Chap 4 Lại là hiểu lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm dần buông xuống trong căn phòng lớn in bóng hai người một nửa ngồi trên giường lớn, một ôm chiếc Lap gõ không ngừng. Fourth vì không có việc gì cho nên liền lôi sách đọc, Gemini thì phải xử lý công việc. Tác dụng của thuốc khiến Fourth nhanh chóng buồn ngủ đưa mắt nhìn người kia vẫn đang chuyên tâm làm việc thì cũng không muốn làm phiền. Fourth trải qua một giấc ngủ không phải là ngắn mở mắt thì thấy đèn lớn đã tắt chỉ là nơi góc phòng vẫn sáng và ai đó vẫn đang dán chặt với chiếc Lap.

Cái con người này chăm sóc người khác thì tốt vậy sao lại không biết chăm sóc bản thân gì cả.

– Tỉnh rồi sao? Muốn tới nhà vệ sinh?

– Không phải? Anh sao còn chưa ngủ cũng muộn lắm rồi, không tốt cho sức khoẻ đâu.

– Đèn sáng làm cậu tỉnh giấc sao? Vậy tôi xuống lầu có gì thì gọi tôi.

– Đã nói là không phải mà. Tôi là kêu anh đi ngủ không nghe rõ sao?

Fourth thấy bộ dạng chuẩn bị ra ngoài của ai kia thì bệnh nghề nghiệp lại nổi lên liền có chút to tiếng. Chỉ là người kia không những không tức giận mà chỉ hướng cậu từ tốn đáp.

– Vậy tôi xuống sofa dưới đó ngủ.

– Anh...có thể ngủ trên giường cũng được nếu muốn.

Thật là biệt thự thì rộng mà có mỗi một phòng ngủ đúng là trêu con người ta mà. Dù sao cũng là con trai với nhau sợ gì, Fourth cậu cũng không phải là người không hiểu chuyện. Ai đời đến nhà người ta ăn nhờ ở đậu bắt người ta phục vụ lại còn chiếm luôn giường của người ta đúng là không nên.

Chỗ bên cạnh giường từ từ lún xuống khi phải nhận thêm sức nặng. Gemini sau một hồi lưỡng lự thì quyết định lên giường, thực lòng sofa thực sự không đủ với thân hình hơn mét tám lăm của anh.

– Ngủ ngon.

Giọng nói có chút ngái ngủ vang lên bên tai sau đó là tiếng thở đều đều. Thì ra anh ta cũng là người bình thường không phải người máy a. Fourth nghĩ thầm rồi cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Những tia nắng đầu tiên của ngày mới bắt đầu xuất hiện, một người phụ nữ sang trọng đứng trước cánh cổng căn biệt thự, khuôn mặt dù đã hiện nét dấu vết của tuổi tác nhưng vẫn không giấu được nét đẹp mặn mà của người phụ nữ trung niên. Người này khi trẻ nhất định là một mỹ nữ.

Một cách vô cùng quen thuộc mở cửa bước vào trong nhà bắt đầu tìm kiếm xung quanh, sau đó cũng rất tự nhiên thẳng hướng phòng ngủ đi lên mở cửa đi vào. Chỉ có điều lời nói trong cuống họng chưa kịp phát ra thì vội đem trở lại vì cảnh tượng trước mắt. Trên giường hai chàng trai một lớn một nhỏ ôm nhau ngủ ngon lành cảnh tượng tưởng chừng như bình thường lại cho người ta cảm giác tim hồng bay phấp phới. Người kia thấy vậy thì mỉm cười hài lòng xuống lầu chuẩn bị bữa sáng.

Fourth bị đánh thức bởi mùi thơm của thức ăn, mở mắt nhìn quanh thì khóc thầm trong lòng, cậu hiện tại đang nằm gọn trong lòng ai đó. Khẳng định là cậu lại biến người kia thành gối ôm của mình rồi.

– Sao lại có mùi đồ ăn?

Trái lại với vẻ ngượng ngùng của Fourth, Gemini lại phát ra một câu hoàn toàn chẳng liên quan. Gemini cũng là bị mùi thơm kia mà tỉnh, chỉ là anh có chút không tin vào khứu giác của bản thân, bởi nơi này ngoài anh và tên nhóc bên cạnh thì đâu có ai. Mà tên nhóc bên cạnh hiện tại đâu thể đi lại. Nhưng anh cũng chẳng nghĩ nhiều thấy người bên cạnh đã tỉnh nhìn đồng hồ thấy cũng đã muộn thì liền đem cả hai vào làm vệ sinh cá nhân.

Một cách quen thuộc Gemini bế Fourth xuống lầu trong đầu tính toán xem nên nấu món gì cho phù hợp. Thật là, cứ tình hình này không khéo sau lần này anh chuyển sang làm đầu bếp được cũng nên.

– Tỉnh rồi sao?

Một giọng nói nhẹ nhàng vui vẻ vang lên cùng với nụ cười hiền. Nhưng lại khiến cho hai người ngây ra, một là vì ngạc nhiên một là vì " Sốc ". Gemini huy động hết thị giác 10/10 của mình mà nhìn người trước mặt.

– Sao đến mẹ mà mày cũng không nhận ra sao? Đúng là thằng con bất hiếu mà.

Mae Ning vừa nói móc cậu con trai vừa tiện thể véo má một cái khiến cho Gemini mặt mày nhăn nhó khó chịu không khác gì đứa trẻ giận dỗi nhìn mẹ mình. Fourth nhìn cảnh đó không nhịn được mà bật cười khiến ai đó đã bực lại càng bực hơn liền quay qua lườm cậu.

– Nhìn gì mà nhìn còn không mau đưa người ta đến bàn ăn.

Gemini lại vinh dự được nhận thêm một quả táo trên đầu, mặt mày đen lại hướng nhà bếp mà đi vào mang theo một cục tức lớn trong lòng. Fourth lúc này ngồi bên cạnh Gemini đối diện với Mae Ning thì liền thấy khó xử.

– Cháu là Fourth rất vui được gặp bác.

Fourth cúi đầu ngượng ngùng lên tiếng khi chợt nhận ra mình chưa có chào hỏi với người trên thật là thất lễ.

– Đáng yêu thật, còn đáng yêu hơn cả những gì Phuwin kể.

Không hề quan tâm tới đứa con bên cạnh, Mae Ning dồn mọi sự chú ý vào Fourth. Đôi mắt sáng lóe, đôi môi cười rạng rỡ, đôi tay véo véo gò má ửng hồng làm cho Fourth không biết nên làm thế nào liền quay sang ai kia cầu cứu.

– Mẹ không thấy người ta ngượng sao? Bỏ cậu ấy ra đi.

Gemini nhìn Fourth khổ sở thì trong lòng vô cùng hả dạ nhưng nhìn đôi má đỏ dần lên của cậu thì lại thấy có chút xót, vội lên tiếng cản mẹ mình tiện tay gỡ luôn tay bà ra khỏi mặt cậu.

– Bảo vệ kĩ thật cả mẹ ruột cũng không bỏ qua.

– Con...

– Không phải ngại, N'Fourth ngoan ăn món này đi, ngon lắm đó..

Mae Ning sau khi trêu chọc cậu con trai xong thì liền đặt hết sự chú ý lên Fourth không ngừng gắp đồ ăn rồi hỏi chuyện. Fourth ban đầu còn khách sáo song thấy bà thoải mái thì cũng không còn ngại vui vẻ cùng tiếp chuyện bà. Hai người vui vẻ chỉ có một người là khổ bị cho ra rìa lại còn phải dọn dẹp trong khi hai người kia an nhàn trò chuyện. Gemini nhìn đống đồ lại nhìn ra ngoài phòng khách mà tự hỏi liệu có phải anh là con nuôi được nhặt về còn tên nhóc ngoài kia mới là con ruột của Mae Ning.

Nói tới nói lui một hồi cuối cùng nói tới việc GeminiFourth hai người làm cho Fourth không biết giải thích ra sao. Cậu vốn định kể vụ bị thương ở chân rồi giải thích việc hôm trước. Đâu ngờ mới kể tới chân do Gemini mà bị thương thì Mae Ning đã đùng đùng nổi giận lôi cậu con trai ra mắng. Sau một hồi chỉ trích lại chuyển sang đe dọa dặn dò chăm sóc cậu khiến cho cậu không thể lên tiếng nói thêm lời nào. Và sau cùng bà rời đi để lại một phán quyết: " kết hôn ".

Nhìn theo dáng người khuất dần GeminiFourth hai người chỉ biết khóc thầm, lần này thì đúng là chạy không thoát.

– Giờ tính sao?

Fourth nhìn vị Norawit tổng đáng kính đang vò đầu bứt tai đến mất hết cả hình tượng trước mặt mình hỏi. Cậu thực sự đầu hàng không biết làm gì với cả một đám người với trí tưởng tượng bay cao bay xa kia nữa.

– Còn sao nữa cùng lắm thì theo kế hoạch hôm trước mà làm.

– Anh...anh tính làm thật sao?

– Cậu thấy tôi giống đùa lắm sao?

– AAAAA....điên mất thôi.

Gemini nhìn cái người đang hét lên không khác gì đứa trẻ trước mặt mà lắc đầu lấy laptop ra kiểm tra đống mail chồng chất trong máy. Không tới văn phòng đúng là rắc rối thật.

– Anh...nếu có việc thì cứ đi tôi tự lo được.

Fourth sau một hồi tự kỉ thấy bộ mặt nhăn nhó của người kia thì cảm giác tội lỗi lại dâng lên. Dù sao anh ta cũng là tổng tài của một tập đoàn lớn công việc phải xử lý thì nhiều vậy mà lại phải ở nhà phí thời gian vì cậu.

– Tự lo được, nhìn lại mình đi rồi hãy nói.

Gemini trưng ra bộ mặt lạnh lùng khi làm việc nhìn Fourth khiến cậu im bặt vớ đại quyển sách trên bàn che mặt. Thật không ngờ Fourth Hiền cậu mà cũng có lúc bị người khác dọa cơ đấy? Fourth bĩu môi vừa nghĩ vừa liếc liếc ai kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro