[LONGFIC] Có lẽ nào ta yêu nhau? Chap 4 Yulsic, Yoonsic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4

 Khi Tae và Sica vừa bước ra khỏi nhà, Yoon quỵ hẳn xuống sàn, tay ôm chặt lồng ngực, tim cô như bị ai bóp nghẹt, nước mắt không ngừng rơi

Flashback

- Fany à, cặp ly này đẹp quá, trông nó dễ thương ghê, cứ như Fany vậy - Yoon cười lém lỉnh

- Oa nó đẹp thật đó. Chúng ta mua bộ cốc đôi này đi

- Uh rồi sau này, khi chúng ta kết hôn, mỗi sáng thức dậy Fany sẽ pha cafe trong hai cốc này cho chúng ta cùng thưởng thức.

- Hứ ! Ai thèm lấy Yoong chứ - đánh yêu Yoon

- Hahaha

Endflassh

Dù chuyện xảy ra đã lâu nhưng đến giờ Yoon vẫn chưa thể nào quên được. Cái giây phút tay Fany rời tay cô mà rơi xuống mặt đường lạnh lẽo trong tiếng kêu gào thảm thiết của cô lại ập về. Mọi chuyện như mới xảy ra ngày hôm qua. Mỗi lần nhớ đến nó lại làm tim cô đau nhói, vẫn không thể nào ngừng những giọt nước mắt kia lại được.

Bất chợt, một vòng tay ôm lấy vai Yoon kéo cô vào lòng, cho cô mượn bờ vai để cô gục đầu trên đó mà nức nở.

---------------------o0o----------------------------

Một lúc sau

- Sao cậu lại quay lại? 

- Vì tớ là bạn cậu mà, tớ biết cậu đang nghĩ gì, làm sao tớ đi được.

- Vậy cô ta đâu?

- Sica hả, tớ nói cô ấy về trước rồi - Tae trả lời trong khi rót một cốc nước mang lại cho Yoon - Cậu uống đi.

Đưa tay nhận ly nước từ Tae. Tae ngồi xuống bên cạch, vén vài sợi tóc lòa xòa trước trán Yoon, ngập ngừng nói

- Chuyện đó đã qua lâu rồi, cậu nên quên đi thì tốt hơn đó Yoon à - Tae thận trọng nhìn vào ánh mắt Yoon, cô ấy  không nói gì chỉ im lặng cúi mặt xuống, Tae tiếp tục - Cậu có nhớ về nó thì mọi chuyện cũng đâu thể thay đổi được. 

- Tớ biết, nhưng tớ vẫn chưa thể nào chấp nhận được sự thật đó, tớ cần thời gian

Tae ôm Yoon vào lòng - rồi mọi chuyện cũng sẽ ổn thôi.

--------------------------------o0o-----------------------------------

Sáng hôm sau

Vừa thấp thoáng thấy bóng dáng Sica ở cửa lớp, Yoon liền nhắm mắt lại, vờ như đang ngủ. Tuy không nhìn nhưng Yoon có thể nghe tiếng bước chân dè dặt tiến tới và ngồi bên cạnh. Cô thừa biết những lời mà Sica định nói với cô, nhưng cô không muốn nghe. Ít nhất là đến thời điểm này, bản tính cố chấp trong cô vẫn chưa nguôi.

- Uhm.........chuyện hôm qua ........Sica ngập ngừng lên tiếng, nhưng không thấy Yoon phản ứng gì. Cô định nói tiếp nhưng đúng lúc đó thầy giáo bước vào lớp. Khoảng cách hai người rất gần nhưng những lời nói của Sica tưởng như xa vời, khó có thể đến tai Yoon. Khó vì người nói luôn ngập ngừng, lúng túng, vì người nghe luôn lảng tránh, không muốn chấp nhận. Không khí căng thẳng, cảm giác khó chịu bao trùm. Không thể duy trì tình trạng này,  Sica quyết định phá vỡ nó

- Ra về tôi chờ cậu....

Và đúng theo cái cách mà Yoon vẫn làm đó là tự quyết định, lần này Sica đã áp dụng cho chính chủ của nó. Tuy hơi liều nhưng vẵn hiệu quả, dù là người hay dùng cách này nhưng Yoon vẫn không có cách đối phó.

Dù đã cố gắng sắp xếp sách vở nhanh nhất có thể nhưng Sica vẫn phải chạy đuổi theo Yoon. Cũng chỉ tại Soo cứ lèm bèm chuyện ăn uống.

- Yoon! Chờ đã...........Sica đuổi kịp Yoon và níu tay áo Yoon lại

Quay người lại, thở dài Yoon tỏ ra khó chịu thấy rõ

- Chuyện gì? 

- Chuyện hôm qua..........tôi xin lỗi. 

- Còn gì nữa không? Yoon tỉnh bơ đáp

- Hả? .......oh....thì....chỉ vậy thôi. Sica hoàn toàn bất ngờ về thái độ của Yoon

Yoon không nói gì, quay người đi tiếp. Sica thấy khó hiểu, cô không thể biết được Yoon đang nghĩ gì? Cô chạy theo

- YA! Sao cậu không nói gì mà đi như vậy?

Bất ngờ Yoon quay nhanh người lại và giữ lấy vai Sica, khoảng cách giữa họ rút gọn nhanh chóng

- Vậy cô còn gì để nói à? 

Lắc đầu

- Hay cậu muốn đi chơi cùng tôi 

Tiến sát tới mặt Sica

- Cậu .....cậu....làm gì vậy?. Sica hơi hoảng

- BUÔNG CÔ ẤY RA.  Bất ngờ giọng nói vang lên sau lưng Yoon

- Yul!

Sica lao đến Yul khi Yoon thả cô ra. Yul tay ôm lấy vai Sica, mắt nhìn chằm chằm vào Yoon

- Cậu đang  làm gì Sica vậy. Yul gằn giọng

- Vậy theo cậu tôi đang định làm gì? - Cười khẩy

- Tôi không biết cậu định làm gì, nhưng tôi sẽ bảo vệ,  không để ai bắt nạt cô ấy đâu

Yoon ném về phía Yul ánh mắt sắc lạnh

- Có thật không? bỗng giọng nói Yoon trở nên lạnh lùng và đầy ẩn ý

Hơi bối rối nhưng rồi  Yul cũng đáp lại 

- Tôi sẽ không để Sica bị tổn thương

- Vậy à? Thế thì tôi sẽ chờ xem cậu bảo vệ cô ta như thế nào? 

Nở một nụ cười nửa miệng rồi Yoon quay đi

- Sica không bị sao chứ? Yul hỏi trong khi xem xét từ đầu đến chân

Sica chỉ cúi mặt và lắc đầu. 

- Lần sau thì phải chờ Yul nha, đừng đi về một mình , nguy iểm lắm. Yul nói và nhìn thẳng vào mắt Sica. Cô ấy khẽ mỉn cười và ôm lấy Yul. Luôn là như vậy, Yul luôn xuất hiện đúng lúc để bảo vệ cô. Ngay từ lần đầu tiên Yul đến bên cạnh cô đã là như vậy rồi. Cảm giác bình yên trong vòng tay Yul luôn làm cô hạnh phúc

- Đi , Yul muốn cùng Sica đến một nơi. Yul nắm tay Sica kéo đi

- Nơi nào vậy Yul?

- Cứ đi rồi biết, Yul cười tinh nghịch

Một lúc sau tại khu vui chơi giải trí

- Đây là nơi Yul muốn cùng Sica đến đó hả?

- Uh, Yul muốn cùng Sica có thật nhiều kỷ niệm 

- Yul à. Sica khá xúc động khi nghe Yul nói

- Chúng ta vào thôi. Yul kéo Sica chạy nhanh vào khu vui chơi. Còn Sica thì vẫn đang lâng lâng. Cô không ngờ Yul lại sâu sắc đến vậy. 

- Chúng ta chơi trò kia đi - tay Yul chỉ vào vòng quay ngựa gỗ, trông thật thú vị

Họ từ từ trải qua hết các trò trong khu vui chơi trừ những trò cảm giác mạnh. Điểm cuối cùng là vòng quay khổng lồ với cách quay chậm chạp. Ngồi trong cabin, hai người không  nói gì chỉ tựa đầu vào nhau và bàn tay siết chặt.. Chỉ thế thôi, chỉ những phút giây nhẹ nhàng như vậy thôi cũng đủ khiến cho Sica ngập tràn hạnh phúc rồi. 

----------------------------------o0o---------------------------------

Ngày lễ Chuseok

Hay còn gọi là tết trung thu, một trong những lễ hội lớn nhất trong năm của người Hàn quốc. Đây được xem là dịp đoàn tụ gia đình vô cùng quan trọng, họ trở về và thể hiện lòng biết ơn với tổ tiên. Mọi người bắt đầu nghi lễ cúng tổ tiên từ sáng sớm. Chính vì thế mà hôm nay Sica cũng phải dậy sớm để thực hiện nghi lễ cùng gia đình. Cô như trở thành thiếu nữ trong bộ hanbok truyền thống. Sau khi làm lễ xong, cô cùng gia đình ra nghĩa trang để tảo mộ. Bây giờ nắng đã lên cao, những cơn gió nhẹ thổi tạo cảm giác khoan khoái lạ thường, 

Tại khu nghĩa trang

Vì là ngày lễ nên hôm nay nghĩa trang  cũng đông hơn bình thường. Sica vừa cùng gia đinh dọn dẹp xong, cô đang chuẩn bị ra về.

Bỗng cô nhận ra bóng dáng một người thấp thoáng ở đằng xa. Cái dáng người cao cao thanh mảnh đó. Là Yoon. Cô ấy đang rưới rượu xuống trước mộ. "Có lẽ đó là mộ của bố mẹ cô ấy". Hôm nay, Yoon trông lịch sự hơn trong bộ vest đen, hoàn toàn khác so với hình ảnh thường ngày của cô.

- Về thôi con

Giong nói của mẹ Sica kéo cô thoát khỏi dòng suy nghĩ mơn man. Quay lưng đi nhưng cô vẫn cố ngoảnh lại để nhìn Yoon. Không hiểu sao khi Sica thấy hình ảnh đó của Yoon, cô lại cẳm thấy buồn man mác. Cái cảm giác khó có thể nói thành lời. 

Rõ ràng là hôm nay thời tiết cũng ủng hộ ngày lễ, trời xanh, gió mát, nắng dịu nhẹ và không gắt lắm. Nhưng sao từ khi rời khu nghĩa trang Sica vẫn không thể vui lên được. Tâm trạng hào hứng lúc đi giờ đã tan biến. Trong cô chỉ còn lại hình ảnh Yoon lẫn nỗi buồn không tên 

Sau một ngày lễ đi chơi vui vẻ cùng hội bạn, Sica về và nằm bẹp trên giường. Cô lại mơn man nghĩ về Yoon, đặc biệt là sau khi cô gặp và nghe Tae kể về Yoon. Lòng cô lại dâng lên cái cảm xúc hồi sáng, nếu như không phải nói là hiện giờ nó còn buồn hơn nữa.

Flashback

Trong khi hội bạn đang mải mê chụp ảnh kỉ niệm, Sica kéo Tae ra khoảng riêng

- Uh.........Tae này

-Huh? 

- Cậu là bạn với Yoon lâu chưa?

- Uhm..từ hồi bọn tớ còn là con nít ấy. nhưng sao?

- Ah...hồi nãy tớ thấy Yoon ở khu nghĩa trang. Sica nói giọng nhỏ dần

- Uh.. bố mẹ cậu ấy mất cùng lúc trong 1 vụ tai nạn. Cậu ấy đã phải chịu cú shok quá lớn. 

- Vậy hả. À chuyện hôm trước, chuyện cái ly ấy. Sica ngập ngừng- sao mà cậu ấy giận dữ vậy? Tớ chưa bao giờ thấy Yoon như vậy cả. Thật sự lúc đó tớ thấy Yoon rất đáng sợ. 

- À .............Uh vì đó là kỷ vật cuối cùng của Fany mà

- Fany là ai? Sica thắc mắc

- Là người yêu của Yoon

- Người yêu?

- Uh..............chuyện dài lắm - Tae thở dài rồi tiếp tục. Chuyện của ba người họ là 1 câu chuyện tình buồn.

- Ba người?

- Uh..Yoon, Fany. Yul.

- Yul?................Sica bất ngờ 

Khẽ gật đầu Tae nói tiếp.

Yul là bạn với Fany từ nhỏ, cậu ấy yêu Fany nhưng Fany chỉ xem Yul là bạn thân. Sau đó Fany gặp và yêu Yoon. Hai người họ rất hạnh phúc. Mọi chuyện có lẽ sẽ tốt đẹp nếu như bố mẹ Yoon không xảy ra tai nạn và qua đời. Yoon phải theo cô chú chuyển nhà lên Seoul. Mỗi tuần Yoon vẫn ghé về để gặp Fany.  Nhưng "xa mặt cách lòng", đặc biệt là đối với Fany, một cô gái sống rất nội tâm, cô ấy cần người quan tâm chăm sóc, chia sẻ. Và người luôn bên cạch và chờ đợi cô ấy là Yul. Khoảng 1 năm sau thì Yoon và Fany chia tay. Tuy vậy nhưng Yoon vẫn không thể quên Fany. Cô ấy bắt đầu sống buông thả, không quan tâm đến bất cứ điều gì. Và như cậu thấy đấy cậu ấy trở thành một player.

- Vậy còn Yul và Fany thì sao? Sica tò mò

- Không lâu sau thì Fany bị tai nạn và mất. Đó là một cú sốc lớn đối với cả hai người họ. Yoon luôn trách Yul là đã có được Fany mà sao lại không thể bảo vệ cô ấy. Còn Yul cũng không thể tha thứ cho chính bản thân mình. Cậu ấy luôn tự dằn vặt bản thân. Đến bây giờ khi hai người họ gặp lại nhau thì Yul vẫn luôn có cẳm giác có lỗi với Yoon nên không giám nhìn thẳng vào cậu ấy.

"Thì ra đó là lý do tại sao mà Yul luôn lảng tránh mình khi mình hỏi về Yoon"

- Thì ra mọi chuyện là như vậy. - Sica khẽ cười hắt ra - hèn gì cậu ấy nổi giận như vậy. Sica chợt thoáng buồn, cô ấy cảm thấy có lỗi nhiều hơn khi nghe Tae kể lại. 

Endflassh

Sica cũng thấy tò mò và khó chịu khi nghĩ tại sao Yul lại không kể mọi chuyện cho cô nghe. Một chút bực bội giận hờn pha lẫn trong cô.

- Xuống ăn bánh Sica ơi - giọng mẹ cô vọng lên từ dưới nhà

- Dạ

- Đây là bánh Songpyeon, là món ăn truyền thống của lễ Chuseok đó. Bánh này phải cùng ăn với người thân trong gia đình gọi là "ẩm phúc". Bố Sica ngồi nói về phong tục của ngày lễ Chuseok. 

Hai từ "người thân" lại làm Sica nhớ đến Yoon. Cô nghĩ đến cảnh Yoon chỉ có một mình, trong khi nhà nhà người thân đoàn tụ. Nghĩ đến đây cô cảm thấy chạnh lòng. Nhanh chóng lên phòng khoác vội cái áo khoác rồi cô chạy nhanh ra ngoài.

- Con đi đâu vậy? Đã đi chơi cả ngày rồi giờ còn đi đâu? Bố cô hỏi gấp

- Dạ con ra ngoài một lát - Sica vừa xỏ giày vừa nói vội

- Nhớ về sớm nha - mẹ cô nói với theo khi cô đã chạy ra đến cổng.

------------------------------------------------o0o-------------------------------------------------

KING COONG 

Cạch

- Em đến rồi à?, vào nhà đi. Yoon mở cửa và nở một nụ cười

- Sao em đến sớm vậy? Yoon hẹn 8h mà

- Vì em nhớ Yoon.

Nói rồi cô ta vòng tay qua cổ, ôm lấy Yoon, kéo Yoon vào một nụ hôn. Tuy là một player nhưng Yoon vẫn không thích cách mình bị tấn công như thế này. Khi những nụ hôn của cô ta dần dần trượt dài xuống vùng cổ, Yoon khựng lại, từ từ đẩy cô ta ra và nói khéo

- Từ từ, đêm còn dài mà, giờ chúng ta ăn đã. Yoon khẽ liếc ánh mắt về phía bếp.

Như không để tâm đến câu nói của Yoon, cô ta đẩy Yoon ngồi xuống sofa và ngồi lên đùi Yoon. Đưa tay vuốt mặt Yoon, trượt xuống vùng eo và luồn vào trong dạo chơi với làn da mịn màng nơi lưng Yoon. Ghé sát mặt mình vào tai Yoon cô ta thì thầm

- Em chỉ "ăn" Yoon là đủ rồi

Dứt lời cô ta lại tiếp tục những hành động đầy khêu gợi. Cô ta ôm Yoon sát vào bầu ngực căng tròn được che dấu sau lớp sơmi mỏng, với những nút áo cài hờ. Qủa thật nếu là hôm khác thì cô ta đã bị Yoon "thịt" từ lâu rồi. Nhưng hôm nay Yoon lại không có tâm trạng. Một lần nữa Yoon lại đẩy cô ta ra. 

- Yoon sao vậy?

- Ah....hôm nay Yoon hơi mệt. 

- Vậy mà còn hẹn đến đây. Cô ta tỏ vẻ khó chịu

- Yoon chỉ muốn...

- Nếu vậy thì em về đây. Tự nhiên làm cụt hứng.

Cô ta bực dọc đứng dậy và ra về. Yoon cứ ngồi yên trên ghế, khẽ thở dài, thấy lòng buồn rười rượi. Cô cũng không hiểu sao hôm nay cô lại không muốn làm "chuyện đó". Có lẽ cô cảm thấy cô đơn. Khi mà mọi người đang vui vẻ bên gia đình, người thân, chia sẻ cho nhau những tiếng cười, không gian ấm cúng thì cô chỉ có một mình lẻ loi ở cái không gian lạnh lẽo này. Cô cũng muốn được như vậy. Nhưng cô đã lầm khi hi vọng Nicole sẽ chia sẻ cùng cô.

--------------------------------------------------------o0o----------------------------------------------------------

Sica đang đứng trước nhà Yoon. Nhưng cô không bấm chuông gọi cửa. Nghĩ lại thì cô không có một lý do gì khi đến đây cả. Lúc nãy, đột nhiên cô muốn ở bên cạnh Yoon, nên cô đã đi nhanh nhất có thể để lên đây. Nhưng khi đã đứng trước của nhà Yoon rồi thì cô lại ngập ngừng, do dự. Cô đưa tay lên bấm chuông, nhưng không có âm thanh nào nào vang lên cả. Tay cô vẫn để nguyên trên nút bấm và trong cô đang đấu tranh dữ dội

Bất ngờ............................

End chap 4 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yoonsic