Chap 10 : Phần 10-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Phần 10-1:


Sau khi đã uống thuốc và nghỉ ngơi 1 lát , Tae tỉnh lại và liền đi sang phòng Nấm để xem thái y chữa trị thế nào. Dù Hyo và Sica khuyên Tae thế nào nhưng Tae vẫn muốn ở lại chăm sóc Nấm. Lòng đầy hoang mang vì chưa bao giờ Tae thấy Nấm xỉu lần nào

-Thái y àh, cô ấy có sao k , sao còn chưa tỉnh nữa

-Có lẽ vì thể trạng cô ấy gần đây k tốt nên lâu tỉnh 1 chút, sẽ k sao đâu thái tử đừng lo, người nên trở về nghỉ ngơi đi, sức khoẻ của người cũng còn yếu lắm

-Thái y nói phải đó, mẹ thấy để mẹ với Sica ở lại lo cho Nấm được rồi

-Không, để Nấm như vậy con không yên tâm, cô ấy bị bệnh cũng do con mà ra, từ chiều tới giờ mẹ và Sica đã bận rộn nhiều rồi, 2 người nên đi nghỉ để con ở lại với cô ấy

Thái độ kiên quyết của Tae làm Hyo và Sica chùn bước, họ đành dặn Tae phải giữ gìn sức khoẻ và chăm sóc Nấm cẩn thận, có gì phải báo ngay. Họ biết rằng bây giờ bắt Tae về phòng thì Tae cũng k thể ngủ ngon được vì quá lo cho Nấm. Khi Hyo và Sica đi rồi, Tae đến bên giường của Nấm, nhẹ nhàng cầm tay cô và thủ thỉ:

-Tay em nóng quá, xin lỗi đã làm em bệnh, sau này Tae sẽ không vô tâm như vậy nữa. Mau tỉnh lại nha, Nấm rất kiên cường mà, Tae sẽ trồng cả vườn hoa hồng tặng em

-Ưm….ghét Tae…muốn đánh Tae …Nấm nói trong cơn mê sảng

-Nấm àh, đừng làm Tae sợ mà, em tỉnh lại rồi thì muốn đánh muốn giết thế nào cũng được…

Tae ôm chặt Nấm thật lâu như sợ mất đi viên ngọc quý. Nấm không nói mớ nữa mà dần chìm vào giấc ngủ sâu. Tae chốc chốc lại lấy khăn lau mặt, lau tay cho Nấm để hạ sốt. Tae đích thân ra ngoài thay chậu nước mới vì k muốn làm phiền mọi người vì trời đã về khuya. Thấy Nấm đã ngủ yên nên Tae mới an lòng và ngồi vào bàn viết tiếp những bài văn, bài thơ còn dở dang

Tae’s pov:

Vợ yêu bị bệnh rồi, mình k giúp thì làm sao mà hoàn thành kịp đúng thời gian quy định. Dù mẫu hoàng bắt 2 đứa viết 100 bài văn và thơ nhưng đâu có nói là mỗi người 1 nửa. Mình sẽ viết khoảng 60-70 bài , còn lại khi nào Nấm khoẻ sẽ viết tiếp . Hihi, mình thông minh ghê, vậy là vẹn cả đôi đường. Nhưng sao buồn ngủ dữ vậy nè, chắc do tác dụng của thuốc. Phải tranh thủ viết mới được

-end pov-

Tae mới viết được khoảng 6 bài thì hai mắt đã díu lại, cơn buồn ngủ kéo đến khiến Tae như muốn gục tại chỗ nhưng Tae liền nhớ ra cách học “chống buồn ngủ” của Lương Sơn Bá ngày xưa. Thế là Tae liền thắt bím tóc của mình lại, nối vào một sợi dây dài và cột lên xà nhà cao. Khi đó chỉ cần Tae ngủ gật thì ngay lập tức tóc sẽ bị giật ngược lên do sợi dây nối với xà nhà. Nhờ thế mà trong 2 canh giờ Tae đã hoàn thành hơn 20 bài văn và thơ.

Chợt thấy Nấm cựa mình, Tae dừng bút và chạy ngay đến giường mà quên rằng tóc mình vẫn còn bị cột nối với xà nhà. Hậu quả là Tae bị giật 1 phát đau điếng và đứt cả đuôi tóc. Tae cố nén cơn đau và đến bên giường để đắp lại chăn cho Nấm. Có lẽ vì nóng sốt nên Nấm chẳng muốn đắp chăn. Tae hiểu ý nên đã lấy quạt và ngồi quạt cả đêm cho Nấm. Sau đó vì qúa mệt mỏi, Tae ngồi ngủ thiếp đi bên giường lúc nào không hay.

….

Mặt trời ló dạng, chiếu những tia nắng ấm áp vào phòng đánh thức Nấm đang say ngủ. Nấm mở mắt và thấy mình đang nằm trên giường, cô định ngồi dậy thì thấy Tae đang ngồi cạnh giường và nắm tay mình rất chặt.

-Nấm àh, em đừng có chuyện gì nha, Tae đau lòng lắm đó…Tae ngủ và nói mớ

-Biết vậy thì đừng nên gây chuyện với tui…Nấm tưởng Tae năn nỉ nên định hất tay Tae ra nhưng Tae vẫn nắm rất chặt

-Tae sẽ k bao giờ bỏ rơi em, Tae yêu em nhiều lắm, đừng rời xa Tae …

Nấm bật cười khi nghe “ lời tỏ tình dễ thương” của Tae , cúi thật gần ngắm Tae thì Nấm mới nhận ra đôi mắt thâm quầng như gấu trúc của Tae . Gò má trắng mịn cùng với sóng mũi cao nghiêng khiến Nấm không khỏi xao lòng

Nấm ‘s pov:

Cái tên ngốc này , suốt đêm k ngủ hay sao mà nói mớ lung tung vậy nhỉ. Không lẽ Tae thức để chăm sóc mình sao, chắc k đâu, trong cung thiếu gì ngừơi hầu. Dù biết là nói mớ nhưng sao mình cứ thấy vui vui , hihi. Gía như Tae đối xử ngọt ngào với mình thì thích biết mấy.

-end pov-

Nấm đang miên man suy nghĩ thì chợt thấy tay mình hơi nhột. Nhìn lại thì thấy Tae đang khẽ hôn lên bàn tay cô mặc dù vẫn đang say ngủ . Nấm rút tay lại định đánh Tae 1 phát vì tội “hôn mất trật tự” nhưng vẻ mặt ngủ vô tư đó làm Nấm phải chùn lại. Nấm lại cúi xuống lần nữa định hét vào tai Tae để đánh thức nhưng vô tình Tae quay mặt sang và môi Nấm đã chạm phải môi Tae…Một cái hôn thoáng qua trên môi 2 đứa , Tae thì không hay biết gì nhưng Nấm lại giật bắn người như điện giật.


Đây là lần thứ 3 hai đứa hôn nhau nhưng đều trong hoàn cảnh trớ trêu “ k mong muốn” . Tuy lần này Tae không phản ứng gì nhưng Nấm thì lại có muôn vàn cảm xúc. Cô thấy người mình nóng lạ, tê người và có chút gì đó thích thú chứ không ngại ngùng như 2 lần trước đó. Khẽ liếm môi mình Nấm cảm nhận có vị ngọt như kẹo hồ lô. Cười thầm với con người truớc mặt , Nấm tự nhủ : "đúng là con nít, ăn kẹo nhiều mà không chịu rửa miệng đánh răng…"


Nấm nhẹ nhàng bước xuống giường để đi rửa mặt , thay y phục. Quay trở lại thì thấy Tae vẫn ngủ ngồi chưa dậy, Nấm định đỡ Tae lên giường ngủ thì có tiếng mở cửa , Hyo và Sica bước vào, mang theo cả 1 mâm thức ăn nóng hổi. Mùi thức ăn làm Tae choàng tỉnh, ngóc đầu dậy thì thấy Nấm đang ngồi trên bàn và cười nói với mẹ Hyo và Sica .

-Con mới ngủ dậy àh, ra ăn cháo với mọi người nè

-Hihi, trông cái bộ dạng thái tử còn ngái ngủ kìa, mắc cười quá…Sica cười phá lên khi thấy cái mặt rũ rượi và đôi mắt thâm quầng của Tae

Chẳng nói câu nào, Tae đi thẳng về phía Nấm và đặt tay lên trán để kiểm tra nhiệt độ. Hành động ấy làm cả 3 người đều rất ngạc nhiên vì chưa bao giờ Tae dám tiếp cận mà chưa có sự đồng ý của Nấm

-Hết sốt rồi, vậy ta cũng yên tâm , hôm nay nàng nghỉ cho khoẻ, khỏi cần giặt đồ, rảnh rỗi thì lấy sách ra viết cho đủ 100 bài văn thơ còn dang dở . Con về phòng thay y phục lát nữa còn phải đi chẻ củi, chào mẹ và em Sica nhé…

-Con chưa ăn gì mà, khoan đã , Tae.. Tae àh… Hyo gọi với theo nhưng Tae đã đi mất hút

- Nấm àh, sao Tae lạ thế, bộ chê đồ ăn của mẹ hả

-K đâu con thấy là thái tử muốn né chị Nấm thì đúng hơn, nhìn mắt thâm quầng chắc tối qua lại bị “hành” rồi, hihi

-Em nghĩ đi đâu vậy, tối qua chị sốt thì làm gì có sức đánh đập ai, chắc tại tối qua Tae thức khuya nên mới như vậy thôi

-Cũng đúng, hôm qua mẹ khuyên hết lời nhưng Tae vẫn muốn 1 mình chăm sóc cho con , cực là phải rồi, mà trên bàn sao có nhiều giấy tờ vậy nè

-Àh , là mấy bài văn thơ mà nữ hoàng bắt Tae và con cùng viết, con mới viết được vài bài thôi, ủa sao nhiều vậy nè, gần 25-30 bài rồi, hình như là chữ của Tae viết

-Chứ còn ai vào đây nữa, sáng nay em đi lấy thuốc cho chị thì nghe đám thị vệ cung nữ tám với nhau : đêm qua thái tử chơi trò “sĩ tử luyện kinh thư”, thị vệ canh gác thấy bóng thái tử in trên vách ban đầu còn tưởng quái vật “rết thành tinh” xuất hiện , ai dè là cột tóc lên trần nhà để viết bài gì đó cho tránh buồn ngủ . Chiêu thức “Lương Sơn Bá vượt vũ môn” này rất nổi tiếng nhưng k ngờ thái tử lại sử dụng để “ chép phạt”, hihi

-Chắc là họ đồn đại thôi… Nấm nửa tin nửa ngờ

-Chị nhìn đống bài trên bàn và sợi dây còn dính tóc này mà còn chưa tin àh…Sica tìm sau cột nhà và thấy sợi dây dài vẫn còn dính đuôi tóc của Tae

-Aigoo, bị đứt cả dúm tóc thế này chắc là đau lắm, vậy mà Tae nó chẳng than tiếng nào, nó thương con lắm đó Nấm ngơ àh

-Sao mẹ cũng giống người ta kêu con là Nấm ngơ vậy

-Hihi, chị Nấm của con k ngơ, chỉ là cố tình k biết thôi, thái tử Tae đã làm nhiều thứ vì chị, còn chưa chịu mở lòng chấp nhận sao

-Ta…ta….chỉ là…

-Thôi đừng ép chị con nữa, khi nào nó muốn thì tự khắc sẽ đến với Tae thôi, tình yêu k ai nói trước được hết

-Cũng giống như umma và thừa tướng Soo , 18 năm gặp lại vẫn ngọt ngào, hihi

-Con Mều này thích trêu mẹ nhỉ, mẹ sẽ k gả con cho Yuri tướng quân luôn, kaka

-Đừng mà mẹ, con k muốn phải đợi thêm 18 năm đâu, hihi

Cả 3 cười nói vui vẻ thì cung nữ mang thuốc vào , nhưng lại đứng mãi k chịu đi. Nấm thắc mắc thì cung nữ nói : “thái tử căn dặn phải nhìn thái tử phi uống hết chen thuốc rồi mới được lui xuống” . Sica và Hyo liếc mắt nhìn nhau cười còn Nấm thì hơi ngượng ngùng.

Nấm ‘s pov :

Thì ra trong mắt Tae, mình giống 1 đứa con nít sợ uống thuốc. Mà đúng là ghét uống thật , vừa đắng vừa hôi.

Nếu k uống thì tội cho cô bé cung nữ quá, thôi kệ, nhắm mắt nuốt cho xong

Mai mốt Tae bị bệnh mình sẽ bắt uống lại , hehe”

-End pov-

Nấm nhắm mắt ực 1 hơi hết chén thuốc trước sự ngưỡng mộ của Hyo và Sica, vì trước nay dù có bệnh nặng cỡ nào, Nấm cũng k uống thuốc, cùng lắm là cạo gió , giác hơi là xong chuyện. Nhưng cái vị đắng của thuốc làm Nấm vô cùng khó chịu , Nấm định nguyền rủa Tae thì cô cung nữ lại tiến đến mà đưa ra một gói giấy nhỏ

-Thái tử dặn, sau khi thái tử phi uống xong thì người hãy ăn thứ này thì sẽ hết đắng ngay, nô tỳ cáo lui

-Đây là gì, k có độc chứ

-Dạ , đó là mứt đậu dookong , từng viên đậu đều được chọn lựa và chế biến rất kỹ, là cống phẩm của Tây Dực mỗi năm 1 lần, hoàng cung hiện giờ chỉ còn hơn 20 viên được chia đều cho thái tử Tae và hoàng tử YoonA, phần của thái tử Tae lâu nay đều do chính thái tử bảo quản nên sẽ k có vấn đề gì đâu ạh.

Nấm gật gù rồi cho cung nữ lui xuống. Mở ra thì thấy vẩn còn 7 viên mứt đậu ngon lành, Nấm bỏ ngay 1 viên vào miệng và cảm giác vị đắng đã tan đi mà thay vào đó là vị ngọt thanh và vị bùi bùi của đậu. Hyo và Sica cũng thử mỗi người 1 viên và đồng loạt thốt lên:

-AHHH…. Ngon quá…

-Đúng là tuyệt phẩm nhân gian, món này quý lắm, Tae chỉ ăn có 3 viên mà cho con tới tận 7 viên, đủ biết nó yêu con tới chừng nào

-Thật là ganh tỵ với Nấm unnie quá đi, hihi, cho em thêm hạt nữa nha, em muốn mang cho Yul thưởng thức

-Đúng đó, mẹ cũng muốn xin 1 hạt cho Soo thừa tướng, chắc shikshin sẽ mừng lắm đây, haha

-Vậy thì chỉ còn 2 viên thôi àh, liệu Tae có la con không…Nấm băn khoăn

-Nếu Tae tiếc của thì nó đã k đưa cho con cả gói mứt đậu rồi, trong lòng Tae thì con là số một rồi, lo gì

-Mẹ nói chí lí, con thấy thái tử Tae thích “ăn Nấm” hơn “ăn đậu dookong” , haha

-Hai người cứ chọc con hoài , mỗi người 1 hạt nè, mau mang cho ý trung nhân đi, chậm chân là con đổi ý đó

-Tạ ơn thái tử phi, chúc ngừơi mau chép phạt thành công nhé…hahaha…

Sica và Hyo cười trêu Nấm rồi cầm viên mứt đậu dookong chạy biến ra khỏi phòng. Họ đi rồi thì Nấm bắt tay vào chép các bài văn và thơ như đã hứa. Học chữ đúng là cực hình với Nấm , thà bắt cô chịu đòn hay đi lao động khổ sai chắc còn vui vẻ hơn. Nhưng khi nhớ lại lời hứa với nữ hoàng cũng như sự nỗ lực thức khuya chép bài của Tae thì Nấm càng thấy mình phải phấn đấu nhiều hơn nữa. Cô không muốn bị người khác xem là thất hứa và nhất là k muốn phụ lòng Tae.


Chép từ sáng đến trưa đã được khoảng 10 bài , Nấm hài lòng về thành tích mà mình cật lực tạo ra, dù nét chữ có phần “rồng bay phượng múa” nhưng về cơ bản là vẫn đọc được và đúng nội dung. Nấm chợt nghĩ ra ý định chạy đến khoe với Tae về tác phẩm của mình. Thế là cô tung tăng cầm xấp bài đi về hướng khu nhà bếp nơi Tae chẻ củi . Nhưng mọi ngừơi nói Tae đã chẻ xong từ sớm và hiện giờ đang ngồi giặt đồ bên khu giặt áo.

-Không phải thái tử Tae chỉ chẻ củi thôi sao …Nấm ngơ ra

-Vì hôm nay thái tử phi bị bệnh nên thái tử Tae phải làm luôn phần của người nên hơi vất vả 1 chút , chúng thần có ý phụ giúp nhưng thái tử k cho, bảo rằng “làm việc giúp vợ là niềm hạnh phúc”

Nấm ‘s pov

Taengoo đáng ghét này, sao hôm nay lại đáng yêu thế k biết, hihi, làm mình mắc cỡ với họ quá. Có thật là “say” mình tới như vậy không. Hay lại bày trò quỷ quái gì nữa đây. Mong là Tae đừng đùa giỡn với tình cảm của mình nữa

Mình cũng phải làm chút gì để đáp lại cho Taengoo chứ, và cũng để mọi người biết thái tử phi cũng là phụ nữ giỏi giang

-end pov-

Nấm quyết định vào bếp để làm vài món mang qua cho Tae, những đầu bếp trong Ngự thiện phòng bị đuổi hết ra ngoài , họ tò mò k biết Nấm sẽ nấu gì nhưng từ trong phòng mùi thức ăn bốc ra khét ngẹt

…Lát sau khói bốc lên cao, mọi ngừơi tưởng đâu hoả hoạn định hùa nhau phá cửa xong vào thì Nấm đã bước ra , mặt mày tèm lem, đầu tóc xác xơ vì cháy nhưng cô mỉm cười hạnh phúc vì đã làm ra một món ăn tuyệt vời và giấu trong chiếc giỏ. Mọi người thở phào và cười lăn ra khi thấy dáng vẻ tả tơi của Nấm.

Bỏ ngoài tai những lời trêu chọc, Nấm chỉnh trang lại đầu tóc, y phục và ung dung đi về khu giặt áo để tìm Tae. Đang ngồi giặt đồ miệt mài, Tae không đế ý Nấm đang đứng sau lưng và quan sát mọi hành động của mình.


“Thương em chẳng quản đêm ngày

Giặt đồ chẻ củi Tae nào sá chi

Mong em hãy hiểu tình si

Để Tae được biết thế nào là yêu”



-E hèm, si tình ai mà ngồi than thở vậy hả

-Hả… là em sao , em tới hồi nào vậy, ngồi…mời ngồi chơi …Tae ngượng ngùng khi thấy Nấm xuất hiện bất ngờ

-Lúc nãy đang mong nhớ ai đó, có vợ rồi mà còn bày đặt tương tư, hứh

-Aigoo, em hiểu lầm rồi, ta… ta đâu có tương tư ai đâu , ta chỉ nhớ …nhớ…nhớ em chút xíu thôi mà

-Ai thèm tin , nhớ ta chút xíu là sao, nhớ cô khác nhiều hơn đúng k ?

-K có, ta nào dám có ý đó, nếu em k tin ta có thể thề…

-Thôi thôi, khỏi thề thốt, coi như ta tạm tin ngươi, ta đến đây để xem ngươi làm việc thế nào

-Tất nhiên là tốt rồi , ta siêng lắm , phơi đồ nữa là xong ngay thôi, mà em còn bệnh ra đây làm gì , mau về cung đi

-Ta hết bệnh rồi, dù sao thì cũng cám ơn mứt đậu dookong của ngươi, ta viết được gần 10 bài rồi nè, giỏi chưa

-Oh yeah, vợ Tae giỏi quá, hôm nay tiến bộ nhiều rồi, thưởng cho 1 cái …

*chóc*

Tae ôm Nấm và hôn 1 cái lên má thật tự nhiên. Nấm ngẩn người ra nhìn Tae, còn Tae thì vội bịt mệng lại , trố mắt nhìn Nấm vì sợ Nấm sẽ đánh đòn

-Ta…ta k cố ý, tại ta mừng quá , đừng đánh ta nhe…Tae vội vàng giải thích

-Ngươi…ngươi…

-Thôi thôi, đừng giận, ta biết ta sai, chưa được nàng đồng ý mà hôn ngay thì quá thất lễ, nóng giận có hại cho sức khoẻ

-Coi như lần này ta tha cho, ta có làm món này cho ngươi xem như đền đáp ngươi đã giúp ta, mau ăn thử xem

-Woah, đích thân phu nhân xuống bếp thì phải ăn hết mới được

-Thấy sao hả, sao k bình luận gì hết vậy, ngon hay dở cũng nói 1 tiếng chứ

-Ực.. ặc.. ta…ta …thấy rất…rất ngon…tài nấu nướng của nàng cũng k thua gì Sica đâu, “chị nào em nấy”, hix.. Tae cố nuốt cái bánh nướng cháy khét mà vị mặn chát

-Ăn bánh mà mặt trông đau khổ quá , ta cũng ăn 1 cái…măm măm…áhhhh, sao mặn dữ vậy nè, chết rồi, ta lỡ bỏ nhầm đường thành muối rồi…sao ngươi ăn hết hay vậy

-Nàng đã bỏ công sức ra làm , ta đâu thể phụ lòng vợ yêu được, dù khó ăn cỡ nào cũng ráng nuốt chứ, hihi

-Lúc nào cũng dẻo miệng, thích nịnh lắm hay sao áh

-Vợ tui thì tui nịnh, ai dám cấm nè, ta chợt nhớ ra bài thơ rất hay :

“Trên trời có đám mây xanh

Chính giữa mây trắng xung quanh mây vàng

Ước gì Tae cưới được nàng

Tae sẽ mua gạch Bát Tràng về xây

Xây dọc rồi lại xây ngang

Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân”



-Xây hồ bán nguyệt mà để rửa chân thì phí quá, thôi xây hồ trăng tròn để quậy nước cho vui, haha

-Lớn rồi mà cứ thích nghịch nước như con nít, vậy ta cho nàng toại nguyện …Tae dùng nước khẽ tát nhẹ vào mặt Nấm

-Dám chọc ta hả, cho ngươi biết tay, đứng lại, đứng lại chưa, hihi

Hai người lại chơi té nước nhưng may mắn là hôm nay không có ai nên k sợ bị phạt. Chơi giỡn 1 lúc lâu thì Tae đột nhiên ôm bụng kêu đau, và chạy vội vào khu nhà xí , Nấm hoảng hốt chạy theo Tae để xem xét . Đợi mãi mà chẳng thấy Tae ra, Nấm đập cửa:

-Ngươi có sao k vậy, có phải do ăn trúng mấy cái bánh lúc nãy k ?

-Ta.. ta không sao, nàng …nàng đừng lo..

-Giọng yếu xìu kìa, chắc bị Tào tháo rượt rồi, ta xin lỗi…

-Tại ta đau bụng thôi, không…không phải do bánh đâu, ta…ta nhờ nàng 1 chuyện được không ?

-Chuyện gì cứ nói đi

-Đưa giúp ta …cuộn..cuộn giấy, hết..hết giấy rồi

-Thì ra là hết giấy nên trốn mãi k dám ra, hihi…chờ ta 1 lát… đây nè , cầm lấy , xài gì mà hao thấy ớn …Nấm chuyền cho Tae cuộn giấy qua khe cửa phía dưới
Sau một hồi lâu Tae trở ra, gương mặt phờ phạc, vì không muốn Nấm lo lắng nên cố gượng cười như k có gì xảy ra

-Cám ơn, nhờ có nàng mà ta thoát cơn “hiểm cảnh”…bây giờ ta mới hiểu thế nào là “tình yêu”, hihi

-Là sao, ta chưa hiểu lắm ?

-Có nghĩa là :

“Làm sao định nghĩa được chữ yêu

Có khó gì đâu một buổi chiều

Gặp nhau đi cầu không mang giấy

Chuyền nhau cuộn giấy thế là yêu”



-Zời ạh, văn thơ gì mà kỳ cục vậy, xấu hổ chết được, ngươi mau đi tắm rửa thay đồ đi, ta về trước đây…

Nấm cười bẽn lẽn sau khi “áng thơ bất hủ” của Tae, và chạy về 1 mạch, Tae nhìn theo mà lòng thấy vui và ấm áp lạ thường .

……

Trời đã tối và Nấm cũng bắt đầu vật lộn với đống bài viết trong phòng, viết mãi nhưng cũng chỉ được hơn 10 bài, Nấm mệt mỏi dừng bút và nghỉ ngơi 1 lát. Cô nhận ra Tae vẫn chưa về, chợt nhớ lại bài thơ tình yêu lúc chiều, Nấm ngẫu hứng cũng làm 1 bài thơ :

“Làm sao định nghĩa được chữ yêu

Ngẩn ngẩn ngơ ngơ cả buổi chiều

Biết viết gì đây cho trọn ý

Thôi thì viết đại một chữ yêu”



Nấm cười tít mắt trước tuyệt bút đầu tay của mình, thầm nghĩ rằng Tae ngốc nghếch có thấu hiểu được tình yêu chớm nở đó hay không. Nấm định sẽ khoe với Tae về bài thơ nhưng khi Tae bước vào phòng thì k thèm nhìn Nấm mà chạy thẳng vào bàn viết bài, ra vẻ rất gấp gáp.

-Có chuyện gì mà vội vậy, còn k thèm nói chuyện với ta …Nấm tiu ngiủ cất bài thơ vào hộc tủ rồi quay lại viết bài phạt

-Nàng có biết ngày mai là hạn chót nộp bài không hả, từ hôm đó tới nay theo ta nhẩm tính thì mới hơn 50 bài thôi, chỉ trong đêm nay mà phải hoàn thành nốt số còn lại đó, k vội sao được

-Chết rồi, nhắc mới nhớ, mai là hết hạn rồi, vậy mà tưởng còn lâu lắm, giờ làm sao, làm sao đây, ahhhh… Nấm hoảng hốt thét lên

-Bình tĩnh đi, lát nữa ta sẽ bí mật kêu mọi ngừơi chép phụ mình rồi , mỗi người cùng viết bài thì mai ra mới kịp , phi vụ lần này có 2 ta , YoonHuyn, YulSic cùng làm , cả mẹ Hyo của nàng và thừa tứơng Soo cũng tham gia giúp đỡ nữa

-Nhưng làm vậy là trái với thánh chỉ, lỡ bị phát hiện là chết cả đám, tôi thà chịu phạt một mình chứ k muốn liên luỵ mọi người

-Ta biết nàng rất trung thực nhưng nếu k làm vậy thì sẽ bị phạt lại từ đầu và còn tăng lên gấp đôi nữa

-Mặc kệ , nếu ngươi k chịu thì ta đồng ý chịu phạt 1 mình, ta k muốn bị xem là gian dối

-Thôi được rồi,nếu nàng nói vậy thì ta cũng đành chiều theo, “có phước cùng hưởng ,có phạt thì cùng chịu” , viết được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Biết đâu mẫu hoàng sẽ cảm thông mà k phạt

-Cái này ngươi tự nguyện chứ ta k ép àh nha. Coi vậy mà cũng chịu chơi dữ

-Chứ sao, ở với “sư tử” riết nên “máu liều” cũng tăng lên rồi, sợ gì nữa, haha

-Dám nói ta là “sư tử” hả, cào cho chết luôn, hihi

-Thôi, thôi đừng giỡn nữa, mau viết bài đi kẻo k kịp bây giờ

Hai người bắt tay vào viết bài nhưng khi Nấm đang loay hoay viết thì Tae vẫn chần chừ chưa viết được chữ nào. Nấm thấy lạ vì bình thường Tae viết rất nhanh, nhưng hôm nay lại cầm viết mà tay run bần bật. Viết mới xong 1 bài nhưng vẻ mặt Tae nhăn nhó lạ kỳ

-Ngươi làm sao vậy, bị bệnh hay sao mà tay run dữ thế

-Đâu có, chắc tại ta làm việc nhiều quá nên hơi run tay đó thôi

-Phải k đó, hay lại lười biếng, k muốn viết tiếp

-K phải mà , tại tay hơi run nên viết chậm, ta sẽ cố gắng viết mà,nàng đừng lo

-Giỏi nói dóc, đưa tay đây coi

Tae k định xoè tay ra nhưng dưới ánh mắt quả quyết của Nấm thì cũng đành “nhắm mắt đưa tay” . Nấm trố mắt ngạc nhiên khi thấy lòng bàn tay Tae sưng phồng, lột cả da tay, một số chỗ còn rướm máu. Cô xót xa nhìn Tae lòng đầy ân hận vì đã trách lầm Tae.

-Xin lỗi , ta k biết tay ngươi đang bị thương, sao còn cố gắng viết bài làm chi, mau đi nghỉ ngơi đi

-Chuyện nhỏ ấy mà, tại ta chẻ củi nhiều quá nên bị xước cộng thêm giặt đồ nên tay ngâm nứơc mới bị phồng lên, k sao đâu

-Cũng tại ta tất cả , nếu k vì ta ngươi sẽ k bị thế này, xin lỗi , hic

-Aigoo, vợ chồng với nhau có gì đâu mà xin lỗi, yêu thương, chăm sóc nàng là trách nhiệm vĩ đại của người làm seobang như ta mà, hihi, đừng khóc vợ yêu àh

-Ta lúc nào cũng hiếp đáp ngươi, sao lại đối xử tốt với ta vậy

-Rất đơn giản, vì Nấm là vợ của Đậu mà, dù Nấm có làm sai thế nào Đậu cũng bỏ qua hết

-Có mới nói nhe, nhưng mà ngươi nói “Nấm là vợ của Đậu” , k lẽ ngươi tên là Đậu hả, tên gì mà sến vậy zời , haha

-Nè, nè, ta chỉ ..chỉ lỡ miệng nói chơi thôi mà, tên Đậu thì đã sao, đó là biệt danh mà mẫu hoàng kêu ta lúc nhỏ, nhưng trong cung k ai dám gọi tên đó hết

-Sao vậy, ta biết rồi, chắc ngươi mê ăn đậu Dookong nên mới có tên này, hihi

-Ta thích ăn đậu Dookong lắm nên mẫu hoàng mới gọi ta là Đậu, nhưng Yoon cứ trêu ta là ăn đậu Dookong nhiều quá nên thành “Đậu lùn” , ta tức lắm nên sau này k ai dám gọi nữa

-Vậy bây giờ ta gọi nhé, Đậu lùn, cái tên đáng yêu chết đi được, haha

-Dám chọc tức ta hả, cái mặt…mặt “Nấm ngơ” …thấy ghét

-Lêu lêu, ghét đi ai cần thương, Đậu lùn, Đậu lùn, Đậu lùn, Đậu lùn, hahaha

-Nấm ngơ, Nấm ngơ, Nấm ngơ, Nấm ngơ…hahaha, trò này vui thật. Chúng ta đúng là trời sinh một cặp nhỉ

-Thôi đừng đùa nữa, mau bắt tay vào viết thôi , trời sắp sáng rồi kìa.

-Nấm àh, ta có đề nghị này, sao này nàng đừng gọi “ta –ngươi” nữa, nghe xa lạ quá, kêu bằng “Tae với em” được k, hihi

-K thích , thích kêu bằng Nấm với Đậu àh, Đậu lùn, Đậu ngố, Đậu byun, haha

-Thôi thôi, ta chịu thua, muốn kêu sao thì tuỳ, kêu Đậu cũng được nhưng chỉ dành riêng khi có ta và nàng thôi, đừng kêu lung tung trước mặt người khác xấu hổ lắm, ngoé tay hứa nhé

-Làm như con nít k bằng, hứa thì hứa, ngoé tay này, hihi, Đậu ngốc

-Phải rồi, “chồng ngốc mới lấy vợ tiên” mà , hihi, ui da… Tae nhăn mặt vì khi ngoé tay chạm vào vết thương

-Aigoo, Đậu có sao k, để em xem nào, để vết thương như vầy k tốt đâu, đợi em 1 lát nha

Nói rồi Nấm đi vào bên trong và lấy “ hộp gia bảo” ra , Nấm vừa đặt hộp xuống bàn thì Tae đã sợ xanh mặt

-Cái ..cái gì vậy, ta…ta đâu có làm gì sai mà dùng đến “hộp gia pháp” ghê vậy

-Đậu ngồi yên đi, nhúc nhích là em bỏ mặc luôn đó, yên tâm đi, k đau đâu

Tae dù rất sợ nhưng vẫn cố nhắm mắt chịu đựng, Tae cảm giác Nấm đang cầm bàn tay mình rất dịu dàng và xức loại thuốc kỳ diệu nào đó. Mở mắt ra thì thấy Nấm đang băng bó tay cho Tae rất gọn gàng. Gương mặt Nấm toát lên vẻ nết na hiếm thấy

-Xong rồi, thấy em băng bó đẹp k , Đậu àh, Đậu àh, Taengoo àh, nhìn gì mà trân trối vậy…Nấm phải gọi hai ba lần thì Tae mới nhận ra

-Chậc, vì mải ngắm nàng mà ta quên luôn cả đau, cảm ơn nhé Nấm hường , hihi, sau này ta sẽ mua cho nàng tất cả những gì màu hường mà nàng thích

-Đã nói thì k được nuốt lời nhé, nói dóc thì em mang Đậu đi nấu chè luôn đó, hihi, mau lo viết bài đi kẻo không kịp

-Tuân lệnh bà xã, thức trắng đêm nay chúng ta cũng sẽ viết xong mà , cố lên !!

Đôi chim sẻ lại vừa viết vừa trò chuyện, không khí ấm áp lan toả khắp phòng xua đi cái lạnh của trời đêm . Bên ngoài cung, thị vệ cung nữ đã đi ngủ hết nhưng phòng của Tae vẫn sáng đèn

…. Gà gáy canh ba , Nấm ngủ gật bên đống bài vở nhưng Tae vẫn còn thức. Nhìn gương mặt thiên thần ấy, Tae k nỡ đánh thức giấc ngủ ngon lành của Nấm nên đành lặng lẽ , lấy tấm chăn khoác lên cho Nấm và tiếp tục viết . Được 1 lúc sau thì Tae cũng k chịu nổi nữa nên cũng ngủ thiếp đi trên bàn, tay Tae vẫn nắm chặt tay của Nấm để truyền hơi ấm cho nhau…Khẽ nhoẻn miệng cười trong vô thức Tae còn nói mớ : “ Sáng mai dù trời có sập xuống, ta sẽ cùng nàng gánh mọi tội danh, Nấm yêu của Đậu …”


p/s : ngày mai Nấm- Đậu sẽ gặp hậu quả gì đây, cùng chờ chap sau nhé,

đọc xong nếu vui thì comment cho Au biết với nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro