Chap 26: Khẳng định chủ quyền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau lần đó, tôi không dám nhắc lại những chữ đại loại như “ Phiếu sử dụng vô thời hạn” hoặc “ hôn”. Bây giờ, tôi mới hiểu, lúc đó cảm thấy hôn nhau thì xấu hổ là một suy nghĩ ngớ ngẩn nhưng đã quá muộn. Tôi sao có thể không biết xấu hổ mà nói với Yuri, ” tớ muốn dùng phiếu sử dụng vô thời hạn , hôn tớ đi”, lần nữa chứ?

  “ Đang nghĩ gì thế? Suy nghĩ chăm chú như thế?”

 “ À…không….không có gì.”

 Tôi im lặng nhìn mặt Yuri, cái cằm thanh tú và làn da bánh mật. Khuôn mặt xinh đẹp này, nếu cậu ta mặc đồ con gái điệu đà, đôi môi đỏ tươi hấp dẫn, hơn hẳn bất kỳ cô gái nào. ( chứ không phải bánh bèo quá xá sao chụy dẹo =))))

 “ Cậu đang làm gì thế?” Yuri hỏi.

 “ Hả? Không làm gì…”

 “ Hôm nay, cậu uống nhầm thuốc à? Hay là lúc học bù nằm mơ? Sao lại như mất hồn thế hả?”

 “ Đúng thế…“

 Tôi lắc mạnh đầu. Nhất định là vì mấy ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện kỳ lạ. Không chỉ biết có một tên con trai đang yêu thầm tôi, suýt chút nữa bị xe đụng, quan trọng nhất là chuyện hôn Yuri, điều này làm cho đầu óc tôi càng thêm hỗn loạn.

 “ Có phải cậu sẽ rất buồn không?”

 Tôi bất giác nhớ đến chuyện hôm qua, nói một mình. Tôi ngậm miệng lại ngay, nhìn qua bên cạnh, cũng may, Yuri hình như không nghe thấy. Tôi lúc này mới thở nhẹ nhõm. Bấy giờ, Yuri hỏi tôi:

 “ Lúc nãy, cậu hỏi tớ, nếu tớ thích người khác thì làm sao? Đúng không?”

 “ Hả? Ơ…đúng.”

 “ Cậu còn nhớ lúc đó tớ trả lời thế nào không?”

 “ Ừ….”

 Đột nhiên nhớ lại câu trả lời của Yuri lúc đó, tim tôi lại rung động…cho dù phải giết hết đàn ông trên thế giới này, chỉ còn lại một mình cậu ấy, cũng sẽ đợi tôi quay về bên cậu ấy. Câu nói này của Yuri, thật sự làm tôi rất cảm động.

 “ Thế, nếu tớ thích người khác thì sao?”

 “ Ưm…”

 “ Tớ nói là nếu như thế thôi.”

Phải… bây giờ, chẳng qua là chỉ tưởng tượng tới vấn đề này, cũng đã làm lòng dạ tôi rối bời…Xem ra, tôi đã yêu Yuri rất sâu đậm.

 Tôi nghiêng đầu nói :” Tớ sẽ giết cậu trước! Cậu dám thích người khác, cậu chết chắc.”

 “ Tại sao?”

 Nghe tôi trả lời như vậy, Yuri vẫn rất nghiêm chỉnh, hỏi lại, làm tôi không thể không tiếp tục.

  “ Cậu thích người khác, chứng tỏ cậu không thích tớ, hơn nữa niềm tin trong cậu đã sụp đổ. Tuy tớ không thể thật sự giết được cậu, nhưng rất có thể, cậu sẽ lãnh một cái tát của tớ.”

 “ Niềm tin à ….”

 Yuri chỉ nhìn về phía trước bước đi, còn tôi chỉ nhìn Yuri mà bước đi. Bởi vì, con đường này rất quen thuộc, không cần nhìn, tôi cũng biết mình đã đi tới đâu.

 Yuri bỗng suy tư, sau đó nói tiếp:”Thế thì cậu phải cho tớ xem báo đáp của cậu với niềm tin đó.”

 Tôi nhìn về hướng Yuri hất cằm. Đứng ở đó không phải ai khác, là Lee Donghee, đang ôm bó hoa trên tay. Sau khi chạm phải ánh mắt tôi, hắn luống cuống. “ Xin…chào..”

  Tôi sững người. Donghee  bước lại gần tôi. Tôi nhìn Yuri, nhưng cậu ta tỏ thái độ như muốn xem màn kịch hay, lùi lại bên bức tường. Không biết cậu ấy là tỏ ra tự tin về bản thân mình hay là tin tưởng tôi?

 “ Hoa này…xin cậu nhận lấy.” Donghee nói.

 “ Hả? Tặng tôi làm gì?”

 “ Tớ biết cả trường đã truyền tai nhau rồi. Cho nên cũng không thể kéo dài nữa…” Donghee đỏ mặt, điều này làm tôi càng lúng túng. Yuri nhìn chúng tôi với ánh mắt của một khán giả đang xem kịch.

 “Tớ!...thích cậu!”

 Cảm giác này giống như đứng gần nghe tiếng đại bác vậy. Tôi lắc đầu. nhưng Donghee giả vờ như không thấy, nói tiếp:

 “ Cậu có thể quen tớ không? Vốn dĩ, tớ cứ tưởng cậu và tên học lớp 11, đang dựa tường kia quen nhau. Nhưng sau khi nghe nói hai người là chị em họ, tớ liền hạ quyết tâm. Tuy tớ có thể không làm cậu hạnh phúc, nhưng ít ra, chắc chắn cũng không làm cậu đau khổ, tớ tuyệt đối một lòng một dạ với cậu.”

 Đây tuyệt đối không phải là người được việc. Trước mặt người yêu, nghe người con trai khác tỏ tình, sau đó từ chối anh ta. Chuyện này làm tôi không biết làm thế nào thì tốt?

 Tôi lắc đầu mạnh.” Xin lỗi.” Rồi đẩy bó hoa về phía cậu ấy, Donghee lại đưa bó hoa về phía tôi, nói:

 “ Nếu nguyên nhân là vì hiện đang học lớp 12, thế thì tớ có thể đợi sau khi cậu tốt nghiệp thì quen nhau. Trước khi thi đại học, tớ sẽ không làm phiền cậu, cho nên, cậu suy nghĩ kỹ lại đi.”

 “ Xin lỗi. Tớ đã có người yêu rồi.”

 “ Cái….gì?”

 Nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ, luống cuống của Donghee, tôi cảm thấy hơi có lỗi với cậu ấy? Thật kì cục.

 “ Tớ đã có người yêu rồi.” Tôi biết rõ, Donghee không phải vì không nghe thấy mới hỏi lại, nhưng tôi vẫn nói lại lần nữa. “ Xin lỗi.”

 “ Nhưng sao tớ không nghe nói chuyện này!” Donghee hỏi.

 “ Chúng tôi đang quen nhau.”

 “ Rốt cuộc là ai! Là ai?” Donghee đau khổ hét lên..

 Lúc tôi định nói vài lời, Yuri chen vào:”Là một người "đẹp trai" hơn cậu.”

 “ Cô nói gì?” Donghee quay về phía Yuri.

 Tuy vẻ mặt Yuri ung dung, tự đắc như thế, nhưng so với lúc nãy, cậu ta hình như có chút không kiên nhẫn nữa:” Tôi nói là một người "đẹp trai" hơn cậu, còn rất yêu cô gái này. Hơn nữa, quan trọng là cậu ta có một thứ mà cậu không thể nào sánh được.”

 “ Là gì? Đó là gì?”

 “ Niềm tin.”

 “Niềm …tin…”

 “ Tin là, nếu giết hết đàn ông trên thế giới này, cô ấy sẽ trở về bên mình. Cho dù không còn tình yêu, nhưng cũng sẽ chung tình, không hai lòng.”

 “ Cậu rốt cuộc…đang nói gì..”

 Yuri từ từ đi lại gần Donghee. Yuri nói: “ Hơn nữa…cậu ta còn có Phiếu sử dụng nụ hôn vô thời hạn.”

 Cậu...cậu ta có phải điên rồi không. Rốt cuộc đang nói lung tung gì thế?Tôi nhìn Yuri với ánh mắt kinh ngạc, còn Donghee nhìn Yuri, mắt đầy về nghi hoặc.

 “ Những gì cô ta nói…là…thật chứ?”  Donghee lắp bắp hỏi tôi. Với câu hỏi của Donghee, tôi không biết nói gì, tội của tôi chẳng qua là đã nhận một món quà sinh nhật mà thôi. Nhưng tại sao, Yuri bỗng nói đến chuyện này ở đây?Này, sao cậu bỗng nhiên lại nói đến chuyện này?

 “ Là thật à?” Yuri hỏi dồn. Tôi gật đầu trong hoảng loạn.

 “ Rốt cuộc là thằng nào?...” Yuri nói một mình như người mất hồn.

Yuri tiến them bước nữa lại gần Donghee, sau đó, một tay gác lên vai câụ ta, tay kia chỉ vào mình:” Thằng nào hả? Là con này.”

 “?!” Trong ánh mắt Donghee  lẫn lộn sự kinh ngạc và hoài nghi.

 Yuri trái lại cười nhởn nhơ hơn lúc nãy, tiếp tục chỉ vào mình, nói :“Con này thật sự rất thích cô ấy, cho nên cậu đừng tuỳ tiện trêu chọc cô ấy. Bởi vì, tính khí con này không tốt lắm. Hơn nữa, mọi người truyền tai nhau, nói chúng tôi là chị em họ, nhưng chúng tôi không phải. Cho nên , cậu cũng đừng nghĩ ngợi lung tung, gắn cho chúng tôi cái mác họ hàng thân thích gì. Biết chưa hả?”

 Tôi hoảng hốt, Donghee cũng càng tỏ ra chân tay lóng ngóng. Tôi vốn định tìm vài lý do để đuổi Donghee đi, nhưng Yuri tại sao lại làm sự việc đến bước đường này?

 “ Donghee. Cậu nghe tớ nói đây.” Để thu dọn tàn cuộc, tôi nên viện lý do gì đó, hoặc nhờ cậu ấy im lặng.

 Lúc đó tôi gọi Donghee, nhưng không biết bắt đầu thế nào, Yuri lại dùng biện pháp tốt nhất trên thế giới để bịt miệng Donghee. Đây là biện pháp căn bản không nghĩ đến chủ nghĩa dân chủ và tiến trình hoà bình thế giới : Đe doạ!

 “ Nếu cậu không giữ mồm giữ miệng, con này tuyệt đối không tha cho cậu. Được rồi, cậu đi đi.”

“ Lúc đó cậu ẩu quá.”

 “ Đó cũng là cách giải quyết của tớ.”

 “ Nếu tin đồn lan ra khắp nơi thì làm sao?”

 “ Thế thì hết cách rồi. À, chỉ có thể mở cuộc họp báo bác bỏ tin đồn, công bố thiên hạ là chúng ta đang yêu nhau.”

“ Cậu?...Cậu!”

 Thật hết cách với cậu ta, tôi cuối cùng chỉ có thể ném một quả bom nguyên tử vào cậu ta, để giải toả mối hận trong long.

 Về đến nhà, tôi ngồi ngay xuống ghế mắng cậu ta, nhưng chẳng có tác dụng gì, cậu ta đã trở về bản chất trước đây. Không nhìn thấy nụ cười ranh mãnh trên khuôn mặt đó nữa, cậu ta chỉ ngồi với vẻ mặt thờ ơ. Nếu nói với cậu ta, ngày mai trái đất sẽ nổ tung, cậu ta nhất định sẽ trả lời: thế thì “ chôm” một chiếc phi thuyền vũ trụ để dành.

 Hay là thôi đi. Tôi bất đắc dĩ lắc đầu.

 Tôi còn có thể mong gì ở cậu ta? Ông trời ơi, cầu xin người dạy cho kiếp sau của Kwon yuri biết, cái gì là “ Đạo lý luân thường”, để cậu ta biết rõ mà phán đoán tiến triển sự vịêc như thế nào! 

 Tôi đi lên lầu, ngồi vào bàn học, mở sách bài tập Anh văn. Cái chữ cái trên giấy trắng đang nhảy điệu múa mà tôi không có cách nào hiểu được, tôi lắc mạnh đầu, tập trung tinh thần giải đề.

 Không biết qua bao lâu thời gian.

 Tôi cảm thấy cổ tê cứng, ngẩng lên nhìn đồng hồ, đã hơn hai tiếng đồng hồ rồi. Tôi đứng dậy, xoay xoay cổ, sau đó xuống lầu uống nước.

 “ Cậu đang làm gì thế?” Tôi nhìn Yuri đang ngồi trên ghế nệm, hỏi.

 “ Xem truyền hình. Cậu cũng lại xem đi.”

 “ Thôi được. Dù sao tớ cũng mệt rồi… Nhưng cậu không học bài à?”

 Yuri vừa xem tin tức nước Mỹ trên kênh CNN, vừa trả lời :” Tớ đang học đó thôi. Vừa biết tin tức, vừa học tiếng Anh.” Đây cũng là tài năng của Yuri.

 “ Thật thoải mái tự tại, dễ dàng như trở bàn tay nhỉ.” Tôi xoay cái cổ cứng đơ qua trái, qua phải.

 “ Cổ đau à? Có cần tớ xoa bóp giúp cậu không?”

 “ Ừ, cảm ơn cậu.”

 Yuri không nói gì, đặt tay lên cổ tôi. Bàn tay mềm mại của Yuri vừa chạm vào, tôi lặng cả người. Yuri nhất định cũng cảm nhận được, nhưng không nói gì, chỉ im lặng xoa bóp cho tôi. Bàn tay Yuri quả thật thần kỳ, không bao lâu, tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Nhưng cảm giác mãnh liệt nhất là đỏ mặt, tôi cảm thấy rất lúng túng.

 Lúc kênh CNN phát quảng cáo, tôi lấy bộ điều khiển chuyển kênh khác. Đúng lúc chọn được kênh đang chiếu bộ phim nhiều tập do nhiều diễn viên ngôi sao đóng, rất ăn khách, thì trên màn hình lại là cảnh diễn viên đang hôn nhau. Tôi vội chuyển kênh khác, nhưng trong lúc hốt hoảng lại ấn nhầm nút, chỉnh âm thanh lớn lên, tiếng động làm người ra đỏ mặt tía tai trên truyền hình càng lớn thêm.

 “A!”

 Tôi tắt tivi. Bầu không khí yên lặng bao trùm.

 Không khí nặng nề, tinh thần mơ màng, trong não trống rỗng.

 “Yu.....ri….”

 “ Sao thế?”

 Yuri hỏi, tiếp tục xoa bóp cổ tôi. Tôi ho vài tiếng, Yuri bỏ tay ra khỏi cổ tôi.

 “ Có gì mà ngượng?”

 “ Hả? Không…phải…,chỉ là… “

 “ Cậu yên tâm, tớ sẽ không làm bừa nữa. Cậu không thích, tớ còn có thể thế nào?” Yuri ngồi trên ghế cách tôi khá xa.

 “ Không phải! Tớ không phải không thích.” Tôi bất giác nói lớn lên, Yuri sắp mở tivi thì dừng lại, chầm chậm quay qua nhìn tôi.

 Tuy thấy rất ngượng, nhưng tôi cảm thấy nên nói rõ :” Không phải như thế. Tớ không phải là ghét hôn nhau. mà cảm thấy rất ngại…Tóm lại, không phải không thích.”

 “ Thế thì là gì?”

 “ Chính là….chính là…cảm thấy xấu hổ.”

 “ …?”

 “ Cho…cho nên. cậu đừng hiểu lầm!”

 Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt Yuri, cho nên cứ nhìn xuống đấy, tôi giống như đang độc thoại vậy. Tôi chưa nói xong, Yuri đã nâng cằm tôi lên…hôn tôi. Đến lúc tinh thần tôi sắp mơ màng vì thiếu ôxy, môi Yuri mới rời khỏi tôi.

 “ Hơ hơ…hơ hơ…Yuri …” Tôi chưa định lại thần hồn, há to miệng thở, gọi tên Yuri.

 Yuri mỉm cười. nói:”Hôm nay tớ đây thôi, thấy cậu sắp chết rồi.”

 “ Cậu…hơ hơ….bỗng nhiên…”

 “ Không phải không thích, đây là do cậu nói đấy.” Yuri cười ranh mãnh, hình dáng đó làm tôi nghi ngờ đây có phải là Yuri tôi quen không?

 Cậu ta nhìn tôi đang ngơ ngác, nói tiếp:” Cậu nghĩ xem. Phiếu sử dụng nụ hôn vô thời hạn là quà tớ tặng cậu, còn có muốn tặng nụ hôn của tớ hay không là do tớ quyết định, phải không?”

 Quả nhiên đã trở về bản chất của Kwon Yuri!

 Tôi cười cởi mở,  Yuri cũng cười theo.

 “ Thôi, không nói nữa. Tớ…tớ muốn đi uống nước” Tôi viện cớ đi uống nước, đứng dậy, nhưng có thể là vì quá căng thẳng, hai chân tôi mềm nhũn ra. Lúc tôi lắc lư, lấy Yuri làm vật chống đỡ để ngồi dậy, suýt ngồi bệt xuống đất!...

 Người mặt ửng đỏ và đang mỉm cười này là….

 “ Dì!”

 “ Ơ,ơ, hả?”

 “Dì…không phải là…”

 “ Không sao, không sao! Đang lúc yêu đương say đắm mà. Dù sao cũng không chỉ một, hai lần.”

 Người khác nghe được sẽ hiểu lầm đấy! Cái gì gọi là không phải một, hai lần?

 Tôi cố nén cơn giận, nói với giọng nói dịu dàng nhất :” Dì, dì sẽ giữ bí mật cho con chứ?”

 “ Chuyện đó….chuyện đó….tất nhiên rồi …”

 “ Con thật sự có thể tin dì chứ?”

 “ Tất nhiên rồi…Con yên tâm đi! Ha ha! Nào, xuống ăn cơm đi! Ha ha ha! “

 Bất an, bất an vẫn bất an. Tôi quả thật không cách nào ký thách sự tin tưởng vào dì. Tôi nhìn Yuri với anh mắt bất an, Yuri hình như cũng nghĩ giống như tôi.

 Tôi và Yuri xuống lầu. Bốn người chúng tôi cùng ăn cơm. Ăn cơm cùng dì giống như ôm quả bom nổ chậm, làm tôi đã bất an lại nguy hiểm.

 “À. Chủ tịch….Nghe nói Lee sự trưởng của tập đoàn đã ly hôn rồi ?”

 “Ừ… tin tức đã truyền tới đây rồi à?” Appa gật đầu.

 “ Đó hoàn toàn là vì không hợp tuổi! Nếu không, sao có thể ly hôn nhanh như vậy? Cho nên. nhất định phải xem tuổi! Không chỉ phải xem tính cách có hợp không, còn phải xem có phát tài không. Để con cháu sau này thành công, cần phải tính đến chuyện đó…là xem chuyện đó có hợp hay không!”

 Khụ khụ! Tôi sắp ói ra tất cả mọi thứ trong miệng. Cái gì gọi là cái đó có hợp hay không chứ? Nhưng câu nói tiếp theo càng làm tôi sững sờ.

 “ Xem ra chủ tích không cần phải lo lắng. Yuri và Sica, vừa nhìn đã biết là một đôi trời sinh rất hợp nhau.” ( shipper cũng nghĩ vậy đó, mà 2 ẻm hok chịu công khai, làm shipper quắt quéo héo mòn T.T)

P/s: mình đang chơi Tân Thiên Long 3D, có ai chơi trò này hok? lập nhóm chơi chung đi...chơi một mình buồn quá..mới chơi mấy trò này gà kinh luôn T.T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro