Chap 17 : Phần 17-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 17:

 

Phần 17-1 :

 

Nắng xuyên qua khung cửa , soi sáng căn phòng củi tối tăm, hai con người tay bị trói nằm co ro sát vào nhau . Bọn tay sai xô cửa bước vào , lôi Tae và Nấm ra để áp giải đi bán làm nô lệ. Nấm còn ngái ngủ chưa tỉnh hẳn , bước đi liêu xiêu, bọn chúng liền quất roi vào nàng . Tae thấy thế liền lao vào húc ngã tên tay sai , khiến hắn càng điên tiết lên quất roi tới tấp vào Nấm. Không còn cách nào khác , Tae đành phải nằm đè lên Nấm để hứng chịu đòn roi thay nàng.

-Ngươi tránh ra, k cần phải chịu đòn thay ta, huhu

-Im đi, chút đau đớn này có đáng là gì , đừng rơi nước mắt để bọn ác nhân này đắc ý

-Bọn bay được lắm, thích ăn roi thì ta chiều

Đánh một hồi thì mụ tú bà kêu ngừng tay và áp giải Tae , Nấm đi kẻo trễ giờ. Cùng một nhóm người khác cũng bị bắt làm nô lệ, Tae và Nấm bị áp giải đi bộ qua nhiều con đường hiểm trở. Có những lúc Nấm quá mệt mỏi ,Tae liền đến dìu nàng và khi Nấm ngã quỵ thì Tae đã cõng nàng , bất chấp những đòn roi của bọn tay sai. Trên lưng Tae, Nấm nghe rõ từng hơi thở nặng nhọc, từng bước chân yếu ớt của Tae, cô không biết vì sao Tae lại chẳng màng nguy nan mà bảo vệ cô như vậy, chỉ biết tim cô đang ấm lại , thấp thoáng một chút yêu thương

Đến một ngã ba nọ bọn tay sai đột nhiên tách làm 2 đội , chúng phân chia ra đám nô lệ ra thành 2 nhóm người : nhóm mạnh khỏe và nhóm yếu ớt để đi bán ở 2 hướng khác nhau. Chẳng may, Tae bị phân vào nhóm mạnh khỏe và Nấm bị rơi nhóm yếu ớt. Dù Tae và Nấm cố đòi vào chung 1 nhóm nhưng chúng k cho . Rốt cuộc , 2 người cũng bị tách ra, Tae cố nắm tay Nấm nhưng bị bọn chúng kéo ra

-Cô đừng lo, ta nhất định sẽ cứu cô…Tae rưng rưng

-Đừng khóc, chẳng phải ngươi bảo k được khóc trước bọn sài lang này sao, tôi sẽ ổn…Nấm mím chặt môi cố ngăn dòng lệ

-Thân mình còn lo chưa xong mà bày đặt lo chuyện người khác, hứ !...tên tay sai gằn giọng

Sau khi chia ra , bọn chúng tiếp tục  hành trình , khi đi được một lúc thì thấy 1 quán nước bên đường, chúng dừng lại nghỉ chân. Tên tiểu nhị tất bật mang trà nước cho chúng uống , đồng thời cũng mang nước cho bọn nô lệ.

-Nè, nè, k được cho chúng uống

-Bọn xấu xa các ngươi , đã mấy ngày k cho ăn uống, bọn ta chết rồi thì tụi bây đừng hòng bán được xu nào

-Dám xỉ vả tao hả, cho mày chết ..bọn chúng toan đánh Tae thì tiểu nhị ngăn lại

-Aigooo, đại nhân bớt giận , hắn nói cũng có lý, đừng để hắn chết sẽ phí lắm, giận quá mất khôn.

-Nghĩ lại cũng phải, nhưng ngươi nói : “giận quá mất khôn” là có ý chửi ta ngu hả

-Ừh , đúng đó, giờ khôn lại rồi nè

-Cái gì, tên kia, ngươi dám..

-Ai da, xin tha mạng , tiểu nhân k dám , tại lỡ lời thôi

-Cẩn thận với cái miệng của ngươi, ta cắt lưỡi bây giờ, mau đi pha trà thượng hạng cho ta uống ngay

Tên tiểu nhị liền nghe lời và pha ấm trà đặc biệt cho chúng , chúng vừa uống vừa tấm tắc khen nhưng khoảng nửa canh giờ sau, chúng bắt đầu đau bụng dữ dội, cả 1 đám tay sai ai nấy đều bò lăn ra đất :

-Tên tiểu nhị chết tiệt, ngươi dám hạ độc bọn ta .. hắn gào lên trong đau đớn

-Chỉ là cho bọn bây nếm thử độc chiêu xổ ruột thôi, k chết đâu mà lo, haha, ta còn phải lo nhiều chuyện khác nữa…nói rồi tiểu nhị chạy đến cởi trói cho Tae và tất cả nhóm nô lệ

-Ngươi là ai , sao lại cứu bọn ta, trông ngươi rất quen, chẳng lẽ …

-Phải, ta là Yul , là Ngọc trai đen đại hiệp , anh hùng cái thế, uy dũng vô song, hấp dẫn rạng ngời, đong đầy khí phách

-Nhưng cũng không kém phần hôi nách, haha…

-Nè , ta mới cứu Tae đó, dám đối xử với ân  nhân vậy hả

-Được rồi, mau thoát khỏi chỗ này và đi cứu Nấm , còn việc trả ơn, thôi ghi sổ đi

-Đáng ghét, tối ngày chỉ lo cho gái , mai mốt về ta tính luôn cả vốn lẫn lời

Nói xong Yul và Tae cùng trở về hướng ngược lại để dò tìm tung tích của Nấm. Tae thắc mắc tại sao không đến cứu sớm hơn thì Yul bảo do bị lạc đường nên bị mất dấu, đoán rằng bọn buôn nô lệ sẽ đi qua đường này nên Yul tính kế giả làm tiểu nhị để chờ bọn chúng sập bẫy, nhưng k ngờ chỉ cứu được Tae còn Nấm thì lại bị áp giải theo đường khác .

Khi Tae và Yul đuổi theo được 1 lúc thì bắt gặp nhóm nô lệ đang nằm ngổn ngang bên đường, trên người đầy vết thương , đa số đều đã chết, Tae kinh hãi chạy khắp nơi tìm xem Nấm ở đâu, nhưng k tìm thấy xác nàng . Gần đó có 1 người còn thoi thóp, mặt bê bết máu, Tae chạy đến hỏi ngay :

-Bác ơi, chuyện gì đã xảy ra, ai đã giết các người , bác có thấy Nấm không, trả lời tôi mau

-Tae à, bình tĩnh, hỏi bác ấy từ từ thôi

-Hoàng tử …giết …giết tất cả… bắt Nấm

-Cái gì ? hoàng tử giết tất cả các người và bắt Nấm đi sao ? hắn là ai ? sao lại làm thế ?

Tae cố hỏi thêm nhưng ông lão đã tắt thở , Yul đi kiểm tra hết xung quanh thì k chỉ tất cả nô lệ bị giết mà 1 số tên trong bọn buôn nô lệ cũng bị giết, xác người đầy rẫy, máu chảy thành sông. Sau khi chôn cất tất cả nô lệ, Tae và Yul quyết định tìm về kinh thành để điều tra về vị hoàng tử ác bá kia và cứu Nấm.

….

Tỉnh lại Nấm đã thấy mình nằm trong hoàng cung, đầu đau nhức mơ màng nhưng k thể nào nhớ được chuyện gì đã xảy ra. Nấm được bọn tỳ nữ hầu hạ chu đáo khiến nàng vô cùng thích  thú, Nickhun đến thăm và ân cần hỏi han :

-Nấm à, nàng tỉnh rồi, ta lo quá, cứ tưởng nàng có chuyện gì, nàng k sao ta yên tâm rồi

-Người là ai , ta có quen ngươi sao …Nấm chớp mắt ngạc nhiên

-Nàng k nhớ ta sao, ta là Nickhun đây, chúng ta đã cùng vào sinh ra tử,cùng chiến đấu có nhau

-Sao tôi chẳng nhớ gì cả , vậy tôi với anh có quan hệ gì ?

-Cô và tôi ? …ah.. uhm…chúng ta là người yêu… à không chính xác là vợ chồng sắp cưới, nàng là hôn thê đáng yêu của ta

-Thật á, sao tôi chẳng có cảm giác yêu thương gì với anh cả, xa lạ lắm , có gì đó …

-Có cảm giác gì ? em nhớ được gì sao ?... Khun nhìn với ánh mắt đầy dò xét

-Không, không có gì.., tôi quên rồi…Nấm định nói nhưng kịp ngăn lại vì thấy ánh mắt sắc lạnh của Khun

-Không sao, ngày tháng còn dài, từ nay em chỉ cần nhớ 1 điều duy nhất : em chỉ yêu duy nhất 1 mình ta thôi và tin tưởng và nghe theo tất cả lời ta nói

-Sao thấy giống nô tỳ phục tùng quá vậy

-Thì vợ và nô tỳ cũng là phụ nữ , cũng đều phục tùng mệnh lệnh chủ nhân thôi

-Cái gì ? anh là phu quân , chứ đâu phải chủ nhân của tôi, cuộc sống như vậy tôi k cần

-Khoan mà, ta chọc nàng vậy thôi , đừng giận ta đùa thôi, chỉ có anh mới mang hạnh phúc cho em , yêu em nhất trên đời.

-Chỉ giỏi miệng lưỡi , vậy anh có dám thề : không bao giờ lừa dối tôi.

-Chuyện này…chuyện thề…à…thề thốt là 1 điều k tốt , chủ yếu là chúng ta tin nhau, thề thốt k quan trọng

-Nhưng tôi k tin anh…

-Cô…cô… haishh..thôi được rồi , cô nghỉ ngơi đi, hôm khác tôi lại đến thăm

-Nè , khoan đi đã, anh chưa trả lời tôi…

Nickhun quay đi lòng đầy hậm hực, màn đêm tĩnh mịch khẽ vang lên tiếng khóc thút thít của Nấm. Cô tự hỏi tháng ngày sau này sẽ như thế nào : vui tươi hay đau khổ ? chân thành hay dối trá ? ấm áp hay lạnh lẽo giày vò…vô vàn câu hỏi vụt qua khiến nàng hoang mang trong vô thức. Liệu rằng con người hống hách kia có phải là hôn phu như cô từng mong ước ? … Nấm chìm vào giấc ngủ và lại mơ về một cái bóng nhỏ nhắn luôn che chở cho cô…Đó là ai ???

.....

Nickhun pov’s :

Cứ tưởng Nấm đã chết ai dè lại gặp cô ta  trong chuyến đi săn ở ngoại thành. Hình như ả  đã mất trí nhớ nếu k thì ta sẽ bị báo thù, cũng may thật .

Vậy là trời đã giúp ta, lão pháp sư nói nếu muốn hóa giải lời nguyền thì dùng thêm máu của người đã cầm hộp ngọc rồng đầu tiên thì sẽ càng tăng khả năng mở hộp. Máu của Nấm và máu của đám dân nữ Kỷ Tỵ sẽ giúp ta đoạt lấy thế gian, kakaka

-end pov-

-Thần có việc xin trình tấu … tên pháp sư khép nép

-Nói mau, ta còn phải đi lầu xanh nữa

-Thần vừa dịch các văn tự cổ thì phát hiện : sau khi mở hộp , ngọc rồng sẽ tự tìm chủ nhân đích thực của nó , cũng tức là người đầu tiên đã cầm hộp ngọc rồng, nếu người đó không đồng ý trao tặng thì dù có cướp đoạt , ngọc cũng mất tác dụng

-Cái gì ? sao bây giờ ngươi mới nói … Khun túm cổ áo hắn

-Xin điện hạ tha mạng, vì tôi cũng mới nghĩ ra gần đây, nhưng xin người đừng lo vì tôi đã nghĩ ra diệu kế

-Nói ngay trước khi ta may miệng của ngươi

-Dạ..dạ.. kế sách là : Vẫn tiến hành nghi thức tế thần nhưng sẽ dụ Nấm kết hôn đúng vào ngày hôm đó. Khi ấy, chúng ta sẽ nói là do phong tục nên phải cắt tay lấy máu cô ta để tưới lên hộp ngọc rồng. Sau đó ngọc rồng sẽ bay về hướng cô ta , ngài chỉ cần bảo cô ấy trao tặng viên ngọc cho ngài bảo quản thì nhất định cô ấy sẽ nghe theo thôi, “xuất giá tùng phu” mà .

-Hay , hay , haha, quả là 1 kế sách vẹn toàn , vừa được ngọc, vừa được mỹ nhân, nếu thành công nhất định ta sẽ trọng thưởng

…..

Sau ngày hôm đó, Khun càng ra sức lấy lòng Nấm , thường xuyên thăm hỏi, đưa nàng đi chơi khắp nơi. Bao nhiêu sơn hào hải vị , y phục đắt tiền đều được mang đến cho Nấm. Tuy bên ngoài Nấm cũng tỏ ra cảm kích nhưng trong lòng vẫn thấy k thoải mái, cứ thấy thiếu gì đó. Có lần tỳ nữ thấy Nấm nửa đêm xuống bếp , cặm cụi nấu ăn, liền hỏi

 :

-Tiểu thư đói bụng à, sao k bảo em nấu cho, để hoàng tử biết sẽ giết em mất

-K sao, nửa đêm làm phiền cũng ngại, ta tự làm được, mà món này k ai biết nấu đâu

-Món gì mà tinh túy vậy ?

- Đậu hầm Nấm

-Hả ? Đậu hầm Nấm ? đúng là chưa nghe bao giờ

-Ta k nhớ rõ lắm nhưng mỗi lần nghĩ đến cái tên này là thấy vui vui trong lòng, hôm nay nấu thử ăn cho biết

-Nhưng sao nó so sánh được với bào ngư vi cá, sơn hào hải vị ?

-Tuy nó đơn giản , mộc mạc nhưng rất tốt cho sức khỏe , ngoài ra còn nhiều ý nghĩa khác nữa..

Nói đến đó, chợt má Nấm ửng hồng , cô nghĩ về giấc mơ đêm qua , trong mơ có người con gái nấu món Đậu hầm Nấm cho cô ăn, cả hai cùng cười đùa, dạo chơi rất vui vẻ ; bỗng nhiên có con chó mặc áo long bào từ đâu chạy đến, rượt cắn hai người , và cô gái ấy đã giải cứu cho cô, chưa kịp hỏi tên thì người ấy lại biến mất .

-Hù, đố biết là ai nè …có người từ phía sau bịt mắt Nấm

-Ai vậy, dám trêu ghẹo ta, ăn gan hùm mật gấu hả

-Không, chỉ ăn món Đậu hầm Nấm thôi, hihi

-Cái gì ? ngươi .. ngươi là ...

-Là tôi… là Tae nè ..đừng la lớn…tôi đến để cứu cô

-Cứu ta … sao phải cứu ta…?

-Cô bị hoàng tử bỏ bùa hay bị đánh mất trí nhớ vậy ? tôi là Tae, là nô lệ bị bắt chung với cô, từng   cứu mạng cô nè , Nấm ngốc à

-Sao lại mắng ta, ta k biết ngươi , ta là hôn thê của hoàng tử sao phải trốn, ngươi k  cút đi ta la lên bây giờ

-Cô bị thức ăn hay mấy thứ sang trọng kia làm mờ mắt rồi hả , cô tin lời tên lừa bịp ấy sao, cô vốn chẳng phải hôn thê hoàng tử gì hết , đừng mơ mộng nữa

-Sao ta phải tin ngươi, biết đâu chính ngươi lừa ta thì có

-Phải , tôi lừa cô nên mới dấn thân vào nơi nguy hiểm thế này , k tin thì thôi

Nói xong Tae bỏ ra khỏi phòng bếp , Nấm muốn đuổi theo nhưng lại thôi , lòng bâng khuâng vì bóng dáng người đó rất giống người mà Nấm vẫn mơ thấy hàng đêm. Mải suy nghĩ , Nấm làm rớt đồ và làm vỡ bình rượu , lửa nhanh chóng bén vào và cháy lan khắp nơi, Nấm hoảng hốt định chạy ra ngoài thì lại bị trượt và té lật cổ chân. Cô vừa khóc vừa cố kêu cứu, rồi lết ra phía cửa. Lửa nhanh chóng bao trùm căn phòng, bọn lính và nô tỳ phát hiện nên đi lấy nước chữa lửa đồng thời chạy đi thông báo cho Nickhun

-Đêm hôm khuya khoắt , ta còn bận chuyện đại sự với các mỹ nhân, k rảnh đâu… Khun đang say sưa lè nhè , k nghe rõ chuyện gì, cứ tưởng Nấm đang quậy phá

- Các ngươi tự xử đi, đừng để  cô ta chết , k thì các ngươi chôn chung đó…thái giám tổng quản ra lệnh

Bọn lính chỉ biết lặng lẽ quay về , ra sức chữa lửa . Vào lúc đó , có hai bóng người mặc áo quân lính cầm cái mền ướt nhảy vào biển lửa cứu người, bọn lính còn lại chỉ biết đứng nhìn ngơ ngác nhưng lại k dám xông vào . Lát sau , một người ẵm Nấm chạy ra , người còn lại cũng chạy theo cùng, tay cầm cái mền ướt để che cho 2 người, chỉ trong tích tắc cả căn phòng đổ sụp vì bị cháy.

-Nguy rồi, tiểu thư Nấm bị ngạt khói bất tỉnh rồi, cứu với

-Tránh ra , để ta…

Tae liền tiến hành hô hấp nhân tạo cho Nấm trước ánh mắt sửng sốt của bọn lính canh và tỳ nữa, còn Yul đứng cạnh thì chỉ biết tủm tỉm cười vì khung cảnh này đã quá quen . Lát sau, Nấm từ từ mở mắt, cái nhìn đầu tiên là Tae đang đối mặt mình rất gần, môi chạm nhau nồng ấm

“Chát”…

Cái tát của Nấm làm Tae, Yul , bọn lính canh , tỳ nữ được phen hoảng hồn lần nữa. Chẳng hiểu chuyện gì xảy ra nhưng Nấm đã hét lên :

-Tên nô lệ đáng chết dám xúc phạm ta, ta sẽ giết ngươi, Tae lùn đáng ghét !

-Cái gì ? ta mới cứu cô đó, lấy ơn báo oán hả

-Khoan, khoan, xin can, 2 bên đừng cãi nữa, hiểu lầm thôi, ủa mà sao cô nhớ đây là Tae, chẳng lẽ cô nhớ ra chuyện gì sao Nấm …Yul mừng rỡ

-Có lẽ do lúc nãy bất tỉnh , tôi mới nhớ lại một số chuyện , nhất là cái tên Tae lùn này đã hại ta phải làm nô lệ vất vả nè

-Ê, ê, nhớ lại rồi còn k mau tạ ơn, trên đường đi tôi đã che chở bảo vệ cô ra sao , còn tên hoàng tử kia là đồ lừa bịp đó, hắn đã giết tất cả nô lệ và cả bọn buôn người vì dám chống lại, cô theo hắn thì sẽ nhận hậu quả thê thảm đó

-Tae nói đúng, nếu cô k theo chúng tôi thì k kịp nữa đâu

-Nhưng mà, tôi..tôi..

Nấm còn đang phân vân thì từ phía xa có ánh đèn của đoàn người của Nickhun đang đi đến . Yul vội nắm tay Tae kéo đi trong khi Tae vẫn cố nán lại để thuyết phục Nấm đi cùng. Khi hai người vừa khuất sau bụi cây, ẩn thân vào bóng tối  thì Khun cũng vừa đến bên Nấm, ra vẻ xót xa quan tâm :

-Aigoo, tội cho người yêu bé bỏng của tôi quá, chắc em bị hoảng sợ lắm

-Không sao, chưa chết được ..thái độ của Nấm làm Khun quê ra mặt

-Bọn lính vô dụng này đem ra chém hết cho ta để Nấm hả giận

-Mở miệng ra chỉ biết chém giết , ngài nói là hôn phu của tôi, sẽ bảo vệ tôi mà trong lúc tôi thập tử nhất sinh, ngài đã ở đâu ? làm gì ?

-Ta  …ta  đang bàn chuyện chính sự với các đại thần

-Bàn chuyện chính sự mà lúc nửa đêm thế này hả ,  lại còn là các “nữ đại thần” xinh đẹp , hát hay múa đẹp chứ gì

-Sao nàng biết .. à.. ý ta là chắc nàng hiểu lầm

-Hiểu lầm sao được khi vết son còn hằn trên cổ , trên áo kìa, “ăn vụng k chùi mép” mà còn láo

-Ngươi…ngươi… hừm …bây đâu, Nấm tiểu thư đã mệt rồi, đưa cô ta về phòng nghỉ ngơi, canh giữ cẩn thận để tránh xảy ra sự cố tương tự

-K được giam lỏng ta, thả ta ra

-Ngoan đi , hãy chờ đến ngày thành hôn với ta , đừng khiến ta bực mình, nếu k thì hậu quả sẽ kinh khủng lắm đó, hahaha

….

Nấm bị giam lỏng trong cung , k cách nào ra khỏi phòng. Lòng bực bội và hối hận vì lúc đó k đi theo  Tae và Yul . Bỗng nhiên cô nghe tiếng lách cách trên mái nhà , nhìn lên thì thấy Tae và Yul , cô thoáng giật mình nhưng lòng mừng vô hạn. Tae và Yul dẫn Nấm ra khỏi phòng 1 cách êm thấm sau khi đột nhập vào phòng và thổi hơi mê vào bọn lính canh , tỳ nữ.

Trên đường tháo chạy , sắp tới cổng thành thì bị bọn lính của Khun bao vây, hắn hống hách cầm đuốc ra lệnh :

-Hai tên nghịch tặc kia, các ngươi là ai, mau tháo khăn che mặt ra và khoanh tay chịu trói đi

-Có điên mới nghe lời ngươi, có ngon thì nhào vô, ta k ngán ai hết, nhỏ và có võ …Tae lườm

-Đừng trách đại hiệp ta k nương tình, thù mới nợ cũ sẽ thẳng tay đòi tất ..Yul hét lớn

-Láo toét, quân đâu, phóng tên

Hàng loạt mũi tên được phóng ra , Tae, Yul vừa phải né tên, vừa bảo vệ Nấm nên rất khó khăn , chẳng may Yul bị trúng tên vào tay . Tae thấy vậy liền kêu Nấm dẫn Yul chạy trước , mình sẽ ở lại cản rồi chạy sau. Ban đầu Yul k chịu nhưng sau đó cũng phải cùng chạy với Nấm.

Tae dùng thuốc nổ  công phá bọn bắn tên, sau đó tiếp  tục tả xung hữu đột với bọn lính đánh xáp lá cà, thừa lúc chúng sơ hở thì bỏ chạy . Nhưng Khun dẫn chúng đuổi theo sát nút , Tae chạy sâu vào rừng . Sau khi để Yul ẩn nấp vào 1 hang đá kín đáo trong rừng, Nấm lo cho Tae nên quay trở lại , khi cô hoang mang đang tìm lối ra thì thấy có ánh lửa từ xa đang đuổi bắt ai đó, cô đoán chắc là Khun đang đuổi theo Tae , cô vội chạy theo hướng đó .

Lúc Nấm chạy ra định cứu Tae thì cũng là lúc Khun đang giơ cung tên chuẩn bị bắn, sự xuất hiện của Nấm làm hắn bỏ cung xuống

-Không được, ngươi k được giết , đây là ân nhân cứu mạng ta

-Buồn cười, hắn cướp vợ  mà ta phải tha cho hắn sao, tránh ra

-Ta xin ngươi, chỉ cần ngươi tha mạng , ta sẽ làm theo bất cứ điều gì ngươi muốn

-Cô k cần phải xin xỏ tên hạ lưu đê tiện này , ta có chết cũng k khuất phục hắn

-Khẩu khí giỏi lắm, xem đây

Khun bất ngờ bắn tên nhưng Nấm đã kịp ôm lấy Tae ngã xuống để tránh mũi tên. Cả hai lăn tròn theo vách núi, va vào gốc cây bất tỉnh. Khun sai quân lính lùng sục và bắt được cả hai người về . Dưới ánh đuốc , Khun tháo khăn che mặt ra và hết hồn khi thấy đó là Tae . Ban đầu hắn định giết ngay nhưng khi nghĩ lại có thể dùng Tae làm mồi nhử để ép Nấm phải thành hôn , nên ra lệnh cho người cõng Nấm và Tae về kinh thành.

.....

Về phần Yul , do mất máu khá nhiều nên Yul bị hôn mê , khi tỉnh lại thì trời đã sáng và chỉ thấy mình nằm 1 mình trong hang động  . Nhìn quanh tìm Nấm và Tae  nhưng k có, Yul đoán chắc họ đã bị bắt lại. Ráng sức đi ra ngoài để tìm nguồn nước và thức ăn, chợt thấy trên cành cây có vài trái táo rừng . Cái đói làm Yul cố nén đau trèo lên hái quả , ngồi trên cây vừa hái vừa ăn như chú khỉ con . Nhìn quanh, Yul mới giật mình vì dường như có bóng ai đó đang tắm trên dòng suối, gần dưới tán cây mà Yul đang ngồi.

Yul’s pov :

Cái gì vậy trời, đang lúc "bao tử chiến tranh" mà xuất hiện tiên nữ là sao, chẳng lẽ là tiên nữ canh giữ vườn đào , vậy mình đã chết và lên thiên đường rồi sao?

Tầm bậy tầm bạ, Yuri ơi là yuri… mới hôn mê 1 đêm mà bị khùng rồi …đây là cây táo chứ có phải đào đâu…vết thương vẫn còn chảy máu, mình còn đau nghĩa là vẫn còn sống….

Nhưng mà cô gái kia là ai , sao lại 1 mình tắm giữa rừng thế kia, ..ahh..chắc là yêu nữ rồi…mình phải cẩn thận kẻo bị mê hoặc , rồi sẽ bị ăn thịt ..hichic

Ta chỉ muốn ăn táo thôi, k ăn “bưởi” đâu nên đừng hòng  dụ dỗ ta, Sica nhà ta là “đại lý trái cây”, cô đừng có mơ cạnh tranh nhé...

-end pov-

Nghĩ đến đó Yul rợn người , nhẹ nhàng rời khỏi cành cây đang ngồi để tìm cách trèo xuống và tẩu thoát nhưng chẳng may cành cây bị gãy và Yul rơi tõm xuống suối . Phát hiện có người lạ đột nhiên nhảy xuống , cô gái hết hồn , thét lên “tiếng hét cá heo” kinh điển :

-ÁHHHHHHHHHHHHHHHHHH …. cô gái nhắm mắt hét hết sức mình

-Má ơi, cứu connnnnnnnnnnnn ….Yul nhắm chặt mắt không dám nhìn , chỉ sợ bị yêu nữ ăn thịt nên cứ thế kêu cứu

-Đồ xấu xa, tiểu nhân, nhìn trộm  ta tắm , yahhh… cô gái vẫn nhắm mắt và đánh đấm túi bụi vào người Yul

“chát” , “chát”, “chát” , “chát”, “chát”, “chát”

“Bốp”

Sau cú “liên hoàn tát” là 1 cú đấm vào giữa mặt khiến Yul chảy máu mũi , mất thăng bằng ,té xuống suối lần nữa và bất tỉnh . Nhân lúc đó, Sica chạy nhanh vào bờ và mặc y phục vào , xong xuôi cô quay lại nhìn kẻ tội nhân bị mình tra tấn trôi theo dòng suối mà lòng hả hê

-Cho chừa , ai bảo dám sàm sỡ ta, ủa….nhưng mà sao dáng người đó quen quá vậy ta ?

Cô đưa tay lên gãi đầu suy nghĩ thì chợt thấy có gì đó vướng vào tóc mình , thì ra là một sợi dây chuyền có mặt trái tim , mặt sau có khắc chữ YulSic. Thì ra lúc nhắm mắt đánh Yul, Sica đã vô tình làm đứt sợi dây chuyền trên cổ Yul và vướng vào tóc cô.

-“Yulsic”…là dây chuyền YulSic mà mình và Yul vẫn thường đeo…omo…vậy người lúc nãy chính là …là Yul rồi…Yul ơi…đợi em với…đừng trôi nữa ….Yulllllllllll

Sica nhận ra Yul và hốt hoảng đuổi theo , cũng may cô kịp kéo Yul vào bờ trước khi cả 2 bị rơi xuống thác . Đặt Yul nằm trên đất,  gọi mãi mà Yul k tỉnh, Sica loay hoay chẳng biết làm sao, bỗng có tiếng nói

-Thì hô hấp nhân tạo đi chứ

-Biết rồi , …ủa mà ai nói với mình vậy ta…ah…là Yul phải k …lại trêu em nữa

-Bị em đánh gần chết, phải trả đũa 1 chút chứ, haha

-Yul đáng ghét, có biết em lo lắng và nhớ Yul thế nào k, cứ tưởng ..hic…hic..

-Tưởng Yul chết rồi phải k ?..ngoan nào..đừng khóc…Yul cũng nhớ em lắm , cứ nghĩ rằng đời này kiếp này k thể gặp lại nhau

-Nếu lỡ k gặp thật thì sao ?

-Thì  Yul lấy vợ khác chứ sao, k lẽ ở vậy chờ em luôn à

-Cái gì…biết vậy em bỏ Yul trôi xuống thác luôn cho rồi…hứ..

-Haha …lại dỗi rồi…lâu lắm rồi Yul mới thấy cái hờn ghen trẻ con của em , công chúa nhỏ à !

-Em biết Yul yêu em nhất mà , hihi, “chụt” …thưởng cho 1 cái nè ..

-Sao lại chỉ có 1 bên má trái thôi, còn ở đây, ở đây và đây nữa   . Yul chỉ má phải, trán , mũi, và đôi môi quyến rũ của mình

-Yul tham quá đi à.. “chụt” “chụt” “chụt”…Sica hôn đều lên má phải, trán , mũi , định hôn tiếp lên môi nhưng Yul ngăn lại, Sica ngơ ngác

-Không được, chỗ này thì chưa

-Sao vậy ?

-Vì sáng giờ Yul chưa súc miệng

-Hahaha…chắc em cười chết mất..thì ra Kkap Yul cũng biết mắc cỡ thế đấy

-Chứ sao,..nhưng mà Yul nhớ lại rồi, hình như lúc nãy ăn táo rồi , với lại lúc nãy rơi xuống suối cũng đã có uống ít nước suối vậy cũng coi như đã súc miệng và ăn sáng rồi, vậy thì …

-Thì sao…đừng có nhìn em …em k biết đâu…hết lượt rồi em k hôn nữa đâu..hihi

-Vậy thì tới lượt Yul hôn em bù lại…

Vừa dứt câu, Yul đã kéo Sica vào gần mình và hôn cô thắm thiết, nụ hôn nồng nàn và cháy bỏng xua tan nỗi nhớ nhung , đau khổ đã giày xéo họ từng tháng ngày qua. Chỉ đến khi cả hai đã rút cạn bầu không khí trong lồng ngực nhau thì họ mới chịu ngừng hôn và nhìn nhau trìu mến. Đặt tay lên mặt Sica, Yul khẽ nói:

-Em ốm đi nhiều , chắc thời gian qua đã rất vất vả

-Yul cũng vậy thôi, ah…tay Yul chảy máu kìa…Yul bị thương hả ?

-Ui da, nhắc mới nhớ, gặp em mừng quá quên cả vết thương, ta bị trúng tên của Nickhun , còn Nấm và Tae chắc đã bị bắt lại

-Cái gì ? Tae và chị Nấm vẫn còn sống à . Chắc là mẹ cha phù hộ , mọi chuyện thế nào , Yul kể em nghe với

-Được rồi, chúng ta mau tìm chỗ trị thương trước rồi Yul sẽ thuật lại tất cả cho em nghe

…..

Sau đó , Sica đưa Yul về căn nhà nhỏ trong rừng , nơi mà Chansung và mẹ anh ta đang sống. Nghe Yul kể lại đầu đuôi mọi chuyện , cũng như Changsung kể về kế hoạch tế thần để chiếm đoạt ngọc rồng của Nickhun , mọi người đều căm hận hắn . YulSic định cùng nhau lẻn vào cung để giải thoát cho Tae, Nấm cùng đám dân nữ bị giam ; Chansung nghe vậy cũng muốn góp sức . Ban đầu , mẹ của Chansung k cho vì sợ nguy hiểm nhưng sau khi được Chansung thuyết phục, bà cũng đồng ý để 3 người ra đi . Tối đó, bà và Chansung cùng nhau vẽ ra bản đồ hoàng cung để phân công nhiệm vụ đột kích cho cả 3 tiện bề hoạt động.  Trời vừa sáng thì cả 3 khăn gói lên đường , vì ngày cử hành đại hôn của Khun đã sắp đến gần nên họ quyết định sẽ tiến hành thật nhanh để phá vỡ âm mưu đoạt ngọc rồng của hắn.

….

p/s : Liệu 3  chiến sĩ có đập tan được dã tâm thống trị thế giới của Nickhun, hôn lễ đẫm nước mắt sẽ diễn ra thế nào , kịch tính mới còn ở phía trước , hẹn lại chap sau,~~ hihi ~~ !

 

Merry Christmas ! Chúc các reader thân yêu có mùa giáng sinh thật ấm áp ,vui vẻ , và hạnh phúc nha 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro