[LONGFIC] Có lẽ nào ta yêu nhau? Chap 10 Yulsic, Yoonsic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 10

- Sao tự nhiên hôm nay các cậu lại rủ nhau kéo đến nhà tớ thế này. Sica hơi ngạc nhiên vì hội bạn đồng loạt kéo đến nhà cô

- Sao có gì dấu không muốn tụi này đến xem à? Soo hỏi lại

- Không.....tại thấy hơi lạ thôi.

Một lũ vịt giời kéo đến làm ồn ào cả phòng Sica. 

- Trời ơi các cậu làm ơn đừng quậy quá vậy được không.

Sica nói nhưng cũng không thể cản được bọn nhóc tinh nghịch này. Hết xem thứ này rồi sờ thứ khác, làm đảo lộn căn phòng của Sica

- Haha...không phải phòng ai cũng được Sun tớ quậy đâu. Cậu vinh hạnh lắm đây. haha

- Trời ơi...cho con chia sẻ sự vinh hạnh này cho ai với....

- Ồ quả cầu tuyết....đẹp nhẩy? Hyo cầm lên và nhìn ngắm.

- Ơh.....nhìn giống quả cầu hôm trước của Yoon nhỉ? 

- Của Yoon...? Hyo hỏi lại

- Uh....hôm trước Tớ đi đi mua quà noel cho Hyomin  cùng Sun, tớ thấy cậu ấy ở trung tâm mua sắm....

- Vậy à? Chắc chỉ là hàng giống hàng thôi....Sica cố che dấu rồi mỉn cười khi nảy ra một ý kiến. 

- Êw....các cậu....tớ hỏi nha: nếu có một ai đó muốn tặng quà cho các cậu nhưng lại không đưa trực tiếp mà lại nói một lý do khác thì có nghĩa là gì?

- Là người đó có tình cảm với mình rồi hahaha....Sun vừa nói vừa cười lớn.

Sica khựng lại

- Sao.....sao cậu biết?...Sica lắp bắp hỏi lại

- Cậu quên là Sun đang yêu à.....Chắc Hyomin truyền đạt kinh nghiệm cho cậu ấy haha

Soo thêm vào

- Uh...cậu hỏi giống hệt cái hồi Hyomin cưa tớ........haha nàng ấy làm món bánh muốn đưa cho tớ mà lại nói là "mua nhầm nên không dùng đến".....trời ơi tớ buồn cười chịu không nổi cái vẻ mặt đấy....nên kết luôn haha...Sun hào hùng kể tiểu sử của mình.

Còn Sica thì lặng người đi.

- Nhưng sao cậu lại hỏi vậy?

- À.........tớ đang theo một drama cũng có tình tiết đó nên hỏi chơi thôi....Sica chèo lái

Giờ thì cô cứ ngồi thần người ra mặc kệ cho bọn quỷ kia. Chúng có phá nát phòng cô thì cô cũng không quan tâm nữa. Đầu cô lúc này không còn gì khác ngoài Yoon.......

-----------------------------------------------------------------o0o------------------------------------------------------------

Tối nay trời vẫn rơi tuyết. nhưng Sica muốn ra ngoài. Cô đi lang thang trên những con phố. Lòng mơn man nhiều suy nghĩ về Yoon. 

"Sao? có tình cảm ư?.... Vậy sao cậu ta lại.....? Aishi......không phải đâu...Sun chỉ được cái nói bừa... Đó là Yoon, vậy còn mình thì sao mình có không?....Mình.........."

- Ya! cô có bị điên không mà đi lang thang ngoài đây giờ này?

Sica giật mình quay lại thấy Yoon đang đi tới phía cô. Cởi cái áo khoác ra Yoon khoác lên người Sica 

- Giữ hộ tôi cái áo khoác, tôi đi Bar, uống rượu sợ say rồi cởi áo ra quên lại mất. Mà cô cũng về đi, giờ này còn lang thang đây, cô muốn bệnh hả?

Nói rồi Yoon bước nhanh đi, để Sica ở đó hỗn độn với nhiều tâm trạng. "Đồ ngốc, sao cứ phải nói như vậy chứ?". Ngẩng lên cô nhìn theo bóng Yoon lẫn trong dòng người đông đúc. Cô cho hai tay vào túi áo khoác.

- Ơ...điện thoại của Yoon, cậu ấy để quên.

Sica cố nhìn xem Yoon còn có trong tầm mắt của cô nữa không. "Mà hồi nãy cậu ta nói đi đâu vậy nhỉ. Cậu ta đi bar, chắc là Pink Ocean" Nghĩ rồi cô đi đến đó

Dưới ánh đèn nhiều màu mờ ảo và nháy loạn xạ, Sica đang cố gắng tìm Yoon trong tạp người hỗn độn nhảy múa. Nhìn quanh sàn nhảy cô không thấy Yoon đâu. Bước đến khu quầy bar, Sica thấy thấp thoáng bóng Yoon đang ngồi uống rượu ở góc khuất. Bước thêm vài bước nữa cô chợt đứng lại khi thấy một cô gái nào đó đang ôm Yoon và có những hành động vuốt ve khắp cơ thể cô ấy. Yoon vẫn đang nhấm nháp ly rượu trên tay, cô ấy quay sang và thì thầm gì đó với cô gái kia. Không hiểu sao nhưng Sica thấy hình ảnh mình nhìn không rõ nữa, bởi mắt cô đã nhòa đi vì nước. Cô thất thần quay lưng bước đi. "Người ta đang vui vẻ thế kia cơ mà, chỉ có mình ngu ngốc mới lầm tưởng cái thứ tình cảm đó thôi". Lòng cô lại đau thắt...Sao vậy chứ? sao lại đau đến vậy?. Cô bước đi như người mộng du, không màng gì đến xung quanh.

Bỗng

Ạch

- Hey đi đứng cho cẩn thận chứ cô em. 

Sica đụng phải một đám người đang đi vào bar. Như không nghe thấy những lời nói đó, Sica lê đôi chân mệt mỏi xuống từng bậc cầu thang

- Êh! sao không nói gì vậy? đi tông phải người ta thì phải xin lỗi đi chứ? một tên trong đám người đó gắt lên

Sica vẫn im lặng và bước đi. Bọn chúng như cảm thấy bị coi thường liền chạy theo. Đến hết bậc thang thì chúng dồn Sica vào tường.

-Này! Cô em có vẻ coi thường bọn anh quá dấy. Hay là .....em định xin lỗi bọn anh theo cách khác. Chúng giở một điiệu cười nham nhở. Đến giờ Sica mới định hình được sự việc và cô hoảng loạn

- Các người ......các người định làm gì? 

Đôi môi cô run rẩy

- Không bọn anh chỉ định ....."chơi" tí thôi mà

Nói rồi bọn chúng ép Sica sát vào tường, giở thói chọc ghẹo. Pha lẫn trong điệu cười man rợ của những tên đó là tiếng hét của Sica. 

- DừNG LẠI NGAY! 

Cả bọn im lặng, quay người lại, thấy Yoon đang đứng đằng sau, chúng có vẻ sợ sệt

- Yoon cá sấu? ơ bọn em....bọn em......không biết cô ấy là người của Yoon nên mạo phạm....xin lỗi ...xin lỗi ạ......

Nói rồi bọn chúng nhanh chóng chạy thẳng. Yoon chạy đến chỗ Sica. Cô ấy đang run lên và khóc nức nở

- Cô không sao chứ? Yoon lo lắng hỏi

Sica vẫn không ngừng khóc. Nìn thấy Yoon cô lại càng giận. Và cô dường như không thể cầm lòng mình lại được. Tại sao người luôn xuất hiện để bảo vệ, che chở cô là Yoon, nhưng người làm cô phải nghĩ đến, phải đau lòng, phải khóc lại cũng chính là Yoon cơ chứ/. Bao nhiêu điều chất chứa trong lòng cô muốn cho nó nổ tung ra.

- Sao cậu lại ra đây? Sao không ở trong đó mà vui vẻ tiếp đi, mà đi ra đây làm gì? hay là cậu lại chỉ vô tình đi ngang qua rồi thấy.?

- Tôi...

-Sao cậu không bỏ mặc tôi đi? Sao lại quan tâm rồi lại lạnh lùng? Sao lại phải làm như thế? Sao lại biến tôi thành một con ngốc vậy chứ/ Tại sao?tại sao?.....

Sica vừa khóc vừa hỏi trong tiếng nấc, tay không ngừng đánh vào Yoon

- Cậu nói đ.........

Không để cho Sica nói thêm bất cứ câu nào nữa, Yoon lao đến khóa chặt môi cô ấy lại. Sica dãy dụa nhưng không thể làm được gì. Tay cô bị Yoon ghì chặt vào tường. Sica càng phản kháng thì Yoon càng hôn cuồng nhiệt. và siết cô chặt hơn. Sica cũng không còn đủ sức mà chống lại Yoon nữa, cô thả lỏng mình  trong vòng tay Yoon. Nụ hôn của Yoon quá dài và quá sâu để cô đủ sức dứt ra. Cô như muốn khóc òa lên một cách giận dỗi trong tay Yoon như vậy. Giờ đây Sica cũng đáp trả lại Yoon theo đúng cái cách mà Yoon đang trao cho cô. Nụ hôn còn pha chút vị mặn của nước mắt Sica. Một lúc sau Yoon từ từ dứt ra.

- Sao? nụ hôn trước là đòi nợ, còn lần này thì là gì nữa đây? 

Sica như muốn nghe câu trả lời cho nghững nghi vấn trong lòng mình. Còn Yoon, cô không biết mình nên làm gì nữa. Một phút mất tự chủ đã tạo ra một sai lầm lớn. Cô không thể để tình hình như vậy nữa.

- Sao? Cậu không nói được à

- Cô có thật sự muốn nghe không?

- .................................

- Là vì tôi muốn đùa giỡn với cô...vậy thôi......

CHÁT.................

- Đồ tồi

Sica vùng ra khỏi Yoon rồi chạy vụt đi. Cô chạy thật nhanh, chạy để khỏi nhìn thấy mặt của con người kia, chạy cho vơi đi nỗi lòng, chạy để quên đi tất cả....Trái tim cô vỡ nát, cõi lòng chỉ bao phủ một màu đen đặc, đầu cô trống rỗng, mắt cô nhòe đi, cô không nghĩ được gì, chỉ biết chạy và chạy. Không quan tâm đến điều gì nữa. 

Yoon nhìn thấy ánh mắt tổn thương của Sica sau đôi mắt ngấn lệ kia. Giây phút Sica chạy vụt đi cô đã không kịp níu cô ấy lại. Rồi như chợt nhận ra Yoon đuổi theo Sica

- Sica! Sica.......chờ đã

Yoon cố gắng chạy thật nhanh để đuổi kịp cô ấy.

Sica không còn nghe thấy bất cứ điều gì nữa, vì câu nói của Yoon đã làm tai cô ù đi. Cô chạy thật nhanh băng qua đường mà không để ý có một chiếc xe đang lao đến. 

- COI CHỪNG!!!!!!!!!!!!!!!!!

KÍTTTTTTTTTTTTT........................................

RẦM......

End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yoonsic