CHAP 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đằng sau xe thì Taeyeon đã nhanh chóng lấy xe chở theo Tiffany theo sau. Chỉ vài phút sau họ đã đến bệnh viện tư của Kwon thị. Yoona nhanh chóng được đẩy vào phòng cấp cứu.

Cùng lúc đó Kwon Yuri cũng sải bước vào. Trên khuôn mặt luôn bình thản dù vui buồn cũng chỉ mỉm cười, nay lại lạnh lẽo thấu tim. Ánh mắt nhìn hai vệ sĩ áo đen đang chật vật đứng, giơ tay không khách khí tát cho mỗi người một cái. Khóe miệng họ đều rươm máu, chứng tỏ cái tát này không nương tình bao nhiêu.

_ "Thất trách, mỗi người lấy một ngón tay tạ tội cho tôi. Nếu phu nhân có nguy hiểm, hai người đừng mong thấy mặt trời"

Hai vệ sĩ run sợ cúi đầu phục tùng.

_ "V...Vâ...Vâng, chủ tịch"

Thái độ vẫn cung kính như thường, như thể lấy một ngón tay đã là đại xá cho họ. Một người còn đưa ra thức ăn lúc nãy của Yoona.

_ "Chủ tịch, đây là đồ ăn mà phu nhân đã dùng qua"

Yuri liếc mắt gật đầu, họ biết điều lui ra. Taeyeon và Tiffany vẫn còn sợ hãi trước sự độc ác của Yuri nhưng an nguy của Yoona quan trọng hơn, nên họ cũng không nói gì. Tiffany chỉ tiếp tục lau nước mắt trong lòng Taeyeon.

_ "Nếu Yoona có chuyện gì thì sao? Tại em hết, rõ ràng em đã dặn không thể có da cá trong bữa tiệc mà? Chắc chắn là cái cô A kia.... Làm sao bây giờ huhu Yoona a~"

Yuri im lặng nghe Tiffany nói, càng lúc mặt càng lạnh. Tất nhiên cô biết Yoona dị ứng với loại thực phẩm đó, lần này ăn phải không chừng còn nguy hiểm đến tính mạng. Tay cô xiết chặt thành nắm đấm. Chính cô muốn dùng đám người kia để kích thích nàng, nhưng chẳng thể làm nàng mảy may dao động, lại còn khiến nàng bị tổn hại nặng nề, có thể mất đi cả sinh mệnh.

Đối với Kwon Yuri, ý nghĩa của sinh mệnh không quá lớn lao, chỉ những người hữu dụng mới đáng để sống. Mà nàng không cường thế cũng chẳng biết mưu toan, so với cái thế giới đen tối đầy ác nghiệt này rõ ràng chính là kẻ vô dụng nhất. Nhưng ngoại lệ, Kwon Yuri cô lúc này lại xem tính mệnh của nàng quý trọng hơn tất cả. Lần trước khi nàng lựa chọn từ bỏ sự sống, nỗi sợ hãi đã biến thành cơn cuồng nộ khiến Yuri mất cả lý trí. Từ đó cô hiểu được, càng quý trọng sinh mệnh của nàng, nó chính là điều mà cô muốn làm nhất. Từng có lúc cô không để nàng vào mắt, xem sức sống nhỏ nhoi của nàng không bằng một con kiến, từng bước hủy hoại nhân sinh tươi đẹp của nàng mà chẳng chút nương tình. Nhưng khi nàng mang theo một thân ánh sáng thuần khiến, tiến sâu vào thế giới của cô, an ủi và xoa dịu. Khiến cho nhân sinh của cô từ đây không thể bớt đi sinh mệnh của nàng.

Cô là kẻ trải sự đời bao nhiêu năm rồi, tất nhiên biết lòng mình đã sớm hãm sâu, nhưng lại không muốn hèn kém mà cúi đầu. Cô vẫn giữ khoảng cách an toàn, cho trái tim sớm đã nát vụn của mình, cho linh hồn đầy những tội lỗi của mình. Cô không hủy hoại được nàng, lại sớm bị nàng hủy hoại đến đau lòng rồi. Nếu lần này, lần duy nhất cô cầu xin thượng đế, thậm chí cô đã từng phỉ bang đức tin kia, hiện giờ lại yếu hèn mà cầu xin ngài ban cho nàng sự sống. Cô sẽ không thể mất nàng dễ dàng như vậy được, nàng đã hủy hoại cô, đủ nhiều, quá nhiều rồi.

_ "Không sao...ngoan nào, Yoong sẽ không sao"

Tiếng nói an ủi của Taeyeon vang lên trong hành lang tịch mịch. Dường như đang dịu dàng xoa dịu tổn thương cho Tiffany. Yuri vẫn im lặng đứng đó, thẳng tắp, ngạo nghễ, chỉ là không khí càng lúc càng đông cứng. Taeyeon lo sợ thời gian càng dài, sự kiên nhẫn của Kwon Yuri sẽ mất hêt, Taeyeon tin rằng khi bùng nổ, Kwon Yuri có thể hủy diệt cả thành phố này chứ đừng đùa.

_ "Hức...hức là cô ta, ả ta thật sự...."

Yuri vẫn luôn im lặng bỗng trầm tư mỉm cười, ánh mắt hơi nheo lại. Hận ý từ đáy lòng, theo thời gian trôi qua mà tích tụ càng nhiều. Sát khí xưa nay đều giấu kỹ cũng hiện rõ trong đôi mắt đen như hắc ngọc kia.

_ "Là cô ta sao?"

Tiffany ngạc nhiên nhìn nụ cười mê người của Kwon Yuri, tựa như loài anh túc xinh đẹp khiến người ta mê đắm, lại mang chất độc ngấm sâu vào lòng người.

_ "Cô còn cười được, là nhân tình kia của cô hại Yoona. Bây giờ cô còn cười....cô thậ....."

Taeyeon nhanh chóng chặn miệng Tiffany, cô không muốn Tiffany chọc giận người này. Rõ ràng là cô ta đang cười, thế mà còn đáng sợ hơn lúc không làm gì.

_ "Hai người về đi"

Kwon Yuri nói, cô không muốn hai người này làm phiền mình, cô cũng không chắc mình có thể chịu đựng bao lâu nữa. Cô không muôn trong lúc tức giận tổn thương họ, dù sao họ cũng là bạn của Yoona.

_ "Chúng tôi muốn chờ cấp cứu xong"

Taeyeon có vẻ kiên quyết, Tiffany cũng gật đầu. Kwon Yuri cũng lười nói nói nhiều, nếu họ vẫn cứ khăng khăng ở lại cô cũng không muốn ép. Nếu có chuyện gì xảy ra thì cũng là họ tự chuốc mà thôi.

Không lâu sau, đèn cấp cứu đã tắt, bác sĩ của Kwon gia bước ra, nhìn thấy Kwon Yuri đứng đó ông không bất ngờ, nhưng lại thấy bất an. Chủ tịch khi giận dữ luôn thích cười, bây giờ cả cười cũng không có, không khí ở hành lang lạnh đến mức đáng sợ. Cả người chủ tịch như bị bao quanh bởi sự tức giận, không cần một dấu hiệu gì, chỉ cần ở gần thôi đã thấy bất ổn.

_ "Chủ tịch, phu nhân đã không còn nguy hiểm, công tác sơ cứu của vệ sĩ rất tốt. Nhưng cơ chế dị ứng trong cơ thể phu nhân hơi mạnh, lần này không những tiếp xúc gần mà còn nuốt vào, chúng tôi đã rửa ruột, cũng đã tiêm thuốc chống dị ứng. Tình hình tương đối ổn định, thế nhưng chủ tịch nên chú ý đừng để phu nhân lại gần những tác nhân gây dị ứng, chuyện này rất nguy hiểm, đe dọa cả tính mạng"

Kwon Yuri càng nghe, tay càng siết chặt, nét mặt âm trầm.

_ "Đã biết"

Bác sĩ không dám nán lại, vội vã bước đi. Phía sau y tá đã kéo Yoona đang nằm trên giường bệnh vào phòng bệnh. Tiffany và Taeyeon định theo vào, nhưng bị Yuri ra dấu cho vệ sĩ chặn lại.

_ "Được rồi, các người về đi"

Tiffany còn định nói thêm gì nữa, nhưng sớm đã bị Taeyeon kéo lại.

_ "Lần sau chúng tôi lại đến, chào chủ tịch Kwon"



Taeyeon nhanh chóng lôi Tiffany. Nhìn sắc mặt ngày càng đen của Yuri, tuy Yoona đã không còn nguy hiểm, nhưng chắc chắn chuyện chưa kết thúc. Cô cũng không muốn mình và Tiffany bị dính lây cơn giận này. Dù sao biết Yoona đã bình yên, họ cũng yên tâm.

_ "Sao Tae lại kéo em, em muốn vào thăm Yoona mà"

Tiffany ngồi trong xe có vẻ khó chịu, cáu kỉnh hướng Taeyeon trách móc.

_ "Em bớt lo đi, nàng có Kwon Yuri rồi. Nhìn vẻ mặt kia, có lẽ cũng còn chưa kết thúc đâu, đừng quên Yoona vì đi dự sinh nhật em mà thành ra như vậy, Tae không muốn cô ta giận chó mắng mèo, như vậy không tốt đâu"

Taeyeon thẳn thắn nói, trước giờ cô luôn là người biết nhìn xa. Tiffany tuy biết lời của Taeyeon có lý, nhưng cũng không ngăn nổi lo lắng cho Yoona. Cô biết hôm nay xảy ra sự việc này, trách nhiệm của cô là không nhỏ, dù sao đó cũng là bữa tiệc ở nhà cô, cô cũng biết Yoona dị ứng nặng với da cá, cuối cùng còn để da cá xuất hiện trong bữa tiệc. Nhìn dáng vẻ của Kwon Yuri có lẽ cũng đã nhẫn nhịn mấy phần, cô cũng biết nên tránh xa cô ta, thế nhưng vẫn không yên lòng về Yoona.

_ "Nhưng em vẫn lo cho Yoona"

_ "Được rồi, không cần lo nữa, Yoona đã không nguy hiểm nữa. Em cách xa Kwon Yuri ra là được rồi. Lần sau chúng ta lại tới"

Cả hai người vừa nói vừa rời xa bệnh viện Kwon gia. Trong phòng bệnh riêng lúc này chỉ còn Yoona đang còn hôn mê. Dị ứng khiến mặt nàng hơi sưng, trên mặt vẫn gắn máy thở. Có lẽ do rửa ruột rất khó chịu, mày nàng hơi nhíu lại trong vô thức. Kwon Yuri cầm cánh tay gầy yếu của nàng. Trong lòng lại dâng lên cơn giận dữ, còn có một chút đau lòng. Cô biết nàng bị như thế này, một phần là do cô đã dung túng cô A gì đó kia, khiến cô ta có ảo tưởng không an phận. Cô đi với họ nhằm kích thích nàng, nhưng lần này lại báo ứng trên người cô, nàng tổn thương, cô càng đau đớn.

Khi phát hiện đến cả bảo vệ người con gái của mình, cô cũng không làm nổi, cô lại vô cùng tức giận. Kwon Yuri đã nhận định, cô là cường giả, là người đứng trên đỉnh cao của chuỗi thức ăn này, thế nên từ nay Yoona cũng không còn là điểm yếu của cô, Yoona sẽ trở thành một phần được cô thừa nhận quang minh chính đại. Dưới sự bảo vệ của cô, nếu Yoona còn chịu bất cứ tổn thương nào, thì đó không phải do người khác gây ra, chỉ có thể do chính Kwon Yuri cô tạo ra mà thôi.

Yuri bước ra phòng khách nhỏ của phòng bệnh. Đây là phòng bệnh VVIP, được thiết kế tựa như một penhouse nằm trên tần cao nhất của bệnh viện, có cả phòng bếp và phòng khách. Lúc này cô A đã bị trói chặt, miệng cũng bịt chặt để không tạo ra tiếng động. Cô ta bị trói lại từ lúc Yoona vừa vào bệnh viện không lâu. Tất nhiên mọi chuyện Yuri đều hiểu rõ qua lời kể của vệ sĩ đã đi theo Yoona.

Cả đêm ở trong tư thế này, cô ta đều không thể chợp mắt. Khi trời vừa tờ mờ sáng, căn phòng vẫn có vẻ u ám, vì rèm cửa đều kéo chặt. Nhưng cô ta lại cảm nhận được một hơi thở nguy hiểm đang tiến gần đến mình. Hôm qua cô ta chỉ định làm Yoona nổi mẩn để không còn xinh đẹp, khiến Chủ tịch chán ghét mà thôi, lại không ngờ triệu chứng của Yoona quá mạnh, sau đó cô ta nghĩ mình thật sự xong rồi.

_ "Làm tốt lắm"

Lúc cô ta còn đang lặng thinh chảy nước mắt, đã nghe một giọng nói nhè nhẹ vang lên. Tuy là nói lời khen ngợi, nhưng dựa vào ngữ điệu và ánh mắt kia, cô ta hiểu được, chuyện mình đã làm thật sự là một sai lầm chí mạng.

_ "Suýt chút nữa, cô đã thành công hại chết người của tôi. Mấy năm nay cũng chỉ mình cô làm được thôi"

Yuri cúi người, giơ tay giữ chặt cằm của cô ta đến phát đau, cố gắng giãy giụa nhưng vô ích. Dường như Yuri đang muốn bóp nát cằm của ả vậy. Nhưng rất nhanh sau đó, Yuri đẩy mạnh cô ả xuống sàn, lực tay không chút nào khoan nhượng, cô A tựa cánh diều đứt dây, ngã mạnh xuống sàn gạch lạnh lẽo, Yuri lấy khăn lau tay như vừa chạm vào thứ gì đó rất dơ bẩn. Vừa phất tay bảo vệ sĩ gỡ băng miệng cho cô ta.

_ "Chủ tịch, tôi, tôi chỉ muốn dọa cô ấy một chút mà thôi" - Cô A cố gắng van xin

_ "Dọa được rồi, còn dọa đến suýt mất mạng. Hửm?"

Yuri vừa khen ngợi nhưng ánh mắt sắc đến nỗi không cần tra tấn, cô A đã cảm thấy vô cùng khủng hoảng.

_ "Từ nay, từ nay em sẽ không đến gần cô ta nữa. Tha cho em một lần, một lần thôi"

Cô ta không ngừng van xin, nước mắt giàn dụa trên khuôn mặt xinh đẹp, nếu gặp một người khác có lẽ đã động lòng, nhưng Yuri lại mỉm cười.

_ "Tôi chưa bao giờ để cô ấy làm một việc nặng, thế mà lại bị người ngoài làm cho uất ức như thế. Cô ấy đau đớn thế nào, cô cũng phải bị gấp mười lần như thế. Đừng tiếp tục làm bẩn bầu không khí trong lành này"

Còn chưa kịp để cô ta la lên tiếng, vệ sĩ đã bịt miệng cô ta lại, đánh mạnh vào sau gáy khiến cô ta ngất xỉu. Yuri xoay lung, giọng nói chứa đựng sự nguy hiểm.

_ "Ta không muốn nhìn thấy khuôn mặt trơ trẽn này của cô ta, hủy đi. Bơm nước vào phổi, sau đó rửa ruột. Tiếp tục như thế ba ngày."

Vệ sĩ hơi chấn động, nhưng nhanh chóng nhận nhiệm vụ. Tất nhiên việc trước khi giết cô ta, là Kwon Yuri cô muốn làm để trả thù cho Yoona. Trong lòng những người ở đây đều hiểu rõ, thái độ của Yuri đã chứng tỏ, đắc tội với phu nhân, chính là sống không bằng chết.

Yoona lúc này vừa tỉnh lại, bên tai lại nghe giọng nói tàn khốc cùng những hình phạt kinh khủng của cô. Lòng nàng hơi run sợ, nhưng không có sức lực để nói chuyện, cổ họng rất đau, cả người cũng đều đau. Đau đến ứa cả nước mắt.

Yuri đi đến bên giường, thấy Yoona tỉnh lại, đã ấn nút gọi y tá. Ngồi xuống cạnh nàng, giơ tay lau giọt nước mắt trên mặt, dịu dàng nói.

_ "Đau lắm sao? Đáng đời, chẳng biết bảo vệ bản thân cho tốt, em khiến tôi không yên được phút nào"

Lời nói có vẻ lạnh lùng, nhưng cử chỉ rất dịu dàng. Yoona lại một lần nữa bước ra khỏi tay thần chết, nàng bỗng cảm thấy thanh thản hơn rất nhiều. Có lẽ, có rất nhiều thứ không phải bản muốn trốn tránh thì sẽ trôi qua, đến một lúc nào đó, phải đối diện, chính thái độ của bạn sẽ quyết định cuộc đời của bạn. Trải qua mất mát, mới hiểu được quý giá của có được. Yoona nhìn Yuri đang lo lắng cùng giận dữ, mở miệng toan nói điều gì, nhưng đầu mày lại chau lại, khắp người đều đau đớn. Yuri vừa vui sướng lại vừa đau lòng, không dám chạm mạnh vào nàng sợ nàng chịu đau. Đành nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng.

_ "Em thấy tôi tàn nhẫn lắm sao? Em còn tàn nhẫn hơn cả tôi, một lần rồi lại một lần, đều muốn rời bỏ tôi"

Yuri biết Yoona đã nghe được những gì cô nói với vệ sĩ. Nhưng cô không giấu đi bản ngã của mình, thế giới của Kwon Yuri là như thế, cô đã chấp nhận được Yoona thì cũng sẽ bày ra bộ dạng thật nhất của mình. Kwon Yuri là kẻ chưa bao giờ muốn chơi trò chơi mặt nạ, mà người cô đã đặt vào trong tâm, thì lúc nào cũng phải đối diện với một Kwon Yuri thật nhất, không nghi ngờ, cũng không giả tạo.

Yoona hiểu được những oán hận của Yuri, cũng không tỏ thêm thái độ gì. Thật sự nàng đã rất mệt mỏi và đau đớn rồi, bây giờ nàng không thể có suy nghi nào khác ngoài việc muốn ngủ cả. Ngủ thẳng đến giữa trưa, mặt nạ oxi đã được tháo ra, rèm cửa cũng đã vén lên. Hôm nay là một ngày trời đẹp, mặt dù trong người còn hơi khó chịu, nhưng tinh thần nàng đã tốt hơn. Vừa mở mắt ra đã thấy Yuri vẫn ngồi ngay ngắn bên cạnh, tặng cho nàng một ánh mắt dịu dàng và một nụ cười chân thật.

_ "Dậy rồi, cá sấu nhỏ. Ăn cháo thôi"

Cô chỉnh giường lại, đỡ Yoona ngồi dậy. Hiện tại nàng vẫn còn phải ăn thức ăn lỏng, nên Yuri đã cho người chuẩn bị cháo xay nhuyễn, tuy mùi vị rất thơm, nhưng cũng không dễ ăn.

_ "Ráng ăn hai ngày, tôi sẽ cho người làm thức ăn ngon cho em"

Yuri vừa thổi cháo đút cho Yoona, vừa ra điều dụ dỗ. Yoona tuy không thích, nhưng vừa rửa ruột, lại ngủ cả ngày, hiện giờ rất đói, đành mở miệng ăn cháo. Khi ăn xong, chờ lúc Yuri lau miệng cho nàng, nàng cũng mở miệng nói, giọng hơi khan, hơi nhỏ.

_ "Đừng giết cô ta"

Yuri nhìn nàng chốc lát, ánh mắt nàng có chút chờ mong lại có chút cầu xin, tựa như một con gấu nhỏ đang muốn chủ nhân thỏa hiệp. Yuri bật cười.

_ "Được rồi, nhưng Yul sẽ trừng phạt em, vì dám dọa Yul"

Yuri đưa tay vuốt khuôn mặt tiều tụy của nàng. Yoona biết Yuri không giết cô ả kia đã là rất nhân nhượng, mà nàng cũng không phải không giận cô ta, nên để cô ta chịu phát, ít nhất nàng chỉ không muốn có người vì mình mà mất mạng, những chuyện còn lại nàng cũng không quản nổi.









END CHAP 13

TBC.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro