Chap 27 Rời đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nằm viện suốt hai tuần cuối cùng Fourth cũng được xuất viện Ford có chút ngập ngừng nửa muốn nửa không bước vào phòng. Hôm nay, cậu muốn nói với Fourth tất cả mọi chuyện nếu không trong lòng không thể thoải mái được.

– Fourth...

– Ford có chuyện gì sao?

Fourth nở nụ cười thật tươi khiến cho Ford càng thêm muộn phiền.

– Tôi có chuyện muốn nói với cậu.

– Có gì mà nghiêm trọng vậy?

Fourth lò dò tiến lại chỗ người kia thấy vậy Ford vội tiến tới đỡ cậu ngồi xuống giường.

– Chuyện lần trước...ở nhà hàng...

– À chuyện đó, cậu vẫn còn giận tôi bỏ lại cậu sao?

– Không phải...chuyện đó là tôi...tôi đẩy cậu.

– Cậu nói gì vậy?

Fourth cười cười nói giống như coi tất cả những gì Ford nói là chuyện đùa.

– Những gì tôi nói đều là sự thật, cả lần tai nạn này nữa nếu không phải tại tôi có lẽ cậu sẽ không thành ra như vậy tôi...tôi xin lỗi...

Nước mắt không thể kiềm chế được mà lặng lẽ rơi, giọng nói cũng vì vậy mà run run. Con người đều là như vậy khi làm sai thì mới nhận ra lỗi lầm của mình.

– Cậu vì sao lại làm như vậy chẳng lẽ là vì Gemini?

Một cậu này khiến cho Ford không khỏi giật mình, chẳng nhẽ Fourth đã biết quan hệ của hai người. Nếu vậy vì sao còn để anh và cậu gặp mặt, thậm chí còn không ngừng bênh vực cậu.

– Cậu biết rồi sao, là anh ấy kể sao?

– Cậu rất yêu Gemini, thậm chí bây giờ cũng vậy.

– Tôi...

– Tôi hiểu mà...chuyện ở nhà hàng hay vụ tai nạn cái gì đã qua thì cứ cho qua đi.

– Nhưng...

Ford nhìn nụ cười đầy chân thành cùng ánh mắt dù chỉ thấy màu đen nhưng lại lấp láy ánh sao mà cảm giác tội lỗi không những không giảm đi mà còn tăng lên. Là cậu ích kỷ, là cậu nhỏ mọn ghen tuông trong khi người kia vì cậu thê thảm như bây giờ lại không hề oán trách một câu. Fourth Nattawat cậu cứ như vậy tôi biết làm sao đối diện với cậu tiếp đây?

– Chuyện gì thì cũng đã qua đừng để Gemini biết khỏi phiền phức. Tôi có thể nhờ cậu một chuyện được chứ?

– Chỉ cần tôi làm được tôi nhất định sẽ không từ chối.

– Việc này nhất định cậu làm được và cũng chỉ mình cậu có thể làm được mà thôi.

– Vậy thì tôi sẽ nhận lời.

Fourth cứ thế nắm lấy tay người kia để khẳng định sự tin tưởng của chính mình, còn Ford thì chỉ biết thầm nhủ trong lòng chỉ cần là chuyện Fourth nhờ cậu nhất định sẽ làm cho bằng được. Bởi cậu nợ người trước mặt này quá nhiều.

– Fourth tôi tới rồi.

Gemini vừa mở cửa phòng vừa gọi tên người kia, vốn là anh định tới giúp cậu thu dọn rồi đưa về nhưng cuối cùng có việc đột xuất, may mà tới kịp.

– Anh tới rồi, vậy cùng Ford đi giúp tôi làm thủ tục đi. Ford phiền cậu.

– Fourth không cần khách sao vậy.

Ford lấy lại tác phong đứng dậy bước nhanh đi, cậu không muốn anh thấy đôi mắt đỏ au của mình.

– Cậu ở một mình có ổn không? Thủ tục kêu người làm làm cũng được.

– Tôi không sao, anh nhanh đi Ford đang đợi.

– Vậy cậu ngồi yên trên giường tôi đi rồi trở lại liền. Có gì nhớ gọi người tới.

Gemini vẫn là không yên tâm ngoái đầu lại nói. Thực ra mấy cái thủ tục lằng nhằng anh có thể để đám người dưới làm nhưng biết là cậu không thích cho nên anh đành tự mình xuất chinh. Ai bảo có người suốt ngày kêu anh thái độ kiêu ngạo coi thường bác sĩ.

– Fourth là người tốt, anh hãy trân trọng cậu ấy.

Ford đột nhiên lên tiếng làm cho Geminit bất ngờ nhưng sau đó bất giác mỉm cười. Vốn anh nghĩ Ford sẽ phải rất ghét Fourth thật không ngờ...Tên nhóc này cũng giỏi thật ai gặp đều bị hạ ngục mà bênh vực.

– Gemini Norawit tạm biệt.

Fourth nghe tiếng bước chân xa dần khẽ lẩm bẩm. Có lẽ chúng ta có duyên mà không có phận, tôi và anh mãi mãi chỉ là hai thái cực đối nhau băng với hoả rất khó dung hoà.

– Em thực sự muốn làm vậy sao?

Satang vừa bước vào đã thấy vẻ mặt đau buồn chất chứa tâm sự của người kia. Mấy ngày nay Fourth rất lạ ít nói hơn có vẻ đầy tâm sự cho tới hôm qua lại bỗng nhiên hỏi anh có chỗ nào có thể ở mà người khác khó tìm ra không. Anh nghe xong chỉ biết tròn mắt ngạc nhiên:

– Em hỏi chuyện đó làm gì?

– Em muốn tìm một nơi yên tĩnh nghỉ ngơi một thời gian.

– Tại sao? Gemini Norawit không tốt với em sao?

– Không phải chỉ là em không muốn làm gánh nặng của anh ấy.

– Cậu ta nếu yêu em thì phải chấp nhận.

– Anh không hiểu đâu, tóm lại là anh có giúp được không để em nhờ người khác.

– Được, chỉ cần em nhờ thì anh sẽ không từ chối.

– Cảm ơn anh.

Fourth khi đó rõ ràng là đang cười cám ơn anh mà sao anh thấy còn buồn hơn cả khóc.

Đã yêu tại sao lại phải rời đi nhưng anh cũng chẳng muốn quan tâm, bởi như vậy anh càng có thời gian ở bên cậu.

– Đi thôi.

Fourth lầm mò bám lấy bả vai người kia giống như chiếc phao cứu sinh. Cậu đã suy nghĩ rất lâu mới hạ quyết tâm được cho nên trước khi bản thân mềm lòng cậu phải đi thôi. Một mình cậu đau khổ còn hơn là cả ba người.

Gemini, Ford hai người phải sống thật hạnh phúc, tôi sẽ luôn chúc phúc cho hai người.

– Fourth

Gemini làm thủ tục xuất viện cho Fourth xong thì liền quay lại phòng tiện đường còn mua cho cậu túi sữa dâu. Nhưng lại không thấy bóng dáng người kia đâu vội hỏi cô y tá đi qua.

– Xin hỏi cô có thấy bệnh nhân ở phòng này đâu không?

– Chủ tịch Norawit, bác sĩ Fourth chẳng phải xuất viện rồi sao.

Cô y tá nhận ra Gemini nhiệt tình đáp gì chứ bác sĩ Fourth thân thiện cả bệnh viện ai chẳng quý, còn người trước mặt này Norawit tổng đỉnh danh ai chẳng nể nên có lạ gì đâu.

Gemini nghe người y tá trả lời thì có chút hoảng loạn, anh thật sai lầm nghe lời cậu cho hết đám người làm và vệ sĩ về trước. Fourth nói như vậy ảnh hưởng tới các bệnh nhân khác, anh thấy cũng có lý mà quan trọng đây là bệnh viện của Tangsakyuen gia chắc sẽ không ai dám gây sự.

Thật là...tên nhóc này mắt đã thành ra như vậy còn đi đâu nữa không biết.

– Chủ tịch Norawt ngài sao thế, ngài không cần lo lắng đâu lúc nãy tôi thấy người tên Satang tới đón bác sĩ Fourth về mà. À bác sĩ Fourth còn dặn tôi đưa ngài cái này.

Nữ y ta mỉm cười đưa ra trước mặt Gemini một vật nhỏ mà theo anh nghĩ là máy ghi âm khiến anh ngẩn người không hiểu.

– Gemini...

Ford từ xa chạy tới gọi tên Gemini làm người y tá giật mình đưa vội vật kia cho Gemini rồi nhanh chóng rời đi, bởi cô không muốn bị mất hình tượng trước bác sĩ Ford nha.

– Gemini Fourth đâu?

– ....

– Sao lại không trả lời, anh chăm sóc cậu ấy như vậy sao???

– ....

– Em biết là anh cũng đang lo lắng nhưng Fourth cậu ấy...

– Cậu ta đi rồi cùng tên Satang kia.

Gemini nắm chặt vật kia trong tay lạnh lùng nói. Cậu cuối cùng cũng quyết định lựa chọn rời bỏ anh. Nhưng anh thật không ngờ cậu lại đi theo người kia, cái người đã khiến cậu mất đi ánh sáng, cái người mà cậu chỉ mới quen biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro