nóng bỏng của anh ta, khác hẳn với mấy lần bị bắt buộc lúc trước, lần này tôi hoàn toàn rõ ràng đang làm tình với anh ta, rõ ràng không thích bị đâm, nhưng thân thể cũng rất thích được anh ta tiến vào, tôi gần như bật khóc lần thứ hai..

Chương 43

Không đợi tôi thích ứng với xâm lấn của anh ta, côn thịt ở phía sau đã bắt đầu thúc vào mãnh liệt, mỗi một lần đều gần như rút ra hoàn toàn, rồi lại hung hăng đâm thẳng vào chỗ sâu trong cơ thể tôi, thân thể không tự chủ được khẽ lay động, hai tay tôi bị trói, cảm giác không thể làm chủ được hành động lại làm cho tôi càng hưng phấn hơn, sau một lần dùng sức thúc vào của anh ta, tôi liền gào lên bắn tinh.

"Thật không ngoan, sao có thể tự mình thoải mái trước như vậy?" Anh ta dùng tay sờ sờ tiểu Bạch đã nhũn xuống của tôi, bị anh ta cố ý xoa bóp thằng nhỏ của tôi lại đứng thẳng lần nữa, sau đó anh ta liền cởi quần lót buộc ngoài miệng của tôi, đổi lại cột vào gốc phân thân của tôi.

"Như vậy em sẽ không trộm bắn nữa." Anh ta vừa lòng búng lên dương vật bị buộc chặt đến căng đau của tôi, hai tay giữ chặt phần eo của tôi tiếp tục bắt đầu ra vào.

"A, đừng... Cởi ra... Ô..." Theo đâm chọc kịch liệt ở phía sau, khoái cảm không ngừng trào lên, tôi nhanh chóng có dục vọng muốn bắn tinh, nhưng lại bởi vì bị trói chặt mà không thể phóng thích, điều này làm tôi khó chịu liên tục giãy giụa phần eo.

"Không được nha, em phải đợi cùng anh mới được." Nói xong anh ta đột nhiên lật người tôi lại, dương vật thô to vẫn chôn sâu ở trong thân thể tôi ma xát vào nội bích mềm mại làm cho tôi không khỏi liên tục rên rỉ.

Tiếp đó anh ta kéo cơ thể của tôi, làm cho hai chân của tôi tự nhiên kẹp lấy vòng eo của anh ta. "Đổi nơi khác đi." Sau đó anh ta cứ ôm tôi như vậy đi ra khỏi phòng bếp, dương vật nóng bỏng theo di chuyển ra vào khi sâu khi cạn vào hậu huyệt của tôi, khoái cảm kỳ dị này làm cho tôi nhũn cả người, nếu không phải anh ta ôm tôi thì tôi đã sớm trượt xuống đất rồi.

Khi cả người tôi như nhũn ra tựa vào vai anh ta, chỉ thấy anh ta đi ra hành lang dài, đi qua phòng khách, kéo cánh cửa sổ sát đất trơn bóng bước ra ban công, tôi giật mình ngẩng đầu, không phải là anh ta muốn...

"Ở đây không khí tươi mát hơn, lúc làm sẽ có một loại tư vị khác." Anh ta cười khẽ hôn lên môi của tôi, cởi caravat đang trói chặt hai tay của tôi, hơi rút ra dương vật nóng bỏng rồi xoay người tôi lại, để cho hai tay tôi chống lên lan can ở ban công, rồi mới một lần nữa tiến vào tôi.

"Ưm a... Đừng ở đây... ô..." Hai tay nắm chặt lan can, tôi xấu hổ muốn bật khóc, cắn răng sống chết nhịn xuống tiếng rên rỉ, giờ phút này tôi đang đối mặt với con đường mà mình vẫn đi qua mỗi ngày, đây chỉ là lầu ba, người ở dưới chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể dễ dàng nhìn thấy tôi, hộ gia đình ở đối diện cũng có thể trực tiếp nhìn qua, không khác gì với việc làm ở trên đường lớn.

"Nơi này tốt lắm nha, anh phát hiện làm ở bên ngoài em sẽ đặc biệt có cảm giác đấy." Anh ta cười khẽ dùng sức thúc vào một cái, dương vật thô to càng xâm nhập vào tôi sâu hơn, tôi không khỏi bật khóc thành tiếng, không ngừng lắc lắc đầu, hai chân đã sớm không còn sức để đứng nữa, toàn bộ đều dựa vào chống đỡ từ chỗ kết hợp mới không ngồi phịch xuống đất.

"Đừng như vậy, sẽ bị người ta nhìn thấy đấy." Anh ta không hề để ý đến lời nói của tôi, ngược lại kéo đùi phải của tôi gác lên lan can, làn da trần trụi hoàn toàn bại lộ trong không khí lạnh lẽo nửa đêm nhẹ nhàng run rẩy, lại cảm giác thân thể càng thêm khô nóng, tham lam ngậm chặt dương vật thô to.

Anh ta vươn tay bóp chặt hai cánh mông của tôi, dùng sức banh ra, làm cho dương vật cực lớn kia thuận lợi đâm vào chỗ trước nay chưa từng tới, nghiền nát vào điểm mẫn cảm nhất của tôi.

"Rất thoải mái đúng không? Em thích như vậy không phải sao? Nhìn em này, cắn chặt lấy anh, còn luyến tiếc không muốn anh rút ra nữa."

Một đợt đâm chọc mang theo tiếng nước, còn có tiếng vang bạch bạch khi thân thể va chạm vào nhau, ở trong không gian yên tĩnh càng thêm vang dội, tôi mệt mỏi dựa vào người đàn ông ở phía sau, nâng tay che mặt, giả làm đà điểu thả mình chìm sâu vào trong thế giới tình dục này.

Chúng tôi điên cuồng làm tình ngay ở ban công, tôi bị anh ta kéo qua kéo lại thay đổi mấy tư thế, mãi cho đến khi trời tờ mờ sáng, anh ta mới ôm tôi vào phòng tắm, khi tắm lại làm tôi một lần nữa, làm cho tôi mệt đến mức ngất xỉu luôn... ( dâm loạn :v, Xán Xán biến thái, mốt cắt cái đó cho khỏi làm loạn :]] )

===============

"Cho nên, anh ấy là anh lớn năm đó?" Lộc Hàm ngồi trên sô pha, trợn tròn đôi mắt đầy tò mò, nhìn chằm chằm vào anh lớn đã lâu không gặp - Phác Xán Liệt.

"Đúng là anh ta!" Tôi hung tợn trừng cái thằng cha dụ dỗ bé trai nhà người ta đang dịu dàng cười nhẹ kia, bây giờ còn giả bộ đứng đắn, đêm qua không biết làm cho tôi thảm đến mức nào, hại thắt lưng tôi bây giờ vẫn còn đau nhức.

Diệp Hàn ngồi bên cạnh Lộc Hàm, hai mắt tỏa sáng nhìn thẳng vào anh ta, không khỏi làm tôi cảm thấy có hơi nghi hoặc, bình thường thứ làm cho nó cảm thấy hứng thú, ngoài thứ kia thì không còn gì nữa, chẳng lẽ...

"Anh làm ở đâu? Chức vị gì? Một năm thu nhập bao nhiêu?" Chỉ thấy Diệp Hàn hỏi một tràng như mẹ vợ đang điều tra con rể, tôi không khỏi đảo mắt, quả nhiên làm cho nó hứng thú ngoài tiền thì không còn gì nữa.

Phác Xán Liệt mỉm cười, dịu dàng nhìn Diệp Hàn, gật đầu nói: "Anh làm ở tập đoàn WS, chức vụ là trợ lý hành chính, thu nhập một năm không nhất định, hàng năm anh còn được chia 10% lợi nhuận công ty."

Tôi có nghe nhưng không hiểu giải thích của anh ta, nhưng Diệp Hàn lập tức mở to hai mắt, thay ngay khuôn mặt mẹ kế ban đầu, lộ ra khuôn mặt tươi cười ngọt ngào. "Anh lớn yên tâm, em hoàn toàn không ngại anh lấy anh hai đâu."

Nghe thấy nó nói như vậy, tôi thiếu chút nữa thì hộc máu. "Lấy cái đầu em ý, anh không có ý định kết hôn với anh ta, mà nếu như thật sự phải kết, thì cũng chỉ có thể là anh lấy anh ta, hiểu không?"

Tôi hung tợn nói với hai đứa em trai gái ngồi ở sô pha đối diện, Lộc Hàm tỏ vẻ hiểu dùng sức gật đầu, Diệp Hàn thì lại bĩu môi khinh thường.

"Làm chồng phải phụ trách nuôi sống gia đình, chờ anh kiếm được nhiều tiền hơn anh ấy thì hãy làm chồng."

Ngón tay mềm mại chỉ về phía thằng cha vẫn đang trầm tĩnh mỉm cười ở bên cạnh, tôi quay đầu nhìn về phía anh ta, thấp giọng hỏi: "Tiền lương một tháng của anh là bao nhiêu?"

"Ừm, trừ đi mười hai tháng, thì tầm..." Anh ta ra vẻ thần bí dán sát vào tai tôi thấp giọng nói vài chữ, tôi nghe được lập tức trợn trừng hai mắt.

"Mẹ kiếp! Tiền lương của anh sao lại nhiều như thế? Chia cho tôi một ít."

Anh ta bật cười nhìn bàn tay đang vươn ra của tôi, yên lặng lấy ví rút ra một thẻ ATM. "Đưa em dùng trước cái này, hôm nào anh sẽ làm cho em thẻ khác, không giới hạn, cho em tùy tiện rút."

Nắm chiếc thẻ ATM hơi mỏng trong tay, tôi không khỏi chu mỏ huýt sáo một cái, cư nhiên không giới hạn, thật sự lời rồi. "Nhưng mà bình thường tôi cũng không tiêu gì nhiều tiền, dùng tiền mặt thì tiện hơn, muốn mua thứ gì đắt đỏ thì gọi anh mua cho tôi là được rồi."

Trả thẻ ATM lại cho anh ta, tôi tiếp tục chìa tay về phía anh ta.

Anh ta cưng chiều sờ sờ đầu tôi, đổi lại rút từ trong ví ra một tập tiền mặt rất dày. "Ở đây có khoảng bảy triệu, nếu không đủ thì bảo anh đưa tiếp."

Thấy thế, Lộc Hàm đã sớm ngây dại lộ ra vẻ mặt khó tin, còn Diệp Hàn thì gật gật đầu, thấp giọng nói: "Đây mới là đàn ông đích thực."

Tôi tự nhiên là không hề khách khí nhận lấy, nhét một tập tiền mệnh giá lớn vào túi, trong lòng cực kỳ vui mừng có thể tùy ý mua máy game, ai biết giây tiếp theo anh ta liền dán vào tai tôi khẽ nói: "Làm một lần một vạn, em cầm năm vạn, cho nên hôm nay làm bảy lần đi." ( câu này.....)

Nghe vậy, tôi liền vội vàng muốn lấy tiền ra trả cho anh ta, ai ngờ lại bị anh ta giữ tay lại. "Tiền đã cho đi thì không thể trả lại, đêm nay rửa sạch mông chờ anh đi." Nói xong còn cố ý cắn vành tai tôi một cái.

Đối mặt với động tác thân mật đột nhiên của anh ta, Lộc Hàm ở đối diện đã sớm đỏ bừng mặt, mà Diệp Hàn thì lại cúi đầu xem tạp chí, cố gắng làm một người trong suốt..

Ta: Tên này hết thuốc chữa :))

Chương 44 (final) :(((

"Khụ! Tôi nói này anh bạn, xin hỏi anh cùng Bạch nhi nhà chúng tôi đã phát triển đến mức nào rồi?" Lão ba ngồi ở một bên bị bỏ quên thật lâu đột nhiên mở miệng, tôi lập tức đẩy cái tên dính ở trên người tôi giống như kẹo cao su ra, lùi đến chỗ xa nhất trên sô pha.

Phác Xán Liệt thì lại nháy mắt trở lại thành người thanh niên thời đại mới phong độ tao nhã, khí chất xuất chúng, điều chỉnh kính mắt gọng vuông hơi chảy xuống, quay đầu lễ phép nói với lão ba: "Con cùng lệnh công tử đã sớm hứa hẹn chung sống cả đời, hy vọng cha vợ có thể thành toàn cho chúng con."

Tôi lại trợn trắng mắt lần nữa, sao lại có người như thế chứ, cư nhiên mở miệng đã gọi cha vợ, thật sự da mặt quá dày.

"Thì ra là thế." Lần này mở miệng chính là lão mẹ, nụ cười khéo léo, cảm giác như là một người mẹ hiền hoàn mỹ, trên thực tế lại không hề biết giặt quần áo nấu cơm. Lão mẹ nghe vậy gật gật đầu, rồi nói tiếp: "Hai đứa đã thề non hẹn biển, thân là trưởng bối chúng ta cũng tương đối tiến bộ, không biết vấn đề sính lễ..."

Không đợi lão mẹ nói xong, tôi lập tức lên tiếng cắt ngang. "Sính lễ cái gì chứ, vừa rồi con nói gì mẹ không hề nghe thấy sao? Cho dù muốn kết hôn, cũng là con lấy anh ta mẹ hiểu không!"

Thấy Phác Xán Liệt chỉ dịu dàng mỉm cười nhìn tôi chứ không hề lên tiếng phản bác, lão mẹ gật đầu tỏ vẻ hiểu biết. "Như vậy liên quan đến đồ cưới..."

Tôi thật sự nghe không nổi nữa, đang muốn mở miệng gào lên thì tay lại bị người đè lại, ngẩng đầu nhìn thấy anh ta lắc đầu trấn an tôi, tôi dứt khoát im miệng. Anh ta đã muốn coi tiền như rác thì kệ anh ta đi, dù sao anh ta kiếm nhiều tiền như thế bị các cụ bóc lột vài lần cũng sẽ không đau.

Tôi chịu không nổi nữa lập tức đứng lên, kéo Lộc Hàm vẫn lộ ra vẻ mặt không biết làm sao rời đi phòng khách không khí ngột ngạt này, sau khi đến phòng tôi khoác tay lên vai Lộc Hàm, thận trọng nói với em: "Nhớ rõ quy định ba điều với thầy máy tính, tương lai khi anh cho phép, không được sự đồng ý của em thì không cho phép anh ta chạm vào em, biết không."

Lộc Hàm cuống quít gật đầu, vươn tay vỗ vỗ mặt tôi vẻ thương tiếc. "Anh hai, nhìn anh có vẻ mệt mỏi quá, muốn ngủ một lát trước không?"

Đương nhiên mệt, tôi đến sáng mới ngủ, mới vừa ăn đồ ăn xong đã bị anh ta kéo đến nhà cầu hôn, thật sự là cái tên gấp gáp.

Tôi vui vẻ hôn chụt một cái lên mặt Lộc Hàm, bắt đầu cởi quần áo định đánh một giấc, Lộc Hàm thấy vậy liền chủ động ra tay giúp tôi cởi quần, lúc cởi được một nửa cửa phòng đột nhiên mở ra, Phác Xán Liệt mặt mày hớn hở xuất hiện ở cửa.

Tôi chú ý thấy nụ cười của anh ta cứng đờ, rồi mới nhẹ nhàng chậm chạp nói với Lộc Hàm: "Anh có việc muốn nói với tiểu Bạch, em đi ra trước được không?"

Lộc Hàm tự nhiên là ngoan ngoãn gật đầu ra khỏi phòng, mà tôi thì lại mơ hồ có dự cảm xấu.

"Anh làm gì vậy?" Tôi vươn tay giữ lại bàn tay đang đặt lên người tôi của anh ta, hỏi.

"Giúp em cởi quần áo chứ làm gì, vừa rồi không phải Lộc Hàm đang làm như thế sao?" Tuy nụ cười của anh ta vẫn dịu dàng như cũ, nhưng tôi cảm thấy ánh mắt của anh ta có vẻ không giống bình thường, có vẻ cực kỳ quen thuộc, giống như thường xuyên nhìn thấy...

"Không cần đến cả quần lót cũng cởi chứ!"

"Tiện thể thôi."

"Tiện cái đầu nhà anh ý! Anh đừng... A, anh sờ chỗ nào thế hả?"

"Xuỵt, sẽ bị nghe thấy đấy."

"Vậy đừng có sờ... Ô... Muốn sờ thì sờ nhanh lên!"

"A, em thật đáng yêu."

"Câm miệng."

Ba tiếng sau.

"Sau này anh không được gặp mặt tôi nữa!" Tôi hung tợn cảnh cáo thằng cha đang mát xa cho tôi.

"Nhưng mà em còn thiếu anh bảy lần."

"Không phải mới vừa làm rồi sao?"

"Vừa rồi không tính."

"Không tính cái con khỉ!"

"Được rồi, anh sẽ làm em cầu anh chạm vào em."

"Mơ tưởng!"

"Muốn đánh cược hay không?"

"Cược cái gì?"

"Nếu anh thành công làm cho em cầu anh chạm vào em, sau này em phải tùy tiện cho anh chạm vào, nếu như thất bại, sau này anh sẽ tùy tiện chạm vào em."

"Được, cược!" Nhưng mà, hình như có chỗ nào là lạ thì phải?

Chỉ thấy mặt anh ta tươi như kiểu gian kế thực hiện được, tôi không khỏi bắt đầu suy nghĩ, rốt cuộc là sai lầm ở chỗ nào.

"Chỉ là nhìn thấy anh ta dịu dàng mát xa cho tôi, vẻ mặt thỏa mãn kia giống như chiếm được trân bảo đã chờ mong thật lâu rồi, trong lòng không khỏi nóng lên.

Quên đi, cứ tùy ý anh ta thôi, đến lúc đó tôi sẽ lại lấy bất biến ứng vạn biến!!

--- HOÀN CHÍNH VĂN ---

Cuối cùng cũng xong fic :(( thật sự rất buồn vì phải dừng tại đây :<

Vì ta đã cố gắng 3 chương cuối nên cmt với vote nhiệt tình vào được không? TvT

Klq: Hôm nay sinh nhật ChanYeol nên mị muốn BaekHyun nhà ta cũng bị liệt giường như trong fic :3 :v

◆ Mà nè, ta định cho thêm mấy cái phiên ngoại nhưng nghĩ lại lười quá nên thôi không ấy nữa =)))))))))))

Nhớ vote + cmt nhiều nhiều nha nha nha, hẹn ngày gặp lại mọi người, cảm ơn đã ủng hộ mình trong suốt thời gian qua *cúi đầu 90°*

♥ lò vé ♥ ♥ 27-11-1992 -> 27-11-2015 ♥








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro