CHAP 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 8:

( 1 ) “When you told me you loved me

Did you know it would take me the rest of my life

to get over the feeling of knowing

A dream didn't turn out right

….

Why Can't I just leave it all behind

I Felt passion so bright that I was blind

Then Something made me weak

Talking in my sleep

Baby, I'm in so deep and you know I believed

Your lips

Your face

Something that time just can't erase

Find my heart

Could break

All over again”

Jessica tự pha cho mình một tách coffee nóng, khuấy đều cho thứ bột coffee dần tan ra, cô đưa chiếc ly gần sát mũi, hít hà lấy mùi coffee thơm lừng. Ở phía ngoài phòng khách, chiếc tivi vẫn đang được mở, trên kênh truyền hình phát lên một bài hát êm ái nhẹ nhàng, giai điệu bài hát lan tỏa khắp không gian căn phòng. Đặt chiếc muỗng vừa khuấy coffee vào chậu rửa, Jessica cầm lấy tách coffee từ từ bước ra ban công. Chống hai tay lên thành ban công cũng như đặt ly coffee lên đó, những ngọn gió từ ngoài thổi tung mái tóc cô, lòa xòa trước trán vài lọn tóc vương vấn, ánh mắt Jessica nhìn xa xăm nghĩ ngợi.

Cả tuần nay cô tránh mặt Yoona, phải, đúng theo nghĩa đen của nó là tránh mặt. Không nghe máy khi Yoona gọi, không mở cửa khi Yoona đến tìm, không cho Yoona biết một chút tin tức gì từ cô, không và không. Thật ra, Jessica không biết mình sẽ phải đối diện với Yoona như thế nào cho phải, cũng không biết nên giải thích ra làm sao qua chuyện xày ra ngày hôm đó. Jessica tự cười bản thân mình, trong khi rõ ràng Yoona mới là người cần giải thích nhưng bây giờ Jessica lại cảm thấy như chính cô mới là người cần giải thích mọi chuyện vậy. 

Đáng lẽ ra cô không nên đến, đáng lẽ ra hôm đó cô nên ở nhà hoàn thành xong đống tài liệu cần có của mình, đáng lẽ ra cô không nên quá tin tưởng vào lới hứa lúc nhỏ, lại càng không nên tin tưởng rằng Yoona cũng yêu cô sau những chuyện con bé đã từng làm, đáng lẽ ra cô không nên quá ảo tưởng như vây. Jessica sai rồi, sai từ bước đầu rồi. Mãi mãi cô cũng chỉ là kẻ thất bại trong trò chơi mang tên tình ái này, mãi mãi cô cũng chỉ là kẻ chạy theo thứ tình yêu ảo vọng hão huyền do tự bản thân cô gieo gặt. Cái gì là “Sau này Yoong sẽ lấy cô làm vợ” cái gì là “Yoong chịu được, cô lấy Yoong nhé!” cái gì là quan tâm lo lắng cho cô mỗi khi cô bị thương, cái gì là dùng những cử chỉ yêu thương đó mỗi khi gần cô chứ ?

Giả tạo cả thôi !

Phù phiếm cả thôi !

Jessica cảm thấy như mình thật sự là một tên ngốc nghếch nhất thế giới này rồi, nên mới đâm đầu tin điên cuồng những thứ đó. Cái gì là cảm giác từ trái tim mang lại ? Là gì chứ ? Chẳng là gì cả khi bản thân người ấy thậm chí còn chẳng thèm ngó ngàng gì đến cô. 

Jessica mỉm cười chua chát, gió vẫn thổi dìu dịu, vài lọn tóc vẫn phất phơ trước trán như trêu đùa, trên khóe mi, bao quanh vòng mắt là những giọt nước trong suốt mỏng manh như pha lê chỉ chờ chực rơi xuống, và rồi trong vô thức bàn tay đặt trên thành lan can bị trượt, tách coffee theo đó cũng rơi xuống nền đất vỡ tan. Bối rối, Jessica vội vàng ngồi thụp xuống thu gom những miểng sành bị vỡ, vô tình một miếng sành trong đó cứa mạnh vào tay cô. Khá sâu. Máu chảy ra nhiều và dường như không dứt. Nhăn nhó vì đau đớn Jessica chạy thật nhanh vào bếp tìm lấy bông gạc, băng bó vết thương cẩn thận xong, cô quay lại với công việc đang dang dở.

“Sao cô hậu đậu thế ?”

“Yoong xin lỗi, để Yoong băng bó giúp cô”

“Cô có đau không ?”

“Ti nữa phải sát trùng sẽ đau lắm. Nếu có đau thì cắn vào tay Yoong đây này”

“Đau quá thì cắn Yoong”

Một hạt nước rơi xuống nền nhà…

Một hạt, rồi lại một hạt nữa...

Cô vừa bị đứt tay mà, chắc là đau lắm..

Nhưng.. đôi khi, người ta khóc không phải vì đau.

( 1 ) Khi người nói với em là người đã yêu em

Người có biết rằng điều đó đã chiếm trọn cuộc đời em

để vượt qua cảm giác rằng

Giấc mơ sẽ không thành hiện thực

Tại sao

Tại sao em không thể để lại mọi thứ sau lưng

Em cảm thấy ánh chói chang của niềm đam mê khiến cho em mù quáng

Và rồi có điều gì đó làm em trở nên yếu đuối

Trong giấc mơ em nghe mình đang nói

Em đã thật sự yêu người rồi và người biết không em đã tin tưởng vô cùng

Đôi môi người

Khuôn mặt người

Thời gian không cách chi xóa nhòa được

Và cũng vì lẽ ấy

Con tim em…

… Mãi vỡ tan rồi”

Phía trong phòng khách, bản nhạc “When you told me you loved me” của Jessica Simpson vẫn vang lên đều đặn. Giai điệu bài hát hòa tan vào không khí vô tình càng khiến tim ai thêm nhói đau. 

***

Gió thổi rì rào lướt qua từng vòm lá cây xanh thẫm, vài chỗ dường như đã ngả sang màu đen, ánh đèn vàng rọi sáng lấp lánh từng chiếc lá cây ướt nước. Cỏ mềm mại như nhung và những hình ảnh phản chiếu những tia sáng vàng hắt xuống từ những chiếc đèn đường khiến không gian càng trở nên tĩnh lặng. 

Yoona đứng một mình dưới tán cây phong xòa rộng, nhìn lên căn hộ có những chậu cây nhỏ đung đưa theo chiều gió, từng chiếc lá cây chuyển động nhịp nhàng, như tô cho bức tranh thiên nhiên thêm vài phần ủy mị. Yoona khẽ thở dài. Đây là lần thứ n cô đến nhà Jessica. Là lần thứ n cô im lặng đứng dưới ngắm nhìn lên căn hộ đấy. Chỉ là lẳng lặng, lẳng lặng đứng đó, lẳng lặng nhìn lên và lẳng lặng thở dài.

Yoona nhớ Jessica ! cô nhớ cô ấy đến cồn cào, cả tuần nay Jessica tránh mặt cô, cô gọi điện hàng chục cuộc cũng không thèm bắt máy, đến nhà gõ cửa hàng chục lần cũng không ra mở cửa. Cô biết Jessica giận, cô biết Jessica không vui, và cô biết Jessica yêu cô. Nhưng.. làm thế nào bây giờ, Yoona cũng chẳng rõ, Jessica không chịu gặp cô, Jessica không muốn gặp cô. Cả tuần nay, Yoona dần trở nên như người mất hồn, mọi thứ về Jessica ùa về trong tâm trí cô, nó khiến cô đau đớn. Đáng lẽ ra, cô nên hiểu rõ tình cảm từ Jessica sớm hơn một chút, chứ không phải ngu ngốc đợi chờ đến hôm nay. Đáng lẽ ra cô nên cảm nhận được sớm hơn một chút, chứ không phải ngốc nghếch đến khi Jessica chịu tổn thương mới vỡ lẽ ra rằng cô ấy yêu cô !

Yoona lại thở dài, đút hai tay vào túi áo khoác, ngẩng đầu nhìn lên căn hộ lần cuối, Yoona quay lưng bước đi, trời Seoul về đêm khá lạnh, khẽ đưa hai bàn tay trước miệng và thổi nhẹ vào nó giữ hơi ấm, Yoona chầm chậm bước, bóng cô in hằn trên mặt đường. Nhỏ bé, và cô đơn.. 

Nhưng, có một điều Yoona không hề hay biết rằng, trên căn hộ cô vẫn hay nhìn ngắm, khuất phía sau những chậu hoa nhỏ đung đưa theo chiều gió, có một thân ảnh vẫn thường hay đứng đó ánh mắt người ấy luôn luôn dõi theo cô, cũng nhỏ bé và cô đơn không kém.. 

***

Yoona di di mũi giày xuống đất khiến nó tạo nên những hình thù không xác định rõ, ngẩng mặt lên và ngó quanh tìm kiếm một hình ảnh quen thuộc, cô nôn nóng và háo hức được gặp hình ảnh đó biết nhường nào. Hôm nay là ngày Yoona thi đại học, là ngày cực kì quan trọng trong cuộc đời cô, nó quyết định cả cuộc sống và tương lai sau này. Yoona đã rất mong chờ đến ngày này, mong chờ được nhìn thấy Jessica chu đáo sửa soạn mọi thứ cho cô như lúc nhỏ, mong chờ cô ấy sẽ hôn lên má cô chúc thành công như đã hứa. Tối qua Yoona cũng đã gọi điện và nhắn tin bảo rằng rất mong Jessica đến. Nhưng, Yoona chua chát phát hiện ra, đến tận bây giờ Jessica vẫn còn đang lảng tránh cô và chẳng có dấu diệu gì báo rằng cô ấy đến.

Nhưng, Yoona chờ, vẫn đang dùng chút tia hy vọng hiếm hoi của bản thân chờ đợi. Ánh mắt liên tục lướt nhìn từng dòng người hối hả trên đường, chợt đâu cô cảm nhận được cái tê rần bên má phải, quay mặt lại, Ji Yeon đang dùng tay áp lấy lon nước lạnh lên má cô và nhìn cô mỉm cười. Đưa tay lấy lon nước lạnh trên má, Yoona nhẹ cười nhìn lại Ji Yeon

“Chừng nào Yoong thi ?” Ji Yeon hỏi

“Một tí nữa” Vừa mở lon nước ngọt Yoona vừa trả lời “Thế em khi nào về trường ?” 

“Hôm nay em không có tiết học, hay.. em chờ Yoong thi xong được không ?”

“Sẽ rất lâu đó, nếu muốn thì em cứ sang quán bên kia đường chờ Yoong, thi xong Yoong sẽ nhắn tin cho em” Nhấp một ngụm nước trước khi nói tiếp Yoona vội vã “Thôi Yoong phải đi thi rồi em chờ Yoong nhé !”

Sau đó là nhanh chân chạy vào trường hòa lẫn cùng dòng người ồn ào và vội vã. Ji Yeon chỉ biết đứng đó, nhìn theo tấm lưng Yoona, cảm xúc khó diễn tả thành lời.

***

Thức dậy lúc 10h sáng, ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào làm chói mắt, Jessica đưa tay che lấy thứ ánh sáng đáng ghét đó, cô uể oải ngó quanh giường tìm kiếm chiếc điện thoại quen thuộc. Đêm qua mãi chơi game Jessica ngủ quên lúc nào không biết, và giờ thì cái điện thoại của cô nó đã lăn lóc ở cái xó xỉnh nào rồi. Mò mẫm tìm kiếm cho đến khi cảm nhận được chiếc điện thoại yêu quý đang nằm dưới chăn, Jessica cầm lấy nó và đưa lên gần mặt mình. Mở điện thoại và kiểm tra mọi thứ. Vẫn là những cuộc gọi nhỡ từ Yoona nhưng lần này thì có thêm một tin nhắn mới. Jessica nheo mắt, tay theo đó nhấn phần xem tin nhắn trên màn hình điện thoại. Tin nhắn được mở, Jessica giật mình ngồi bật dậy. Hôm nay là ngày Yoona thi đại học, cô quên mất, Jessica nhớ rõ mình đã cài vào lịch ngày này để nhắc nhở bản thân không được quên rồi, nhưng tại sao điện thoại cô lại không reo nhỉ ! Cầm lấy chiếc điện thoại lần nữa và xem giờ. 10h13 phút, vẫn còn kịp, vội vàng tung chăn chạy nhanh vào nhà tắm. Jessica đang cố gắng làm mọi thứ nhanh nhất có thể. Cô nhất định phải đến với Yoona, nhất định phải đến, hôm nay là ngày rất quan trọng của con bé và con bé cần cô, cô không thể nào vắng mặt được. Bỏ mặc hết những gì xảy ra ngày hôm đó, Jessica bây giờ chỉ cần biết, cô nên nhanh chóng đến thật nhanh nơi Yoona vẫn đang thi và chờ con bé thi xong đã. Đó là điều Jessica đã hứa, và cô chắc chắn phải thực hiện. Khoác vội chiếc áo khoác lên người, Jessica vơ lấy chiếc chìa khóa xe trên bàn, mở cửa thật nhanh rồi chạy vội xuống gara và lái xe đi thẳng. 

Trong khi đó, ở trường Yoona vừa hoàn thành xong 2 môn thi của mình. Bước ra cổng trường, vừa đi cô vừa nhắn tin cho Ji Yeon thông báo, sau đó đứng ở phuất phía sau cánh cổng tiếp tục đưa mắt tìm kiếm hình ảnh người mà mình mong muốn được gặp trong lúc này. Khẽ thở dài khi vẫn không thấy người ấy đâu, Yoona buồn bã buông thõng bàn tay đang cầm điện thoại. Từ phía xa, Ji Yeon hớt hải chạy đến, đứng trước mặt cô, gấp gáp hỏi:

“Yoong thi được không ?”

“Tất nhiên là được rồi, Yoong của em là ai chứ ?” 

Cố nặn ra một nụ cười tươi nhất có thể, Yoona không thể để bản thân lộ ra vẻ buồn bã khiến Ji Yeon biết được. Như thế thật không hay chút nào, ít nhất là trong ngày hôm nay. 

Nhìn nụ cười gượng gạo của Yoona, Ji Yeon rõ ràng hiểu con người này đang cố làm ra vẻ bình tĩnh như thế nào, nhưng làm sao qua mắt cô được. Dùng tay mình choàng quanh cổ Yoona, Ji Yeon mỉm cười:

“Yoongie ~ Em hôn Yoong một cái chúc mừng nhé !”

Khá bất ngờ trước lời đề nghị của Ji Yeon, lưỡng lự đôi chút nhưng Yoona vẫn vui vẻ gật đầu. Nhận được sự đồng ý đó Ji Yeon nhanh chóng kéo cổ Yoona xuống, đặt lên má Yoona một nụ hôn rất nhẹ, nhưng khá lâu. Bỗng từ đâu, một giọng nói nghèn nghẹn và quen thuộc vang lên:

“Yoong gọi tôi đến, là để xem cảnh này đấy hả ?”

Jessica ! Là Jessica !

Thần kinh Yoona ngay lập tức đông cứng lại khi vừa nghe câu nói đó, đẩy nhẹ Ji Yeon ra và quay về phía tiếng nói, Yoona giật mình. Là Jessica, rõ ràng là Jessica. Cô ấy đến rồi, cô ấy đến gặp cô, cô ấy đến tìm cô, không còn lảng tránh cô nữa, Yoona cảm giác như trái tim mình đang sung sướng đến nghẹt thở, con người cô mong nhớ, con người cô nhớ nhung, cuối cùng, cuối cùng Yoona cũng được gặp. 

Nhưng…

Người ấy đứng đó, nhìn cô, gió lại tiếp tục đùa giỡn thổi lên thân ảnh con người nhỏ bé đó, cô độc đến đáng sợ, trên đôi mắt xinh đẹp kia, từng dòng chất lỏng ấm nóng rơi xuống ngày một nhiều. Yoona đứng nhìn theo Jessica, bóng cô khuất dần sau cánh cổng sắt nặng trịch mất hút. Yoona bối rối, đầu óc cô vẫn không biết vận hành thế nào. Bỗng nhiên từ sau giọng Ji Yeon lần nữa gấp gáp, tay không ngừng thúc ép người cô về phía trước

“Nhanh lên, đuổi theo đi Yoong”

Yoona định thần, sau đó là vứt chiếc cặp đang mang sang một bên, cố gắng chạy thật nhanh theo con người kia, Yoona chạy mãi, đuổi theo người đó, len lỏi qua từng dòng người đông đúc trên phố. Bước chận vội vã và gấp gáp hơn. Rồi cô chợt dừng lại, tìm thấy rồi.. Jessica ở phía kia, dưới tán cây phong xòe rộng, đang đứng xoay lưng về phía cô, bờ vai nhỏ đang rung lên từng hồi. Tim Yoona đau nhói, bước từng bước chầm chậm về phía cô ấy, Yoona rất nhanh dùng tay mình ôm chặt lấy Jessica vào lòng, vùi mặt mình lên bờ vai cô ấy.

Cảm nhận được vòng tay đang ôm mình và mùi hương quen thuộc phảng phất trên mũi, Jessica đưa tay quệt vội hàng nước mắt, sau đó ra sức cố gắng gỡ người khỏi vòng tay Yoona. Cô không muốn, cô không muốn con người này ôm cô, không muốn con người này tạo thêm cho cô hy vọng, không muốn con người này tiếp tục dày vò lên thân xác bẻ nhỏ của cô nữa. Cô mệt rồi, cô sẽ buông, cô sẽ buông và trả Yoona cho người thật sự dành cho cô ấy. Jessica từ bỏ. 

“Sica nghe Yoong nói” 

Yoona vẫn nhất quyết không buông Jessica ra, vẫn ôm chặt lấy cô và nhẹ nhàng lên tiếng

“Sica nghe Yoong nói được không. Yoong xin đó” 

Nhưng Jessica vẫn không chấp nhận, vẫn đang ra sức vùng vẫy thoát khỏi vòng tay Yoona. Cô đánh, cô nhéo thật mạnh, thật mạnh nhưng vẫn nhất quyết không chịu buông cô ra. Cho đến khi dường như chẳng chịu nổi, con người đó đột ngột dùng sức xoay mặt cô lại, đối diện mặt mình, nhìn sâu vào mắt cô rồi quát lớn

“JESSICA ! EM NGHE YOONG NÓI !”

Lúc này, ở gần Yoona, đối diện với cô ấy, Jessica mới thấy được rằng đôi mắt Yoona cũng đang đỏ hoe, gương mặt gầy hơn rất nhiều, cánh tay đang ôm cô cũng ốm đi đôi chút. Nghĩ đến những điều này, Jessica không tránh khỏi xót xa. Con người này, không lẽ cả quãng thời gian không gặp cô, cũng chẳng màng chăm sóc cho bản thân mình sao ?

Ôn nhu đem Jessica ôm vào lòng, Yoona dựa đầu vào bờ vai cô ấy, nói với chất giọng thủ thì nhưng đầy chua xót

“Sica, em nghe Yoong nói, Ji Yeon là em gái Yoong, là em gái ruột của Yoong”

Sững sờ.. Bất động.. Jessica đứng im lặng, lắng nghe rõ từng câu chữ được Yoona thốt ra

“Yoong xin lỗi vì đã giấu em, Yoong cũng chỉ biết khi bố mẹ Yoong trở về thăm Yoong và Ji Yeon cũng ở đó, thật ra khi em nhận nuôi Yoong, ở nước ngoài bố mẹ đã có Ji Yeon rồi nhưng bố mẹ không cho Yoong biết, họ định khi trở về sẽ cho Yoong biết sau, và thật tình cờ là Yoong đã gặp Ji Yeon và quen biết trước đó, cả hai chỉ thật sự biết nhau khi bố mẹ Yoong nói ra mọi chuyện..”

Ngừng lại một chút, Yoona khẽ thờ dài, vòng tay theo đó cũng siết chặt eo Jessica hơn

“Xin lỗi em, vì đã mượn Ji Yeon để thử lòng em.. Vì Yoong sợ, Yoong không dám chắc, Yoong không dám chắc rằng em có yêu Yoong hay không ? Yoong sợ em sẽ nghĩ rằng lời hứa lúc nhỏ là của một đứa trẻ, chẳng đáng tin, Yoong sợ em có người khác, sợ em sẽ bỏ quên Yoong, sẽ không còn ở bên Yoong nữa, Yoong luôn nhớ và muốn thực hiện lời hứa khi nhỏ của mình. Sica, Yoong rất sợ mất em. Yoong xin lỗi..”

Im lặng bao trùm lên bóng cả hai nhỏ bé dưới tán phong xòe rộng. Yoona hít một hơi dài, rồi cô nói bằng chất giọng nhẹ và trầm ấm vốn có của mình:

“Yoong yêu em !”

Jessica sững người. 

Cô chờ câu nói này đã bao nhiêu lâu ? Cô cũng không biết nữa. Chỉ biết khi nghe Yoona nói ra, trái tim cô lỡ đi một nhịp. Bối rối cúi đầu. Jessica dùng tay đẩy nhẹ Yoona ra. Nhìn thẳng vào mắt cô ấy. 

CHÁT !!!

Jessica vung tay và tát thật mạnh vào má Yoona rồi bỗng đâu từ hai khóe mắt, dòng thủy tinh chảy xuống ngày một nhiều

“Ai cho phép Yoong thử lòng tôi ? Ai cho phép Yoong gọi tôi là em ? Ai cho phép Yoong nói yêu tôi ? Ai cho phép Yoong làm tôi khóc ? Ai cho phép ? Ai cho phép hả ?????? Yoong có biết tôi yêu Yoong thế nào không ? Có bết tôi nhớ Yoong thế nào không ? Tại sao lại đối xử với tôi như thế ??? ”

Từng giọt từng giọt nước mắt rơi thật nhanh dưới khóe mắt Jessica, cả người theo đó nhào đến chui tọt vào lòng Yoona, dụi mặt vào bờ vai cô ấy khóc không ngừng. Nhìn thấy cảnh đó, Yoona đau lòng ôm Jessica thật chặt, đôi tay nhẹ nhàng xoa tấm lưng cô ấy

“Yoong xin lỗi ! em muốn đánh Yoong thế nào cũng được, Yoong đáng bị như thế mà”

Yoona cười, lại tiếp tục vỗ nhẹ lưng Jessica an ủi. Cảm giác khi nói ra mọi thứ trong lòng mình thật thoải mái. Và cảm giác hạnh phúc hơn là khi những gì trong lòng mình nói ra đều được đáp lại xứng đáng. 

Khóc lóc chán chê trên vai áo Yoona, Jessica dứt người ra khỏi cô ấy, quẹt đi dòng nước mắt vương vấn trên mặt, Jessica đưa tay lên má trái Yoona, nơi mà không lâu trước đây cô vừa ban phát một cái tát đau điếng

“Ăn thêm vài cái tát nữa mới xứng”

Nhìn vẻ mặt của Jessica vừa xót xa nhưng cũng vừa giận dữ của Jessica, Yoona phì cười, đưa tay xoa đầu cô ấy nói

“Nếu em nói em không đau lòng khi tát Yoong thì em cứ tát đi”

Rồi sau đó cô giả vờ hất hất phần mặt bên trái của mình trước mặt cô ấy như thách thức. Nhìn cách Yoona thách thức mình như vậy, Jessica bặm môi, tay lập tức được vung lên sẵn sàng cho cú đánh kế tiếp. Thấy thế, Yoona theo quán tính nhắm mắt lại chờ đợi. 

Đinh ninh rằng mình sẽ hứng chịu thêm cái tát thứ hai trong ngày, nhưng không.. Bàn tay đang được vung lên kia không phải dùng để đánh cô, nó được dùng để làm việc khác. 

Yoona trố mắt kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh Jessica dùng tay ôm lấy mặt mình, áp môi mình lên môi cô ấy, Jessica đang hôn cô, rất nhẹ nhàng, rất từ tốn, tay phải của cô ấy thậm chí còn đang xoa nhẹ bên phần má vừa bị đánh của cô. Bất động một vài phút, Yoona nhoẻn miệng cười sau đó cũng hòa vào nụ hôn cùng với Jessica. 

Gió thổi rì rào. Những chiếc lá xào xạt nghe vui tai. Đâu có có hai trái tim đang cùng nhau hưởng hạnh phúc trọn vẹn.

.

.

.

.

.

“Cho hỏi là hai người có định về không ?”

Ji Yeon đứng dựa lưng vào thân cây, tay chống nạnh, chân nhịp nhịp hất mặt nhìn về hai kẻ đang say đắm trong hạnh phúc kia

“Em lại đây làm gì ? Sao nãy giờ không về đi” 

Yoona nghe tiếng Ji Yeon, miễn cưỡng buông Jessica ra, tay nhanh chóng nắm lấy tay cô ấy hướng mắt về phía Ji Yeon nói

“Yah~ Im Yoona đối xử với em gái mình như vậy đó hả ? Uổng công em giúp Yoong” Ji Yeon trề môi

“Hì hì.. đạt được mục đích rồi, hết giá trị lợi dụng” Yoona vênh vênh mặt vẻ tự đắc

Hùng hổ bước đến chỗ Yoona và Jessica đang đứng, Ji Yeon giận dữ nhìn Yoona rồi quay sang mỉm cười nhìn Jessica. Cái tên cà chớn này không trừng trị không được.

“Unnie, cho em mượn Yoong một chút được không ?”

Jessica thừ người, nhưng sau đó cũng nhẹ nhàng rút tay mình ra khỏi tay Yoona mỉm cười gật đầu với Ji Yeon đồng ý

.

Nhận đựơc sự đồng ý đó, Ji Yeon bẻ tay, chân càng bước đến gần Yoona hơn, cái tên cà chớn này đúng là không biết đến sự lợi hại của Ji Yeon này là gì mà, thế thì hôm nay cô sẽ cho biết. 

“Sica unnie, không được xót đấy nhé !”

Hửm ?!?! 

“BỐP !!! Á !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Chẳng biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết là có kẻ vừa bị ăn nguyên chiếc túi xách vào đầu. Kẻ gây ra chuyện đó thì đang hả hê sung sướng, còn người đứng bên cạnh sau vài giây bất động cũng.. bò lăn ra cười. =.=

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yoonsic