Chap 11 : Phần 11-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phần 11-1:

Tae chưa bắt được Yoon thì Nấm , Sica, Hyo đã tới . Mọi người đến tiễn Yul Tae lên đường , chỉ khoảng giây lát nữa thôi thì cả đoàn phải khởi hành. Sica định đến trò chuyện với Yul nhưng lại ngại đông người , thấy vậy Tae liền tạo cơ hội cho 2 người khi bảo Yul và Sica đi vào lấy thêm hành lý , còn mình thì kéo tay Nấm đi sang gốc cây gần đó để tâm sự

-Đậu đi rồi em ở nhà phải cố gắng học tập, chăm sóc sức khoẻ bản thân, Sica , mẹ Hyo và mẫu hoàng, đừng gây hoạ biết chưa

-Đậu làm như em là trẻ hư ấy, suốt ngày đi chọc phá , em biết tự lo cho mình, Đậu cũng giữ gìn sức khoẻ nha, khi về em sẽ nấu chè Đậu đãi Đậu

-Haha, vợ tui hôm nay biết chơi chữ rồi, được thôi, Đậu sẽ ăn chè Đậu nhưng mà sau đó ta còn muốn ăn thứ khác nữa

-Thứ gì chứ ?

-Đậu hầm Nấm

-Là món gì mà lạ vậy ?

-Món đó mà dùng kèm với “nước suối Mẫu tử” thì trên cả tuyệt vời, hehe

-Là gì nhỉ…ah…Đậu kỳ quá àh,…em k chịu… k chịu đâu…hihi

-K chịu cũng phải chịu , tối qua hứa rồi nhớ k, nếu nàng thất hứa thì sẽ bị nhện tinh ăn thịt đó, haha

-Thấy ghét, biết người ta sợ mà hù hoài , chưa biết “ai hầm ai”, hãy đợi đấy, hihi

…..


Yul cùng Sica đi vào phòng để lấy thêm vài bộ quần áo, chợt Sica lấy ra một chiếc khăn len. Thì ra tối qua cô đã thức cả đêm để đan cho Yul, nhìn gương mặt hốc hác, đôi mắt thâm quầng của Sica , mắt Yul rưng rưng

-Việc gì em phải vất vả thế , chẳng phải em sợ mất ngủ lắm sao, mắt sưng lên rồi này

-Tại Yul đi xa mà em k có gì tặng Yul hết, em đan k khéo cho lắm, nhưng đây là tấm lòng của em, có nó sưởi ấm cho Yul thì em cũng an tâm

-Em là “tảng băng ấm áp” của lòng Yul, dù xa nhau nhưng chỉ cần nhìn thấy chiếc khăn này Yul sẽ nhớ về em, giống như có em bên cạnh

-Có mới nói nha, đừng có đam mê tửu sắc ở chốn xứ lạ quê người mà bỏ em thành “hòn vọng Yul” nha, hihi

-Tuyệt đối không có chuyện đó, cùng lắm thì Yul dẫn về ra mắt em trước rồi mới quyết định, hehe

-Lại còn dám dẫn về , Yul to gan nhỉ, em sẽ xé xác luôn 2 người cho coi, hứh

-Đừng mà, hihi, mới đùa 1 tí mà đã nổi nóng, để tạ lỗi Yul tặng em miếng bảo ngọc làm kỷ niệm nè

-Woa, ngọc bội đẹp thật , nhưng món quà quý vậy, em k dám nhận đâu

-Nhận đi mà, đây là tấm lòng của Yul, em phải giữ gìn cẩn thận nha, vì đây là ngọc gia bảo, chỉ truyền lại cho vợ tương lai của Yul thôi

-Vậy thì em càng không thể nhận, em đâu phải vợ của Yul

-Thôi mà, nhận đi mà, không sớm thì muộn em cũng sẽ thành Kwon phu nhân thôi , hihi

-Ai nói vậy ta, tỏ tình gì mà lộ liễu vậy trời

-Phong cách của Yul là thích “trắng trợn” vậy đó, nói mau, em đồng ý không ?

-Cầu hôn gì mà như ăn cướp áh, em k thèm

-K thèm hả, vậy thôi, Yul đưa cho cô khác cũng được

-Như vậy càng k được, biết đâu họ lấy ngọc bội trốn luôn rồi sao, để em giữ giùm cho… Sica giựt lại miếng ngọc từ tay Yul

-Vậy thì em phải ráng giữ gìn cẩn thận, sứt mẻ gì là em phải đền bù cả đời cho Yul đó, hihi

- Vậy nếu Yul mà làm rách “chiếc khăn gió ấm” mà em đan thì Yul phải làm nô lệ cho em suốt đời, dám không

-Hứa thì hứa , sợ ai nào, ngoéo tay nhé

Hai đứa cùng ngoéo tay nhau hứa hẹn rồi cùng cười tít mắt, bên ngoài vang lên những âm thanh hối hả, vội vã cho cuộc hành trình, còn trong phòng thì không gian như chìm vào im lặng. Yul như lạc lối vào đôi mắt quyến rũ cùng nụ cười toả nắng. Sica thẹn thùng khi thấy Yul nhìn mình đầy mê hoặc. Khẽ nâng cầm Sica , Yul định hôn lên bờ môi ngọt ngào ấy…


“Rầm”


-Tôi tuyên bố 2 người đã bị bắt quả tang tại trận, 2 người có quyền k nói nhưng mọi lời giải thích sẽ là bắng chứng trước công đường… Yoon từ đâu xô cửa vào và tuôn nguyên 1 tràng

-Là…là…sao…chúng tôi có tội gì…Yulsic ngơ ngác nhìn nhau khi nghe Yoon nói

-Tội của 2 người là “ lén hôn nhau mà không khoá cửa” làm nhiễu loạn đầu óc “chong xáng” của con nít , có biết tội chưa

-Nhưng …nhưng …chúng tôi chưa hôn mà …với lại ai là con nít

-Là ta chứ còn ai nữa, kakaka

-Có thôi ngay cái trò phá đám không hả Yoon ! …Tae từ phía sau nhéo tai Yoon làm Yoon nhăn mặt

-Ui da, đau ..đau…unnie đừng nhéo em

-Cho em bỏ tật chọc phá người khác , tối qua là ta và Nấm , bây giờ lại phá YulSic, em quậy quá rồi đó

-Vậy ra nãy giờ là hoàng tử Yoon đang giỡn đó hả, làm giật cả mình…Yul thở phào nhẹ nhõm

-Ai bảo hai người có tật giật mình, em sẽ đi kể “vụ án Bao công YoonA xử án lén hôn trong phòng kín” cho mọi người biết, thế nào cũng được 1 trận cười bò lăn, hahaha

-Nè, nè, em k được nói ra , xấu hổ lắm, đứng lại cho ta…nói rồi Yul rượt theo Yoon, thấy vậy Tae cũng chạy theo bắt phụ

-Hai người này thiệt là, …lớn già đầu rồi mà thua một đứa con nít..hihi… Sica lắc đầu nhìn theo và che miệng cười

….


Chẳng mấy chốc mà đã đến giờ khỏi hành, nữ hoàng BoA cùng thừa tướng Sooyoung và thái sư CL đến đễ tiễn Yul và Tae lên đường. Sau khi căn dặn Tae những việc cần thiết , nữ hoàng chúc họ lên đường may mắn và mã đáo thành công. Khi quay sang thấy Nấm hai mắt đỏ hoe, Hyo liền trêu :

-Có người nhõng nhẽo nè Tae ơi, k muốn xa seobang hả ?

-Con đâu có, tại bụi bay vào mắt thôi

-Vậy àh, vậy Tae ơi, con đi luôn nha, qua bên đó lấy thêm vài cô rồi năm sau dắt cháu về cũng được, hihi

-Umma kỳ quá, chọc con hoài, tại người ta lo cho Tae chứ bộ

-Vậy ta ban lệnh cho con theo Tae đi sứ sang bên đó chịu không? …nữ hoàng nghe thế thì liền hỏi Nấm

-Dạ, tất nhiên là con chịu rồi, hihi

-Con cũng muốn đi với Yul tướng quân nữa… Sica cũng nói thêm vào

-Không được đâu mẫu hoàng ơi, con nghĩ nên cho Nấm và Sica nên ở nhà thì hơn, chuyến đi lần này chưa biết tình hình thế nào, ít người dễ ứng phó hơn

-Ý của Tae là em sẽ là gánh nặng chứ gì, qua đó k có tụi em để hai người tha hồ “cua gái” , em biết “âm mưu” của hai người rồi, đáng ghét

-Không phải vậy đâu, trong lòng Tae lúc nào em cũng là nhất mà, Tae k muốn em gặp nguy hiểm gì, vả lại có em kề bên thì Tae khó lòng tập trung công việc được, đừng giận mà

-Thái tử nói phải đó, đi sứ k phải là chuyện đơn giản, Nấm và Mều nên ở nhà phụ giúp mẹ Hyo thì tốt hơn, cũng sắp đến ngày thi tuyển đầu bếp rồi đó… Soo thừa tướng cũng lên tiếng

-Nếu mọi người đã nói vậy thì em và Sica sẽ ở nhà phụ mẹ Hyo, nếu Tae có tin tức gì thì phải báo ngay cho em biết nha, đi sớm về sớm kẻo em trông đấy

-Biết rồi, Nấm yêu àh , chúc mẹ Hyo và em sẽ đạt quán quân trong cuộc thi tuyển lần này, nếu có tin gì thì gửi bồ câu đưa thư cho Tae nhé

-Sica àh, em cũng phải quan tâm sức khoẻ, giữ gìn ý tứ vì trong cung nhiều quy định lắm, ta k muốn Kwon phu nhân bị sứt mẻ miếng nào đâu nhe

-Ai thèm làm vợ Yul mà kêu Kwon phu nhân hoài , hihi, em biết rồi, Yul cũng phải trở về bình an đó nha

-Thôi thôi, hai cặp tình nhân àh, cũng đến giờ xuất phát rồi, đừng bịn rịn nữa , nếu k thì sáng mai cũng chưa đi được đâu… Yoon trêu chọc

-Đúng rồi, thần thấy tốt nhất là lên đường sớm, để lỡ có chuyện bất trắc thì còn đối phó được, phải k thái tử Tae …thái sư CL nói chen vào

-Cảm ơn thái tư quan tâm , dù có khó khăn gì , ta và Yul cũng sẽ cố vượt qua, hi vọng đừng có những kẻ xấu xa giở trò sau lưng thôi …

-Được rồi, có ta ở đây chủ trì công đạo mà , Tae và Yul cứ yên tâm lên đường đi, mong 2 đứa sớm ca khúc khải hoàn trở về…nữ hoàng BoA lên tiếng khi thấy Tae và thái sư CL đang nhìn nhau trừng trừng

-Con nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, mong mẫu hoàng bảo trọng và chăm sóc Nấm và mọi người giúp con, nhất là Yoon , đừng nghịch nghợm mà hãy thay ta lo cho họ nhé

-Em biết rồi, unnie lên đường may mắn, có món ngon nhớ mang hết về cho em là được rồi, hehe

-Suốt ngày ăn với uống, ta sẽ đem giống khoai mới về để Seo trồng cho em ăn 1 ngày 6 bữa luôn , kaka

Không khí vui vẻ giúp mọi người xua tan nỗi buồn của sự chia ly. Tae và Yul lên ngựa đi rồi nhưng vẫn cố quay đầu nhìn lại và vẫy tay tạm biệt. Nấm và Sica đứng nhìn theo cho tới khi bóng họ khuất dần sau hàng cây. Mọi người kéo nhau ra về thì chợt Nấm nhớ ra 1 điều, thì ra cô quên tặng quà cho Tae , cô liền cùng Sica vội vã chạy vòng ra ngọn đồi nhỏ phía sau hoàng cung . Khi đoàn người của Tae vừa đi ngang ở dưới chân đồi , Nấm ở trên này liền hét lên :

-Tae ahhh ~~

-Ai, ai vừa gọi ta , mọi ngừơi cẩn thận, coi chừng có mai phục…Tae cẩn thận nhìn quanh

-Là Nấm nè, ở trên đỉnh đồi nè, em có thứ này muốn tặng Tae

-Trời ạh, sao lại ở tít trên đó, em giữ lại khi Tae về rồi tặng cũng được

-K chịu, em phải đưa ngay, em xuống nha

-Khoan… khoan, đừng nhảy, nhảy xuống là tan xác đó, ném xuống cho Tae được rồi

-Vậy chụp lấy nè… * véo*

“Bốp”


Tae đã chụp , nhưng không trúng mà món quà đã bay thẳng vô trán Yuri làm đầu Yuri sưng lên một cục .

-Ui da, chết ta rồi, thần bị trọng thương rồi thái tử ơi, chắc phải ở nhà luôn quá

-Đưa ta coi, mới u đầu tí xíu k sao đâu, để coi món quà gì mà “sát khí” ghê vậy , là cái chìa khoá sao ?

-Phải rồi, là “chìa khoá vạn năng” em đã tìm thấy trong hộp gia bảo, có lẽ sẽ giúp ích được cho Tae , xin lỗi vì đã làm trúng Yul tướng quân

-Yul àh, cú ném lúc nãy là do em dùng giàn ná bắn đó, em xin lỗi, Yul có sao không, vì em sợ ném bằng tay k đủ mạnh …Sica nhăn mặt

-Ôi công chúa àh, em nên thi vào đội cung thủ là vừa , bắn chuẩn quá đi, hic, nhưng Yul k sao đâu

-Hai người nhớ bảo trọng nha, mau về sớm với tụi em …

-Yên tâm, hai người cũng đừng quậy sập hoàng cung nha, kẻo Tae về k có chỗ ở thì mệt lắm, haha

Tiếng cười của Tae và Yul làm ấm lòng hai người con gái đang dõi mắt trông theo, từ trên đỉnh đồi nhìn xuống đoàn người đang hối hả bước đi cho kịp chuyến hành trình. Khẽ chấp tay , Nấm và Sica thầm cầu nguyện cho họ được thuận buồm xuôi gió


Thế nhưng, mọi việc k thuận lợi như nhiều người đã nghĩ, khi đến biên giới hai nước thì bỗng nhiên một đám người xuất hiện xông vào định giết Tae và Yul. Hai bên đánh nhau quyết liệt , tử thương vô số, tất cả hành lý và lương thực cũng bị chúng phóng hoả đốt hết. Tae ,Yul và một số người lính may mắn chạy thoát . Yul định trở về báo lại nhưng Tae cho rằng đây là âm mưu của bọn tiểu nhân để ngăn k cho mình sang nước Wonder, cho nên họ sẽ âm thầm vẫn triển khai kế hoạch đi sứ như đã định. Khi sang đến nước Wonder thì Tae đến hoàng cung xin yết kiến vua Sunye nhưng bọn thị vệ k cho vào vì nghi ngờ thân phận thái tử của Tae. Không thể thuyết phục họ nên Tae đành quay về quán trọ nghỉ ngơi.

Dạo quanh đường phố , Tae và Yul lạc vào 1 đám hội lúc nào không hay, ngẩng mặt nhìn lên thì ra trên võ đài là đại công chúa Yubin đang tỷ võ chiêu thân. Lúc đầu Tae, Yul hơi ngạc nhiên nhưng sau đó mới biết vua Sunye rất thương con gái nên họ muốn làm gì tuỳ thích, cho nên việc công khai tuyển chọn seobang theo hình thức này cũng là điều tất yếu. Rất nhiều đối thủ bị đánh văng khỏi võ đài bởi võ công siêu hạng của công chúa. Mắt Tae chợt sáng lên và thì thầm vào tai Yul :

-Đây là cơ hội tốt để ta có dịp vào cung , Yul đồng ý giúp ta chứ

-Là sao Yul chưa hiểu

-Nếu ngươi chiến thắng thì chúng ta sẽ có thể diện kiến vua Sunye và cùng bàn về kế hoạch liên minh

-Nhưng..nhưng lỡ họ bắt Yul cưới công chúa Yubin luôn thì sao , k được , Sica sẽ giết Yul mất

-Ta k nói , ngươi k nói, ai mà biết, sướng gần chết mà giả bộ hoài

-Sướng vậy sao thái tử k thử đi, coi Nấm có băm thành trăm mảnh không thì biết liền, xúi dại không àh

-Hihi, ta đùa thôi mà, ở nhà có hai em “sư tử Hà Đông” ai mà chẳng sợ

Tae và Yul cùng bụm miệng cười khúc khích, từ trên võ đài công chúa Yubin đã nhìn thấy hành vi kỳ lạ của họ, cứ ngỡ là họ đang nói xấu mình nên kêu quân lính bắt lên võ đài.

-Hai tên kia sao dám cười nhạo bổn công chúa hả, nếu k có ý muốn làm phò mã thì biến đi, dám cười ta vậy hả

-Công chúa đừng hiểu lầm, bọn tôi k có ý đó

-K nói nhiều, tiếp chiêu

Công chúa Yubin hung hăng xông tới, Yul nhanh tay thoát khỏi sự kìm giữ của 2 tên thị vệ và ra đòn chống trả, thấy thế Tae cũng nói nhỏ với bọn thị vệ :
-Còn k mau thả ta ra, trận đấu hay bắt đầu rồi kìa, cùng ngồi xem có phải vui k

-Ừh, ngươi nói đúng , vậy thì cùng xem, công chúa cố lên, cố lên

-Yuri vô địch,Yul ơi fighting, fighting …Tae vừa ngồi ăn ,vừa uống rượu với đám thị vệ và cổ vũ cho Yul

-Zời ạh, tui sắp chết tới nơi mà còn ăn với uống …Yul vừa đỡ đòn vừa trách Tae

-Mấy tên lính chết bầm kia, ta đâu phải “sơn đông mãi võ” …công chúa Yubin cũng hét lên tức giận

-Mặc kệ họ uống tiếp đi anh em, …hai, ba…dzô…Tae rót thêm rượu cho bọn thị vệ cùng uống

Một bên đánh nhau long trời lở đất, bên còn lại ngồi xem cổ vũ ầm ầm, người dân đứng xem bên dưới võ đài cười ra nướt mắt. Công chúa ra đòn rất mạnh hòng hạ gục Yul nhưng lúc nào Yul cũng tránh được , và Yul không đánh trả lại đòn nào. Yul càng né tránh , Yubin càng bực mình vì cho rằng Yul đang xem thường mình

-Sao ngươi k ra tay , đồ hèn nhát, đã lên tỷ võ chiêu thân mà “câu giờ” hoài

-Ta đâu muốn làm phò mã , tại cô vô cớ bắt ta lên mà , ta chỉ tự vệ thôi

-Ngươi..ngươi…yahhh…..Yubin nghe nói thế càng tức điên hơn, phi thân về phía bọn thị vệ rút luôn 2 thanh đao và tấn công Yul tới tấp

-Yul ơi, nguy hiểm , mau chụp lấy…Tae ném cho Yul 2 con dao gọt trái cây nhỏ xíu trên bàn

-Cái này cũng làm vũ khí được hả ? …Yul méo mặt nhìn Tae

-Nhỏ mà có võ đó, có gì xài nấy đi, coi chừng sau lưng kìa…Tae cười đáp lại

Hai người lại tiếp tục cuộc chiến giữa “song đao và song dao trái cây” . Hầu hết Yul đều rơi vào thế bị động vì con dao quá nhỏ, Tae thấy thế liền nghĩ ra 1 kế .

-Yul àh , dồn công chúa về phía góc võ đài đi

-Là sao , có kế gì hay hả …Yul nghe vậy dù k hiểu ý Tae nhưng vẫn làm theo, cố sức ra đòn dồn công chúa về góc võ đài

Tae lột trái chuối ăn sau đó ném về phía góc sàn đấu nơi công chúa đang tiến lùi lại . Đúng như dự đoán, nàng đạp võ chuối và trượt ngã ra sau , sắp rơi khỏi võ đài, nhưng lại nhanh tay buông hai thanh đao và chụp lấy chiếc khăn quàng cổ của Yul.

-Ặc , ặc, buông ra, cô làm ta ngộp thở mất

-Ngu sao buông, buông ra ta rớt xuống võ đài thì sao

-E hèm, vậy để ta giúp hai người 1 tay …Tae thấy hai người đang giằng co, thì cầm một cái kéo giơ ra định cắt cái khăn cho công chúa rơi xuống

-Không được cắt …!!! Cả Yul và công chúa Yubin đều hét lên

-Vậy thì công chúa phải hứa với tôi 1 điều kiện thì tôi sẽ k cắt và kéo cô lên xem như cuộc thi này mang kết quả hoà

-Còn dám ra điều kiện với ta hả, lính đâu, bắt họ cho ta

-Họ xỉn quắc cần câu rồi, cô nên đồng ý đi , vậy thì sẽ k làm mất mặt ai hết

-Ta …ta… hừm..được thôi, ngươi nói ra điều kiện trước xem ta có chấp nhận được không…

-Rất đơn giản, bọn ta muốn gặp đức vua Sunye để bàn bạc công việc

-Bọn người lưu manh các ngươi thì bàn bạc gì chứ, làm sao ta biết ngươi k phải thích khách muốn giết phụ hoàng Sunye

-Tôi là thái tử Kim Taeyeon của nước SOSHI , sang đây để viếng thăm đức vua Sunye nhưng vì sự cố nên k thể gặp được ngừơi, mong công chúa hiểu cho và giúp đỡ chúng tôi

-Lại còn giả danh thái tử nữa, còn lâu ta mới tin ngươi

-“Rượu mời k uống, muốn uống rượu phạt” , chúng tôi đã nhường nhịn nhưng công chúa k nghe thì đừng trách tôi “giang hồ” , hehe, công chúa mà rớt võ đài thì từ nay hết mong tỷ thí kén phò mã luôn nha, 1…2..3…cắt

-Khoannnn… đừng….đừng cắt…ta đồng ý …công chúa đành phải bằng lòng

Tae và Yul cùng kéo công chúa lên, công chúa xấu hổ vô cùng khi đứng cạnh họ . Một đám lính khác kéo đến để hộ tống công chúa về cung, Tae dõng dạc tuyên bố trước mặt người dân đang xem :

-Cuộc tỷ thí hôm nay là kết quả hoà, cám ơn bà con đã thưởng thức, hẹn hôm khác sẽ thi tiếp

-Hoà cái gì …quân đâu bắt 2 tên khốn này lại cho ta…

Lập tức đám lính dùng lưới bắt trọn tae và Yul , hành động của họ quá nhanh khiến Yul , Tae k kịp trở tay . Thế là họ bị bắt về nhà ngục chứ k được gặp vua Sunye như đã hứa .

-Không ngờ công chúa mà chẳng giữ lời, biết tính sao đây…Yul hậm hực

-Yên tâm đi, ta có bảo bối mà lo gì, xem nè

Tae rút trong túi ra “chìa khoá vạn năng” , chỉ trong chốc lát họ đã mở được ổ khoá , đánh xỉu mấy tên lính gác và thoát ra khỏi nhà tù ầm thấp đó. Đang định tìm đường đến gặp hoàng thượng Sunye thì Tae thấy có đám khói bốc lên khá lớn ở phía xa. Thì ra, cung Nguyệt Minh của hai vị công chúa Yubin và Sohee đang bị cháy , Yul và Tae thấy vậy cũng chạy đến chữa lửa giúp. Có tiếng kêu cứu bên trong nhưng k ai dám xông vào, Yul nhúng nước cái khăn của mình , trùm lên đầu và xông vào. Tae sợ Yul nguy hiểm nên cũng lấy cái chăn gần đó nhúng nước rồi chạy theo.


Trong biển lửa ,hai vị công chúa đang kêu cứu trong tuyệt vọng , thấy Yul và Tae xông vào , họ mừng như được tái sinh. Yul choàng chiếc khăn qua cho Yubin và dắt cô chạy ra ngoài, Tae cũng trùm chăn cho công chúa Sohee để tránh cho cô bị bỏng. Khi gần đến cửa thì chiếc khăn bị vướng vào kẹt cửa . Lửa cháy lan sang làm cháy xém cả chiếc khăn của Yul. Bảo Yubin chạy ra ngoài trước còn Yul ở lại, quyết dập tắt lửa trên khăn . Tae khi hộ tống Sohee cũng bị bỏng 1 chút ở cổ tay nhưng cố gắng chạy ra ngoài rồi thì trở lại giúp Yul

-Yul ah, mau chạy đi , k là thành cháy thánh than đó

-Yul vốn là “ Than củi” mà , có đen thêm tí nữa k sao đâu

-Tên ngốc này, lửa sắp cháy tới nơi rồi kìa, chạy ra ngay đi …Yubin đứng đàng xa vừa khóc vừa hét to

-Mau xé chiếc khăn ấy đi thì mới thoát ra ngoài được…công chúa Sohee cũng la lớn để Yul nghe được

-Không, dù có chết ta cũng tuyệt đối không xé khăn đâu, nó là quà tặng của Sica

-Vậy thì ta đành phải ra tay thôi, Yul ơi, xin lỗi nhé

-Đừng mà thái tử, xin đừng…


“Chát”


“Rầm”

“Bịch”

“Ầm ầm”

Sau lưng là tiếng căn phòng đổ sập xuống vì cháy, 2 vị công chúa vẫn còn hoảng hồn vì những chuyện vừa mới xảy ra. Trước mặt họ là Yul và Tae đang nằm bất tỉnh nhân sự. Chiếc khăn choàng vẫn còn nằm trên cổ của Yul. Thì ra lúc nãy là Tae đã nhanh trí đánh gãy cánh cửa , vì phần khăn bị kẹt vẫn còn dính lại trên đó nên hai người mang luôn cánh cửa chạy ra ngoài . Chạy được ra ngoài vài bước thì do bị vấp nên cả Yul và Tae đều té ập xuống đất nhưng may mắn là thoát khỏi biển lửa hiểm nguy.

Hai vị công chúa đưa họ sang Thái y viện để chữa trị đồng thời cũng thông báo đến đức vua Sunye rằng mọi người đều vô sự. Sáng hôm sau , khi mặt trời vừa ló dạng , Yul thức giấc trong cơn hoảng hốt :

-Khăn choàng, khăn của ta, đừng xé… ahhh

-Bình tĩnh đi, khăn của ngươi vẫn còn nè , làm gì mà lo dữ vậy…công chúa Yubin đưa chiếc khăn đã giặt sạch cho Yul

-Cũng may vẫn còn đây, nó là tín vật tình yêu của ta , phải quý chứ sao, ủa, mà thái tử Taeyeon đâu rồi, người có sao k ?

-Gìơ mới nhớ đến hả, nếu thái tử Taeyeon k nhanh trí cầm luôn cánh cửa chạy ra để cứu ngươi và cứu luôn cái khăn kia thì giờ này đã thành “ma khăn” rồi nhé

-Vậy mà ta cứ tưởng lúc đó thái tử định xé chiếc khăn , cũng may thật, mà cô k bắt nhốt thái tử và tôi nữa chứ

-Aigoo, ngươi nghĩ ta nhỏ mọn thế sao, 2 người vừa cứu 2 chị em ta, đã lập đại công nên coi như mọi chuyện trước đây được xí xoá hết. Hiện giờ thái tử Taeyeon đang bàn việc quốc sự với phụ vương Sunye

-Vậy thì ta cũng yên tâm, trong hoạ có phước, rốt cuộc thì cũng gặp được hoàng thượng, ta muốn ra ngoài 1 lát

-Ngươi còn chưa khoẻ, ra ngoài gió lớn sẽ bệnh đó

-Ái chà, công chúa Yubin thay đổi chóng mặt nhỉ, mới hôm qua còn đòi giết tôi mà hôm nay lo lắng dữ vậy

-Thì tại…tại…ta k muốn ngươi chết sớm thôi, ta thích từ từ hành hạ ngươi suốt đời, hihi …nói xong công chúa đỏ mặt chạy đi mà miệng vẫn cười khúc khích

-Nè, nè, cô nói vậy có ý gì,… sao vẻ mặt gian dữ vậy trời…Yul lo lắng nhìn theo , nghĩ ngợi một lúc rồi dạo bước ra ngoài.

….

Tại chính điện, Tae đang được hoàng thượng Sunye triệu kiến. Ban đầu , hoàng thượng Sunye còn chưa tin về thân phận của Tae nhưng khi Tae vạch tay áo lên cho người xem cái bớt đỏ hình con bướm trên cánh tay thì Sunye đã hoàn toàn tin tưởng

-Ahh, ta nhớ cái bớt này rồi, cách đây k lâu khi ta sang thăm nước SOSHI thì có gặp nữ hoàng BoA và thái tử Taeyeon một lần, trên tay thái tử khi đó cũng có cái bớt thế này

-Dạ phải, lần đó người sang là cách đây 8 năm rồi, lúc đó còn dắt theo công chúa Soohee nữa, chúng con đã đùa nghịch rất vui, và cùng ăn mứt đậu dookong nữa

-Nhắc mới nhớ, khi về nước ta k tìm ra đậu dookong làm con bé cứ khóc nhè suốt , mới đây mà 8 năm rồi, các con mau lớn quá , ta k nhận ra , haha

-Con ngừơi ai cũng sẽ trưởng thành, đã đến lúc con giúp mẫu hoàng BoA chăm lo việc nước, hôm nay con đến đây để gửi đề nghị liên minh với vương quốc Wonder cùng nhau chống giặc YG

-Nước ta trứơc giờ k tham chiến, việc gì phải liên minh để gây hoạ chiến tranh

-Bọn giặc YG suốt ngày đánh phá biên giới 2 nước SOSHI và Wonder làm dân chúng lầm than, khổ cực. Hiện nay chúng đang dần mạnh lên và có âm mưu xâm lược rộng khắp. Nếu chúng ta k đoàn kết lại thì sẽ dễ dàng bị chúng chia rẽ và đánh bại , lúc đó người chịu khổ há chẳng phải là vạn dân bá tánh cả 2 nước hay sao

-Lời con nói chí phải , ta sẽ xem xét ý định liên minh này, hãy trình lên cho ta xem bản hiệp ước nào

-Thưa đức vua đây ạh, cũng may lúc nào con cũng cất giữ trong người nếu k thì đã bị bọn sát thủ thiêu rụi rồi ạh

-Sát thủ sao…mọi chuyện là thế nào kể ta nghe đi

Tae bình tâm kể lại hành trình cho vua Sunye nghe , từ chuyện gặp sát thủ, đốt mất hành lý đến chuyện bị công chúa bắt oan và cả chuyện hôm qua vô tình cứu người trong biển lửa. Vua Sunye nghe xong rất cảm thông và hài lòng về sự dũng cảm , mưu trí của Tae. Đôi bên trao đổi thêm các điều khoản trong “hiệp ước liên minh” và vua Sunye nhất trí đóng dấu , ký tên vào bản hiệp ước. Tae mừng rỡ khi thấy nhiệm vụ đã hoàn thành nhưng vua Sunye lại chưa chịu đưa bản hiệp ước cho Tae mà hỏi rằng:

-Bản hiệp ước ta đã ký rồi, đưa cho con cũng được, nhưng phải kèm theo 1 điều kiện thì ta mới cho qua

-Là chuyện gì ạh ?

-Nếu con đồng ý làm phò mã , cưới công chúa Sohee , và Yuri tướng quân cưới công chúa Yubin thì ta sẽ đồng ý bản hiệp ước này và còn hỗ trợ các con hết mình để chống giặc YG

-Nhưng,.. nhưng mà…thật k dám giấu, con đã có thái tử phi ở quê nhà, còn về phần Yuri cũng đã có ý trung nhân nên chắc việc ban hôn này con đành lỗi hẹn

-Tam thê tứ thiếp là chuyện thường tình, ta không ngại thì con ngại làm gì, 2 vị công chúa nhà ta đã phải lòng 2 con mất rồi , con nên ưng thuận cho vẹn cả đôi đường nhé

-Con xin đa tạ lòng tốt của hoàng thượng nhưng thật sự chuyện nào ra chuyện đó, xin đừng mang hạnh phúc công chúa ra đánh đổi như vậy

-Taeyeon …..ý con là ta ép hôn chứ gì… sống trong phúc mà k biết hưởng, quân bây đâu…

-Khoan…khoan…xin phụ vương dừng cơn thịnh nộ, cho con được nói đôi điều…công chúa Sohee chạy vào ngăn cản kịp lúc

-Taeyeon àh, con thấy chưa, lúc nào Sohee cũng bênh vực con, haishhh…

-Phụ vương bớt giận, do thái tử Taeyeon đã có nương tử ở quê nhà nên chuyện hôn sự không được thuận lợi, vả lại Taeyeon chưa có tình cảm với con nên nếu miễn cưỡng cưới nhau cũng chẳng hạnh phúc gì, cầu xin phụ hoàng rút lại lời ban hôn vừa rồi

-Quân vô hí ngôn, lời vua đã nói ra thì sao có thể rút lại được

-Lời hoàng thượng vừa nói lúc nãy chỉ là 1 câu hỏi và thần có quyền từ chối, đó chưa phải là thánh chỉ nên sẽ k bị mọi người cười chê đâu…Tae phân tích từng lời từng chữ

-Khen cho Taeyeon, dám bắt bẻ ta cơ đấy, nếu ngươi k đồng ý thì chẳng có liên minh gì hết

-Mong hoàng thượng suy xét , hãy lấy đại cuộc làm trọng, vạn dân bá tánh 2 nước đều trông cậy vào quyết định của người

-Con thấy Taeyeon nói đúng đó, phụ hoàng hãy liên minh đi ạh

-Tại sao 2 đứa phải đặt ta vào tình huống khó xử hả, ta chỉ muốn tốt cho 2 đứa thôi mà, bộ công chúa k xứng với con sao

-Bởi vì công chúa quá tốt nên thần k thể để họ bị phí hoài tuổi xuân như vậy, thần đã yêu vợ bằng cả trái tim nên k thể san sẻ tình yêu này cho ai khác, nếu như thế sẽ rất thiệt thòi cho công chúa

-Thôi được rồi, coi như ta tạm thời chịu thua sự thuỷ chung của con , nhưng ta vẫn tin một ngày nào đó con sẽ thay đổi ý định, vì ta chưa thấy ai trên đời làm thái tử, làm vua mà chỉ có 1 vợ

-Con sẽ chứng minh điều đó cho người thấy, trên đời này có thứ tình yêu gọi là vĩnh cửu

-Hãy cầm bản hiệp ước này về đi, nếu sau này có ý muốn quay lại làm phò mã thì ta hết sức hoan nghênh, nhưng đừng lâu quá, con gái ta k chờ được đâu

-Tạ ơn hoàng thượng đã thông cảm, sử sách sẽ ngợi ca về quyết định liên minh sáng suốt của người, riêng về phần hôn sự thì con xin phép nhường lại cho người khác tốt hơn và xứng đáng hơn với công chúa

-Thôi 2 con hãy lui xuống , ngày mai ta sẽ tổ chức tiệc mừng để thết đãi linh đình


Tae và công chúa Sohee cùng ra về , lòng vui khôn xiết vì nhiệm vụ hoàn thành, Tae vừa đi vừa cừơi tít mắt. Sohee thấy vậy cũng mừng trong dạ vì đã giúp người mình thầm yêu vượt cảnh khó khăn

-Ah , phải rồi còn chưa cám ơn công chúa Sohee nữa, nếu k có nàng chắc ta bị chém đầu luôn quá

-Em phải cám ơn thái tử Taeyeon mới đúng, nếu hôm qua k có người thì em chết trong biển lửa rồi còn đâu

-Nói ra thì mình thật có duyên nhỉ, giúp qua giúp lại, vui thật, gọi ta là Tae được rồi, ta cũng gọi em là Sohee được chứ

-Dạ được, em vẫn thích Tae gọi em như hồi nhỏ, lúc đó mình còn chơi trò “rước kiệu hoa” rất vui , hihi, Tae làm phò mã cõng em nữa

-Àh,…chuyện đó cũng lâu rồi , giờ Tae cũng đã có vợ, em cũng nên tìm phò mã cho mình

-Nhưng thật sự trong lòng em chỉ có Tae thôi…hay là…

-Đừng…em đừng nói, cũng đừng nghĩ xa quá Sohee àh , Tae đã nói rồi, trái tim Tae chỉ có hình bóng của Nấm thôi nên em hãy tìm seobang tốt hơn cho mình nhé

-Vợ của Tae tên là Nấm hả, sao tên nghe quê mùa vậy

-K phải quê mùa mà là mộc mạc đáng yêu, Tae gặp cô ấy là do duyên số an bài, trải qua rất nhiều chông gai thử thách, có lúc bầm dập luôn, nhưng dần dần hai đứa nhận ra tình cảm của nhau và yêu nhau thắm thiết, đó là thứ hạnh phúc k gì có thể mua được

-Hèn gì Tae kiên quyết đến như vậy, nhưng em sẽ đợi, biết đâu một ngày Tae suy nghĩ lại và chấp nhận em thì sao

-Đừng tạo hi vọng cho mình nữa, Tae chỉ có 1 người vợ là Nấm thôi, sau này cũng vậy và mãi mãi cũng thế

-Nhưng mà, em…em..hic hic

-Thôi mà, Sohee đừng khóc, lớn rồi đừng nhõng nhẽo như con nít, Tae tin em sẽ tìm được một nửa của mình

Tae ôm Sohee và dỗ dành, giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt công chúa, thấm lên vai Tae ướt đẫm, trong thâm tâm cô chỉ có Taeyeon là mẫu người lý tưởng để trao gởi cuộc đời, nhưng giờ thì mọi hi vọng dường như tắt ngấm

-Thái tử ơi, nguy rồi, mau xem cái này đi …Yul hớt hải chạy đến trên tay cầm 1 lá thư

-Có chuyện gì mà hớt hải vậy Yul đưa ta xem

-Đây…đây…là…là thư mà Yul vừa nhận được , lúc ra ngoài tản bộ Yul dùng kèn thổi gọi bồ câu liên lạc thì nhận được thư này , thì ra mấy hôm nay chúng ta mất liên lạc, ở nhà đã xảy ra chuyện lớn

Tae vội giật lá thư trên tay Yul để đọc , nội dung rất vắn tắt : “ Quê nhà có biến, cuộc thi tuyển đầu bếp hoá thành vụ án nghiêm trọng; Nấm , mẹ Hyo, Sica đều bị bắt giam, đây là lá thư thứ 6 mà chưa thấy Tae hồi âm lại, chỉ còn 2 ngày, nhận được tin này về gấp giải nguy”…ký tên YoonA

-Chắc chắn có chuyện chẳng lành, ta phải về gấp để cứu Nấm và cả nhà …Tae đọc xong bức thư mà tay run run, mặt tái xanh

-Nhưng từ đây về đó mất gần 3 ngày làm sao kịp…Yul lo lắng hỏi

-Đừng lo , em sẽ tặng cho hai người 2 con chiến mã, nếu đi cả ngày lẫn đêm thì chắc sẽ về kịp…công chúa Sohee lên tiếng

-Thay mặt mọi người rất cảm ơn em, nhờ em nói lại với đức vua Sunye dùm ta , ta trở về gấp mà k chào từ biệt , thật có lỗi

-K sao , phụ hoàng sẽ hiểu mà, Tae và Yuri tướng quân lên đường ngay kẻo trễ

Nói rồi Sohee sai quân lính dắt 2 con chiến mã ra cho Tae và Yul, tiễn họ ra đến cổng thành, Tae và Yul vội lên ngựa định đi thì Sohee gọi

-Tae ah, 2 người đi đường cẩn thận nha

-Ta biết rồi, em cũng phải bảo trọng nha, nhớ lời ta dặn nhé

-Vậy Tae có trở lại không ?

-Có duyên ắt sẽ gặp lại, tạm biệt em….

Tae và Yul thúc ngựa lên đường , bỏ lại sau lưng Sohee vẫn còn đứng trông theo, ánh mắt buồn xa xăm như tiếc nuối một mối tình bé nhỏ.

......

p/s : vụ án khủng khiếp gì đã xảy ra ? liệu Tae có trở về kịp lúc để cứu Nấm hay k ? chờ chap sau nhé   

Nhớ comment và vote cho Au biết nha . Thanks and see you again

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro