Chap 17: Cuộc sống " Vợ Chồng"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nguyên hì hục, bất mãn soạn quần áo vô vali rồi chất lên xe Khải. Chả hiểu sao cậu hận ba mẹ cậu hơn bao giờ hết! tại sao họ có thể dễ dàng mắc bẫy của Tuấn Khải vậy cơ chứ? ( Nguyên Nhi! Con cũng vậy mà). TẠm biệt ba mẹ mình, cậu nhắm mắt nhắm mũi, khóc không ra nước mắt ngồi lên ghế phụ cạnh người lái. Ba mẹ Nguyên cứ sụt sùi như thể tiễn con về nhà chồng ý.. ( Ông Bà Vương à! Một thời gian nữa, mọi người sẽ nếm qua cảm giác đó) .. Nguyên quăng ánh nhìn quỷ dị tới anh..

" Rốt cuộc hắn ta có phải người bình thường không đây?" Nguyên's pov

_ Em nhìn tôi ghê thế? Tôi diễn không đạt hả?- Khải cười cười hỏi cậu..

_ Đạt.. Rất đạt là đằng khác! Đến nỗi tôi muốn đấm vô mặt anh!- Cậu nghiến răng kên két, tay nắm chặt lại..

_ Bà xã à! Đừng nóng! Ông xã làm vậy chỉ để bà xã có thể đến ở với ông xã thôi!!.. - OMG! Cái tình huống gì đây? Vương Tuấn Khải bây giờ... giở giọng làm nũng? Loạn rồi! Loạn thật rồi!

Nguyên đơ đơ nghĩ lại chuyện hồi nãy, vẫn là không can tâm!

+ FLASH BACK+

Tại nhà Vương Nguyên

_ Dạ! Cháu chào hai bác!- Khải cúi gập người 90 độ trước ba mẹ cậu

_ Ừ! Cháu mau vào nhà đi! Nguyên Nhi! Con đi lấy nước trái cây ra đây!- Vương phu nhân có hơi bất ngờ khi thấy Khải nhưng vẫn giữ phong thái điềm đạm thường ngày

_Dạ thôi khỏi bác gái! Phiền lắm ạ!- Vương Tuấn Khải nổi loạn chính thức biến thành một người lễ phép!

_ Vậy thì... Cháu ngồi đi!- Vương lão gia từ tốn

_ Cháu cảm ơn!- lần nữa nụ cười tỏa lắng chết người..

_ Cháu đến có việc gì không?

_ Dạ thưa hai bác! Cháu sẽ không vòng vo làm gì. Mục đích cháu qua đây hôm nay là có một thỉnh cầu muốn nói với hai bác!

_ Thỉnh cầu? Gì vậy?- Bà Vương thoáng tò mò

_ Nói ra có lẽ sẽ mạo phạm nhưng cháu muốn xin phép hai bác cho Nguyên T.. À không.. Vương Nguyên qua nhà cháu ở 1 thời gian ạ! ( Có mà ở cả đời :v)- Đôi mắt anh toát ra vẻ yêu cầu, khắp người Khải tỏa lên sự kiên định khó hiểu đến mức ông bà Vương cũng thấy sởn gai ốc..

_K.. KHông được! Bác không đồng ý được!- Ông Vương vội vã từ chối!

_ Bác à! Tại sao lại không được?

_ Không được là không được!- Lần này là bà Vương phản ứng khá dữ dội..

_ Thưa hai bác! Cháu biết thỉnh cầu là phân nửa quá đáng... Tuy nhiên cháu nói vậy cũng là đều có lí do của nó!

_ Lí do cháu nói thử xem?

_ Thưa! Thứ nhất, nguyên hiện tại là gia sư của cháu, ở chung sẽ tiện cho việc học hành! Hơn nữa, nhà cháu gần trường học, việc đi lại, ăn ngủ nghỉ của Nguyên cháu sẽ lo hết, đảm bảo cậu ấy không phải chịu thiệt!  Thứ hai... Vương Nguyên.. - Khải nghẹn ngào- Vương Nguyên mang lại cho cháu phần nào cảm giác ấm áp ngày xưa! Cháu, từ năm 10 tuổi đã học cách sống tự lập! Ba mẹ cháu vì công chuyện bề bộn mà quên đi sự tồn tại của cháu! Chính Vương Nguyên, cậu ấy quan tâm cháu rất nhiều.. cháu.. cháu..- Bắt đầu sướt mướt sụt sịt, nước mắt từ từ nhỏ giọt..

_ Nhưng..?- Vương phu nhân cảm thấy do dự không biết làm sao cho phải..- Nguyên Nhi! Con muốn thế nào?

_..........

_ Bác gái! Cháu xin bác! Cháu hứa sẽ chăm sóc Vương Nguyên, sẽ đảm bảo an toàn tuyệt đối cho cậu ấy!- nước mắt rơi nhiều hơn

Nguyên đóng băng tại chỗ... Cậu chỉ biết ngồi im xem Tuấn Khải diễn trò. Da gà da vịt nổi lên ầm ầm. Cậu thực không muốn ở chung với anh chút nào. Trưng cái mặt đau khổ cậu nhìn ba

_ Ba, mẹ.. con..- khịt khịt mũi! Mắt chớp liên tục!

_ Bà nó à! Bà nhìn xem! Con mình xúc động quá rồi kìa! Hay là ta cứ đồng ý đi?- Vương lão gia không để cậu nói hết đã ngắt lời! Cái kiểu nhìn mặt đoán ý nghĩ cơ mà đoán sai -_-""

_ Mẹ! Con...

_ Thôi được rồi! Ta đồng ý! Cậu nhất định phải thực hiện những gì cậu đã hứa!- Vương phu nhân thở dài miễn cưỡng gật đầu!

_ Ách! - lần 2 bị ngắt lời!

_ Vâng vâng! Bác yên tâm! CHáu đã hứa nhất định sẽ làm ạ!- Khải rối rít cúi đầu cảm ơn ông bà Vương

 Thế đó

+ End flasback+

Tới sân biệt thự. Khải đánh xe cất vào gara rồi ga lăng đột xuất, xách vali mang lên phòng mình..

_ Tủ quần áo tôi đã kêu Tử Ngư đổi thành tủ đôi, cả bàn học cũng vậy! Từ nay em sẽ ở chung phòng với tôi!

_ Cái gì kì vậy? Căn biệt thự hơn chục cái phòng ngủ, sao tôi phải ở chung với anh?

_ Điều 4 hợp đồng đã ghi rõ: ' LÀm gì cũng phải có nhau. Ăn chung, ngủ chung, chơi chung, đi học chung ( trừ những trường hợp không chung được nữa thì thôi)' Em dám cãi đi, tôi ngay tức khắc...

_ Hê hê! Ở chung với anh hở? Tôi đi sắp đồ đây! Bái bai! À khoan! Khải à! Điều 6 trong hợp đồng, bỏ đi được không?

_ NHẤT ĐỊNH KHÔNG!- xoay gót bỏ đi 

_ WHY!! THIÊN À! SAO LẠI ĐỂ CON DÍNH ĐẾN TÊN BIẾN THÁI ĐẠI BIẾN THÁI NÀY CHỨ?- Nguyên hậm hực dậm dậm chân xuống sàn nhà kêu gào! Số cậu đúng là quá khổ !

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

 Tối hôm đó... chuẩn bị đi ngủ

_ Bà xã! Qua đây, nằm cạnh ông xã này!- Khải nằm dài trên giường, một tay chống đầu, 1 tay vỗ vỗ đệm

_ Mỡ đi mà húp! - Nguyên hếch mặt tặng anh đôi mắt hình viên đạn, sau đó loay hoay xếp gối thành chồng cao như tường thành

_ Bà xã! Việc thân mật nhất cũng đã làm rồi! Việc gì em phải cực thế! Tôi nói cho em hay! Dù em có chất gối lên ngày mai...

_ Anh đừng nói nữa! Tôi xếp kệ tôi! An phận nằm phần giường của anh đi!- Ở cạnh anh lâu quá y như rằng học thuộc làu giọng điệu khinh người của anh rồi đó!

 Một lát sau, khi " giải phân cách" đã hoàn thiện! Nguyên hí hửng tắt đèn, cậu nằm ình ra giường...

" ẤY! Giường hôm nay êm hơn thì phải?' Nguyên's pov

_ Vương Tuấn Khải! Sao giường cứ khang khác thế?

_ Tôi kêu Thiên Tỷ đổi đệm lò xo loại xịn! Như vậy khi tôi có ..... với em, em cũng khỏi mỏi lưng!- nở nụ cười gian dâm

_ * đỏ mặt tía tai* Tên mắc dịch! Thế mà cũng nói được! Tôi ghét anh!

_ Bà xã! Ghét của nào trời trao của ấy đó! He he he! Bà xã à! Ngủ ngon nha!

" Tên khùng này" Nói nhiều quá! Chắc hắn ăn nhầm bả chó rồi!" Nguyên's pov

( Con thì nói ít lắm ý Nguyên Nhi ạ =.=)

Cả đêm hôm đó, mọi chuyện diễn ra rất đỗi bình thường.. Nhưng không phải bình thường vào buổi sáng hôm sau..

6:00 a.m

 Những tia sáng đầu tiên rọi vào phòng, Nguyên ngọ nguậy như con sâu, quay sang toan ôm gối.. Cơ mà sao là lạ? Cái gối này ấm lắm, còn có nhịp tim...Lại có hương bạc hà nữa. Cảm thấy không ổn chút nào, cậu mở mắt ra.... Trời đất! Khuôn mặt hảo soái của Vương Tuấn Khải đang phóng đại trước mặt cậu. Cái " giải phân cách" cậu cất công làm đêm qua hiện giờ lâm vào tình trạng rơi đầy sàn nhà!  Cậu hốt hoảng nhìn anh... KHông mặc áo!

_ AHHH! - Cậu lập tức hét lên

Khải cũng vì đó mà thức giấc!

_ Nguyên Tử! Còn sớm lắm! Em để cho tôi ngủ đi!

_ Sao.. sao anh lại ở đây?

_ Phòng tôi! Tôi không ở thì ở đâu?

_ Ý tôi là đống gối của tôi? Và tại sao anh lại không mặc đồ?

_ Đâu có! Bà xã à! Còn cái quần xở lỏn nè!- lật chăn khoe sịp hãng Calvin Klein

_ YAHHH! BỆNH HOẠN! THỨ ĐÓ MÀ CŨNG KHOE ĐƯỢC?- Nguyên bực mình chạy vào nhà tắm vệ sinh cá nhân.. Khải...??? Ngủ tiếp!

7:00 a.m

" Hắn ta còn chưa chịu dậy nữa! Bộ không định đi học hả?"- Nguyên lầm bầm, bực bội bước từ nhà bếp phi thẳng để phòng anh.. Đúng hơn là phòng 2 người..

_ BIẾN THÁI! DẬY ĐÁNH RĂNG RỬA MẶT RỒI MAU ĂN SÁNG, ĐI HỌC!- Nguyên vặn volume hết mức rống lên...

_ Tôi họ Vương tên Tuấn Khải không phải thằng nào họ Biến tên Thái! - vẫn nhắm mắt lấy gối bịt tai

_ Anh... Biến thái

_ Em nói cho chuẩn đi! - tỉnh bơ

Vì sự nghiệp bản thân, nhẫn nhịn... Hít thở, hít thở...

_ Khải a~ Anh mau dậy xuống ăn sáng đi! Tôi xin anh đấy!- cậu mỉm cười thiệt " trìu mến"

_ Đổi cách xưng hô đi! Tôi cũng sẽ đổi!

Vẫn nhịn

_ Anh mau xuống ăn sáng với em đi !~- - ngọt xớt!

_ Tuấn Khải là gì của Vương Nguyên?- được đà lấn tới

_ Ông xã! Dậy đi a~! Xuống ăn sáng với bà xã! " Đồ trời đánh nhà anh"- Nguyên nghĩ một đằng nói làm một nẻo

_ Còn gì nữa?- Rướn mặt cười phởn...

_ * CHỤT* - hôn phát vào mặt Khải

_ Ây gu! Bà xã của anh ngoan quá cơ!- Kéo Nguyên nằm trọn trong lòng mình, cái ôm siêu pơ phệch

" BỐP"

.

.

_ Khải ca! Sao má anh đỏ đỏ?- Thiên Tỷ ngơ ngác hỏi - Anh bị muỗi chích hả?

_ IM! CẤM NÓI!- anh chà tay lên má mặt hằm hằm

Vương Nguyên dám to gan tát anh! Bản mặt đẹp trai của anh!...

 " VƯƠNG NGUYÊN! EM CỨ CẨN THẬN!" Khải' pov

Cuộc sống hằng ngày của hai người luôn là chuỗi sự việc ngày một đổi mới! Dù chỉ là trình tự cãi lộn, đánh nhau, trêu trọc, xỉa xói, bữa nào kinh khủng hơn thì Nguyên bị đè, ăn sạch.. .. Nói thế thôi, tụi này nhiều khi cũng khổ lắm! Đii đâu làm gì cũng đụng trúng bóng đèn..

 Ví dụ như vụ này

~ FLASBACK~

Nơi căn phòng đề biển " KaiYuan's Sweet Love World "

_ YA! ĐỒ BỆNH HOẠN! TRÁNH XA TÔI RA!- Chuyện là Nguyên đang ngủ trưa, lúc tỉnh dậy phát hiện bị hôn lén ý...Tự suy luận nha~

_ Bà xã! Ông xã hôn em có gì sai?- Khải làm mặt mếu nhìn cậu!

_ Đừng có gọi tôi như vậy! Đồ khùng!- Nguyên tung cước song phi đá Khải ngã sóng soài trên giường. Bản thân không do dự ngồi lên bụng anh!

_ Hự... Hư.,. Bà xã! Tức bụng lắm! Mau dừng lại đi!- Khải nhăn nhó đẩy đẩy Nguyên

_ Cho anh biết thế nào là lợi hại!- Cậu dùng sức hơn.. nhún nhún

" cạch"

_ Ô MÀI GÓT! Tôi vô ý quá! Đáng lẽ phải gõ cửa! Đừng hiểu lầm tôi! Tôi không biết hai người đang tò tí te! Thứ lỗi, tôi đi ngay!- Tử Ngư vừa mở cửa, chứng kiến ngay cảnh dễ hiểu lầm này! Đừng trách bạn Ngư nha. Chỉ vì nhìn thấy Nguyên mặc áo phông rộng, do ban nãy đánh lộn với Khải mà cổ áo trễ, hở một mảng vai trần trắng bóc, quần cậu?.. Quấn ngắn! TT^TT... Đã vậy lại còn ngồi trên người Khải nhún qua nhún lại, nửa thân dưới cả hai phủ chăn! Thằng nào nhìn chả có suy nghĩ không lành mạnh..

_ TẠI ANH/EM ĐẤY!- Tử Ngư đi y như rằng đổ tội cho nhau..

 Phòng bếp

_ Hai người này, tình như cái bình a~!- Tỷ Hoành Ngư đồng thanh..

~ END FLASBACK~

.

.

.

.

.

.

End chap luôn! :))))))))))))))))))))

~TBC~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro