Ngoại truyện 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: H

Jark 

Sau khi đính hôn được khoảng ba tháng, Nghi Ân chính thức lên xe hoa trở thành con dâu nhà họ Vương. Cảm giác của cậu lúc ấy không thể diễn tả được, nó hạnh phúc mà có chút gì đó an tâm dâng trào. Cậu chưa từng nghĩ, chính thời gian trước mình còn bị Vương Gia Nhĩ hành ha và chửi bới tàn nhẫn như vậy. Mà thời gian sau đã thành vợ của hắn, cậu có nằm mơ cũng không nghĩ đến tình huống ấy.

Nghi Ân thấy vui lắm, tình cảm của cậu rốt cuộc cũng được ông trời đền đáp rồi. Cuộc sống sau này của cậu không còn một mình nữa. Đã có hắn, người cậu yêu thương sâu sắc cùng bước đi. Cậu cảm thấy ông trời thật quá tốt với mình, cho cậu được hưởng bình yên chấp nhận người ba lưu lạc của mình. Đoàn Nghi Ân - sống đến đay quả thật là điều may mắn của mình.

Nhưng mà có một chuyện dạo gần đây làm cậu thấy rất khó xử. Ở chung với hắn cũng đã làm đến chuyện vợ chồng bình thương làm. Mà cậu thì lại bảo hắn sài bao còn cậu uống thuốc tránh thai. Không phải là Nghi Ân không muốn mang bầu, mà cậu sợ. Cảm giác khi mình mang trong bụng đứa con được kết tinh từ tình yêu quá lớn đối với cậu. Chẳng may có chuyện gì đó không lành xảy ra thì sao. Nghi Ân không phải muốn nghĩ xấu nhưng hình ảnh ấy cứ liên tục xảy ra trong đầu cậu. Cho nên đên tận bây giờ, Nghi Ân và Gia Nhĩ vẫn tuân thủ theo mọi quy tắc phòng ngừa.

Ngẫm nghĩ lại thấy bản thân đôi khi cũng quá ích kỉ, vì lợi ích của mình mà cậu không cho hắn được một gia đình đúng nghĩa. Nghi Ân thấy thương hắn lắm, tuy rằng Gia Nhĩ không nói ra nhưng cậu biết hắn khao khát được làm cha như thế nào. Cậu có thể hay không thử một lần vượt qua rào cản sợ hãi của bản thân mình. Tin tưởng hắn, tin tưởng vào bản thân cậu một lần. Đứng trước cửa phòng, cậu cứ ngu ngốc ra thôi. Nghĩ ngợi trong đầu thì hay ho thật nhưng đối mặt quả là khó khăn đi nha. Bây giờ phải làm sao vào hay không ??? Có nên hay không nhỉ????? CẠCH

Aaa.....Gia Nhĩ

Nghi Ân..em làm gì đứng trước cửa phòng vậy, sao không vào ????

Em....em .... đang tính vào nè.

Thế là cậu mặc nhiên chui tọt vào trong, cảm giác hồi hộp không thôi. Cái gì chứ chuyện này bình thương thôi mà. Chỉ là hôm nay sẽ không sài bao có gì xa lạ mà sợ hãi chứ. Đoàn Nghi Ân - nhất định làm được!! Cố lên.

Gia Nhĩ....

Hử.....

Hôm nay....

Hôm nay thì sao ?????

Hôm nay....chúng ta đừng sài bao nhé ~ những chữ đầu còn to đến sau thì nhỏ nhỏ dần

Cái gì em vừa nói....

Chúng ta không sài bao không uống thuốc ngừa......ưm.....ưm.....Gia.....ưm....Nhĩ

Nghi Ân còn chưa nói hết câu miệng đã bị chặn bởi đôi môi ngọt ngào của hắn. Cậu căn bản là chưa có chuẩn bị tinh thần nên không thích nghi kịp. Miệng cứ bị ngậm chặt lấy, thở cũng không nổi nữa làm. Cho nên khi chiếc lưỡi hư hỏng của hắn chui tọt vào trong miệng của cậu. Lúc này Nghi Ân mới dần thích nghi, nhẹ nhàng chuyển động theo hắn. Hia chiếc lưỡi tinh nghịch vờn đuổi nhau trong khoang miệng ẩm nóng. Cơ hội không thể dứt khỏi ra, quần áo ma sát vào nhau, bàn tay hư hỏng của hắn luồn lách mọi ngóc ngách trong cơ thể cậu. Cảm nhận được mình không thể thở được nữa, bọn họ mới buông nhau ra. Tạo ra một sợi chỉ bạc thật mỏng và dài.

Nghi Ân...cám ơn em.....anh nhất định sẽ tận hưởng đêm nay thật hạnh phúc.

Sau câu nói đó, hắn đẩy mạnh cậu xuống giường dùng thân mình áp lên người cậu. Đôi môi tìm lấy nhau quấn chặt không rời. Bàn tay ma thuật của hắn linh hoạt cởi bỏ từng cúc áo của cậu. Nhẹ nhàng chạm đến làn da mát rượi mà vuốt ve không ngừng. Khoái cảm trong cơ thể cậu đột nhiên tăng cao đáng kể. Hơn hết bây giờ cậu khao khát muốn hắn cùng cực

Ưm....ưm...Gia Nhĩ....

Ngoan bảo bối!!

Dần đần từng mảng quần áo trong người cậu được bóc ra, rơi xuống đất. Để lộ ra những mảng thịt trắng nõn, câu dẫn lòng người. Gia Nhĩ nhẹ nhàng, hôn cái cổ trắng ngần của cạu, đánh dấu chủ quyền của mình. Nơi đây chỉ có thể duy nhất hắn được khai phá mà thôi. Lân la xuống hai nhũ hoa hồng bé nhỏ đang cương cứng vì sự ma sát của cả hai. Gia Nhĩ ngậm nó, cạ chiếc răng xuống đỉnh đầu, làm cậu càng thêm hưng phấn. Bàn tay không yên phận mà vuốt ve tấm lưng trần rộng lớn của hắn. Tay còn lại của Gia Nhĩ cũng trêu chọc nhũ hoa bên còn lại, làm cho Nghi Ân không thể không rên rỉ thở dốc....

Arghhhh...mau...Gia Nhĩ....nhanh..arghhhh

Bé con em càng lúc trở nên dâm đãng từ khi nào thế hả.

Arghhhh mau....mau ngậm lấy nó...

Gia Nhĩ tiếp tục cắn mút hai bên đầu nhũ bé bé, bàn tay lần là xuống bộ phận cương cứng của cậu. Bàn tay hắn chạm đến vào đã muốn làm cậu chịu không nổi mà bắn ra. Đôi môi của hắn dần chuyển xuống bụng rồi từ đó xuống hạ thể cuối cùng là ngậm lấy tiểu bảo bối nhỏ nhắn của cậu mút lấy không ngừng. Hắn liếm láp xung quanh nó, như đang tận hưởng một món kem mát lạnh giữa hè nóng rực. Nghi Ân cảm giác máu trong người mình như thiêu đốt. Dẫu biết rằng cậu và hắn đã làm chuyện này không ít lầm. Nhưng đay lần đầu tiên không sài bao cảm giác thật khác lạ. Đôi tay của hắn, mát xa cơ thể cậu làm cho cậu càng thêm sảng khoái mà muốn phóng hết tinh hoa của mình ra.

Arghhhh Gia Nhĩ....đừng ....em muốn....

Nhanh Như vậy đã muốn bắn....anh còn chưa vào mà....nhịn phải nhịn đợi anh chúng ta cùng bắn....

Arghhhh vậy anh mau mau vào...

Cảm giác nếu như Gia Nhĩ còn chần chừ không thôi, cậu nhất định sẽ khó chịu mà chết mất. Thật không hiểu sao, hôm nay còn lại vô cùng dâm đãng như thế chứ. Gia Nhĩ sau khi chơi đùa thỏa thích với tiểu bảo bối của cậu. Lại tìm đến đôi môi cậu mà mút mát, hai cơ thể ma sát lấy nhau, tạo nên những trận kích thích, những đợt nóng bỏng khó kiềm chế.

Ưm....ưm.....

Nghi Ân....tin anh sẽ thật nhẹ nhàng... nhất định sẽ có một tiểu hài tử ngày mai thôi....

Ưm...ưm.....

Rời bỏ khỏi đôi môi của cậu, hắn di chuyển xuống tiểu huyệt bé nhỏ mà ẩm ướt không ngừng tiết ra dịch. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve hai bên mông căng tròn, đôi môi trải dài những nụ hôn ngọt ngào. Từ từ đưa một ngón tay vào trong, cảm giác của Nghi Ân thật không thể diễn tả được. Nó cứ nuốt lấy ngón tay của hắn, không muốn buông rời. Gia Nhĩ tiếp tục đưa ngón thứ hai, rồi thứ ba vào trong. Tạo ra một sự khoái cảm cùng cực, đồng thời làm tiểu huyệt dãn nở co thắt nhìn đẹp đến mê người.

Arghhhhh......mau mau vào.....Gia Nhĩ mau vào....arghhhhh

Anh vào ngay đây

Dứt câu nói, hắn rút tay ra và thay thế bằng dương cương đã trướng đến lợi hại của mình. Tiểu huyệt bé nhỏ vì sự gần gũi lâu ngày mà nhanh chóng tiếp nạp thành viên. Hút thật chặt, cảm giác từng đợt sóng triều trong cơ thể cứ nổi dậy. Thật thoải mái!! 

A...a....arghhhh...

Hắn nhẹ nhàng đưa đẩy bên trong cơ thể cậu, đôi môi tìm đến môi cậu mà vui đùa. Cả hai quấn chặt lấy nhau, bàn chân cậu ôm chặt tấm lưng trần rộng của hắn. Cả hai quấn chặt lấy nhau, bàn chân cậu ôm chặt lấy tấm lưng rộng của hắn. Cả hai vờn đuổi nhau trong sóng tình mãnh liệt. Hắn càng đưa đẩy càng làm cảm giác trong Nghi Ân dâng trào, thật sự rất thoải mái. Cảm giác không sài bao thật là khác xưa. Dương cương của Gia Nhĩ bên trong Nghi Ân cứ đưa đẩy không ngừng. Không chừa một phút giây nào cả.

A...a.....arghhhhh......Gia Nhĩ....a....a...

Ưm.....ưm....

Bảo bối ngoan là chỗ đó phải không.....nào cùng nhau bắn.......

Dứt lời Gia Nhĩ rút ra rồi lại trực tiếp đăm vào, đưa đẩy đến đỉnh nhạy cảm của cậu. Cơ thể cậu ôm sát lấy hắn, môi tìm đến nụ hôn ướt át của Gia Nhĩ. Cả hai dán chặt lấy nhau, một khe hở cũng không thể lọt vào. Cả hai cùng đưa đẩy, cùng nhau tìm đến khoái cảm của cực lạc. Đưa đẩy đến đỉnh điểm, Gia Nhĩ và Nghi Ân cùng nhau bắn ra. Tinh dịch của hắn thỏa mãn chảy đầy trong người cậu. Tinh dịch của cậu cũng tự nhiên phóng ra trên bụng hắn. Cảm giác này thật khác lạ!!!!

Nghi Ân.....cám ơn....cám ơn bà xã đã chịu cùng anh sinh con.......

Gia Nhĩ....em yêu anh ưm..ưm.

Anh cũng yêu em

Hai tháng sau

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Nghi Ân em làm sao.....

Chúng ta chúng ta......

Làm sao ????

Có con rồi....AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Chín tháng sau

AAAAAAAAAAA.....con mẹ nó Vương Gia Nhĩ.....

Anh đây anh đây em đừng la nữa.......

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa thật đau.....anh là hỗn đản.....đau quá...aaaaaa tôi không đẻ nữa......aaaaaaaaa

Ráng đi em......con sắp ra rồi hít thở vào hít vào thở ra nào.

AAAAAA......con mẹ nó tôi giết anh.......tôi sẽ không đẻ.....

Nghe lời nào.....thở ra ráng con mình sắp ra rồi.

Lần sau.aaaa lần sau......anh không dùng bao tôi giết anh.....tôi không đẻ....

Rồi.....rồi anh nghe lời vợ sẽ không bao ý bao.....

HAI ANH CHỊ IM MỒM COI LA LỐI TÔI KHÔNG TẬP TRUNG SAO LẤY CON HẢ????? 

Đoàn Nghi Ân muốn sài bao lại hả ??? Vương Gia Nhĩ này đâu có ngu. Mơ đi !!!!!!!

-----------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro