bh__65 ♥
_________________________
Biện Bạch Hiền vừa tan học liền đi taxi về nhà Phác Xán Liệt. Tra xong chìa khóa vào nhà , lúc quay lại đã giật mình làm rớt chìa khóa xuống sàn.
- Xán. . Xán Liệt. . Ba mẹ em cùng mẹ anh đi nước ngoài . . Em phải làm phiền nhà anh rồi .
Biện Bạch Hiền nhặt lên chìa khóa cất vào túi quần , cười gượng với người kia .
Phác Xán Liệt ngồi trên sofa , tay cầm tạp chí playboy , khuôn mặt không biểu cảm hẹp mắt nhìn cậu .
- A ? Sao anh lại đọc cái đó ? Cái đó dành cho người lớn mà. Anh mới 15 thôi , không được--
Biện Bạch Hiền lại gần sofa , tay với lấy tạp chí kia . Không nghĩ tới sàn nhà trơn trượt ngã nhào lên người Phác Xán Liệt , mặt vô tình đập vào chỗ giữa hai chân hắn . Cậu cả thân thể ngừng hoạt động , im lặng có thể nghe thấy người kia đang thở mạnh để kìm nén tức giận .
Biện Bạch Hiền bất động vài giây , sau đó vội vàng bật dậy đứng ra xa .
- Em xin lỗi . Thật em không cố ý . Xin lỗi anh . Em. . Em vào phòng trước .
Biện Bạch Hiền hấp tấp chạy lên phòng , mặt mũi đã đỏ bừng trông thấy . Tay nhẹ vàng vỗ vỗ lồng ngực như muốn nhảy ra ngoài kia .
- A. Bình tĩnh , bình tĩnh .
*
Tắm rửa thay đồ xong , Biện Bạch Hiền liền xuống nhà bếp . Cơm đã được giúp việc bày đầy đủ , còn có người kia ngồi bộ dạng không kiên nhẫn nhìn cậu .
- Nhanh lên ! Cậu không đói nhưng tôi đói !
Phác Xán Liệt khó chịu nhăn mày. Cực kì mất tự nhiên quát . Chính là cái này lại làm người ngồi cạnh hắn sững sờ hạnh phúc.
Nói như vậy . . Là người này đợi cậu đi ?
- Xán Liệt . . Anh đợi em cùng ăn sao ?
- Câm miệng ! Đừng chọc tôi nổi điên .
Phác Xán Liệt không phủ nhận , vậy chính là đợi cậu a.
Biện Bạch Hiền cười híp mắt , vừa gắp thức ăn cho Phác Xán Liệt , vừa nói :" Anh ăn nhiều một chút . Mấy thứ này rất tốt cho anh a."
Tối đến , Phác Xán Liệt vừa từ phòng tắm bước ra đã thấy người kia lăn trên giường cười vui vẻ .
Biện Bạch Hiền cảm giác phía sau có ánh nhìn . Quay người lại , nụ cười trên môi kia liền nhanh chóng vụt tắt . Có chút rụt rè đưa hai tay về phía hắn .
- Xán Liệt . Cái này là ảnh tuần trước chúng ta chụp chung. . Anh không thích em sẽ mang cất .
- Để trên bàn .
Phác Xán Liệt ngồi lên ghế , khăn to trên đầu nhanh chậm di chuyển làm nước văng vài nơi . Văng cả lên đùi Biện Bạch Hiền .
- Xán Liệt , em giúp anh sấy tóc có được không ?
Thấy người kia dừng động tác , Biện Bạch Hiền vui vẻ cầm máy sấy trên bàn , nhẹ nhàng sấy khô tóc cho hắn , miệng còn ngâm nga bài hát nào đó .
Đồng hồ vừa điểm mười giờ , Biện Bạch Hiền nằm trên giường , mắt nhìn tới người bên cạnh . Tay giật giật gấu áo người kia .
- Gì ?
- Xán Liệt . . Em muốn uống nước.
- Trong phòng không có .
- Xán Liệt , anh lấy giúp em . . Có được không ?
. .
Thấy Phác Xán Liệt thật lâu không trả lời , Biện Bạch Hiền cẩn thận lần mò xuống giường ra khỏi phòng . Chậm chạp từng chút một đi đến phòng khách . Cậu sợ bóng tối , xung quanh lại một màu đen kịt chỉ có chút ánh trăng từ bên ngoài len lỏi qua khe cửa chiếu vào . Mở tủ lạnh lấy nước , đèn ở tủ lạnh chiếu sáng , Biện Bạch Hiền quay người , ly nước đang ở môi liền vỡ nát dưới sàn . Một tiếng la thất thanh vang vọng cả khu nhà .
- L-Làm ơn. . Tránh ra. . A! Đừng đụng vào người tôi. .
Biện Bạch Hiền mặc kệ cảm giác đau nhói dưới chân , cả thân người co vào một góc , tay run rẩy đẩy thứ đang đụng vào người mình.
- Này.
Người kia mở miệng , Biện Bạch Hiền thân tâm đã bình tĩnh lại một chút , nhưng cả người vẫn run rẩy kèm theo tiếng nấc nghẹn ngào.
- Đừng khóc . Là tôi .
Biện Bạch Hiền được người kia kéo vào lòng vỗ về . Hai tay ôm lấy cơ thể cứng cáp , hai mắt đẫm lệ .
- Xán. . Xán Liệt. . Em sợ
- Đừng sợ . Có tôi đây rồi .
Phác Xán Liệt ôm lấy người trong lòng , cẩn thận bế lên tầng . Đặt người kia trên giường nệm trắng , đèn phòng vừa sáng hắn đã nổi điên quát .
- Chân cậu bị cái gì ?
Biện Bạch Hiền lúc này mới nhìn tới bàn chân đang nhiễm một màu đỏ , còn có thể ngửi thấy mùi máu tanh .
Còn chưa kịp mở miệng đáp đã thấy người kia đi tới tủ cạnh giường lấy hộp thuốc y tế . Cẩn thận gắp mảnh thủy tinh ra khỏi chân cậu , thuốc cồn nhanh chóng đổ lên sát trùng .
- A. . Đau. .
Biện Bạch Hiền nhịn không được nhíu mày kêu một tiếng đau . Phác Xán Liệt đang cắm cúi rửa vết thương cùng băng bó , nghe tiếng của ai kia liền nhẹ động tác lại .
- Xán Liệt , cảm ơn anh .
Biện Bạch Hiền nhìn chân bị quấn vài lớp băng gạc , lại nhìn tới người kia đang lau vết máu trên sàn . Miệng vẽ ra nụ cười ngọt ngào .
Phác Xán Liệt không nói gì , dọn dẹp xong xuôi liền tắt điện lên giường ngủ . Lúc vừa nhắm mắt , có thể nghe thấy người bên cạnh nói thật nhỏ , giống như chỉ nói thầm cho bản thân người đó nghe vậy .
- Xán Liệt , ôm em ngủ được không . . ?
Phác Xán Liệt trầm mặc một lúc , sau đó thở hơi dài quay lại ôm lấy Biện Bạch Hiền đang sững sờ chết lặng , cả cơ thể căng cứng trì hoãn hoạt động .
- Xán. . Xán Liệt. .
- Câm miệng ! Ngủ đi !
Tuy là bị Phác Xán Liệt quát , nhưng Biện Bạch Hiền lại vui vẻ cười híp mắt . Cả khuôn mặt dụi vào lồng ngực hắn , tay trắng nhỏ nắm lấy phần lưng áo của hắn . Phác Xán Liệt nhíu mày , ôm chặt người trong lòng , yên ổn mà đi vào giấc ngủ .
__________________
Biện Bạch Hiền xếp bằng ở phòng làm việc , cùng với ba đứa nhỏ xem hình trong album dày có vẻ cũ .
- Ô~ babi lúc nhỏ đây ạ ?
Tiểu Bạch ngồi trong lòng Biện Bạch Hiền , tay nhỏ tròn trắng chỉ vào bức hình một đứa nhỏ đang ôm gấu cười .
- Đúng rồi a.
Khẽ cười , mắt nhìn ba cái đầu nhỏ đang chụm lại che hết tập album trên tay cậu .
- Babi , cái này không phải của baba Phác sao ? Sao lại có hình của babi ?
Biện Bạch Hiền nghe Dobi hỏi , bản thân mới thẫn thờ . Những tấm ảnh vừa xem qua , toàn là cậu lúc nhỏ , mà album ở nhà cũng không có mấy bức này . Làm thế nào lại ở đây ?
- Babi , sao babi không trả lời Dobi ?
Bacon tròn mắt nhìn Biện Bạch Hiền như người mất hồn , miệng nhỏ liền mở ra kéo babi trở về hiện tại .
- . . A ? Cái này . . Ba cũng không biết . Lát ba sẽ hỏi baba các con .
- Dạ .
Biện Bạch Hiền xoa đầu hai đứa con gái , cười vui vẻ tiếp tục cùng bảo bối nhỏ xem ảnh . Bốn người mải miết xem , không hề để ý rằng có ai đó đang vào .
- Làm gì chăm chú như vậy ?
Từ phía sau phát ra âm thanh làm bốn người đang vui vẻ liền không hẹn mà cùng quay đầu lại.
- A ? Baba hôm nay đi làm về muộn . Bọn con cùng babi đợi baba về này .
Tiểu Bạch ở trong lòng Biện Bạch Hiền bật dậy chạy tới ôm lấy Phác Xán Liệt trên sofa . Miệng nhanh nhảu kể .
Phác Xán Liệt bật cười , ôm lấy đứa nhỏ lên đùi , hôn lên đỉnh đầu con trai nhỏ trong lòng . Sau đó nghiêm mặt .
- Mấy đứa kể công cái gì ? Hơn mười giờ còn không chịu đi ngủ . Có phải muốn ngày mai ở nhà không đi công viên trò chơi ?
- A ! Không muốn ! Bọn con sẽ đi ngủ mà .
Cả ba bảo bối nhỏ hoảng hốt hôn Biện Bạch Hiền cùng Phác Xán Liệt xong , đua nhau chạy về phòng . Trước khi đi còn nói :" Baba babi ngủ ngon nha~".
Biện Bạch Hiền thấy cửa đã đóng , bên ngoài cũng im lặng liền như đứa nhỏ nhào tới ôm Phác Xán Liệt .
- Xán Liệt , ông xã , em nhớ anh .
- Bảo bối , tôi cũng nhớ em .
Phác Xán Liệt hôn má cậu , chậm rãi phả hơi thở ấm áp vào tai cậu. Biện Bạch Hiền đỏ bừng mặt , mắt khẽ nhắm , chủ động đưa khuôn miệng đỏ mọng tới gần môi người kia . Cả hai dây dưa lúc lâu , đến khi dứt ra , chỉ nghe Phác Xán Liệt nói :
- Em hôm dám cho con thức khuya . Tôi phải dậy lại em mới được .
- A. . Xán Liệt . Đợi em. . Ha. . Em muốn hỏi .
Biện Bạch Hiền đối diện với nam nhân phía trên . Môi mọng ngập ngừng .
- Album. . Album kia , thế nào có nhiều ảnh của em như vậy ? Những ảnh đó , lúc trước ở nhà ba mẹ cũng không có .
Nhìn Phác Xán Liệt khuôn mặt vừa nhăn lại vừa ửng hồng trầm mặc , tim Biện Bạch Hiền như muốn nhảy khỏi lồng ngực đang phập phồng .
- Xán Liệt--
- Im lặng ! Ai cho em hỏi ? Chuyên tâm vào vấn đề chính !
Phác Xán Liệt ném câu hỏi của người dưới thân vào góc tường , cúi đầu như muốn trút giận mà gặm cắn cơ thể cậu .
Biện Bạch Hiền mồ hôi ướt đẫm mái tóc , khuôn mặt hiện đầy đau đớn , nhưng nhìn kĩ còn có thể thấy nụ cười mỏng manh . Ôm cổ nam nhân cường ngạnh bá đạo của mình , Biện Bạch Hiền vừa thở dốc vừa thì thầm .
- Ha. . Xá Xán Liệt. . Ưm. . Em yêu anh~ Arg. .
- Bảo bối , tôi cũng yêu em . .
Lúc Phác Xán Liệt thỏa mãn chơi đùa xong , cả người gục vào thân thể bên dưới . Vuốt mái tóc rối ướt đẫm của ai kia . Lấy lại được sức , bản thân liền bế người kia vào phòng tắm tẩy rửa . Trước khi đi còn nói một câu khiến Biện Bạch Hiền mơ màng mà mỉm cười .
"Là do tôi chụp ."
____________________________________________
Hé~
Haizzz. . Sắp đi học rồi . . T^T còn hai ngày nữa T^T nghỉ hoài xong không muốn đi học luôn T^T
các cậu thẩm vui vẻ rồi đi ngủ nha~~~
Moa moa ~~♡♡♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro