Chap 13 (part 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chân Vinh vẫy tay cho đến khi Gia Nhĩ đi thật xa cậu mới quay trở lại đi tiếp con đường phía trước của mình. Suy nghĩ đến lời nói hồi nãy của hắn ta Chân Vinh có đôi phần khó hiểu. Bản thân cậu gặp hắn chỉ có hai lần vậy mà sao cứ có cảm giác là đã quen biết lâu lắm rồi. Nhưng cái cảm giác này khác xa cảm giác đối với Lâm Tể Phạm nha. Ách sao lại suy nghĩ đến cái tên chết tiệt đó, nhất định phải quên đi anh ta là người xấu. Tuy rằng cảm giác khác nhưng Chân Vinh chắc chắn Gia Nhĩ tốt gấp trăm lần cái tên đê tiện kia. Thôi không suy nghĩ đến chuyện vớ vẩn nữa, Chân Vinh lại tung tăng bước đi. Nhưng mà cậu sẽ chẳng bao giờ hay biết được rằng cuộc sống này của cậu đã có bàn tay của ai đó chạm vào mất rồi !!

Sau một hồi thì Chân Vinh cũng đứng trước nhà Nghi Ân, nhìn đồng hồ vẫn còn sớm chắc có thể ngồi nói chuyện một chút với cậu ấy. Thế là cậu nhấn chuông đợi Nghi Ân xuống mở cửa. Chắc cậu ấy thấy Chân Vinh sẽ rất vui mà dù gì ở đây cũng cóp mỗi mình cậu là bạn thân thôi. Đợi một chút thì Nghi Ân xuống mở cửa, lúc cậu ấy thấy cậu đã vui và bất ngờ nhường nào. Nhanh chóng đưa cậu vào nhà rồi xuống bếp rót nước cho. Mà Chân Vinh để ý sao mắt Nghi Ân hôm nay khác mọi ngày nha. Nó đỏ lắm luôn mà mắt còn sưng húp cả lên. Muốn hỏi nhưng nhớ lại mỗi lần cậu hỏi bất quá thì Nghi Ân đều lảng tránh đi hết. Thở dài thôi thì nhiều chuyện Chân Vinh cũng không nên xía vào nhiều quá. Nếu cậu ấy muốn tâm sự ắt hẳn sẽ nói ra thôi mà. Mạnh mẽ lên nào Chân Vinh ơi~~

Cậu đi đâu mà sang nhà tớ sớm thế ??

À tớ làm đồ ăn sáng tiện thể đem qua cho cậu một ít

Trời tốn kém làm chi tớ tự nấu ăn được mà

Không phải bởi tớ thấy nhiều quá nên đem qua cho cậu thưởng thức xíu đó mà

Cám ơn cậu nhiều nha Chân Vinh ~~

Không có gì đâu mà Nghi Ân này tớ xin được việc làm rồi í

Thật sao ??/ Cậu làm cái gì vậy có tốt không ấy ??

Tớ làm người giúp việc ấy tuy có hơi cực một chút nhưng mà cũng đỡ hơn là không có gì làm !!!

Thế là cả hai ngồi nói chuyện rôm rả với nhau, Chân Vinh vui lắm. Kể rất nhiều chuyện cho  nhau nghe. Chân Vinh hiện tại cũng mới biết Nghi Ân đang thất nghiệp chưa có công ăn việc làm. Tính bảo cậu ấy xin việc giống mình nhưng rồi nghĩ lại thấy không ổn. Dù sao Nghi Ân cũng đã từng tốt nghiệp rồi học bổ túc có bằng cấp đàng hoàng. Tự dưng khi không đi xin cái việc thấp hèn này chi a. Thôi thì Chân Vinh ráng đi làm rồi di mày mò xem chỗ nào tốt giới thiệu cậu ấy vậy. Nghi Ân đã giúp đỡ cậu rất nhiều giờ giúp lại một ít coi như là chăm sóc lẫn nhau đi. Nói chuyện một hồi Chân Vinh hốt hoảng khi mà đồng hồ còn mười lăm phút nữa là đến giờ làm. Bản thân thầm trách mãi lo cho Nghi Ân mà quên khuấy công việc của mình. Nếu không đến kịp có khi nào bị đuổi ngay chăng. Huhu Chân inh ngày đầu còn chưa làm đã bị đuổi thì xui xẻo nhường nào

Thôi tớ trễ giờ mất rồi đi đây khoảng mấy ngày nữa tớ lại sang thăm cậu nhé, ở nhà cẩn thận chăm sóc mình co tốt đó. Tạm biệt cậu - Nghi Ân~~

Ừa tớ biết rồi cậu cũng phải vậy nha làm thật tốt ấy tạm biệt cậu - Chân Vinh

Nhanh chóng đến tạm biệt Chân Vinh phi như bay đến chung cư KaiCo với ánh sáng tốc độ. Ban nãy không lo canh giờ để  thành ra như vậy mà. Mà ngặt nổi cái đường nhà Nghi Ân nó được với chung cư ấy mới đau chứ. Thật sự là đau lòng chị hai quá mà ~~. Chạy đến nơi Chân Vinh thở không ra hơi nữa vội vàng đi hỏi bảo vệ số nhà đó nằm ở lầu nào. Và được biết nó ngụ ở lầu thứ hai mươi  ở cái chung cư cao tổ chảng này. Nuốt nước miếng ôi trời ơi đứng ở trên đó chắc cậu xỉu tại chỗ quá.

Anh cho em hỏi dùng thang máy được không ?

Xin lỗi cậu hôm nay đường thang máy bị hư cảm phiền đi đường bộ nha

Chân Vinh như người ở thiên đàng một phát xuống thẳng địa ngục. Con mẹ nó không phải chứ từ đây mà đi lên tầng hai mươi quả là giết người à nha. Trời ơi có phải ngược đãi con không tại sao lại chơi khăm như thế này. Đành nhắm mắt nuốt nước mắt vào trong Chân Vinh cắn răng bước từng bước lên lầu. Hai mươi tầng thôi mà không sao hết đi thêm miếng thì cao hơn miếng. Chân Vinh nghĩ vậy nhưng thật sự thật thì không phải vậy. Đi được nữa chặng đường cậu đã đuối như con cá chuối rồi a. Mẹ ơi thật sự muốn nằm ngủ luôn cho rồi mà. Ráng lên lết cái tấm thân mòn mỏi tàn tạ của mình lên trên tầng hai mươi. Chân Vinh không khỏi vui mừng phù may cũng đến nơi cho dù có hơi trễ giờ. Ít nhất cũng có lí do để biện hộ mà. Nhanh chóng tìm đến trước cửa Chân Vinh bấm chuông cửa. Cánh cửa được bật mở mang theo một vóc dáng rất quen thuộc. Chân Vinh thất kinh hét lớn

LÀ ANH

End chap 13

------------------------------------------------------------------

Mấy chế thử đoán xem ai thuê Jinie nhà ta nhé.

Nhớ vote and cmt fic nha dạo này truyện hơi bị bơ á.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro