CHAP 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm ấy, ở nước Ý êm đềm, đôi tay ngày nào còn đang nắm chặt tay nàng thế mà giờ đôi tay ấy đã buông thả nàng rồi. Những niềm tin mỏng manh của nàng không thỏa mãn được dục vọng chiếm hữu của Yuri. Nàng phát hiện, được một người như cô yêu, vừa hạnh phúc, lại vô cùng bất hạnh.

Nhân sinh cô độc khiến Kwon Yuri quái gỡ, độc ác. Cô ấy dùng cách cực đoan nhất để đối mặt với vấn đề, một khi đã yêu là phải dùng sự chân thật trần trụi nhất, dùng thành kín tin tưởng kiên định nhất để trói buộc tình yêu ấy, giam cầm nó trong bóng tối bao la của linh hồn mình. Thế nhưng Yoona không đủ ý chí để thu mình trong lồng giam ấy, nàng không ngừng muốn tìm kiếm chút ánh sáng cho bản thân, nàng thỏa hiệp nhưng không phục tùng. Yuri dùng mười phần sinh lực để yêu nàng, đó là hạnh phúc của nàng. Nhưng khi niềm tin sụp đổ, hy vọng hóa thành tuyệt vọng, nhưng không đủ can đảm để tổn thương nàng, Yuri lại lựa chọn tuyệt tình như thế, tàn nhẫn dứt khoát như thế, đó là bất hạnh của nàng.

Yoona nhớ đến lần mình tìm cái chết trong đêm tân hôn đó, rõ ràng Yuri đã điên cuồng như thế nào? Thậm chí vì phẫn nộ mà sinh bệnh, nàng lúc đó còn chưa hiểu được, nàng đã chiếm một vị trí trong lòng cô. Bất quá chỉ xem là một món tiêu khiển khi rảnh rỗi. Thế nhưng bây giờ nàng lại hiểu được tư vị mà Kwon Yuri đã từng nếm trải, tựa như cả hạnh phúc đang bừng sáng trước mắt, nhưng giơ tay bắt lấy, lại chỉ chụp vào hư vô, hụt hẫn và trống trải không ngừng dâng lên trong lòng ngực, nhấn chìm mọi lý trí.

_ "Bây giờ đã quá muộn sao? Khi em rốt cuộc cũng nhận ra trong lòng mình là tình cảm gì, liệu Yul còn có thể tiếp nhận sao?"

Yoona nhìn vào khuôn mặt Yuri, tĩnh lặng, thiếu vắng nụ cười. Dường như Kwon Yuri mà nàng quen biết đã không còn tồn tại nữa.

_ "Tình cảm này quá mức tổn thương, quá mức khốc liệt, mà em luôn không dám đặt nặng bất cứ thứ gì vào nó. Sợ nó chỉ là băng mỏng trên mặt hồ, sẽ dễ dàng nứt vỡ. Yul nhìn xem, chỉ một vài câu nói, thật sự đã vỡ tan thật rồi. Sau này không có người che chở, em lại bị lừa, bị thương, thì phải làm sao?"

Nàng đưa tay lên thành giường, mặt nghiêng nghiêng tì vào khủy tay, từ góc độ này chỉ có thể thấy nửa bên mặt của Yuri.

Nàng không ngừng tự lẩm bẩm, tựa như sợ sự im lặng sẽ kéo sinh mệnh Yuri xa khỏi tay nàng.

_ "Em thật sự chưa từng tin tưởng, nhưng Yul không được tuyệt tình như vậy. Lần này em lại ngu ngốc rồi, sao Yul không nhắc nhở em, mà còn đi theo. Hứa với em, ngày mai phải tỉnh dậy, một Kwon Yuri mạnh mẽ tàn nhẫn, sao có thể dễ dàng bại dưới một lưỡi dao cỏn con thế kia. Ít ra, trên đời đã xuất hiện một người vì sinh mệnh của Yul mà đau khổ, xin đừng làm em thất vọng"

Đêm dài mấy cũng trôi qua, lúc mặt trời lên cao, Yuri vẫn như cũ không tỉnh lại, mà Yoona thì không ngừng thỏ thẻ bên tai cô cả một đêm dường như cũng không nhận ra thời gian trôi qua nhanh như thế. Lúc trợ lý Han trở về, nàng cũng không mấy khẩn trương, nhìn Yuri im lặng trên giường một lát, sau đó quay người ra khỏi phòng.

Trong phòng khách, Jack cả người thương tích được băng bó tỉ mỉ, chỉ là thần sắc hoảng sợ tột độ, không còn phong độ như cũ. Mà gặp lại tình yêu đầu đời trong tình cảnh này, Yoona cũng ngạc nhiên thấy lòng mình bình tĩnh dị thường.

_ "Jack, anh không sao chứ?"

Yoona đi xuống phòng khách, quan tâm hỏi han người đàn ông trước mặt.

_ "Yoona, cô ta là quỷ dữ, bọn họ đều không phải người tốt, em mau...mau theo anh trốn xa nơi này"

Jack kích động kéo tay nàng, vệ sĩ thấy hắn có vẻ động chạm Phu Nhân thì hơi nhíu mày, tiến lên vài bước, nhưng bị cái khoát tay của Yoona ngăn lại.

_ "Các người lui ra ngoài, tôi có chuyện riêng muốn nói"

Giọng nàng tuy không uy nghiêm như Yuri, nhưng họ biết hiện giờ, điều mình phải làm vẫn là phục tùng người trước mắt. Khi vệ sĩ lui ra ngoài, Yoona mới bình tĩnh kéo tay Jack ra, ngồi xuống sofa đối diện hắn.

_ "Jack, hôm nay là Yuri cứu anh ra, sau này anh cứ sống tốt cuộc sống của mình. Đừng vì quá khứ mà hại đến tương lai. Chuyện của chúng ta, cùng lắm chỉ là một phong cảnh trong đoạn đường sinh mệnh dài dằng dặt này mà thôi"

Yoona thở dài nhìn Jack. Anh từng là hình ảnh đại diện cho giấc mộng tự do của nàng, cho những năm tháng tươi đẹp tràn ngập hào quang. Nhưng khi nàng nhận ra tất cả chỉ là ánh đèn chói chang đang giả trang ánh mặt trời, hào quang tươi đẹp là thứ lai tạo bởi tính toán và lợi ích. Nàng biết nàng từng bất công với anh, tình cảm của nàng từng là một ảo tưởng không thực tế, chỉ vì níu kéo chút hi vọng mà trao đi hẹn ước. Nhìn lại những lọc lừa đã trải qua, nàng hiểu rõ mình cũng dối trá như thế, xem anh là chiếc phao cứu rỗi cho cuộc sống không như ý trước kia, tình cảm mà nàng nghĩ thuần khiết gửi trao kia, cũng đã pha chung với những tính toán, loang lổ và xấu xí hơn hẳn tình cảm của Jack dành cho nàng.

_ "Không, em phải đi theo anh. Anh đã mở được phòng tranh, anh có thể lo cho em tốt đẹp. Chưa một phút giây nào anh ngừng nghĩ về em. Yoona, anh yêu em và em cũng yêu anh đúng không. Anh sẽ không để ý em đã vợ là của cô ta, cô ta là một phụ nữ, làm sao hai người có thể ở cùng nhau cả đời. Cô ta không có năng lực mang lại cho em hạnh phúc trọn vẹn"

Jack nhìn khuôn mặt bình thản của nàng. Hắn biết chứ, biết rằng mình yêu nàng nhiều như thế nào, bỏ qua cả sự thờ ơ của nàng. Nàng từng là một nàng công chúa đầy lương thiện, mặc dù tình cảm nàng trao cho hắn là ít ỏi đến đáng thương, nhưng hắn nguyện ý dùng mười phần chân tình, đổi lấy một ánh nhìn của nàng.

_ "Nhưng em không còn yêu anh nữa. Em đã nhận ra, có lẽ hồi đó em đã từng yêu anh nhưng bây giờ người em yêu, là một nữ nhân như vậy. Em biết cô ấy lạnh lùng, em biết bàn tay cô ấy nhuốm đầy máu đỏ, em cũng biết cô ấy sẽ không thể như một người đàn ông. Vậy thì sao chứ? Em chỉ biết lòng mình đã thật sự bị giam cầm, thế giới của em đã dung nhập vào thế giới của cô ấy, không cách nào thoát ra, mà giới tính cũng chỉ là một điều kiện. Em chấp nhận bỏ ra, vì cô ấy mà cố gắng một lần"

Jack kích động đứng dậy, hắn cầm chặt vai nàng, ánh mắt như muốn xuyên thủng cả người nàng.

_ "Em nói dối, em không thể yêu cô ta, cô ta là ác ma, là giống loài khát máu điên cuồng. Làm sao...làm sao mà người như em có thể sống trong thế giới này. Một giây, một khắc đứng đây cũng làm anh ghê tởm đến muốn nôn, tại sao em còn nguyện ý trầm mình trong bóng tối. Hãy đi theo anh, trở về nơi mà chúng ta nên trở về. Anh mới có thể cho em hạnh phúc và tự do, em có thể có con của mình, có gia đình của mình đó không phải là điều em hằng mơ ước sao?"

_ "Không, em nghĩ nơi này hợp với em hơn. Cảm ơn anh vì tất cả, nhưng nếu còn muốn một cuộc sống bình thường, tốt nhất là anh nên tránh xa em ra, ra khỏi đất nước này, đi đến những nơi anh muốn đến, làm những việc anh muốn hoàn thành"

Yoona trong lòng đã quyết, lời nói ra không mang một chút khoan nhượng. Nhưng Jack vẫn khó mà buông bỏ, định giơ tay lôi kéo nàng.

_ "VỆ SĨ"

Yoona đã có chuẩn bị trước, nhanh chóng kêu người vào, hai vệ sĩ lao vào giữ chặt Jack trong tay, khiến hắn không thể cử động được.

_ "Em đã chuẩn bị tốt mọi thứ cho anh, cảm ơn và xin lỗi vì những chuyện đã qua. Chúng ta từ nay xem như triệt để chấm dứt"

Jack không ngờ Yoona có thể nhẫn tâm cưỡng ép mình như thế này. Ánh mắt hắn căm hận bắn về phía nàng.

_ "Cô ta là quỷ dữ, cô ta sẽ bị nguyền rủa. Yoona tại sao em lại mê muội như thế?"

Jack còn tiếp tục chửi rủa, lại bị vệ sĩ đánh vào gáy, lập tức ngất đi. Yoona nhìn hắn bị đối xử thô bạo, cũng không đành lòng, vừa định mở miệng nói gì đó, ba bác sĩ từ phòng ngoài đã chạy vội lên lầu, khuôn mặt mang theo vẻ lo lắng. Yoona biết đã xảy ra chuyện, không quan tâm Jack bị kéo đi như thế nào, dù sao đã dặn bọn họ xử lý tốt việc này, tâm trí nàng bây giờ chỉ quanh quẩn bên người đang nằm ở trong phòng mà thôi.

_ "Trợ lý Han"

Nàng hoảng hốt chạy lên lầu, thấy trợ lý Han đang đứng ở cửa. Gọi nhỏ ông một tiếng.

_ "Xảy ra vấn đề thật rồi"

Ông quăng cho nàng một câu không mặn không nhạt, rồi cũng mở cửa chạy vào trong. Bên trong tiếng người huyên náo, nhưng không thể lọt vào tai Yoona lấy một câu. Nàng đứng đờ người hết mấy giây, chưa từng thử qua cảm giác này, mà có lẽ đời này chẳng bao giờ muốn thử qua nó. Chân nàng nặng như đeo chì, từng bước, từng bước đi vào phòng. Mặt trời hôm nay đặt biệt chói lọi, xuyên qua cửa sổ lớn, rọi sáng một mảng giường, trên đó đầy đủ các thiết bị để duy trì một sự sống, nhưng có lẽ chúng sắp trở thành vô dụng mất rồi.

Các bác sĩ đã không ngừng thực hiện CPR nhưng đều vô vọng, tiếng tít kéo dài chứng tỏ tim đã ngừng đập. Máy kích tim được đưa đến, lồng ngực mỏng manh bị truyền một dòng diện trực tiếp lên đó, nảy lên rồi rơi xuống. Sau đôi mi khép hờ, Yoona không còn nhìn thấy ánh mắt vừa tàn nhẫn vừa mang vẻ giễu cợt nữa. Đôi môi mỏng trong suốt, mím chặt, nhưng khóe môi vẫn có xu hướng cong lên. Tựa như phút cuối, người ấy đã biết mình vẫn là kẻ chiến thắng, kéo lên một nụ cười châm biếm với nàng.

Liên tục bị kích tung rồi rơi xuống, băng quấn quanh lồng ngực cũng đã thấm máu đỏ, nhưng tiếng nói của tử thần truyền qua máy ECG lại cứ không ngừng vang lên, là một loại sóng âm khiến đinh tai nhức óc.

Yuri luôn có dáng vẻ gầy yếu, manh mai. Nhưng sức sống từ cô luôn khiến người xung quanh phải e dè, khiếp phục. Vậy mà giờ đây, chỉ trở thành một thể xác băng lãnh không linh hồn, Yoona không thể tiếp tục chịu đựng những suy nghĩ rối loạn này, loại tử biệt cách nhau trong gang tất này đắng chát biết bao. Nàng dợm bước đẩy bác sĩ bên cạnh ra. Không một chút kiến thức nào chỉ dạy nàng, chỉ có một thôi thúc mãnh liệt trong lòng nàng không ngừng gào thét.

_ "TỈNH DẬY, ĐỒ DỐI TRÁ, MAU TỈNH DẬY. CÓ NGHE KHÔNG HẢ? CHẲNG PHẢI NÓI SẼ BẢO VỆ EM SAO? CHẲNG PHẢI NÓI SẼ CHỜ EM SAO? NẾU KHÔNG TỈNH LẠI, EM SẼ KHÔNG BAO GIỜ NÓI CHO YUL NGHE ĐIỀU MÀ YUL MUỐN. KHÔNG BAO GIỜ, YUL NGHE CHƯA..."

Nàng không ngừng nói, tay nhỏ bé không biết dùng bao nhiêu sức lực, đập mạnh vào lồng ngực gầy yếu kia. Từng tiếng, từng tiếng một, đến khi thét không ra tiếng nữa, vẫn gắng dùng hết sức bình sinh đập lên. Như một cuộc chiến, các bác sĩ cùng vài vệ sĩ cuối cùng đã kéo được nàng ra, thần chết lại gieo xuống một tín hiệu, dường chỉ sinh mệnh thẳng băng lại dao động, từng tiếng từng tiếng một, khiến mọi người đều sững sờ.

_ "Nhanh, tim đập lại rồi"

Người tỉnh táo nhất là trợ lý Han, ông ở một bên đã âm thầm cúi đầu, nhưng không ngờ sự bùng nổ phút chốc này của Phu Nhân lại có hiệu quả. Các bác sĩ vội vàng kiểm tra. Vệ sĩ kéo Yoona qua một bên cũng không dám hành động tiếp, đành thả tay nàng ra. Không còn sức lực, Yoona ngã ngồi trên đất, ngơ ngác nhìn các bác sĩ bận rộn. Nước mắt kiềm chế đã lâu nên đã trào dâng nơi khóe mắt.

Qua một hồi nguy hiểm, Yuri cũng kéo được cái mạng về, tuy tim đã hoạt động trở lại, nhưng các cơ quan đã xảy ra vấn đề, các bác sĩ yêu cầu tất cả ra ngoài để tiếp tục trị liệu. Trợ lý Han cùng một người làm dìu Yoona ra khỏi phòng.

_ "Phu Nhân, người cũng sợ hãi không ít rồi. Phải phấn chấn lên, Chủ tịch sẽ tốt hơn"

Trợ lý Han cũng sợ hãi một phen, nhưng lại nhanh chóng bình tĩnh mà khuyên bảo nàng.

_ "Được, tôi không sao, tôi tin cô ấy có thể nghe thấy tôi"

Trợ lý Han nhìn Yoona ngồi ngẩn ngơ trước cửa phòng, ánh mắt trống rỗng trả lời ông. Cũng chỉ biết lắc đầu.

_ "Còn cậu ta, phu nhân định đoạt thế nào"

Vốn cứu hắn ta ra đã là quá tốt, còn trị liệu vết thương, đảm bảo an toàn cho hắn. Vì điều đó mà Kwon gia đã mất vài người trong tay Jessica Jung, trợ lý Han cũng chỉ muốn vứt bỏ Jack ở đó không quan tâm tiếp, nhưng ông biết một đoạn tình cảm này khó mà dứt khoác nếu Phu Nhân không tự mình lên tiếng.

_ "Cứ đưa anh ấy về nước, tôi muốn anh ấy không xuất hiên ở Hàn quốc nữa"

Yoona nhắm mắt nói, tuy là có bất công với Jack, nhưng nàng không muốn anh ta lại trở thành trở ngại lần thứ 2, khiến nàng tổn thương Yuri lần nữa. Chỉ một lần thôi, đã quá sức chịu đựng với nàng.

_ "Tốt, tôi sẽ nhanh chóng làm theo, Chủ tịch cũng đã qua nguy hiểm, phu nhân người nên nghỉ ngơi một chút"

Trợ lý Han trong lòng cũng biết Phu Nhân đã lựa chọn, ông cũng rất hài lòng với thái độ này. Nhìn bộ dạng Phu Nhân vừa gào khóc thương tâm, bây giờ cả người đều lộn xộn, liền khuyên nhủ thêm một câu rồi rời đi.

Trong hành lang vắng lặng, vệ sĩ đã bị nàng đuổi đi hết, chỉ còn một mình Yoona, nàng vùi mặt vào lòng bàn tay. Cảnh tượng vừa rồi quá mức kích động, nàng vẫn chưa bình tĩnh lại. Chỉ sợ một hồi nữa đây, tim Yuri sẽ thật sự ngừng đập, không cách nào cứu vãn, dù nàng có kêu gọi than khóc, nghĩ đến cũng đã đau lòng. Làm sao nàng có thể chấp nhận điều đó xảy ra, nhưng muốn ngăn cản, Yoona nàng không có sức lực để ngăn. Bất lực và đau đớn, bao trùm lấy lòng nàng, mà người có thể an ủi, vẫn nằm lặng im không tiếng động, bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi.











END CHAP 27

TBC.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro